Bạn đang đọc Mẹ ! Cha Là Người Lang Sói: Chương chương 10: tôi đồng cảm với anh mà!!
Viên Viên thật không ngờ Lưu Tâm lại đồng ý nhanh như vậy. Cô còn nghĩ là do tiểu bảo bối thuyết phục a.
– Tâm Tâm nhưng là bây giờ tớ không ở Anh quốc tớ đang ở Los Angeles. Cậu có muốn đi qua đây không sẽ rất lạnh đấy!
Lưu Tâm bây giờ còn tâm trạng nào nữa mà quan tâm, Anh quốc hay Los Angeles cũng thế thôi trái tim cô đã nguội lạnh rồi.
– Thế cũng được!- cô lạnh nhạt trả lời.
– Được tớ sẽ đặt vé hộ cậu hai ngày sau cậu sẽ đi!
– Như vậy đi!- nói rồi cô chán nản cúp máy
Lưu Tâm nẳm trên giường lớn cảm thấy trống trải cô đơn, cô dần dần thiếp đi nhưng khóe mắt vẫn đọng lại những giọt nước mắt.
Lại nói về Tề Hạo sau khi ra khỏi nhà, việc đầu tiên là gọi điện cho Trần Minh. Vị tổng tài máu lạnh này vốn không có bạn chỉ có một người miễn cưỡng có thể xem là bạn thân duy nhất. Người đó chính là Trần Minh.
Nhấc điện thoại lên gọi, bên kia truyền đến giọng chán nản:
– Lại muốn gì nữa đây? Tề tổng?
– Này uống với tôi một ly, vừa mới cãi nhau với vợ!
Nghe xong câu nói này, Trần Minh suýt chút phun ngụm rượu đang uống dở ra. Tề Hạo có vợ chuyện này nghe ra xem còn hoang đường hơn chuyện cậu bé mới sinh ra đã biết đọc. Vội khoác áo vào, vừa đi vừa nói vào điện thoại:
– Đang ở đâu?
Bên kia Tề Hạo trả lời:
– Quán bar Az phòng Vip.- nói vậy rồi ấn nút kết thúc.
Chưa đầy hai phút sau, Trần Minh đã có mặt. Vừa vào đến nơi anh hỏi liền một câu:
– Cậu… cậu có vợ?
Tề Hạo liếc Trần Minh một cái, tay cầm bình rượu lắc lắc chán nản trả lời:
– Bây giờ chưa phải nhưng sau này sẽ là vợ!
Càng nghe anh nói Trần Minh càng thắc mắc. Cuối cùng anh cũng gạ được Tề Hạo kể hết mọi chuyện cho anh nghe. Vừa nghe vừa gật gù “ ùm cũng tại tên Hạo chết tiệt này, yêu thì nói là yêu, lại nói như vậy làm người ta a.” Đúng thật EQ không bình thường tí nào.
– Này cậu suy nghĩ gì đó, uống với tôi một ly đi!- giọng của Tề Hạo đã say khước.
– Cậu đừng uống nữa về nhà đi!
– Tôi không muốn về nhà!
– Được, được tôi sẽ thuê khách sạn cho cậu về mau!
– Tôi, còn muốn uống …muốn uống a!- giọng anh đã như say không còn biết gì.
Đến cuối cùng Trần Minh phải là dìu Tề Hạo ra khỏi chỗ đó rồi còn thuê khách sạn hộ. Sau khi anh đưa Tề Hạo vào phòng khách sạn mới thở phào nhẹ nhõm đi ra ngoài. Thầm nghĩ ngày tháng sau này sẽ không buồn chán nữa vì sắp có nhiều trò hay a.
Sáng hôm sau….
Trong côn ti thổi lên một tin đồn
Nhân viên 1: nghe gì chưa không ngờ tổng tài lại như vậy nha!
Nhân viên 2: tất nhiên chuyện đời khó đoán, đừng nhìn vẻ bề ngoài đẹp trai mà nhầm!
Nhân viên 3: nghe đâu sau khi ngủ chung với chàng trai đó còn hôn nhau nữa cơ….thật….!
………..
Đêm hôm qua Trần Minh thuê khách sạn hộ anh đã có người nhìn thấy thế là một đồn mười, mười đồn một trăm và không quên thêm tin vào đó. Giờ thì mội người ai cũng nghĩ Tề Hạo là người đồng tính.
Anh tất nhiên cũng biết điều này nhưng anh là ai chứ. Sao Tề Hạo lại quan tâm những chuyện như thế này. Nhưng Lưu Tâm thì khác, sau cuộc cãi vã hôm qua cô không thèm nhìn anh đến một lần, khi nghe tin cô thật sự kinh ngạc sau đó trở lại bình thường.
Hai người vẫn đi làm như thường lệ, đến chiều vẫn về nhà vẫn ăn cơm chung nhưng Tề Hạo thật sự không chịu được ánh mắt của cô nhìn anh như muốn nói rằng “ tôi hiểu và cảm thông với sự khổ tâm của anh a.” Không nhịn nổi nữa anh mở miệng:
– Em đừng có nhìn tôi với ánh mắt như vậy, không phải như em nghĩ!
Lưu Tâm vẫn là không nói gì. Tề Hạo ném ra một chiếc điện thoại
– Đây điện thoại mới của em, về chuyện chiếc điện thoại hôm qua tôi xin lỗi
Cô nhận lấy điện thoại ngắm nghía, rồi đi lên phòng. Cô vốn là định tha thứ nhưng nếu vậy thì sao Lưu Tâm có thể đi được a. Chuyện cô đã muốn làm sẽ không ai cản được.
Tối hôm nay, Thiên Ân ngủ ở phòng bên cạnh. Khi Lưu Tâm ngủ sai Tề Hạo nhận được một tin nhắn
_người gửi: Thiên Ân
“nể tình chú đối xử tốt với cháu, cháu sẽ cho chú biết một tin ngày mai mẹ và cháu sẽ trốn đi Anh quốc”
Thiên ÂN nhắn xong cười tà mị, ban đầu đúng có ý định đi Anh quốc thật nhưng bây giờ địa điểm thay đổi rồi. Ba cậu muốn trái tim mẹ phải bỏ ra chút sức lực chứ.
Bên này Tề Hạo vừa đọc xong tin nhắn lập tức thay đổi biểu cảm sắc mặt đen như lọ nồi. Nhẹ nhàng đến bên cạnh cô với lấy chiệc điện thoại của cô, bàn tay liếng thoáng trên bàn phím hồi lâu sau đó anh bỏ điện thoại xuống mỉm cười ôm cô ngủ.
_mèo_