Mê Mẩn Vì Em

Chương 220


Đọc truyện Mê Mẩn Vì Em FULL – Chương 220


Mọi người không ai ngờ được Titan lại thật sự có thể phá tan ma sương mù phong tỏa thông đạo, mắt thấy thông đã đã mở đều chấn động.
Titan thu kiếm lại, hai mắt nhìn chằm chặp thông đạo đã bị mở ra kia, ở đó vẫn còn lưu lại ma sương mù chưa kịp tan, nhưng đã hết cách ngăn lại bọn họ, lập tức không chút do dự đi xuống thang lầu, đi đến tầng lầu thứ hai.
Thần sắc Lai Nhân Tư hơi kỳ dị, nhìn bóng dáng Titan, ánh mắt sâu thẳm, trong tiếng thúc giục của người ở đằng sau cũng cất bước đi vào, đồng thời cũng không quên gọi Du Lệ, tránh cô ở bên ngoài bị người khác phát hiện ra thân phận, lại dẫn tới Giáo Đình và đám phi nhân loại khác đuổi giết.
Không cần ông ta gọi, Du Lệ dĩ nhiên cũng muốn xuống, lập tức chẳng nói câu nào, là người thứ ba đi xuống thông đạo, chạy nhanh đi xuống.
Tiếp đó là Alger, Mễ Thiên Sư và Tô Loan.
Oscar đi đằng sau vẻ mặt ngơ ngẩn bối rối đứng ở đó, vẫn chưa quyết định là đi hay ở lại đã bị đám người và phi nhân loại ở đằng sau vọt lên đẩy vội xuống.
Từ tầng ba xuống đến tầng hai cũng không dài, chung quanh thang lầu vẫn có sương mù quẩn quanh không tan.
Ma sương mù này tuy đã bị Titsan dùng cây chiếm Mặc Tác Tạp chém nát, nhưng vẫn lưu lại lực lượng của bia Mễ Nại Tư, mọi người lúc đi cũng rất cẩn thận, tránh bị lực lượng đó dính vào.

Có một con quỷ hút máu vô ý dính chút sương mù ma, trong nháy mắt kêu thảm thiết, sương mù ma đó như dòi bám trên xương vậy, chỗ nào dính vào thì chỗ đó da tróc thịt bong, tiếng kêu thảm thiết vang lên trong không gian yên tĩnh vô cùng khiếp người, cuối cùng thân vương Guzman phải để con quỷ hút máu khác ném gã lên tầng hút máu này cũng khiến cho những người khác càng thêm cẩn thận.
Càng đi xuống, ma sương mù càng dày đặc, ma sương mù kích động chung quanh giống như có ý thức vậy, càng không ngừng tụ lại.
Titan đi đằng trước lại vung kiếm lần nữa, bổ đám ma sương mù đang chặn đường chung quanh, lại bổ ra thông đạo tiếp tục tiến về trước.
Thang lầu cũng không dài, đã nhanh chóng đến tầng thứ hai.
Tầng thứ hai rất tối, loại tối này cũng không phải là không gian bị phong bế không có ánh sáng mà là có sương đen ở khắp mọi nơi, cắn nuốt hết tất cả mọi thứ.

Sương đen đó ngăn cách tầm mắt mọi người, không ai thấy rõ hoàn cảnh chung quanh.
Trên mặt Tita lộ ra tia phấn khởi, mang theo kiếm đi thẳng vào bên trong sương đen đặc đó, nhóm Lai Nhân Tư cũng tới tầng thứ hai.
Họ đứng trước tầng thứ hai, cũng không có hành động mạo hiểm nào, mà cứ nhìn đám sương đen không cách nào nhìn xuyên qua đó chằm chằm.
Càng ngày càng có nhiều người đến tầng thứ hai, khi bọn họ nhìn thấy tình hình tầng thứ hai, bất giác dừng chân, trợn tròn mắt cố gắng quan sát chung quanh.


NHưng mặc kệ bọn họ cố gắng thế nào thì tầm nhìn cũng rất hạn chế, khắp nơi đều là sương đen nhìn không thấy cuối, cứ như sương đen này chính là một không gian khác, mà không còn là tầng hai của du thuyền nữa.
Toàn bộ tầng thứ hai, đều bị một đám ma sương mù bao phủ, ma sương mù cứ trôi nổi một lực lượng kỳ lạ, lực lượng đó chẳng khác lối vào là mấy, hẳn là lực lượng ma bia rồi.
SẮc mặt Lai Nhân Tư trầm xuống.
“Tại sao lại thế?” Mễ Thiên Sư hỏi nhỏ Quỷ Vương đứng bên, “Chị Tô Loan à, chị có thể nhìn thấy rõ chỗ khác không?”
Tô Loan lắc đầu (Không được!)
Thân vương Guzman cũng hỏi Lai NHân Tư, “Lai Nhân Tư, các ngài đều là Ma tộc, ngài có cảm giác được hơi thở khác của Ma tộc không?”
MỌi ánh mắt đều nhìn lên người Lai Nhân Tư.

Lai Nhân Tư lãnh đạm đáp, “Sương mù ma nơi này đều hình thành từ lực lượng của bia Mễ Nại Tư, các ngài tưởng là Ma tộc tùy tiện có thể lợi dụng lực lượng của bia Mễ Nại Tư hay sao?”
Tuy ông ta không đáp thẳng với thân vương Guzman nhưng tất cả mọi người đều biết rõ về A Khắc Phất Lạc Tư thì không kìm được hít hà.
A KHắc Phất Lạc Tư đã dung hợp một mảnh nhỏ của bia Mễ Nại Tư, cũng chuyển hóa thành nửa Ma tộc, đồng thời cũng có được lực lượng của bia Mễ Nại tư, vì thế lực lượng trong ma sương mù này có khả năng phát ra với A KHắc Phất Lạc Tư, cũng có thể là chủ nhân La Tắc A Tư phát ra.

NHưng bất kể là ai, đều không phải Ma tộc nào cũng nhìn thấu, thậm chí vì lực lượng bia Mễ Nại Tư mà ngược lại cũng ngăn cản cảm giác và sự tra xét của bọn họ.
Tất cả mọi người và phi nhân loại đến đây đều hiểu, bọn họ ở đây, tựa như một kẻ xâm lược vậy, không những sẽ bị đám ma sương mù này bài xích, mà càng khỏi cần nói đến chuyện đi tìm người ở đây.
SẮc mặt Giáo Hoàng trở nên vô cùng khó ưa.

Hóa ra dù có thể tiến vào thì cũng nhất định không tìm được người.
Đột nhiên có người bảo, “Dù sao tầng thứ hai du thuyền cũng lớn như vậy, chúng ta ở đây nhiều người, tất có thể tìm ra được”
“Đúng vậy đó, tiên sinh Lai Nhân Tư là chủ nhân du thuyền, hẳn là hiểu rõ cấu tạo tầng thứ hai này đi?”

“Tiên sinh Lai Nhân Tư, hay là ngài đi trươc dẫn đường đi?”
“…”
MỌi người càng nói càng cảm thấy cách này được đều nhìn về phía Lai Nhân Tư lần nữa, Giáo Hoàng vốn không còn hy vọng gì cũng kìm không được nhìn ông ta chằm chằm, quên mất là lúc trước Giáo Đình và Ma tộc đã xé toạc mặt nhau ra.
Thần sắc Lai Nhân Tư không đổi, cứ nhìn về đám đông đứng chật cứng ở tầng thứ hai, bất giác phì cười, dùng giọng nói thong thả bảo, “Tuy tôi cũng rất muốn dẫn đường cho chư vị, tiếc là…”
“Tiếc là gì?” Giáo Hoàng hỏi vội.
“Tiếc là nơi này đã không còn là tầng thứ hai của du thuyền nữa rồi”
“Hả?”
Trong nháy mắt tất cả mọi người ồ lên, trực giác không tin, thậm chí có người không kìm được quay đầu nhìn về nơi xuất phát, rõ ràng bọn họ đi từ tầng ba xuống tầng hai mà, sao lại không phải là tầng hai du thuyền nữa chứ?
Lai Nhân Tư dùng ánh mắt xem thường nhìn về những kẻ phát ra tiếng người đó, dù nóng ruột song vẫn cứ ung dung đứng ở đó.
Trong lòng Thân vương Guzman  khẽ động, nhanh chóng hiểu ra, ánh mắt nhìn về phía màn sương đen có vẻ kiêng kỵ.
“Ma sương mù này, không rõ là thông tới nơi nào đây?” Mễ lão thái gia tự dưng hỏi.
Lai Nhân Tư rất thích cách làm người của Mễ lão thái gia, không dỗi giống như với nhóm thân vương Guzman, mà hòa nhã bảo, “Tôi cũng không rõ, lực lượng bia Mễ Nại Tư có thể liên thông với thông đạo Ma cảnh khác, ma sương mù ở cửa tầng thứ ba đi xuống tầng hai thật là một thông đạo”
Vì thế bọn họ đi từ một thông đạo đi vào một không gian khác, đã hoàn toàn thoát khỏi tầng thứ hai của du thuyền rồi.
Sau khi hiểu rõ chỗ này, người và phi nhân loại ở đây cùng nhìn nhau, nhất thời không biết làm sao.
Thân vương Guzman như suy tư gì đó nói, “Mặc kệ đây là đâu, A Khắc Phất Lạc Tư và chủ nhân La Tắc A Tư đã ở đây không phải sao?”
Nghe được lời này, thần sắc mọi người cùng thay đổi.

Bọn họ vốn là vì La TẮc A Tư mà đến.
Thân vương Guzman cười tủm tỉm bảo, “Nếu đã xuống rồi vậy chúng ta đi trước một bước đây”

Nói xong, thân vương Guzman cầm đầu đám quỷ hút máu đi thẳng vào bên trong đám sương mù ma, nhanh chóng biến mất trong đó.
Thần sắc Giáo Hoàng thay đổi liên tục, cuối cùng cũng khẽ cắn mội, dẫn theo đám giáo sĩ Giáo Đình vội vã đi vào trong ma sương mù.
Do có bọn họ đi đầu nên các thế lực khác cũng nhanh chóng đi theo sau, không nhập vào trong ma sương mù thì cứ sợ chậm một chút bảo vật ở phía trước bị người ta cướp mất.
Hiện trường nhanh chóng còn dư lại chừng mười người, trong đó có nhóm Lai Nhân Tư, còn có cả Mễ Lão thái Gia dẫn theo đám thiên sư.
Lai NHân Tư bình tĩnh nhìn những người đó rời đi, cũng không nói gì.

Đi vào đây, tình hình đã không còn chịu sự khống chế của ông ta nữa, mặc kệ sống hay chết, chỉ có thể xem vận khí mỗi người thôi.
“Tiên sinh Lai Nhân Tư” Mễ lão thái gia cất tiếng, “Lần này Hoa Quốc chúng tôi nhận lời mới đến dự tiệc sinh nhật của các hạ, cũng không muốn xen vào chuyện này”
Lai Nhân Tư khẽ gật đầu, “Ta hiểu, xin đa tạ Mễ lão tiên sinh”
“TA và Chử Hiệt cũng coi như có duyên, nếu cần hỗ trợ cứ việc nói” Nói xong Mễ lão thái gia cười ha hả nhìn thoáng qua Du Lệ vẫn là bộ mặt hiền lành như cũ đó.
Trong lòng Mễ Thiên Sư cả kinh, trong nháy mắt hiểu ra lão thái Gia nhà anh ta đã sớm nhận ra Du Lệ.
NHưng ngẫm lại cũng không thấy lạ, Mễ lão thái gia tinh thuật thuật tính toán, tuy Du Lệ ngụy trang rất giỏi, nhưng chỉ là bề ngoài  mà thôi, lừa gạt được thị giác và cảm quan của người khác cũng không thể ngụy trang được số mệnh của cô, lão thái gia là người thành tinh, có thể phát hiện ra cũng không kỳ lạ.
Lai Nhân Tư khách sáo cảm tạ Mễ lão thái gia, cũng nói một số ít việc cần lưu ý, rồi nói với nhóm Du Lệ, “Chúng ta đi thôi”
Alger và Oscar lại lần nữa đuổi theo.
Mễ Thiên Sư nói với Mễ lão thái gia, “Lão thái gia, cháu cũng muốn đi nhìn một cái, biết đâu cũng có thể giúp được gì đó, lão đừng có lo cho cháu nha, cháu và chị Tô Loan sẽ bảo vệ mình thật tốt ạ”
Nói xong, còn chưa được lão thái gia đồng ý đã chạy vọt theo sau.
Mễ Thiên Sư chạy nhanh quá, những thiên sư khác còn chưa kịp nói gì chỉ đành trơ mắt nhìn họ biến mất trong đám ma sương mù.
Lâu Duyệt quan sát kỹ ma sương mù, như suy tư gì só bảo, “Tự dưng thấy Mễ Thiên Sư nhiệt tình quá, có phải là tiểu thư Du cũng có mặt ở đó không nhỉ?”
Vân Nhã Nhiên cũng bảo, “Đúng đó, lúc trước anh ta còn lải nhải chuyện đi tìm nữ thần của anh ta nữa mà”
“Vậy nữ thần của tôi ở đâu?” Tỉnh Nguyên KHải kêu lên.
“Chẳng lẽ là cái vị tiểu thiên sư vừa rồi đó?”
“Bóng dáng có hơi giống…”
Mễ lão thái gia cười ha hả nhìn cả đám thanh niên cứ anh một câu tôi một câu tìm kiếm chân tướng, cũng không giải thích nghi ngờ của bọn họ, dặn bọn họ cẩn thận rồi cũng dẫn theo họ cùng tiếng vào trong màn sương đen.

Nếu mọi người đã đến rồi, đại diện cho giới thần quái của Hoa Quốc, bọn họ dĩ nhiên cũng phải tùy chuyện xử lý, đối mặt với chính diện, không thể lùi bước được.
**
Chung quanh là một màu đen tối đến vô biên vô tận, Mễ Thiên Sư lấy đèn pin đặc chế của thiên sư ra.
Ánh sáng quanh đèn pin hình thành một quầng, hoàn toàn ẩn vào trong bóng tối, vốn không nhìn thấy đầu cuối nên chẳng dùng được mấy.

Tuy không dùng được nhưng anh ta vẫn giắt đèn pin bên hông, có ít còn hơn không.
“Nữ thần có cần đèn pin không?” Anh ta hỏi Du Lệ.
Du Lệ lắc đầu cự tuyệt, cúi đầu nhìn giờ trên đồng hồ, thấy thời gian đã gần tới khuya.
Đột nhiên Tô Loan ngẩng đầu nhìn về phía trước nhắc nhở, “Có thứ gì đó tới đây)
MỌi người nhìn lại nhưng phía trước là hắc ám vô tận, ngoài hắc ám ra thì có tiếng động trong không gian yên tĩnh, khiến trong lòng người vô cớ thêm áp lực, nhưng lại nhìn không thấy vật gì.
NHưng Du Lệ và Mễ Thiên Sư đều tin tưởng phán đoán của Tô Loan, hai người trong nháy mắt cảnh giác hẳn lên.
Tuy Lai Nhân Tư và hai quỷ hút máu không nói là tin nhưng người hiện giờ là đồng bọn, cũng không nói ra câu gì.
MỘt lát sau, rốt cuộc, trong tầm mắt Du Lệ xuất hiện nhừng chấm đỏ, những chấm đỏ đó như những ngôi sao vậy, xuất hiện từ xa trong hắc ám, tản ra bốn phía, dần tụ tập đến với số lượng không ít.
Cảnh này vô cùng quen thuộc.
Du Lệ mặt nghiêm túc, mãi cho đến khi đám ánh sáng đỏ đó tới gần, từng chấm đỏ đó cũng to hẳn, rốt cuối thấy rõ là ánh sáng đỏ phát ra từ trên mỗi con quái vật, trong bóng đêm càng vô cùng chú ý.
Thật ra không chỉ có đám ma vật đó, mà sau khi tiến vào trong màn sương đen, Du Lệ phát hiện ra người bên cạnh đều bắt đầu sáng lên, quanh người tỏa ra một lớp ánh sáng nhàn nhạt, cho dù trong bóng đêm vô tận cô liếc mắt một cái cũng phát hiện ra bọn họ, tuyệt đối cũng không bỏ bọn họ.
Dĩ nhiên loại tình huống này chỉ có mình cô thấy, những người và phi nhân loại khác không thấy.
Đây hẳn là giống như lời Chử Hiệt bảo, lực lượng người thủ hộ Ma MÔn, tuy rằng hiệngiờ cô vẫn còn chưa thức tỉnh hoàn toàn.
Sau Lai Nhân Tư là Du Lệ, Ma tộc thứ hai phát hiện ra ma vật.

Sau khi phát hiện ra bọn họ bị một đám ma vật đông nghịt vây quanh, Mày Lai Nhân Tư cau lại, tâm tình không được tốt cho lắm.
Ông ta nâng tay lên, trong lòng bàn tay xuất hiện một luồng sương đen, từ trong sương đen túm ra được một cây kiếm bạc, nói với Alger, “Các ngươi cẩn thận, ở đây đâu đâu cũng ngập tràn lực lượng của bia Mễ Nại Tư, có tác dụng áp chế với các ngươi”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.