Đọc truyện Mẹ Nó, Em Trốn Không Thoát Đâu! – Chương 7: Yêu
Trong căn phòng nồng đậm mùi hoan ái, thân nhiệt ấm nóng của hắn đè lên cô, phía dưới truyền đến cảm giác vừa đau rát vừa sung sướng, những giọt mồ hôi lấm lem trên trán, khuôn mặt ửng hồng cả lên. Phía dưới, hắn vẫn bất động chôn vùi, khiến cho mỗi lần cô muốn nhích người ra lại cảm thấy trướng lên khó chịu.
Lục Tình đẩy nhẹ hắn, yếu ớt thì thầm
“Anh mau ra đi, em trướng quá”
Hắn rời khỏi hõm vai cô, sủng nịnh nhìn từ trên cao.
“Em như vậy không được, tôi làm mới có một lần đã không chịu được” Ánh mắt của hắn như xuyên thẳng vào người.
“Đáng ghét…ai chịu nổi sức lực của anh” Cô xấu hổ đánh hắn
-Trà Muộn-truyện được đăng trên diễn đàn lê quý đôn
Lãnh Phương Đông bắt lấy hai tay đang làm loạn trên người, đưa lên môi hôn một cái rõ kêu, sự dịu dàng này làm cô càng thêm ngại ngùng không dám nhìn hắn nữa.
“Bắt đầu từ ngày mai em phải rèn luyện cơ thể” Hắn dõng dạc ra lệnh
“Hừ….có anh đi một mình đi” Cô cắn bắp tay của hắn nhưng lại khiến răng đau đớn, quả là da thịt cứng như đá.
Tên đáng ghét này còn dám chê cô, Lục Tình giận dỗi không thèm nhìn hắn.
Ngay lập tức hắn chặn môi cô hôn sâu, tiếng cắn mút, răng môi va chạm cuồng nhiệt, đến khi cô không chịu được nữa mà ú ớ dùng sức đập vào tấm lưng săn chắc.
Lãnh Phương Đông thở hổn hển tách ra, làn môi đỏ mọng đã sưng vù vểnh lên, môi bị hắn cắn đến bật máu. Cô uất ức nhưng chẳng làm gì được, chỉ cần cử động thôi đã suýt xoa đau đớn.
Không hài lòng với thái độ của cô, Lãnh Phương Đông- hắn đã muốn phụ nữ thì người đó cũng phải tuân theo, người phụ nữ này thật không biết trời cao đất dày, bản thân hắn chưa từng đối xử ôn nhu với bất kì ai huống chi là kinh nghiêm lấy lòng đàn bà.
Hắn tức giận cắn phập môi cô, đầu lưỡi lại càng rỡ cuốn vào tận cổ họng quấn lấy đầu đinh hương mềm mại mà mút lấy vị ngọt, Lục Tình không chịu hợp tác cố bặm môi lại, đầu lưỡi rụt vào, giương ánh mắt oán trách nhìn hắn.
Ánh mắt hắn tối sầm, tia lạnh lẽo thoát trên gương mặt đang nhuốm màu dục vọng, tay hắn bá đạo bóp chặt cằm, giữ chặt sau gáy, môi áp xuống cạy miệng cô ra, đầu lưỡi thô nóng tiến vào, nụ hôn kéo dài rất lâu, cô chẳng có chút sức lực cũng như thời gian hít thở, vô lực nhã vào lòng hắn.
Chiếc ghế sô pha dài rộng đang chịu một tác động ngoại lực vô cùng lớn, vì động tác của hắn là rung lắc dữ dội, Lãnh Phương Đông ngao du mọi ngóc ngách trên từng tất da thịt của Lục Tình, hắn tham lam cắn mút, dọc theo đường cong trên người môi lưỡi hắn đi đến đâu để lại dấu mẫn đỏ đến đó, khắp người Lục Tình dưới ánh đèn mờ ảo giống như một bức tranh thêu hoa hoàn mỹ, da thịt trắng ngần càng nổi bật những dấu hôn cuồng nhiệt.
Người anh em của hắn đã sớm cứng rắn thẳng đứng, không chịu được sức quyến rũ của cơ thể người phụ nữ dưới thân, chỉ mới chạm vào đùi cô thì đỉnh đầu qui đã sớm xuất ra dịch nóng.
Đôi tay lực lưỡng tách đùi mật của cô, hắn cúi xuống hôn lên nơi đó, mùi vị thanh khiết ngọt ngào như kẹo mật khiến hắn chìm đắm, đầu lưỡi không tiết chế luồn vào bên trong, cơ thể Lục Tình run lên bần bật, uốn éo muốn thoát khỏi bàn tay ma quái.
“Đừng mà” cô hét lên, đẩy cái đầu lì lợm của hắn ra.
“Em ra thật nhiều” Hắn ngẩng đầu nhếch mép cười, hôn lên má cô.
“Đừng nói nữa” Cô lắc đầu đánh hắn
“Cái miệng nhỏ của em muốn tôi yêu thương nó” Hắn vừa thổi hơi nóng vào tai cô vừa đút ngón tay vào.
“Đừng…em xin anh” Lục Tình nhảy dựng khóc lóc cầu xin
“Em muốn” Hắn tăng tốc độ đồng thời đưa thêm một ngón vào
Ngón tay hắn vừa thô vừa dài vừa tiến vào đã bị từng lớp thịt quấn lấy, mút chặt.
Dục vọng làm con ngươi hắn rực lửa, dịch mật nồng đậm theo ngón tay hắn bắn ra thấm ướt một mảng.
Lãnh Phương Đông ôm eo cô, lật thân thể mềm ngoạt của cô ngồi chồm hổng trên người hắn.
“Đút nó vào” Hắn ra lệnh
Lục Tình rối rắm, xoay sở trên người hắn, hai tay run rẩy chống lên cơ bụng, cầm lấy vật to lớn kia khổ sở đặt mông ngồi xuống, ngay nơi tiếp xúc thân mật truyền đến từng đợt khoái cảm, mặt cô đỏ ửng, đôi mắt ướt át không biết làm gì tiếp theo, cứ ngây ngốc nhìn hắn.
Lãnh Phương Đông vì chút lòng riêng mà muốn trừng phạt cô gái cứng đầu này, hừ….xem ra phải dạy cho cô biết thế nào là phục tùng.
“Mau động đi” Hắn siết chắt eo cô
“Em không biết” Cô luống cuống lắc đầu
“Làm giống như tôi đã dạy em” Hắn nâng cả người cô lên rồi lại nhấp mạnh
xuống, vật cứng rắn thúc vào đâm tận gốc.
Lục Tình giày dụa nước mắt, vừa rên rỉ động tình vừa phải bám chặt sợ bị động tác cường thế của hắn làm văng ra.
“A…mau dừng lại” Mái tóc rũ rượi buông xõa che lấp hai bầu ngực căng mọng, lắc lư lên xuống
“Tự em động đi” Hắn thở phì phò, buông eo cô ra
Lục Tình chống hai tay lên bụng hắn, nâng cái mông nhỏ lên rồi ngồi nhẹ xuống tiếp nhận cán gốc nóng bỏng, chân mỏi nhừ, eo đau buốt chưa được bao lâu đã mềm nhũn ngà nhào khiến phân thân của hắn trượt khỏi người cô.
Lãnh Phương Đông ôm cơ thể mềm mại đặt dưới thân, tách hai chân cô kẹp vào hông, thúc mạnh vào cơ thể cô.
Cô không chịu nỗi nữa hét lớn “A….”
“Ưm…” Hắn cúi xuống chặn môi cô, ngăn những tiếng la hét mà thay vào đó là âm thanh rên rĩ động tình…
Lục Tình nhắm mắt mê man, cơ thể vẫn phải chịu từng đợt tra tấn mãnh liệt điên cuồng. Cô sợ hãi nhưng không thể trốn tránh, tận sâu thẳm trong tâm hồn dâng lên cảm giác vừa đau đớn vừa dễ chịu.
-Trà Muộn – Truyện được đăng trên diễn đàn LQĐ
Bên trong cô ấm nóng, lại có chút khích chặt bao lấy, mồ hôi trên người hắn tuôn rơi hòa lẫn vào mùi vị hoan ái, thân thể của cô ướt đẫm, cái bụng nhỏ nhấp nhô lên xuống, bầu ngực sữa bị hắn ngập mút, động tác ra vào cũng dần ổn định, thậm chí hắn còn cố ý dừng lại.
“Nhanh lên” Cô cằn nhằn bất mãn nhìn hắn
“Hừ…chẳng phải nói tôi làm quá mạnh sao” Hắn mím môi cười
“Đáng ghét…anh mau lên” Lục Tình xấu hổ rên lên
“Muốn tôi yêu em sao” Hắn thì thầm bên tai
“Ưm…xin anh” cô nũng nịu
“Làm như vậy hả?” Hắn cố ý thúc một cái mạnh bạo
“A…đau”
“Hử, em kêu đau”
“Không…không có, xin anh mau lên” Cô nức nở, chân dang rộng bấu chặt vào hông hắn.
Lãnh Phương Đông hôn tới tấp vào má cô, bắt lấy đầu lưỡi trêu chọc bú mút. Hơi thở hổn hển, hắn vát hai chân của cô lên vai, đồng thời rút ra toàn bộ rồi thúc mạnh vào, tiếng nước bì bõm, đùi của hắn đánh mạnh vào mông cô tạo ra âm thanh phành phạch.
Hắn như muốn chứng minh sức lực kinh người của mình, giống như một con sói tham lam ăn tận xương tủy con mồi tội nghiệp.
Cuối cùng, hắn cũng thỏa mãn phóng thích chính mình, ngay khi rút ra thì một luồn dịch ái từng lối đi chạy xuống, cái mông nhỏ nhẹ động đậy nơi e ấp sưng đỏ lộ ra khiến hắn ngừng thở, mặt đen thui chửi thề một tiếng.
Hắn ngồi dậy kéo thân thể xụi lơ của Lục Tình, lật úp người cô xuống chỉ chừa cho hắn bóng lưng, cái mông nhỏ vểnh lên, đầu cô vùi vào ghế sô pha, mệt mỏi chẳng còn sức chống cự.
Lãnh Phương Đông nâng cả người cô lên, một tay nâng hông một tay cầm cán gốc đút vào từ phía sau, hơi thở hằn hộc càng lúc càng nặng nề, tiếng rên của hắn lấn áp cả tiếng nức nở của cô, vừa thở phì phò vừa nặng nề đâm vào, nơi trơn trượt ấm áp tiếp nhận lực yêu của hắn, đóa hoa kiều diễm nở rộ mặc cho hắn yêu thương, nơi sưng đỏ co rút mãnh liệt nuốt lấy vật to lớn làm cho hắn khó nhọc rút ra.
Từng đợt thút mạnh, hắn càng cảm nhận được sự sung sướng, khoái cảm cực lạc mà cô mang đến thật tuyệt diệu. Lãnh Phương Đông an ủi hôn lên tấm lưng trắng mịn, bầu ngực lắc lư bao trọn trong lòng bàn tay. Tư thế này quả thật muốn bức hắn phát điên, hắn điên cuồng luận động làm cho hai người quên hết thảy.
Trong cơn mê tình ái, Lục Tình cố chống tay lên thành ghế, ngoảnh mặt lại nhìn hắn đang điên cuồng như thế nào, hai mắt ướt át cô cố gắng đi theo tiết tấu của hắn, bàn tay mềm mại vươn tới vuốt ve nơi kết hợp của cả hai. Lục Tình cả gan sờ nắn hai túi mềm bên dưới làm máu nóng trên người hắn tăng lên, Lãnh Phương Đông nắm chặt hông lập tức tăng tốc khiến cô xụi lơ cả người.