Mê Mẩn Vì Em

Chương 56


Đọc truyện Mê Mẩn Vì Em FULL – Chương 56


Với lời thề kết hôn của Chử tiên sinh, Du Lệ quyết định tạm thời coi như không nghe thấy.
Mới kết giao có hơn một tháng thôi, giờ nói đến chuyện đó có vẻ hơi sớm.
Còn chưa hỏi được cô về địa điểm cầu hôn, Chử tiên sinh đành tiếc nuối cất nhẫn thật kỹ, quyết định khi nào cô chọn được địa điểm kết hôn thì lại lấy ra cầu hôn.
Quay phim trong tòa lâu đài Dardley rất thuận lợi, không có quỷ hút máu và Ma tộc uy hiếp, dường như mọi thứ đều trở nên thuận lợi hơn rất nhiều, Du Lệ không kìm được than nhẹ, quả nhiên thế giới của người thường mới là tốt đẹp nhất.
Chỉ có Chử tiên sinh thì đang cân nhắc, có lẽ là lúc nên tìm việc gì đó để làm thêm rồi.
Đồ Nhĩ Tư hăng hái chăm sóc cho tiểu ma bay thỉnh thoảng lại phát hiện ra Chử Hiệt lên mạng tìm việc làm thêm, là một đàn em đủ tư cách, anh ta đưa ra chủ ý với Chử Hiệt.
“Chử tiên sinh à, thật ra với bản lĩnh của ngài ấy mà, hoàn toàn có thể nhận một số nhiệm vụ đặc biệt.

Đúng, có thể tiếp nhận nhiệm vụ của những kẻ có tiền, thù lao cho mỗi một nhiệm vụ không ít khoảng một trăm vạn tiền vàng”
“Nhận nhiệm vụ à?” Chử Hiệt nhìn anh ta, “Giống nhiệm vụ đặc biệt của Giáo đình ấy hả?”
“Đúng đó”
Đồ Nhĩ Tư lăn lộn trong xã hội loài người khá lâu nên vô cùng hiểu biết với con người, chơi trò trên Internet so với anh ta thì Chử Hiệt chỉ là trẻ con.
Đồ Nhĩ Tư lập tức dùng quyền hạn của bản thân mở một trang Web đặc biệt của một nước M ra, trang Web này người thường không cách nào vào nổi, thậm chí có nghe cũng chưa từng nghe qua, có thể vào được đều là một số ít kẻ có đặc quyền hoặc có tiền hoặc người tài ba dị sỹ, trên đó thông báo toàn là những nhiệm vụ có liên quan khá nhiều đến phi nhân loại, nội dung nhiệm vụ thỉnh thoảng cũng khá kỳ lạ.
Trang Web này vô cùng bí ẩn, không có mật mã tuyệt đối không vào được, chỉ cần có thể đi vào thì có thể biết rất nhiều tin tức liên quan.
Đồ Nhĩ Tư thường núp trên trang Web, thời điểm nào đó còn che dấu thân phận, tiếp nhận một ít nhiệm vụ để kiếm tiền, rốt cuộc sinh hoạt trong xã hội loài người không có tiền rất khó mà sống.
Chử Hiệt nhìn lướt qua, rồi nhìn thấy trên cùng có một nhiệm vụ là tìm một người có tên là người Sói, người đặt nhiệm vụ đó chính là một nhà giàu, ra giá là 300 vạn tiền vàng.
Bên dưới còn có rất nhiều nhiệm vụ chưa được nhận, có cái tìm kiếm quỷ hút máu, có cái là mua máu người, có cái thì tìm chức quyền, còn có nhiệm vụ là tìm một vệ sỹ đặc biệt tiến vào thám hiểm ở một nơi hiểm hóc nào đó, có cái là tìm một nhân viên giáo đình đuổi ma….
Xem đến hoa cả mắt.

Nhưng Chử Hiệt nhìn khá lâu đều không thấy hài lòng.

Vì những nhiệm vụ này nơi nào cũng khác nhau, nếu anh nhận nhiệm vụ, thì không thể làm vệ sỹ cho Du Lệ được, lại còn phải chạy ngược xuôi nữa.

Anh vừa muốn ở bên bảo vệ Du Lệ vừa tìm việc làm thêm, giai đoạn hiện nay anh cũng không muốn làm hỏng công việc vệ sỹ này.
Nghe thấy lý do anh cự tuyệt, Đồ Nhĩ Tư yếu ớt bảo, “Vậy xem ra chẳng có việc nào phù hợp với yêu cầu làm thêm của ngài nhỉ?”
Tuy Chử Hiệt hơi thấy tiếc, nhưng cũng không quá vội, tiếp tục nhìn trang Web.
Nhìn một lúc, đột nhiên Chử Hiệt hỏi, “Cậu nói xem Tắc Long kia, cũng đi vào thế giới loài người rồi à?”
“Đúng vậy, nhưng tôi chỉ thấy ông ta có một lần, sau đó thì không có gặp lại ông ta nữa” Đồ Nhĩ Tư thành thật đáp, “Đại nhân Tắc Long không có chỗ ở cố định, không ai biết hiện giờ ông ta đang ở đâu, muốn tìm ông ta rất khó.

Lần nào có chuyện gì, đều do ông ta triệu hoán tôi tới, hoặc sai Ma tộc khác truyền lời cho tôi”
Nói xong, anh ta nhìn về Chử Hiệt, thấy anh nhìn chằm chằm vào trang Web, cũng không rõ ý anh là gì.
**
Có một ngày, phải đóng phim về đêm.
Đèn đuốc trên phim trường sáng rực, càng khiến lâu đài về đêm yên tĩnh trở lên có sinh khí hơn.
Một đám đông đang vây quanh trường quay, ai ai cũng bận rộn, không ai để ý tới một chỗ mà đèn chiếu không chiếu tới
Bóng tối ở ngoài lâu đài, sương mù màu đen nhảy từ dưới đất lên cao, dần trong màn sương đen xuất hiện một bóng người, đôi mắt đỏ sậm nhìn xuyên thấu qua sương đen nhìn về phía đám đông náo nhiệt, lộ ra nụ cười tà ác.
Giọng Luda đang đóng phim hơi chìm, biểu hiện thay đổi hẳn, bị Robert quát lên, tuyên bố diễn không được phải diễn lại.
Chử Hiệt đang ở ngoài trường quay đột nhiên ngẩng đầu, sau đó đứng dậy rời đi.
Luda thấy Chử Hiệt rời đi, trong lòng lo lắng chợt lắng xuống, cười bảo đạo diễn một câu, rồi tiếp tục đóng tiếp.
Đứng bên ngoài xem Luda diễn có Alger và Marisa, Du Lệ đối diễn với ma nữ Shyia cũng ngẩng đầu lên nhìn về phía ma khí tự dưng xuất hiện, nói một câu với trợ lý, thừa lúc không ai để ý, cũng lén lút đuổi theo.
Vừa rời khỏi trường quay, Shiya liền đụng phải Đồ Nhĩ Tư.
Hai Ma tộc cùng liếc nhìn nhau, Shyia hỏi, “Là Tắc Long phái tới à?”

Đồ Nhĩ Tư đáp, “Tôi không rõ, phải tới xem tận nơi mới biết được”
“Nhìn anh có vẻ chẳng sốt ruột lắm nhỉ?” Shyia nhìn anh ta kinh ngạc, phát hiện ra từ lúc Đồ Nhĩ Tư lộ ra trước người khác, hành sự càng thêm kỳ lạ, khác hẳn loại Ma tộc âm hiểm xảo trá, đi khắp nơi gây loạn cho giáo đình lúc trước, thậm chí còn nổi lên quan tâm.
Nên biết, tiểu ma bay đó không phải của anh ta, anh ta quan tâm đến ma sủng của người khác không thấy có hại sao?
Đồ Nhĩ Tư nhún nhún vai, “Có gì mà phải sốt ruột chứ? Có Chử tiên sinh ở đây rồi”
“Anh vẫn tin tưởng anh ta à?” Shiya xì một câu, cảm thấy Đồ Nhĩ Tư thực ra vẫn là một kẻ âm hiểm như cũ.
Chẳng phải anh ta vẫn ỷ lại Chử Hiệt và Du Lệ đó sao, lại dám ra mặt với nhân viên thần chức nữa chứ.
Tuy giáo đình không thể ra tay với sinh vật hắc ám trước mặt người thường, nhằm tránh tạo khủng hoảng, nhưng thời gian này đóng phim ở lâu đài, vẫn có nhiều cơ hội ra tay.

Nhưng nhóm Luda lại không có hành động nào, cứ mặc Đồ Nhĩ Tư ngụy trang thành con người diễu khắp nơi trước mặt bọn họ, thứ nhất là bởi Đồ Nhĩ Tư cũng không gây hại gì cho con người, thứ hai cũng là vì Chử Hiệt và Du Lệ.
Ánh mắt Đồ Nhĩ Tư rất chuẩn, sau khi dựa dẫm vào Chử Hiệt, Luda nguyện ý nể mặt họ, không làm gì với Đồ Nhĩ Tư cả.
“Đừng có bảo cô không phát hiện ra nhé” Đồ Nhĩ Tư liếc cô nàng một cái, “Chử tiên sinh không phải là người bình thường đơn giản đâu”
“Anh ta là thiên sư nước Hoa, thủ đoạn thiên sư khó lường, mạnh một chút cũng chẳng là gì” Shiya đáp.
“Vậy cô nói xem, thiên sư nước Hoa có thể xé Ma môn ra được không?”
Shiya nhìn anh ta cười ha ha mấy câu, “Anh nói đùa gì thế, đến Cổ Ma cũng chẳng cách nào làm nổi, Chử tiên sinh sao làm được chứ? Chắc anh bị loạn thần rồi đi? Đừng có bảo với tôi là lúc tới Egani đó, anh ấy dẫn anh vào là xé Ma môn ra nhé, sao không bảo là lúc ấy vì lực lượng Ma môn còn sót lại nên mới bị anh ấy mở ra kịp thời thôi đi”
Thật ra lúc ấy nhóm Du Lệ bị sương đen cuốn vào, Chử Hiệt và Đồ Nhĩ Tư cũng muốn vào theo đã không kịp, nhưng Chử Hiệt vẫn tay không xé rách thông đạo vào Egani để đi tìm người.
Điều này vô cùng kích thích Đồ Nhĩ Tư, cũng khiến anh ta quyết định từ đó vứt chủ nhân Tắc Long trước đi, kiên định đi theo Chử Hiệt.
Thấy cô ta không tin, Đồ Nhĩ Tư chẳng muốn nhiều lời.
Hai Ma tộc nhanh chóng đi tới mục đích, từ xa đã nhìn thấy cảnh người nào đó ngược ma, quen thuộc vô cùng, chính là lúc trước Đồ Nhĩ Tư bị Chử tiên sinh bốc hỏa cứ ngang nhiên túm từ trong sương đen ra, sau đó thì như quả bóng cao su bị đá văng đi văng lại trên mặt đất đó sao?
Giờ nhìn thấy Ma tộc khác đang bước lên vết xe đổ của anh ta, Đồ Nhĩ Tư thấy sảng khoái mà run lên bần bật.

Hết cách rồi, lúc đó bóng ma tâm lý quá lớn, mỗi lần nhớ lại đều cảm thấy xương cốt trên người đau nhức không thôi.
Lúc hai người đi tới, thấy Ma tộc cao cấp kia nửa sống nửa chết nằm quay lơ, hơi thở mong manh, cả mặt ngập tràn máu đỏ, tím tím xanh xanh, sưng to, nhìn chẳng rõ bộ dạng gì nữa.

Gã lại nhìn về Chử Hiệt với ánh mắt vừa kinh sợ, mãi cho đến khi phát hiện ra Đồ Nhĩ Tư và Shiya tới, trong mắt Ma tộc cao cấp kia lóe lên phẫn nộ.
“Đồ Nhĩ Tư, quả nhiên anh đã phản bội đại nhân Tắc Long!”
Đồ Nhĩ Tư ai nha một câu, “Tôi đây là chọn minh chủ khác, không gọi là phản bội”
Tâm tình Ma tộc cao cấp phẫn nộ, chẳng cách nào hình dung nổi, nếu không phải bị thương khá nặng, chắc chắn sẽ thay đại nhân Tắc Long xử lý phản đồ này rồi.
Đồ Nhĩ Tư cũng mặc kệ gã, giống tiểu nhân tiến gần Chử Hiệt, nịnh nọt ra chủ ý, “Đại nhân, gã là người đại nhân Tắc Long phái tới đây tìm….người hủy diệt yểm ma đó ạ” Cố tình biến từ “anh” thành kẻ hủy diệt yểm ma, tiếp đó lại nói tràn ngập ám chỉ, “Gã rất được đại nhân Tắc Long tán thưởng, nghe bảo có nhiều tài sản riêng ở nhiều quốc gia, lợi hại vô cùng ạ”
Shyia? Đây là ý gì thế?
Tháp Mông, “….???”
Chử Hiệt nhìn chằm chằm Tháp Mông trên mặt đất, ánh mắt thâm trầm.
Tháp Mông có dự cảm chẳng lành, sau đó thấy kẻ đáng giận Đồ Nhĩ Tư đang đắc ý, tiếp tục ra chủ ý cho con người kia, “Đại nhân chẳng bằng chúng ta giết gã đi, đỡ cho gã về báo tin cho Tắc Long ạ”
Chử Hiệt không nói gì.
Là một đàn em đủ tư cách, chính là ra chủ ý những lúc lão đại cần, bài ưu giải nạn cho lão đại, Đồ Nhĩ Tư cười tủm tỉm nhìn Tháp Mông trên mặt đất.
Tháp Mông nhìn về phía Đồ Nhĩ Tư với ánh mắt giận dữ vô cùng, chỉ hận muốn bóp chết anh ta.

Gã không chút nghi ngờ, cảm giác được tồn tại của kẻ này, còn túm gã ra khỏi sương đen chắc chắn sẽ giết chết mình.
Trong lúc Tháp Mông bi phẫn đan xen, lại nghe Đồ Nhĩ Tư bảo, “Nhưng tôi có chút giao tình với Tháp Mông, đại nhân có thể nể mặt mũi tôi chút không, tha cho anh ta, bắt anh ta bồi thường tiền là được”
Shiya, “….” Cảnh này quá quen mắt mà.
Tháp Mông:?????
Chử Hiệt ừm một cái, tỏ vẻ đồng ý.
Vì thế với đàn em Đồ Nhĩ Tư đủ tư cách đi tới trước mặt Tháp Mông, bắt đầu ra điều kiện với gã, tung ra một tư tưởng chung, dùng tiền mua mạng nếu không thì chỉ có chết.
Tháp Mông: Chẳng phải anh bảo có chút giao tình với tôi sao? Sao đây là giao tình gì thế?
**

Sau khi quay xong, đã tới hai giờ sáng, Du Lệ mệt không chịu nổi.
Tẩy trang xong, cô ngáp một cái nhìn trái phải, không thấy Chử Hiệt đâu, hỏi, “Tuyết Dung à, Chử Hiệt đâu rồi?”
“Không rõ, lúc trước anh ấy còn ở đây mà, sau đó thì tự dưng rời đi, chẳng rõ là đi làm gì nữa” Trợ lý Trịnh hơi kỳ lạ, “Hay em gọi điện cho anh ấy nhé”
“Thôi đi”
Trong lòng Du Lệ hiểu rõ, Chử Hiệt là một người ngay thẳng, cầm di động trên tay sẽ không chạy loạn, tự dưng không thấy đâu, chắc chắn là có chuyện gì đó, vẫn không nên gọi điện thì hơn, đỡ làm phiền tới anh.
“Anita, ăn khuya không?” Marisa đứng cách đó không xa gọi Du Lệ.
Do quay ban đêm, nên phó đạo diễn Jim quan tâm gọi cơm hộp cho họ.

Bận cả buổi tối, cả đám người đều đói, tới cùng ăn với nhau.
Du Lệ cười bảo, “Không ăn đâu, muốn giảm béo”
Nghe thấy vậy, Marisa bỗng tức giận, “Giảm béo gì chứ? Cô cảm thấy chúng ta rất béo à?”
“Muốn nghe nói thật không?” Du Lệ dướn mày, chẳng sợ cô ta tý nào.
Marisa, “….Được thôi, cô đừng nói gì cả”
Những người khác trong đoàn làm phim thấy Marisa giận dỗi trở lại, biểu hiện khó nói, thực không rõ Marisa làm sao mà lại thế, bị cái người chẳng khách sáo phản ứng lại vẫn còn muốn kết bạn với người ta, rốt cuộc diễn viên Đông Phương này có mị lực gì mà mê hoặc nhiều diễn viên chính của đoàn làm phim thế không biết?
Tối nay quay cả đêm, mai chắc được nghỉ nửa ngày, những người khác không vội về ngủ, đều ở đó chơi một lúc.
Sau khi nói câu chúc ngủ ngon với đoàn làm phim, Du Lệ ngáp một cái về phòng nghỉ.
Lúc đẩy cửa vào, trong lòng cô tự dưng có thêm một quả cầu lông xù, nũng nịu kêu meo một tiếng với cô.
Tốc độ ma bay nhanh vô cùng, trong thời gian này Du Lệ cũng cảm nhận được kha khá, Cục lông xù đen mới sinh ra chưa được một tháng dưới sự chăm sóc cẩn thận của Đồ Nhĩ Tư, tuy vẫn còn là cục tròn nhỏ nhưng lại khá rắn chắc khỏe mạnh.
Mỗi lần Du Lệ về phòng, vốn chưa nhìn rõ thì ngay sau đó trong lòng đã có thêm một cục lông xù tròn nhỏ rồi, cứ như bất chợt xuất hiện vậy, đây là loại tốc độ cực nhanh lừa gạt cả thị giác mà có.
Đây là tốc độ của ma bay, không ai tranh nổi.
Du Lệ xoa xoa đầu Cục lông xù nhỏ, định thả nó xuống để đi tắm  một cái, đột nhiên Cục lông xù nhỏ trong lòng chợt đứng lên, cả đám lông dựng đứng ra, phát ra tiếng meo sắc nhọn.
Du Lệ sửng sốt, trực giác có chuyện xảy ra..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.