Đọc truyện Mấy Thằng Kia, Mau Biến! – Chương 1
Hai anh em nhà Win là hai anh em song sinh có trí tuệ vượt người. Cả hai đều là nhà khoa học lừng danh nhất thế kỉ bây giờ nhưng đáng tiếc đều có một tuổi thơ không mấy đẹp.
Người em Windy và anh trai Winter sinh ra trong một gia tộc cổ, tại đây những người trong dòng tộc tin vào lời nguyền ma quỷ này nọ khiến hai đứa trẻ vừa sinh ra đã phải chia cắt.
Người anh Winter được ở lại nhưng em gái phải chết, mẹ của cả hai không nỡ liền mang con gái nhờ người chăm sóc hộ. Nhưng rồi bị phát hiện, bà ở lại cầm chân những người kia cho hai anh em chạy thoát.
Mãi sau này, cả hai khi đã lớn quay về trả thù và giết hết những người trong gia tộc đó khi mới 15 tuổi.
Bây giờ cả hai đã 20 tuổi, có tương lai vang danh khắp thế giới. Một trong những tỷ phú có gia tài kếch xù.
——————————————————————————————
Trong một căn biệt thự, có hai anh em đang miệt mài chế tạo cái gì.
– Anh hai à, giờ ta làm gì đây? – Windy quay qua hỏi người anh của mình.
– Ờ, anh chả biết nữa. Không có ma nào chịu thử nghiệm cỗ máy xuyên không gian mới của chúng ta hết.
– Vậy giờ mình đi bắt người đi, không chịu thì đạp cho vài phát là nó im à.
– Bậy, mang tội lắm!
– Cái giề, chính anh là người ra đề xuất đầu tiên không phải sao?
– Ờ, nhưng mà cỗ máy tuyệt vời thế này sao không đứa nào chịu thử hết vậy? – Winter gãi đầu cười.
– Hay mình thử anh hai. – Đôi mắt cún con.
– Bậy, cỗ máy này lỡ có gì là mình chết đó.
– Nhưng mà thử thôi có chết đâu. Không phải anh nói nó rất hoàn hảo sao? Mau lại đây! – Chưa kịp để ông anh của mình nói gì, Windy đã vơ đại cuốn tiểu thuyết gần đó nắm tay ông anh lôi vào máy ngồi.
[Chương trình xuyên không số 2000 bắt đầu. Người xuyên Windy, Winter] – Tiếng cỗ máy vang lên và bầu trời trắng xóa hiện ra.
[Ting! Đã xuyên, xin chúc mừng!] – Tiếng hệ thống vang lên đánh thức cô và anh.
———Dãy phân cách không gian——–
– Ui da! Cái hệ thống chết tiệt, dám quăng mẹ mi như quăng c** vậy! – Windy tỉnh dậy ngước nhìn xung quanh, đây là bệnh viện.
– Nè! – Bỗng từ đằng sau một cánh tay chạm vào cô.
– Hử? – Cô quay qua sau lưng thì bắt gặp ông anh mình. Mà ổng bây giờ giống cái gì ấy, à ma. Chân không có, bóng cũng không, chỉ có cái mặt cùng cái thân trên, còn bay lơ lửng nữa chớ.
– Hử cái gì, em xem em làm gì anh này? Từ một con người xuyên qua thành hồn ma không nơi nương tựa là sao! – Winter bực tức la lên.
– Em nào có biết, cũng tại anh nói nó hoàn hảo chứ bộ. Suy cho cùng đó là lỗi tại anh. – Cô không chịu thiệt cãi lại.
– Dừng lại, không cãi nữa. Xuyên cũng xuyên rồi, bây giờ anh là hồn ma còn em là ai?
– Em không biết, đây hình như là bệnh viện thì phải. – Cô nhìn dáo dác xung quanh. Hờ, xem thân chủ này cũng rất giàu có, đây là phòng vip đó, sau này không lo ăn uống rồi.
– Vậy mau tìm xem xung quanh có gì không? – Winter bắt đầu hành trình tìm đồ bằng cách bay lòng vòng xung quanh.
– Ý, có gì nè! – Bỗng anh hét lên làm cô giật mình suýt té.
– Anh hai, anh thấy gì vậy?
– Một tấm thẻ, hình như là thẻ sinh viên.
– Đâu đâu, đưa em! – Cô nhanh chóng vồ lấy tấm thẻ trên tay anh. Do là linh hồn nhưng anh hoàn toàn có thể chạm vào mọi thứ kể cả con người, còn có thể nhập hồn vô bất cứ ai nữa.
Trương Mỹ Tuyết.
18 tuổi.
Học sinh trường *****
– Anh hai ơi. – Cô thầm than khóc sau khi đọc xong tấm thẻ.
– Chuyện gì vậy em gái yêu?
– Hình như em nhập vô trúng cái cô nữ phụ trong cuốn tiểu thuyết mới mua zòi.
– Ồ, thế kết cục nhỏ như thế nào hả em? – Anh mắt lóe sáng khi thấy người gặp nạn.
– Vô cùng thê thảm, sau khi hại nữ chủ suýt chết thì bị đám nam chính chỉnh lên chỉnh xuống, khóc không ra nước mắt.
– Đám nam chính?
– Thì trong truyện này, đặc biệt hơn là có những 6 thằng nam chính lận. Kết cục, nữ chủ cùng các nam chính sống hạnh phúc bên nhau.
– Chậc chậc, vậy chắc trong cái nhà đó toàn giấm chua không em nhỉ? – Winter xoa cằm nói.
– Không quan tâm. Điều em quan tâm nhất là em sắp chết rồi, huhu!
– Yên tâm, có anh ở đây không ai ăn hiếp em được đâu.
– Anh chắc chứ?
– Chắc, bây giờ mau đi ngủ đê! – Anh dỗ dành cô rồi đắp chăn cho cô ngủ. Từng hành động đều cứng ngắc nhưng tràn ngập yêu thương khiến người ta ghen tỵ không thôi.