Mây Nuôi Tể Sau Ta Càng Đỏ - Sau Khi Nuôi Con Trai Tôi Thế Mà Lại Hot

Chương 60. Day 58 (pic)


Bạn đang đọc Mây Nuôi Tể Sau Ta Càng Đỏ – Sau Khi Nuôi Con Trai Tôi Thế Mà Lại Hot – Chương 60. Day 58 (pic)

04/10/2021

Edit: Nhật Nhật

Hề Gia Vận: “!”

Bé con này hôn cậu!

Tuy là cách qua một cái màn hình, nhưng Hề Gia Vận vẫn cảm giác được lúc cục bông này thơm mình, cậu suýt nữa đã bị sự đáng yêu của nó đập cho ngất xỉu, mãi đến khi nhóc Phượng Hoàng đột nhiên suy sụp kêu váng lên ——

“Chíp ——! ! !”

Làm sao thế?

Hề Gia Vận vội vã quay trở về chỗ nhóc con này.

Nhóc Phượng Hoàng đã khóc ngất ở trên đất rồi.

Hề Gia Vận chột dạ hỏi: “Làm sao thế?”

Nhóc Phượng Hoàng khóc rất lớn tiếng, thậm chí còn vừa khóc vừa nấc cụt, “Chíp chíp chíp ~ ậc.”

Nó thực sự buồn muốn chết, Hề Gia Vận lo lắng không thôi, trong lúc cậu còn đang hoang mang không hiểu chuyện gì thì thông báo của trò chơi đưa ra đáp án.

[ Bé Phượng Hoàng phát hiện, nó phải nướng măng cho các bé Thực Thiết Thú non ba ngày, ba ngày này không phải ba ngày bình thường, mà là cộng tổng thời gian nướng măng QAQ]


*Giải thích cho cô nào không hiểu, thời gian nướng măng ba ngày là nướng đủ 72 tiếng, không tính thời gian ăn ngủ nghỉ đi vệ sinh của nhóc Phượng Hoàng nhé, cho nên nó mới khóc đó.

Nhóc Phượng Hoàng “Oa —— hức hức hức hức! ! !”

Nó không chỉ phải nướng măng ba ngày, mà thời gian nướng măng của nó cộng lại cũng phải đủ ba ngày nữa! ! !

Hức hức hức hức hức hức hức.

Làm chim mệt mỏi quá, tại sao, hức hức hức hức hức hức, nó chỉ là một em bé thôi mà!

Nhóc Phượng Hoàng khóc thành một bé chim làm bằng nước mắt luôn.

Hề Gia Vận: “…”

Hề Gia Vận vộ vàng an ủi nó: “Đừng khóc đừng khóc, cho dù tính cộng gộp thời gian là ba ngày, chú cũng có thể tranh thủ đến giúp con nướng măng mà, không sao hết, chú ở cùng con.”

Nhóc Phượng Hoàng tuy đau lòng muốn chết, nhưng nghe Hề Gia Vận nói vậy, tâm trạng nó cũng miễn cưỡng tốt hơn một chút, nó chậm rãi gật đầu.

Hức hức hức, cái thế giới vô tình vô nghĩa này, chỉ có nhân viên chăm sóc là thương nó thôi.

Nhưng mà trong lòng nhân viên chăm sóc khiến nó cảm nhận được tình yêu lại đang giãy giụa không thôi.

Gấu trúc con đáng yêu quá đi mất, vừa rồi nó còn thơm cậu một cái nữa chứ!

Hề Gia Vận nhìn không được cười tít cả mắt.

Nhưng vừa cúi xuống, lại bắt gặp nhóc Phượng Hoàng đang đau lòng khóc lóc.

Hề Gia Vận: “…”

Không được, đứa nhỏ nhà cậu khóc thảm như vậy, cậu không thể nghĩ đến bé con khác được!

Hề Gia Vận ở trong lòng tự mắng chính mình.

Nhưng mà ——

Nhưng mà bé gấu trúc kia dễ cưng quá, nó còn thơm cậu nữa chứ!

*

Nhân vật trong “Đi ngang nhân gian” hầu như đã xác định hết, sắp đến ngày chụp ảnh tạo hình, đạo diễn Nhiếp lại đột nhiên gọi điện cho Hề Gia Vận, hẹn cậu ra ngoài, để cậu làm quen trước một chút với nam chính còn lại.

Địa điểm hẹn gặp là tại vườn thú thành phố.

Thôi Xán Xán không có hứng thú gì với vườn thú, cho nên nói với Hề Gia Vận: “Chị đi kiếm chỗ nào ngồi đây, khi nào mọi người xong việc thì gọi cho chị nhé.”


Hề Gia Vận đáp một tiếng, “Vâng.”

Hề Gia Vận cứ nghĩ mình đã đến sớm rồi, không ngờ hai người đạo diễn Nhiếp còn đến sớm hơn. Thấy Hề Gia Vận, đạo diễn Nhiếp lập tức vẫy tay với cậu, sau đó với thiệu người đang đứng bên cạnh mình, “Đây là Dung Nhạc Thiên, bạn diễn sắp tới của cậu.”

Dung Nhạc Thiên hào phóng mỉm cười với Hề Gia Vận, “Xin chào.”

Hề Gia Vận cũng cười với đối phương, “Xin chào.”

Dung Nhạc Thiên này, Hề Gia Vận có biết.

Anh ta là nghệ sĩ thế hệ thứ hai, mẹ là ngôi sao rất nổi tiếng, sau này anh ta cũng tiến vào giới giải trí, tài nguyên trong tay rất tốt, thiên phú cũng không tồi, tuổi còn trẻ đã nhận được rất nhiều giải thưởng.

Dung Nhạc Thiên hỏi Hề Gia Vận: “Có thể bắt tay không? Anh cũng muốn dính tí vận may của cậu.”

Hề Gia Vận hơi ngây ra một chút, “Hả?”

Dung Nhạc Thiên cười híp mắt nói: “Anh ngày nào cũng thấy mấy người Tôn Văn Văn nói trên trang cá nhân, cậu là cá Koi thành tinh, ở cùng một chỗ với cậu nhất định có thể dính tí vận may, anh còn đang nghĩ không biết bao giờ thì mình có cơ hội hợp tác với cậu, không ngờ cơ hội đã đến luôn rồi.”

Hề Gia Vận: “…”

Giới giải trí này cũng thật là nhỏ, ngay cả bạn bè chỉ thấy tên trên mạng cũng có thể gặp được nhau.

Nhưng mà cho dù thế nào, có câu chuyện này ở giữa, Hề Gia Vận cảm thấy tính cách Dung Nhạc Thiên cũng rất tốt, hai người họ làm quen với nhau một chút, sau đó đạo diễn Nhiếp mới lên tiếng: “Đi thôi, vào trong dạo một vòng nào.”

Dung Nhạc Thiên ngạc nhiên hỏi: “Hôm nay chúng ta thực sự đến vườn thú chơi ạ?”

Đạo diễn Nhiếp nói: “Đương nhiên là không phải rồi, tôi nào có thời gian mà nhàn nhã dẫn hai người dạo chơi vườn thú như vậy? Hôm nay đúng lúc tôi đến vườn thứ mượn cảnh để mốt quay phim thôi, nhớ đến chuyện hai người cần sớm làm quen với nhau, nếu không lúc khai máy lại không đủ ăn ý, cho nên mới tiện thể kêu hai cậu cùng đi.”

Dung Nhạc Thiên: “…”

Hề Gia Vận: “…”

Đúng là tiện thật.


“Đi ngang nhân gian” có mấy cảnh quanh trong vườn thú, hôm trước đoàn làm phim đã trao đổi với bên vườn thú xong rồi, nhưng không biết sao tối qua họ lại gọi điện tới, nói không thể cho đoàn phim mượn cảnh được, đạo diễn Nhiếp không thể làm gì khác hơn là đích thân tới đây một chuyến.

Ông đã hẹn trước với giám đốc sở thú rồi, cho nên quay sang hỏi hai người Hề Gia Vận: “Hai người muốn đi dạo vườn thú hay là đi với tôi?”

Dung Nhạc Thiên cằn nhằn ông: “Cháu năm nay 26 rồi, có phải trẻ em lên 6 đâu, vườn thú đã không còn sức hấp dẫn gì với cháu nữa, đương nhiên là cháu chọn đi vào phòng cho ấm rồi.”

Đạo diễn Nhiếp nói: “Tôi nhớ Sở thú thành phố mình có khu gấu trúc đấy, gấu trúc cậu cũng không muốn xem à?”

Dung Nhạc Thiên nghĩ một chốc, sửa miệng, “Có gấu trúc hay không cũng không quan trọng, cháu chủ yếu là đi lượn một vòng cho đỡ buồn thôi —— khu gấu trúc ở đâu thế ạ?”

Hề Gia Vận vừa nghe thấy có gấu trúc cũng muốn đi, “Vậy cháu cũng đi xem xem.”

Đạo diễn Nhiếp chỉ về một phía, nói: “Được rồi, đúng lúc mùa này vườn thú cũng không có mấy khách, hai đứa đi đi, chờ lát nữa xong việc tôi sẽ gọi.”

Ba người chia ra hai đường, Dung Nhạc Thiên cảm khái: “Lâu lắm rồi anh không tới vườn thú.”

Hề Gia Vận cũng lâu lắm rồi không tới đây, vườn thú thành phố đã được sửa sang lại rất nhiều, các khu vực triển lãm đều được thiết kế đẹp hơn, đương nhiên, khu vực xịn xò nhất chính là khu gấu trúc.

Sở thú thành phố có hai con gấu trúc, một đực một cái, Hề Gia Vận mơ hồ có nhớ, dạo trước hình như chúng nó còn có con nhỏ, sở thú còn tổ chức đặt tên cho bé gấu trúc con trên Weibo nữa, cho nên Hề Gia Vận cứ nghĩ lúc tới cậu có thể nhìn thấy một nhà ba chú gấu trúc, kết quả lại chỉ thấy có hai con gấu trúc đang ngồi ngây người.

__________________________

Tác giả có lời muốn nói: Chờ nhóc Phượng Hoàng nướng măng đủ ba ngày, lập tức sẽ từ nhân viên nhóm lò thăng lên thành vua đồ nướng, ở ven đường dựng sạp giúp Gia Gia kiếm tiền ???

[1] Ipanda là một trang web có tính năng phát trực tiếp các trang web đặt phòng gấu trúc lớn. Trang web do Đài Truyền hình Mạng Trung Quốc (CNTV) , chi nhánh Internet của Đài Truyền hình Trung ương Trung Quốc đưa ra vào tháng 8 năm 2013, và hợp tác với Cơ sở Nghiên cứu Nhân giống Gấu trúc Thành Đô và Trung tâm Bảo tồn và Nghiên cứu Gấu trúc lớn Trung Quốc. Trang web có phụ đề bằng tiếng Trung giản thể và tiếng Anh, nhằm mục đích cung cấp một cửa sổ để quan sát cuộc sống hàng ngày thực sự của gấu trúc lớn và giải quyết những lo ngại về các loài có nguy cơ tuyệt chủng.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.