Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 1296: Âm mưu không chê vào đâu được 1


Đọc truyện Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc – Chương 1296: Âm mưu không chê vào đâu được 1

Editor: Kina.

Người này thông minh tuyệt đỉnh, đào cạm bẫy cho người khác nhảy, chạy không khỏi, chỉ có thể nhảy.

“Tôi ngốc mới có thể chính mình yêu cầu nổ tung mấy trăm thùng hàng hóa, anh cũng quá đề cao tiểu sinh, mặc dù tôi có tiền, nhưng vứt tiền xuống biển, tôi không làm, cho nên nói, là anh suy nghĩ nhiều.”

“Tôi sẽ điều tra ra, anh rốt cuộc đang làm cái gì.”

“Cứ từ từ tra.” Lục Trăn vui vẻ cười, cúp điện thoại, chờ lúc anh tra được, hàng hóa của tôi đã cách cảng ba nghìn dặm.

Rời khỏi lãnh thổ đất nước, anh cũng không thể làm gì nữa a.

“Thiếu tá, có một thùng đựng hàng không có bị nổ tung.” June vội vội vàng vàng tới báo, là một đặc công phát hiện, không có nổ tung, là bởi vì thùng đựng hàng này không có trên thuyền, nhưng cũng là thùng đựng hàng của Bor.

“Thực sự?”

“Đúng vậy.” June vô cùng hưng phấn, “Chúng ta có chứng cứ bắt Bor.”


Nolan vội vã xuống xe, sai người mở thùng đựng hàng, đây là một thùng đựng hàng không đầy, đặc công đem một rương nhỏ mang ra, mở, Nolan lấy ra một khẩu súng.

Một danh Tiền Hải, thành viên đội đột kích nhìn thấy khẩu súng kia, ánh mắt sáng lên.

Súng ống của tổ chức Vương Bài, trên đường nổi danh, ai cũng muốn có được một cây, đặc biệt những đội viên trong đội đột kích này, súng chính là sinh mạng thứ hai của bọn họ, bọn họ đối với súng này khen không dứt miệng.

Nolan trầm giọng hỏi, “Anh xác định đây là súng ống chuẩn bị đưa đi sao?”

“Xác định, vốn loại súng ống này rất ít, chế tạo một cây tốn rất nhiều thời gian, nội bộ nhân viên chính phủ cũng có mẫu súng ống như vậy, nhưng cũng không có loại cải tiến như này, bộ mặt thành phố trên tuyệt đối không có.”

Nolan gật đầu, trầm giọng nói, “Kiểm tra một chút, nhìn nhìn có bao nhiêu.”

Không cần Nolan nói, bọn họ đã bắt đầu kiểm tra, số lượng không nhiều, đối với bọn họ mà nói, đây coi như là ngoài ý muốn, Nolan cho người đem chứng cứ về, phân phó thủ hạ đi bắt Bor.

Anh có đầy đủ chứng cứ, có thể bắt giữ Bor.

Đó cũng không phải súng ống đạn dược công ty Bor sản xuất, cũng không phải sản xuất chính quy, bằng việc này, liền đủ lú do bắt Bor, công ty súng ống đạn dược của Bor, xem như là xong.


Nolan thầm nghĩ, Lục Trăn, anh ngàn tính vạn tính, cũng không tính đến chuyện này đi.

Sẽ có một phần súng ống nhỏ không bị nổ theo thuyền.

Đêm đó, chống khủng bố đưa tin tức gốc gác của Bor lên ti vi, cũng tiến hành đưa tin chuyện ở bên tàu, hình ảnh Bor mang theo còng tay bị bắt từ trong nhà riêng ra, cũng lên ti vi, chuyện này sôi sùng sục truyền ra.

Việc này khiến cho sóng to gió lớn.

Michael chuẩn bị tài liệu nộp lên, chống khủng bố bận rộn một đêm, cuối cùng cũng có thể kết thúc vụ án lần này, mặc dù chưa bắt được Lục Trăn, cũng không có bắt được chứng cứ phạm tội của Lục Trăn lần này, nhưng cũng có thu hoạch không nhỏ.

Bọn họ vẫn muốn bắt Bor, cuối cùng cũng sa lưới.

Michael vỗ vai Nolan nói, “Làm tốt lắm, chỉ là, tôi cảm thấy, chuyện này rất đơn giản, trái lại làm người ta sinh nghi.”

“Ý của anh là?” Nolan nhíu mày, Michael xưa nay đa nghi nhiều chuyện, chuyện này điểm đáng ngờ rất nhiều, Nolan cũng rất coi trọng, Michael lắc lắc đầu, mỉm cười nói, “Không chuyện gì, có lẽ tôi suy nghĩ nhiều.”

Nolan nói, “Ca, anh có cái gì nghi hoặc, anh trực tiếp nói với tôi, hai người suy nghĩ, có lẽ có thể có ý tưởng mới.”

“Tôi nghe June nói, lúc các người đến bến tàu, Lục Trăn ở đấy.” Michael nghi ngờ hỏi.

Nolan gật đầu, “Đúng vậy, Lục Trăn nói một ít chuyện ngoài lề vớ vẩn, nói chung là nói bản thân mình là trong sạch, một đống lời vô ích, tôi cho là Lục Trăn cố ý ở kéo dài thời gian, để cho Bor chuyển hàng lên thuyền, rời khỏi.”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.