Đọc truyện Mấy Thằng Kia, Mau Biến! – Chương 27
Được rồi, sau khi đi vào vòng quan sát bình luận. Ta nhận thấy một số bạn đang nhảy thuyền Winter và Mĩ Tuyết. Tuy là hai người này rất hợp nhau về cả tên lẫn mọi thứ nhưng hôm nay ta xin thông báo rõ lun.
Winter sẽ không vô hậu cung được!
Thứ nhất là vì nếu Winter vào hậu cung thì ta sẽ phải cắt tất cả nam chủ ra do độ cạnh tranh quá chênh lệch giữa Winter và các nam chủ. Winter từ lâu có thể nói là người thân duy nhất của tiểu Tuyết, cho dô hậu cung sẽ gây thiệt thòi cho dàn nam chủ kia.
Thứ hai vì ta không thích lắm về mối quan hệ ruột thịt mà đến với nhau. Không phải là ghét mà là không thiên về nó trong truyện của ta thôi.
Vì vậy nếu ai có ý định bảo ta ghép couple này thì có lẽ không được đâu. Mọi người hiểu cho ta nha.
———————————————————————–
– Được rồi mọi người, hôm nay là sinh nhật của tôi. Mọi người đừng căng thẳng quá như vậy. Chị à, hôm nay chị đến đây em rất vui. Cảm ơn chị! – Nữ chủ thấy tình hình căng thẳng bèn lên tiếng giải hòa, còn bộ dáng thân thiện đưa rượu cho cho.
– Tôi không còn là chị cô lâu đâu, nhớ. – Cô nở nụ cười nửa miệng sau đó thì không nói gì nữa.
– Chị à, hay là để ly rượu này kết lại tình chị em của ta đi. – Cô ta hơi run run trước cô nhưng vẫn đưa li rượu ra nói.
– Tôi không uống rượu được.
Nói xong thì trực tiếp lướt qua bước tới chỗ mọi người của Phụng gia đang tụ tập.
– Cháu chào ông bà ngoại! Chào các cô chú! – Cô cúi đầu chào người phụ nữ trước mắt.
– Tuyết nhi ngoan, hôm nay cháu đã làm rất tốt không để ta thất vọng. – Bà ngoại cưng chiều xoa đầu cô.
– Mọi người, lúc nãy cháu đã cá cược với ông ta mà không xin phép mọi người. Cháu xin lỗi – Cô thành tâm nói.
– Không sao, phải cho họ biết Phụng gia chúng ta không dễ chọc chứ. Cháu làm vậy mọi người đều rất đồng ý và tự hào. – Bác hai cô nói.
– Nhưng cháu không tự tin mình có thể làm được.
– Đừng lo, cháu chỉ cần cố hết sức mình thôi. Cứ coi như là một thử thách chuẩn bị cho một sự nghiệp lớn đi. – Ông ngoại cô nói.
– Dạ! Vậy cháu nhất định sẽ không làm mọi người phải thất vọng, nhất là mẹ! – Cô mỉm cười hiền nói.
Phụng gia là một gia tộc lâu đời nắm giữ hơn 1/4 kinh tế cả nước và 1/7 kinh tế trên toàn cầu. Những người của Phụng gia đều rất nổi tiếng. Bác hai cô là tổng giám đốc đứng đầu Phụng gia, cô hai cô từng là người mẫu nổi tiếng khắp thế giới đã giải nghệ, mẹ cô là tổng giám đốc tập đoàn thời trang hàng đầu, là nhà thiết kế nổi tiếng. Cô ba cô và cô tư hiện đang là tổng giám đốc tập đoàn đào tạo ca sĩ lớn nhất nước và cũng là diễn viên nổi tiếng.
– Đừng quá sức là được rồi. – Mẹ cô dịu dàng nói.
– À đúng rồi, đây là bạn con, Lisa. Cô ấy hiện đang theo học ngành thiết kế thời trang, xem ra mẹ sắp phải khổ rồi đây. – Cô chỉ vào nhỏ nói.
– Dạ chào ông bà, chào các cô chú! – Nhỏ cười cúi đầu đúng phong cách tiểu thư nói.
– Chào cháu, hi vọng sắp tới cháu sẽ giúp đỡ tiểu Tuyết nhà bác. – Mẹ cô cười nói.
– Dạ vâng, tụi cháu là bạn thân mà!
– Chị! – Trong khi mọi người đang trò chuyện từ đằng xa một cậu bé chạy tới kêu lên. Cô với nhỏ quay lại thì thấy Tử Văn và cả tên Diệp Phong kia.
– Văn Văn! – Cô với nhỏ đồng thanh kêu lên.
– Em chào hai chị! Chào các cô bác! – Tử Văn chạy tới mỉm cười ngây ngô lễ phép chào mọi người.
– Chào mọi người. – Diệp Phong cười xã giao chào.
– Chào Diệp tổng! – Mọi người cũng cười lại, không khí giữa hai bên bỗng chốc trở nên ngột ngạt. Rồi hắn cùng bác hai với ông ngoại bàn chuyện làm ăn, mấy cô dắt mẹ đi tám chuyện đời còn cô với nhỏ ở lại chơi với Văn Văn.
– Mới có mấy ngày mà Văn Văn xem ra nặng hơn trước rồi nhỉ. Chắc ở nhà được tẩm bổ nhiều lắm! – Nhỏ khiêng cậu bé lên nói.
– Chắc chắn là ở nhà được ăn quá trời đồ ăn rồi. Mà thấy cái điệu bộ này chắc chắn là suốt mấy ngày nay ở nhà sướng quá quên luôn bọn chị rồi. – Cô cười nói.
– Không có không có. Văn Văn không có quên hai chị, lần nào em ngồi lên bàn cơm cũng nhớ tới hai chị hết! – Tử Văn vội xua tay lắc đầu vội vàng nói.
– Vậy thì tốt, mấy ngày nay em học sao rồi? – Nhỏ cười hỏi.
– Dạ tốt lắm, Văn Văn học toàn được 10 không nha! – Cậu bé cười híp mắt khoe thành tích.
– Hảo, đúng là rất giỏi! – Cô xoa đầu cậu bé nói.
Mọi người xung quanh ai cũng bất ngờ trước cảnh này. Lí do ư? Vô cùng đơn giản. Trước kia Tử Văn đã từng cùng Diệp Phong đến những buổi tiệc thương lưu, biết được thân phận cậu bé nên bọn họ đã tới làm quen nhưng cuối cùng lại bị đuổi một cách không thương tiếc. Tử Văn trước kia bài xích với tất cả kể cả Diệp Phong nên khi thấy một người có thể thân với cậu bé chính là cảnh ngàn năm có một.
– Xem ra em rất yêu trẻ con! – Trương Tử Minh cùng Bạch Thượng Thiên bước tới. Ngoài ra phụ họa còn có Lãnh Thiên Hạo, Hiên Viên Mặc cùng với Du Kim Thành.
Cô chỉ gật đầu xem như xã giao thôi, dù sao cô hiện là đang chống đối nhà họ Trương, vẫn nên giữ khoảng cách.
– Đã lâu không gặp, bệnh tình của em thế nào rồi? – Du Kim Thành nhanh chóng bắt chuyện.
– Bệnh của tôi rất ổn, cảm ơn Du bác sĩ đã quan tâm.
– Chào Phụng tiểu thư, tôi là Hiên Viên Mặc. Rất vui được làm quen! – Hắn mỉm cười nói. Kế bên là hàng chục con mắt dao găm nảy lửa hướng tới cô.
– Chào, mong anh đừng đứng quá gần, chỉ sợ lát nữa tôi sẽ bị đánh ghen. – Cô vẫn lạnh giọng nói.
Winter ở kế bên vẫn không thèm đoái hoài gì, thậm chí từ mấy phút trước đã cùng Lisa bắt cóc Tử Văn đi mất để lại cô một mình. Thật đáng thương cho mỗ nữ!
– Chào, từ nãy đến giờ sao không ăn gì hết vậy! Phải ăn cho có sức lát cãi nhau với nhà họ Trương chứ! – Lãnh Hạo Thiên nhanh chóng mang cho cô một đĩa đồ ăn gồm thịt bò với khoai tây cười tươi, nửa đùa nửa thật nói.
– Bỗng nhiên Lãnh thiếu gia quan tâm tôi như vậy không biết là uống nhầm thuốc hay là hôm nay thời tiết có biến đây! – Cô hơi cười cười nhận lấy, cũng châm chọc lại một câu. Dù sao cũng hơi đói rồi a~~.