Đọc truyện Mẹ Mạnh Mẽ Mua Một Tặng Hai – Chương 47
CBD quốc tế tràn đầy chuyện bát quái, tổng giám đốc lôi một cô gái vào phòng làm việc, đến bây giờ cũng không thấy động tĩnh, không có gây gổ, không có đánh nhau. . . . . . Ách, có gian tình. . . . . .
Toàn bộ công ty người trên kẻ dưới đều dựng lỗ tai lên, tai nghe tám hướng, mắt thấy sáu phương. . . . . .
Nhất là phòng thư ký tầng trên cùng, có phần hơi náo nhiệt, thông thường cũng có thế đi đến tất cả các bộ phận, động một chút là đi tìm hiểu mấy chuyện vô vị này, thật ra thì cũng không có chuyện lớn gì, ánh mắt của bọn họ cũng chỉ dám liếc cửa phòng làm việc của tổng giám đốc.
Bí thư Lâm tự nhiên sáng tỏ, hạ lệnh cấm: không có chuyện gì quan trọng, không cần lên tầng cao nhất, CBD cự tuyệt bát quái.
Còn phân phó rõ ràng các nữ thư ký thuộc hạ cho hắn, không được nhiều chuyện, nếu không chén cơm khó bảo toàn. . . . . .
Rõ rệt là không được nói chuyện tào lao rồi, chỉ là, mấy chuyện đồn thổi vụng trộm càng thêm bắt đầu khởi động.
*
An Bình ở dưới gốc cây ngáp một cái, An Tĩnh cau mày, thầm nói: “Tại sao không thấy được nữa rồi, ưmh, thật là không thú vị nha. . . . . .”
“. . . . . .” An Bình lặng yên, chẳng lẽ cái lão cha kia trong chính phòng nghỉ của mình không biết rút kinh nghiệm gắn máy thu hình, để ngừa chụp ảnh sao? Có thể động tới phòng làm việc tổng giám đốc một lần cũng là giỏi rồi, ít nhất cũng đã chứng kiến một chút mùi vị gian tình, Lẳng Lặng còn không biết chừng mực.
An Bình buồn bực, tiếp tục như vậy, hai anh em bọn họ nhất định bị đám người của cha chúng giáo huấn một trận mất.
Vừa nghĩ sau này mình cũng giống như cha một dạng ép một người phụ nữ giống như muốn ăn tươi nuốt sống không chừa chút xương nào, An Bình hoa lệ lệ muốn phát quẫn 囧, không cần, cậu dùng sức vỗ vỗ đầu, thầm bực tức chính mình tự suy nghĩ quá nhiều rồi.
Cha thật là thuộc phái hành động 吖, nhanh chóng nổi lửa như vậy, cậu thích, An Bình cười cợt, chỉ có An Tĩnh ôm laptop ngó đông ngó tây, thật muốn đem hình ảnh tái xuất hiện trở lại. . . . . .
An Bình gõ lên đầu cậu một cái: “Lẳng Lặng, trẻ em không nên nha. . . . . .”
An Tĩnh trừng cậu: “Hừ hừ, dù sao xem cũng xem rồi, nhìn một hồi nữa cũng sẽ không sao mà?!”
“Các cậu đang làm gì vậy?!” Trình Khả Khả từ phía sau chạy tới, đôi mắt nhỏ sáng trong, tràn ngập tò mò: “Đây là laptop sao?! Trữ Trữ, Lẳng Lặng, các cậu thật lợi hại a, thế nhưng lại có cái này. . . . . .”
An Bình bình tĩnh khép lại laptop, giở chiêu bài ưu nhã cười: “Chỉ biết mở một chút trò chơi mà thôi. . . . . .”
Trình Khả Khả mặt hâm mộ cùng sùng bái: “Thật là lợi hại a, lợi hại giống anh trai. . . . . .”
An Tĩnh vẻ mặt vui vẻ: “Có thật không? !”
“Dĩ nhiên, anh trai cũng là siêu cấp lợi hại. . . . . .” Trình Khả Khả cười híp mắt, cõng túi sách nhỏ: “Ngày nào đó mình dẫn các cậu đi gặp anh hai, anh ấy nhất định cũng sẽ yêu mến các cậu . . . . . .”
An Bình cùng An Tĩnh hưng phấn cười một tiếng, tràn đầy chờ mong, nhưng lại lo lắng hắn có lẽ. . . . . . Không cần hai cậu con trai dư thừa này?!
Vườn trẻ sắp tan học, bọn nhỏ đều ở đây chơi, ba cậu nhóc dáng dấp rất giống, nhìn từ đàng xa, cũng thật giống như ba anh em, nguy hiểm đến thật gần. . . . . . Ba người hồn nhiên không để ý.
*
Trình Quân Hạo thở dài thỏa mãn, nhìn cô gái mệt mỏi đang ngủ vùi ở trong ngực anh, anh âm thầm có chút khó chịu, sao anh lại như vậy? Tại sao lại có chút lo lắng rồi, rõ ràng chỉ là một người phụ nữ, lại làm cho anh cảm thấy cảm giác an toàn và lòng trung thành trước nay chưa bao giờ có, điều này làm anh thật sự có chút ngoài ý muốn.
Anh muốn khôi phục lãnh khốc, có chút khó khăn, đối với cô, hoàn toàn mất đi hiệu lực.