Mê Điệp Tình Nhân Chiến

Chương 73


Đọc truyện Mê Điệp Tình Nhân Chiến – Chương 73

“Lăng tiên sinh, ta đã nói bao nhiêu lần, ta cùng ngươi không có tư tình gì, ta không quen ngươi, ngươi tại sao còn muốn dây dưa làm khó ta? Nếu như ngươi không rời đi đừng trách ta gọi bảo an tới.”

Lạc Tử Tịch vô cùng căm ghét người đàn ông trước mặt này. Buồn bực, nàng rất không muốn nói lý lẽ với hắn, thế nhưng người đàn ông này dường như quyết tâm dây dưa với nàng đến cùng, nhất định phải làm tới với nàng.

Sau hôm ở bệnh viện, Lăng Dịch Hằng cứ ba ngày hai nơi liên tiếp xuất hiện trong tầm mắt nàng, hơn nữa còn triển khai tiến công theo đuổi nàng mãnh liệt. Mấy ngày ở công ty đều nhận được hoa Lăng Dịch Hằng đưa tới, Lạc Tử Tịch biết lần này Lăng Dịch Hằng theo đuổi nàng là có mưu đồ khác, nhưng mà tạm thời nàng vẫn chưa thể gây khó dễ cho Lăng Dịch Hằng.

Mặc dù Lạc Tử Tịch vẫn lạnh lùng đối với Lăng Dịch Hằng, thế nhưng quyết tâm của hắn đúng là làm bằng sắt, đem ánh mắt lạnh lùng của Lạc Tử Tịch hoàn toàn lơ là. Bây giờ còn dám chạy tới tổng bộ Nhan thị.

“Tử Tịch, có mấy lời mặc dù ta biết ngươi không thích nghe, thế nhưng ta vẫn muốn nói với ngươi…”

Lăng Dịch Hằng mặt dày thăm hỏi lạc tử tịch, hắn biết Lạc Tử Tịch thật ra không nỡ lòng nào tàn nhẫn với hắn, hắn liền dám khẳng định Lạc Tử Tịch không dám làm gì hắn, vì lẽ đó hắn mới trắng trợn tiến vào Nhan thị tìm gặp Lạc Tử Tịch.

Lạc Tử Tịch lạnh lùng phớt lờ Lăng Dịch Hằng, sau đó cầm điện thoại lên, không để ý Tới Lăng Dịch Hằng trực tiếp nói qua điện thoại:

“Phòng bảo vệ sao? Ta là Lạc Tử Tịch, lập tức gọi người đến phòng làm việc của ta.”


Lạc Tử Tịch không muốn dây dưa cùng Lăng Dịch Hằng, trực tiếp gọi bảo an là lựa chọn sáng suốt nhất.

Hiện tại ở Nhan thị, tuy rằng nàng không sợ lời đồn nhảm, thế nhưng khó tránh khỏi việc người có lòng sẽ không vì Lăng Dịch Hằng xuất hiện mà không bốc lên sóng gió. Rõ ràng sự xuất hiện của Lăng Dịch Hằng là một cái bẫy, tại sao Lăng Dịch Hằng có thể bước vào Nhan thị, hơn nữa là tiến thẳng đến phòng làm việc của nàng? Còn không phải do người cố ý thả hắn đi sao? Bây giờ nàng không muốn nhiều lời với Lăng Dịch Hằng, duy nhất có thể làm chính là gọi bảo an, mặc kệ Lăng Dịch Hằng vì sao đến, bây giờ nàng là tổng tài Nhan thị vẫn có thể sai khiến bảo an tới đuổi hắn đi.

Lăng Dịch Hằng không nghĩ tới Lạc Tử Tịch thật sự gọi bảo an, trong mắt không khỏi lộ ra một tia thâm độc, nếu hắn cứ như vậy bị lôi ra khỏi Nhan thị vậy vô cùng mất mặt, dù cho hắn đến theo đuổi Lạc Tử Tịch, nhưng nói thế nào hiện tại hắn cũng là quản lí Minh Duệ, hai công ty có hợp tác qua lại, Lạc Tử Tịch gọi bảo an thực sự là rất không nể mặt hắn.

“Lạc Tử Tịch, ngươi tàn nhẫn! ta cho ngươi biết, sớm muộn cũng có một ngày ngươi sẽ chạy về bên cạnh ta.”

Lăng Dịch Hằng hung tợn trừng mắt Lạc Tử Tịch, Lạc Tử Tịch cũng quá tuyệt tình, cứ như vậy mà gọi bảo an tới đuổi hắn đi, Lăng Dịch Hằng cực kỳ nổi giận.

“Lăng tiên sinh, đi hảo, không tiễn!”

Lạc Tử Tịch mắt cũng không ngước lên mà tiếp tục xem văn kiện trong tay, nàng chỉ hướng về Lăng Dịch Hằng nói có lệ, Lăng Dịch Hằng có bản lãnh gì khiến nàng quay về bên hắn? Có chết nàng cũng không về bên hắn.

Đối mặt với người đàn ông này, ngoại trừ khinh bỉ Lạc Tử Tịch cũng chỉ là khinh bỉ. Một người đàn ông có thể giống Lăng Dịch Hằng vậy sao, quả thật chính là cực phẩm trong cực phẩm, cặn bã trong cặn bã, nàng không biết vì sao Lăng Dịch Hằng trở nên như vậy, trước đây hắn đối nhân xử thế đều là ôn hòa nho nhã, bây giờ lại là sắc mặt này. Lạc Tử Tịch đột nhiên khó chịu thay Lăng Dịch Hằng, nàng không thích Lăng Dịch Hằng như bây giờ, thế nhưng bọn họ xác thực đã từng vui vẻ, làm sao bây giờ… Hay là nàng nên có một nửa trách nhiệm, có điều, thật lòng nàng không thích Lăng Dịch Hằng hiện tại, nhìn cũng đều không muốn nhìn.


Thái độ lạnh lùng của Lạc Tử Tịch làm Lăng Dịch Hằng phẫn nộ, nhưng mà bây giờ hắn vẫn nên rời khỏi, nếu không chờ bảo an tới đuổi hắn đi ngay trước mặt nhiều người, vậy thì tôn nghiêm gì cũng đều không còn. Lăng Dịch Hằng hung hăng trừng Lạc Tử Tịch thêm một lần nữa, sau đó vứt hoa đã mua lên bàn làm việc của Lạc Tử Tịch, xoay ngươi liền rời khỏi.

Lạc Tử Tịch nhìn thấy Lăng Dịch Hằng rời đi mới thở phào nhẹ nhõm, thật không biết tình trạng thế này còn kéo dài tới chừng nào, Nhan Tiêu nói nhanh thôi, thật nhanh là được rồi. Thế nhưng nói nhanh cũng phải có một kỳ hạn xác định. Nàng muốn Nhan Tiêu nhanh một chút xuất hiện, sau đó ở bên cạnh giúp đỡ nàng. Có Nhan Tiêu ở đây, nàng là hôn thê của Nhan Tiêu, Lăng Dịch Hằng sẽ không dám làm gì với nàng. Đối mặt với sự dây dưa của Lăng Dịch Hằng, nàng thật sự vô cùng phiền chán.

Lạc Tử Tịch gọi điện thoại để bảo an không cần tới, sau đó đem hoa Lăng Dịch Hằng bỏ lại quăng vào thùng rác, thu dọn bừa bộn trên bàn xong không khỏi thở dài một hơi.

Ngồi xuống tiếp tục xem văn kiện trong tay, thời điểm làm việc nàng cũng không muốn tâm tình xấu làm ảnh hưởng công việc, ổn định tâm trạng chính mình, đem mọi thứ điều chỉnh tốt bắt đầu tiếp tục làm việc. Chỉ là, nàng vừa mới nhìn một lúc cửa phòng làm việc lại bị gõ, nàng còn chưa phản ứng đã mở ra, cha con Lâm Kiệt Dịch dẫn theo Lăng Dịch Hằng cùng mấy vị nhân viên cấp cao hỗn loạn xông vào phòng làm việc của nàng.

Chân mày Lạc Tử Tịch không khỏi nhíu lại, nhìn thấy được sóng gió ngày hôm nay đã bị khuấy lên nha. Lạc Tử Tịch cũng không lấy làm sợ sệt mà là yên lặng nhìn đám người tiến vào.

“Lâm phó tổng còn có các vị, có chuyện gì không?”

Lạc Tử Tịch trấn định hỏi.

“Lạc tổng, thật sự là không tiện, gần đây ta nghe được một ít tin đồn liên quan tới Lạc tổng, cho nên mới lại đây chứng thực một chút, không biết Lạc tổng có rãnh rỗi hay không?”


Lâm Kiệt Dịch giành mở miệng trước. Lời nói tuy rằng là trưng cầu ý kiến thế nhưng trong mắt hắn không che giấu được hưng phấn giả dối kia. Tựa như Lạc Tử Tịch đã là vật trong túi, cá trên thớt mặc hắn xâu xé.

Lạc Tử Tịch nhếch khóe miệng, đại khái đã đoán ra, không phải vì mấy ngày nay ở công ty nàng liên tục nhận được hoa Lăng Dịch Hằng tặng sao? Hơn nữa ngày hôm nay Lăng Dịch Hằng còn xuất hiện ở đây, vì thế trong công ty truyền ra một ít lời đồn. Mà ngọn nguồn tin đồn, Lạc Tử Tịch không cần nghĩ cũng biết xuất phát từ nơi nào. Lạc Tử Tịch buông xuống văn kiện trong tay, không nhanh không chậm nói với Lâm Kiệt Dịch:

“Ngươi nói.”

“Là như vậy, gần đây ta tuần tra trong công ty nghe được người phía dưới bàn luận về Lạc tổng. Bọn họ nói thật ra Lạc tổng không có chân chính ly hôn, ở bên cạnh Nhan tổng chỉ vì ham muốn gia tài Nhan tổng. Tuy rằng bên người Nhan tổng không có ai, thế nhưng nếu Nhan tổng thật sự yêu thích nữ nhân, Lạc tổng nói là vợ chưa cưới của Nhan tổng, nhưng mà Nhan tổng vẫn đang hôn mê bất tỉnh, Lạc tổng nói sao mà chẳng được. Dù cho Nhan lão thái gia với Nhan nhị tiểu thư đều nói Lạc tổng là hôn thê Nhan tổng, ai biết được Lạc tổng ngài cho bọn họ uống thuốc độc hay là dùng thủ đoạn ép buộc Nhan gia đây? Nhan tổng đột nhiên bị tai nạn giao thông hôn mê bất tỉnh, mà Lạc tổng lại không được báo trước cứ như vậy xuất hiện, không chỉ nắm đại quyền Nhan gia, còn đoạt được vị trí tổng tài Nhan thị. Chuyện của Nhan tổng, có khả năng chính do một tay Lạc tổng ngài bày ra. Tại sao đến bây giờ Nhan tổng vẫn còn hôn mê bất tỉnh? Tại sao người ngoài không thể tiến vào phòng bệnh nhìn Nhan tổng, chỉ có một mình Lạc tổng có thể vào? Hay là, trong này còn có bí mật không muốn người biết chứ? Nhan nhị tiểu thư vốn ở công ty tốt đẹp, thế nhưng vẫn bị Lạc tổng ra một thông báo sa thải, sau đó bị ép xuất ngoại. Bây giờ, không chỉ có đại trạch Nhan gia, toàn bộ Nhan thị cũng đều nằm trong tay lạc tổng, dường như, nhìn thế nào cũng cảm thấy Lạc tổng có hiềm nghi mưu tài hại mệnh nha. Tuy rằng chúng ta không biết Lạc tổng dùng cách gì để tiếp cận Nhan tổng, lừa gạt Nhan tổng đem cổ phẩn chuyển đến danh nghĩa ngài. Thế nhưng Nhan thị là do tất cả chúng tôi cùng nhau vất cả khổ sở gầy dựng, không thể cứ như vậy đổi chủ không rõ ràng. Vì lẽ đó, nếu không, cùng là nghi vấn trong lòng ta và mấy vị đây cùng nhau tới tìm lạc tổng chứng thực một chút, Lạc tổng có phải nên giải thích với chúng ta không đây?”

Lâm Kiệt Dịch mang theo vài phần đắc ý lại có chút hùng hổ dọa người nói với Lạc Tử Tịch.

Khóe miệng Lạc Tử Tịch vẫn vẽ ra nụ cười, thật làm khó những người này dùng nhiều tội danh như vậy an bài cho nàng, bây giờ nàng lại thành nghịch thần cướp quốc? Mưu tài hại mệnh, Ssh!, tội danh thật là nặng nha, chưa chân chính ly hôn? Tiếp cận Nhan Tiêu vì gia tài Nhan Tiêu? Haha, Lạc Tử Tịch nghe Lâm Kiệt Dịch sổ ra một loạt mà kích động muốn cười. Nhan Tiêu gặp chuyện cũng có thể đẩy tội lên trên người nàng. Người Nhan gia cũng là do nàng uy hiếp mà thừa nhận nàng là con dâu Nhan gia? Nhan lạc rời đi cũng vì một tay nàng tạo thành? Hôm nay Lạc Tử Tịch coi như học hỏi được cái gọi là “Cốc khiến gia chi tội, hà hoàn vô từ”*

*谷欠加之罪, 何患无辞: muốn gán tội cho người khác, không sợ tìm không ra lý do.

“Lâm quản lý dùng điều gì khẳng định mọi chuyện đều do Lạc Tử Tịch ta gây nên đây?”

Lạc Tử Tịch thảnh thơi tựa lưng vào ghế ngồi hứng thú nhìn xem Lâm Kiệt Dịch, không hoảng không sợ. Nàng ngược lại muốn nhìn xem đám người này còn có thể tạo ra tội danh gì nữa, Lạc Tử Tịch không thể không khâm phục sức tưởng tượng của họ, có thể thản nhiên như vậy đem tất cả tội danh úp lên đầu nàng. Nàng có phải nên vỗ tay tán thưởng họ không đây? Cho dù đem nàng nói tới tội ác tày trời, không chứng không cứ, bọn họ có thể ăn tươi nuốt sống nàng sao? Lạc Tử Tịch nhìn đám người trước mặt trong lòng không khỏi buồn cười.


“Lạc tổng so với ta càng hiểu rõ có phải là ngài gây ra, vẫn là không thổi sao có gió, Lạc tổng, ngài nói có đúng hay không? Hơn nữa, Lạc tổng, ngài hẳn là có quen biết người bên cạnh ta chứ?”

Lâm Kiệt Dịch mang theo vài phần đắc ý, hắn muốn xem xem khi Lạc Tử Tịch đối mặt với chồng cũ sẽ như thế nào. Hiện tại trên dưới công ty đều đang bàn luận quan hệ giữa Lạc Tử Tịch và Lăng Dịch Hằng, đều nói Lạc Tử Tịch giả vờ ly hôn với Lăng Dịch Hằng chỉ vì tiếp cận Nhan Tiêu, đoạt gia tài Nhan Tiêu.

“Haha, này không thổi làm sao có gió, ta nghĩ không ai so với Lâm quản lý càng rõ ràng chút? ngươi nói chính là vị tiên sinh bên cạnh ngươi sao? Ta biết nha, Lăng quản lý Minh Duệ đây mà, ách, đương nhiên hắn là chồng trước của ta. Chỉ là, không nghĩ tới Lăng tiên sinh có lui tới cùng Lâm quản lý đây.”

“Haha, nếu Lạc tổng không phủ nhận, như vậy nói cách khác Lăng tiên sinh đúng là chồng trước của ngài? Lăng tiên sinh là quản lý Minh Duệ, Minh Duệ vẫn luôn cùng Nhan thị chúng ta hợp tác, thế nhưng cũng là đối thủ cạnh tranh. Ta có thể hay không cho là như vầy, thời điểm Lạc tổng còn chưa ly hôn cùng Lăng quản lý cũng đã âm mưu tính toàn tốt, coi trọng Nhan thị chúng ta vì thế mới đóng kịch ly hôn. Sau đó Lạc tổng tiến vào Nhan thị, mà Lăng quản lý Minh Duệ, như vậy một người trong ứng ngoại hợp, đem toàn bộ Nhan thị nuốt chửng? Lạc tổng, ngươi cảm thấy ta phân tích có đúng hay không?”

Lâm Kiệt Dịch lại nói.

Lạc Tử Tịch nở nụ cười càng lớn. Nàng không nghĩ tới Lâm Kiệt Dịch có bản lĩnh điên đảo thị phi trắng đen đến như vậy, nguyên bản là âm mưu của bọn họ, hiện tại một cái cũng không lọt toàn bộ úp lên trên đầu nàng, phân tích phi thường đặc sắc, Lạc Tử Tịch thật không nhịn được muốn vỗ tay khen ngợi.

“Bốp bốp bốp…”

Lạc Tử Tịch cũng không keo kiệt vỗ tay, cười nói:

“Một phen ngôn luận của Lâm quản lý thực đặc sắc tuyệt luân, để ta mở mang tầm mắt nha.”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.