Mê Hồn Luyến

Chương 61: Người Có Quyền Quyết Định


Bạn đang đọc Mê Hồn Luyến FULL – Chương 61: Người Có Quyền Quyết Định


Hàn Bách đặt Tống Vi lên giường, anh ngồi xuống vuốt ve mái tóc đã có phần xơ rối, nhẹ nhàng nói với cô..
– Em nằm nghỉ đi..anh xuống bếp nấu chút thức ăn cho em..
Đôi mắt đỏ hoe ngấn lệ nhìn Hàn Bách, cô vẫn còn rất sợ, cô không muốn rời xa anh dù chỉ là một giây một phút.
Tống Vi nắm chặt cánh tay anh, khẽ lắc đầu muốn Hàn Bách đừng đi, cô không muốn ở một mình..
– Anh không đi nữa..

anh ở đây với em.

Bảo bối em đừng sợ..
Giọng nói ngọt ngào trìu mến hết mực của anh khiến lòng cô ấm áp cảm thấy an toàn hơn rất nhiều.
Hàn Bách đặt lên trán cô một nụ hôn, anh áp bàn tay có phần thô ráp vào gò má dùng ngón cái lau đi giọt nước mắt vẫn còn đọng trên khóe mi cô..
– Em muốn đi tắm..
Cô muốn gội rửa sạch sẽ những dấu tích bẩn thỉu dính trên người mình, trước đây dù quá khứ có tồi tệ đến thế nào nhưng chưa một kẻ nào được đi quá giới hạn trên người cô..
Trước đây khi còn là bướm đêm mỗi một đêm mỗi một người khách cô đều phải nghĩ ra kế sách làm sao để bảo vệ được thân thể của mình.

Và “Mê Hồn Luyến” thứ nước hoa đã trợ giúp cho cô thoát khỏi những tên đàn ông đam mê tửu sắc ngoài kia.
Trải qua lần này..

đối với cô có lẽ là nỗi ám ảnh lớn nhất mà cô đã từng nếm phải..
– Anh pha nước cho em.
– Em muốn tắm nước lạnh..
– Một chút thôi nha, nếu không sẽ cảm lạnh.
Hàn Bách sờ vào một bên má cô, ánh mắt anh thoáng hiện tia đau lòng, nhìn người phụ nữ của mình thế này anh đau lắm chứ..

– Dạ.
Tống Vi khẽ trả lời rồi để Hàn Bách bế vào phòng tắm..
…—————-…
_ Hàn Gia_
Nữ giúp việc từ bên ngoài đi vào, cung kính cúi đầu thông báo với ông bà Hàn đang ngồi uống trà xem ti vi trong phòng khách..
– Dạ, lão gia có ông bà Giai đến tìm ạ..
Lâm Tú như và Hàn lão gia đưa mắt nhìn nhau như đang thăm dò ý kiến..
– Cho họ vào đi.
Nữ giúp việc nhận lệnh của lão gia ra ngoài mời khách vào nhà.
– Anh..

nhỡ họ làm liều với chúng ta thì sao, dù gì cũng tại Hàn Bách nhà mình mới khiến họ lâm vào bước đường cùng này..
Lâm Tú Như không tránh khỏi lo lắng khi
sắp phải đối diện với ông bà nhà họ Giai, tuy trước đây tình cảm hai bên rất tốt nhưng giờ đây tình thế đã khác khi chính đứa con rể họ chọn cho con gái mình giờ lại là người đoạt đi tất cả mọi thứ trong tay..
– Anh nghĩ họ không dám làm càng ở đây đâu..

dù đúng sai thế nào thì chúng ta cũng phải đối mặt với họ một lần.
Nghe chồng mình nói vậy bà cũng thấy yên tâm hơn phần nào..
Vừa nhìn thấy Giai Tử Hào cùng phu nhân Hà Ninh bước vào ông bà Hàn đã đứng dậy bày tỏ phép lịch sự..
– Chào anh chị..
Giai Tử Hào và Hà Ninh cũng gật đầu chào lại..
Giai Tử Hào gượng gạo nhìn Hàn Sơn nét mặt căng thẳng cố thốt ra câu nói nghẹn cứng nơi cổ họng..
– Anh chị Hàn, hôm nay tới đây làm phiền hai người rồi..


Vợ chồng chúng tôi cũng không dám dài dòng phí thời gian của anh chị đây..

Tôi..
Nói đến đây Giai Tử Hào lại không thể nói tiếp được, hơn nửa đời người không phải ông chưa từng chịu qua nhục nhã hay thiệt thòi nhưng lần này đối diện với người bạn trên thương trường hơn chục năm còn là thông gia hơn hai năm giờ đây lại phải hạ thấp giọng nhất để nói chuyện nói trắng ra là để cầu xin,đối với ông còn kinh khủng hơn so với tuổi trẻ trước đây từng chịu nhục từ người khác..
Nhận thấy Giai Tử Hào có điều khó nói ông bà Hàn liền xoa dịu bầu không khí ngột ngạt..
– Anh Hào, có chuyện gì thì ngồi xuống rồi nói..
– Được được..
Giai Tử Hào cười ngượng một cái, ông gạt đi tầng mồ hôi mỏng trên trán rồi ngồi xuống..
Hà Ninh không thể kìm được nóng lòng mà lên tiếng nói thay chồng mình..
– Chị Hàn..

thật ra là..
Lời còn chưa kịp nói, từ bên trong người làm lại mang trà ra, Hà Ninh đành phải nén lại chờ cho người làm lui xuống hết rồi mới ấp úng nói tiếp..
– Anh chị..

chắc cũng biết vợ chồng tôi đến đây là vì chuyện gì rồi..

Thật ra là Giai gia chúng tôi có lỗi với Hàn Bách trước nên mọi chuyện mới đi đến nước này..

Nhưng mà Tuyết Ny nó có trăm sai ngàn sai gì thì cũng là con gái ruột của chúng tôi, xin anh chị nói với Hàn Bách tha cho con bé được không..
Nói đến đây Hà Ninh đã không kìm được nước mắt, bà là người mẹ hiền chính vì quá hiền lành quá nuông chiều cô con gái duy nhất của mình mới khiến Giai Tuyết Ny trở nên ngang tàn hư hỏng như bây giờ.

Còn phía Lâm Tú Như và Hàn Sơn, nghe xong những lời Hà Ninh vừa nói cả hai chỉ biết nhìn nhau khó hiểu.
Lúc đầu họ còn tưởng Giai Tử Hào đến đây để làm loạn nhưng tình thế trước mắt đang diễn ra hoàn toàn trái ngược..
– Chị Ninh..

chị nói gì chúng tôi thật sự không hiểu..

nói với Hàn Bách tha cho Tuyết Ny là thế nào hả anh chị?
Hàn Sơn là người ngay thẳng ông không thích dài dòng nên tiếp lời ngay lập tức.
– Thật ra chuyện Hàn Bách nó thu mua tập đoàn GG tôi cũng vừa mới biết đây.

Tôi có hỏi nhưng nó nói chuyện không rõ ràng, còn nói Tuyết Ny ngoại tình..

Hôm qua chưa nói chuyện xong nó đã bỏ đi rồi, đến giờ vợ chồng tôi vẫn chưa được hỏi nó thêm câu nào…
– Đúng rồi đó, chuyện vợ chồng của tụi nó lục đục tôi với ông nhà cũng mới vừa biết hôm qua thôi..

Chuyện chị Ninh vừa nói..

có thể nói rõ hơn được không?
Hà Ninh và Giai Tử Hào nhìn nhau, đến nước này muốn giấu cũng không lợi ích gì nữa, giờ đây chỉ cần con gái mình được bình an là đủ lắm rồi..
Giai Tử Hào xấu hổ chỉ biết cúi đầu, nhường những lời khó nói cho Hà Ninh, dù gì những chuyện thế này phụ nữ nói sẽ dễ nghe hơn rất nhiều..
– Trước tiên cho chúng tôi thay mặt Tuyết Ny xin lỗi anh chị…
Hà Ninh hít sâu vào rồi mới nặng nề nói tiếp..
– Hơn nửa năm trước Tuyết Ny nó có quay về tìm tôi, nói là đã có thai.
Một câu nói như sét đánh ngang tai ông bà Hàn, họ đã nôn nóng đến mức nhíu chặt mày chờ đợi Hà Ninh nói tiếp..
– Lúc đó tôi còn chưa kịp vui mừng thì Tuyết Ny nó nói đứa bé không phải con cháu Hàn gia..

Suýt nữa thì tôi ngất xỉu khi nghe được những lời đó..


Sau khi dò hỏi mới biết được là từ ngày kết hôn Hàn Bách chưa một lần chung phòng với Tuyết Ny cho nên..

cho nên vì quá thiếu thốn mà con bé đã ra ngoài tìm người đàn ông khác..
Nói xong tảng đá đè nặng trên vai Hà Ninh dường như nhẹ đi phần nào, thân là mẹ nhưng không thể dạy dỗ con gái nên người đó là điều khiến bà cảm thấy vô cùng xấu hổ..
Lâm Tú Như thay đổi thái độ, sắc mặt bà đã trở nên lạnh lẽo khi nghe xong những gì Hà Ninh vừa nói, bà đã vô cùng tức giận nhưng cố đè nén xuống vì trước đây bà cũng từng rất xem trọng Giai Tuyết Ny cho rằng cô ta là tài nữ khuê cát đoan trang hiền thục..
Giờ thì sao? Giai Tuyết Ny cho con trai bà đội nón xanh, còn có thai với người đàn ông khác..

Bà không dám tin nhưng cũng phải tin khi chính miệng mẹ ruột của cô ta đã thừa nhận tất cả..
Bà lạnh giọng hỏi..
– Vậy đứa bé đó đâu?
– Đứa bé…!làm sao chúng tôi dám giữ lại..

Chị Hàn anh Hàn Tuyết Ny nó đúng là làm ra chuyện tày trời nhưng cũng phải nghĩ lại, con trai của anh chị cũng thật quá đáng, đã đồng ý cưới con gái chúng tôi về vậy mà lại thờ ơ lạnh nhạt với nó như vậy, là phụ nữ ai không cảm thấy buồn tủi cơ chứ..
Giai Tử Hào khẽ chạm vào tay Hà Ninh ngụ ý kêu bà nên giữ bình tĩnh rồi ông mới lên tiếng..
– Chúng tôi cũng biết ngay từ đầu Hàn Bách vốn không hề yêu Tuyết Ny, là do con bé quá cố chấp nhất quyết đòi làm Hàn phu nhân còn không ít lần bày ra âm mưu hãm hại người khác chuyện đó chúng tôi đều biết, nhưng con cái ngang bướng phận làm cha mẹ không thể khuyên ngăn là lỗi của chúng tôi.
Giờ đây, Giai gia cũng đã nhận hậu quả, tôi chỉ xin anh chị rộng lượng bỏ qua cho Tuyết Ny và nói với Hàn Bách xin nó tha cho con gái chúng tôi con đường sống..
Tôi chỉ có mình nó, cũng không thể đến khi rời xa cõi đời này lại không có người đưa tiễn..
Giai Tử Hào càng nói giọng càng nhỏ dần, ông đau xót khi nhắc đến cơ nghiệp bấy lâu gầy dựng càng đau lòng hơn khi thấy đứa con gái duy nhất của mình đang trong vòng nguy hiểm mà chỉ biết ngồi đây van xin người khác..
Hàn Sơn lúc này cũng có động thái, ông vỗ vai Giai Tử Hào rồi nói..
– Hàn gia chúng tôi cũng có lỗi, Hàn Bách cũng có phần sai..

Tôi sẽ khuyên nó thả Tuyết Ny ra..

nhưng quyền quyết định tôi nghĩ chỉ có thể là một người….


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.