Bạn đang đọc Mây Nuôi Tể Sau Ta Càng Đỏ – Sau Khi Nuôi Con Trai Tôi Thế Mà Lại Hot – Chương 22. Day 20
04/09/2021
Edit: Nhật Nhật
…
Thẩm Mộng là một nhân viên văn phòng làm công ăn lương có số phận hết sức hẩm hiu.
Bị ông chủ vô lương tâm chèn ép, cô phải è đầu liên tục làm tăng ca cả một tháng, cuối cùng mới có được hai ngày nghỉ cuối tuần trọn vẹn.
Ngày nghỉ đầu tiên, Thẩm Mọng nằm còng queo trên giường, ôm điện thoại di động nhắn tin liên lạc cảm tình với cô bạn thân lâu ngày không được gặp mặt, sỉ vả bên A không phải là con người.
Thẩm Mộng: [ Bà đây thật là thê thảm mà, thảm thật sự luôn ấy, mỗi lần nghĩ là sắp được nghỉ cuối tuần rồi thì lại bị bên A giày vò yêu sách này kia, hơn nữa tin nhắn bà đây gửi đi từ sáu giờ chiều ngày hôm trước, bên đó phải rạng sáng hôm sau mới thèm trả lời, xong giám đốc thì đòi phải sửa theo yêu cầu của bên A ngay lập tức, tôi mệt đến phát ói luôn ấy.]
Con bạn xàm lờ: [Ồ.]
Thẩm Mộng: [ Bà nói xem trần đời có có ai thảm được như tôi không chứ. Đáng lẽ tuần trước là tôi được nghỉ rồi cơ, thế quái nào mà ông sếp lại nói phòng bên cạnh đang thiếu một người, tôi còn trẻ, là lúc cần trau dồi bản thân, bảo tôi sang hỗ trợ cho bọn họ, bà nó chứ, lại lao động công ích thêm một tuần, đã thế còn không có tiền làm thêm giờ.]
Con bạn xàm lờ: [… Hề Gia Vận nhìn cũng phải rơi lệ.]
Thẩm Mộng: [ ? ? ?]
Hề Gia Vận á? Là ai cơ?
Thẩm Mộng nghĩ thế, cũng hỏi thế nốt.
Cô bạn thân bèn quăng một bài chia sẻ qua, Thẩm Mộng mở ra xem.
Cô đọc nhanh như gió, lướt qua một lượt, chỉ dùng đúng có mười mấy giây đã từ trạng thái khiếp sợ chuyển sang thương cảm , cô nhắn tin lại cho bạn mình: [ Không, Hề Gia Vận không rớt nước mắt được đâu, so với tôi, cậu ta còn thảm hơn nữa kìa.]
[ Quả nhiên có tương phản mới có hạnh phúc, giờ tôi thấy khá hơn một chút rồi.]
Đánh chữ xong, Thẩm Mộng lại lội vào Weibo, mở hot search ra xem.
Kết quả vài cái hastag bên trong đều có liên quan đến Hề Gia Vận.
# So tài vua số đen với Hề Gia Vận #
# Người đẹp tốt bụng nhưng mà xui xẻo #
# Vận may tỷ lệ nghịch với khuôn mặt #
Thẩm Mộng xem mà bật cười, “Ha ha ha ha, so tài vua số đen, thật sự là thảm hết chỗ nói.”
Vào lúc này, cảm xúc của cô với Hề Gia Vận rất phức tạp.
Có đồng tình, càng nhiều hơn là thương cảm, mà đồng thời trong lúc đó, Thẩm Mộng lại không hiểu sao có chút vui vẻ.
May mà số cô không có đen như vậy.
Nhưng rất nhanh, Thẩm Mộng lập tức phát hiện, mình sai rồi, sai hoàn toàn luôn.
Cô làm mới Weibo, trong số tài khoản cô đặc biệt follow, có người đột nhiên đăng bài.
[Cát Gia: Đột nhiên đoạt giải vua số đen có hơi căng thẳng, không nghĩ ra bài phát biểu cảm tưởng khi nhận giải.
Nếu mà nhất định phải nói thì, @ Thẩm Thành, không cần cám ơn, với cả cậu đẹp trai lắm.]
Thẩm Mộng: Ông nội của tôi ơi, rốt cuộc người trúng giải cá Koi năm nay cũng vào Weibo rồi!
Thẩm Mộng: Chờ đã, người ta đang nói cái gì kia? ? ?
Thẩm Mộng mê mang mở phần bình luận ra.
[ Xuất hiện rồi! Cá Koi năm nay xuất hiện rồi! Chà sát xin tí vận may*! ! !]
*Gốc ở đây là Âu khí, là ngôn ngữ mạng, tức là không khí của Châu Âu, ám chỉ sự may mắn hoặc tài lộc. Xuất phát từ việc trong trò chơi người ta cho rằng người may mắn là những người châu Âu mặt trắng. Tôi để thoát ra luôn nhé.
[ Vua số đen ấy hả? Ông tỉnh lại đi ông, ông chính là cá Koi năm nay đấyyyyyy!]
[ Thẩm Thành nào? Cái gì cái gì cái gì đấy? Có ai biết ông này đang nói cái gì không?]
[… Ơ hơ, có ai nhìn thấy album ảnh avatar của cá Koi may mắn không?]
Mí mắt Thẩm Mộng giật giật, trực giác cảm thấy mình sẽ nhìn thấy cái gì đó rất không bình thường, lập tức mở avatar của đối phương ra xem.
Mấy tấm hình mới nhất đều là mấy bé thú cưng lông xù, nhưng ở tít phía dưới thì có một hình tự sướng.
Thẩm Mộng mở ra.
Bức ảnh này chỉ chụp lại có nửa khuôn mặt, nhưng vẫn không thể giấu đi nét đẹp của đối phương!
Cậu thanh niên này ngũ quan rõ ràng, đôi mắt cong cong như hình trăng khuyết rất xinh đẹp, khiến người ta nhìn mà cảm thấy nhẹ nhàng khoan khoái. Vì cậu đang nhìn thẳng vào ống kính, cho nên khi phóng to bức ảnh lên, thì dường như đang chăm chú dịu dàng nhìn thẳng vào người xem, tim Thẩm Mộng tức thì nhảy lên thình thình.
Cô không nhịn được lấy tay đè lên ngực.
Đẹp, đẹp trai quá đi!
Chẳng trách hot search nói vận may của cậu ấy tỷ lệ nghịch lại với khuôn mặt!
Lúc thượng đế tạo ra người này, chắc chắn lỡ tay đổ hơi nhiều sắc đẹp vào, cho nên mới không có chỗ đổ thêm may mắn nữa.
Nhưng này với cái bình luận kia thì có liên quan gì?
Thẩm Mộng mở lại cái Weibo vừa mới rồi kia, đọc tiếp phần bình luận.
[ Album avatar làm sao cơ?]
[ Chuyện này… Là do yêm mắc chứng mù mặt [1] hả? Sao mà nhìn ảnh đó quen mắt dữ vậy?]
[ Chắc không phải thím bị mù mặt đâu, lấy một bức ảnh khác làm so sánh đơn giản là ra thôi, trùng 100% luôn này (Hình ảnh)]
Thẩm Mộng mở ảnh ra.
Ảnh rất nhanh đã tải xong, đó là kiểu ảnh trong suốt sau đó điều chỉnh lại góc độ, chồng hai bức ảnh lên nhau để so sánh, mà một bức trong số đó chính là ảnh tự sướng mà cô vừa xem được trong album ảnh của Cát Gia.
Thẩm Mộng: Đây không phải là cùng một người à?
Thẩm Mộng tắt ảnh đi, xem tiếp xuống dưới.
[? ? ? ?]
[Cái đệch? Cho nên Weibo này đột nhiên đăng bài giải thích là vì lên nhầm tài khoản hả? ?]
[… Hình như chính là vậy đó.]
[ Đậu đậu đậu má, tình huống gì đây trời?]
[ Vậy nghĩa là —— Hề Gia Vận chính là Cát Gia!? Đây là nick phụ của cậu ấy? ? ?]
Thẩm Mộng: ? ? ?
Thẩm Mộng: Hả? ? ?
Không phải đâu đúng không?
Cô khiếp sợ tìm kiếm hình ảnh của Hề Gia Vận, vào Weibo, ấn thẳng vào album ảnh.
Không lâu sau, Thẩm Mộng hai mắt thất thần ngẩng đầu lên.
——Sau khi xem ảnh xong, xác nhận Hề Gia Vận chính là Cát Gia, Cát Gia cũng chính là Hề Gia Vận.
Thẩm Mộng: ? ? ?
Thẩm Mộng: Tui vừa rồi còn đang đau lòng cho cậu kìa, ngoắt một cái cậu đã thành cá Koi may mắn năm nay rồi là sao? ? ?
Sao có thể như vậy được!?
Thẩm Mộng kinh ngạc.
Cảnh tượng như vậy cũng không ngừng xuất hiện trên Weibo, bên dưới bài viết mới của “Cát Gia” gần như là một một biển chấm hỏi.
[ Gì? ? ? Gì cơ? ? ?]
[ ? ? ? Ngày hôm nay cho dù trời có sập xuống, ông đây cũng phải cướp được tư cách tham gia dự thi của cái tên này.]
[ Ơ, má nó, yêm thế mà còn sức đau lòng cho cá Koi, yêm nên đau lòng cho chính yêm mới đúng, có phải không!?]
[Tui, ăn, chanh, chua!]
Không giống dân mạng bên dưới, Thẩm Mộng sau khi khiếp sợ thì lập tức giật bắn mình.
Cô thế này là —— Ăn được dưa nhà mình trồng à!?
Đúng thế, Thẩm Mộng chính là nhân viên của Cloud Pay.
Càng khéo hơn nữa là, cô chính là nhân viên công bố sự kiện này.
Thế này có nghĩa ——
Một giây sau, điện thoại di động của Thẩm Mộng vang lên, cô cúi đầu nhìn, là điện thoại của ông sếp nhà mình gọi đến, Thẩm Mộng tuyệt vọng ấn nút nghe.
Ông sếp nói: “Thẩm Mộng, cô đã xem Weibo chưa? Chẳng tránh người trúng cá Koi năm nay không trả lời inbox của chúng ta, cậu ta là ngôi sao đấy, quay trở lại công ty họp nhanh lên.”
Thẩm Mộng: “…”
Thẩm Mộng: “U hu hu hu hu hu hu.”
Cá Koi là Hề Gia Vận, mà số của Thẩm Mộng thì chỉ có thể tiếp tục è cổ tăng ca. Cho nên, người thực sự thảm ở đây, chỉ có mình cô thôi.
Lúc này thật sự là Hề Gia Vận cũng phải rơi lệ này.
Hề Gia Vận căn bản là không xứng đoạt được giải ông vua số đen.
Cậu không xứng! ! !
Chua quá đi mất thôi, u hu hu.
*
Đêm nay, quả thực là đêm tiệc cuồng hoan của Weibo.
Mười vị trí đầu trong bảng hot search thì có ít nhất sáu cái là liên quan đến hề Gia Vận, cứ như cậu đã bao trọn bảng hot search vậy, hastag ngoài Hề Gia Vận ra thì vẫn là Hề Gia Vận.
Mà bản thân Hề Gia Vận sau khi nghe điện thoại, chỉ hồn nhiên hỏi lại có một câu: “Gì ạ? Nick phụ làm sao cơ ạ?”
Thôi Xán Xán thiếu chút nữa là phát rồ, “Cậu quên rồi à, cậu là cá Koi may mắn năm nay của Cloud Pay đó?”
Hề Gia Vận: “… Giờ em nhớ rồi.”
Dạo này bận quá, cậu thực sự là quên béng đi mất.
Thôi Xán Xán nhất thời cảm thấy muốn tắc thở, nhưng mà nghĩ lại thì, dạo này cô cũng bận bù đầu bù óc, hoàn toàn không nhớ ra còn chuyện như vậy, Thôi Xán Xán thăm dò hỏi: “Cho nên, lúc ở trên xe cái mà cậu bảo hình như mình quên mất, là cái này chứ gì?”
Hề Gia Vận: “Chắc vậy ạ.”
Thôi Xán Xán: “Vậy làm sao giờ?”
Hề Gia Vận: “… Giờ xóa cũng không kịp nữa, thôi thì cứ đi ngủ trước đã nhé?”
Thôi Xán Xán thực sự rất bội phục tố chất tâm lý của cậu, nhưng mà đúng là bây giờ bọn họ cũng không làm được gì thật, vì vậy Thôi Xán Xán chỉ đành cúp máy, tiếp tục lướt Weibo theo dõi diễn biến câu chuyện.
Về phần Hề Gia Vận, cậu bình tĩnh kiểm tra tin nhắn chưa đọc của mình.
Nhóm Wechat do đạo diễn Tống và những người khác lập gần như đã phải giải tán ngay tức thì.
Tôn Văn Văn: [ Why? Chị vậy mà lại ngồi đau lòng cho cậu cả một buổi tối? @ Hề Gia Vận]
Thẩm Thành: [ Anh Gia Gia, anh? ? ?]
Phó đạo diễn: [Vận may không tốt hở? ? ?]
Đạo diễn Tống: [Cá Koi hở? ? ?]
Phó Giai còn trực tiếp hơn, cô gửi sang mấy ảnh chụp màn hình, tất cả đều là tin nhắn Hề Gia Vận trả lời cô trước đó.
[Vận may của tôi khá là kém.]
[ Khá là kém.]
[ Là kém.]
[ Kém.]
Phó Giai: [ Một lần nữa định nghĩa lại cụm từ Vận may kém.]
Hề Gia Vận: “…”
Vận may của cậu không tốt, với việc trúng thưởng cá Koi có gì mâu thuẫn à?
Tối hôm đó, trước khi Hề Gia Vận đăng bài mọi người đau lòng cậu bao nhiêu thì giờ lại thấy chua bấy nhiêu, nhưng ngoại trừ nhóm người này, cũng có một người khác nữa đang điên đầu.
Vốn định ngồi thảnh thơi hưởng thụ thành quả thắng lợi, Hà Vũ mở hot search Weibo ra, sau đó hoàn toàn hoang mang.
# Hề Gia Vận – Cá Koi sống #
# Một lần nữa định nghĩ lại cụm từ Vận may kém #
# Mặt mũi đẹp bao nhiêu, vận may cao bấy nhiêu #
…
Hà Vũ: ? ? ?
Sao ảnh ta chỉ đi tắm có một cái mà lúc ra Hề Gia Vận đã từ tai họa biến thành cá Koi may mắn rồi?
Đây không phải là hiệu quả mà anh ta muốn.
Dù sao chăng nữa, ngày hôm đó, lượt view của những bài viết về Hề Gia Vận luôn có dấu hiệu tăng cao không hạ, mà bản thân Hề Gia Vận, cũng dùng một loại phương pháp vô cùng ly kỳ để nổi tiếng!
*
Mấy tiếng sau, trong trụ sở của Cloud Pay.
Giữa những tòa nhà văn phòng cao chót vót, chỉ còn lại những ánh đèn rải rác.
Thẩm Mộng nhấp một ngụm cà phê, mùi vị đắng chát xua tan cơn buồn ngủ của cô, Thẩm Mộng hai mắt lờ đờ hỏi: “Giám đốc Trương, buổi phát sóng trực tiếp lễ trao giải thì làm thế nào?”
Giờ Thẩm Mộng đang hết sức tuyệt vọng.
Hôm nay vẫn là ngày nghỉ của cô mà, cô cứ thế bị kéo về công ty tăng ca, thảo luận hoạt động bế mạc của giải thưởng cá Koi may mắn hàng năm là sao?
Vốn đợt trước khi mở hoạt động cá Koi năm nay, đã sớm chuẩn bị hoàn chỉnh một bộ quy trình rồi, nhưng viên đá của Hề Gia Vận vừa rơi tõm xuống đã nhấc lên độ thảo luận cao ngút trời, không nhân cơ hội làm tuyên truyền thì thật là có lỗi với sức nóng này, Thẩm Mộng nghĩ một hồi lâu, đột nhiên nảy ra một ý tưởng.
Người cô gọi là giám đốc Trương trầm ngâm một lát, “Để tôi nghĩ thêm đã.”
Cái lão đáng ghét này tối nay đã gạch bỏ không biết bao nhiêu phương án của cô rồi, Thẩm Mộng tức lắm, nhưng vẫn phải mỉm cười nói: “Vâng.”
Không lâu sai, giám đốc Trương nói: “Phát sóng trực tiếp lễ trao giải có thể làm.”
Thẩm Mộng thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Giám đốc Trương nói tiếp: “Nhưng nếu phát sóng trực tiếp, phía chúng ta có phải cũng nên cử ra một người đại diện không?”
Thẩm Mộng: “Đúng, bên phía chúng ta nhất định phải có người đứng ra. Thực ra cái này cũng dễ giải quyết thôi, nếu giám đốc Trương đồng ý, đến lúc đó anh có thể xuất hiện ở hiện trường, hoặc là chúng ta tìm trong nội bộ công ty mấy người trông ổn một tí, tăng thêm đề tài thảo luận.”
Giám đốc Trương: “Nghe có vẻ được đấy —— Chờ một chút, tăng đề tài thảo luận à? Vậy có một người lại càng phù hợp hơn.”
Thẩm Mộng tò mò hỏi: “Ai thế ạ?”
Giám đốc Trương nở một nụ cười bí hiểm, phất phất tay với cô, “Cô cứ đi liên lạc với cậu diễn viên kia trước đi đã.”
Thẩm Mộng: “… Ồ.”
Nói đến cái này, Thẩm Mộng cũng sầu thúi ruột.
Sau khi chương trình cá Koi may mắn rút trúng “Cát Gia” xong, Thẩm Mộng dùng Weibo của Cloud Pay inbox cho “Cát Gia” rất nhiều lần, hỏi cách liên lạc của đối phương, nhưng đối phương không trả lời lấy một lần, thậm chí còn không buồn đọc, lúc đó Thẩm Mộng còn thấy kỳ quái, nhưng giờ thì hiểu rồi.
Người nọ là diễn viên, không có thời gian xem inbox.
Nghĩ như vậy, Thẩm Mộng trực tiếp share lại Weibo của Hề Gia Vận.
[ Cloud Pay: Bảo sao Vân Vân mãi không nhận được tin nhắn trả lời, rảnh rỗi nhớ kiểm tra tin nhắn nha @ Cát Gia: Đột nhiên đoạt giải vua số đen có hơi căng thẳng, không nghĩ ra bài phát biểu cảm tưởng khi nhận giải…]
Sau khi gửi đi thành công, Thẩm Mộng lại nhắn tin inbox cho Hề Gia Vận.
[Cloud Pay – Đã chứng thực: Nhớ điền đầy đủ thông tin nhận giải nha (Đường link)]
[Xin chào, lễ trao giải cá Koi may mắn, chúng tôi muốn tiến hành phát sóng trực tiếp, xin hỏi có thể thực hiện không ạ?]
Cùng lúc đó, giám đốc Trương đứng ở cửa sổ gọi điện thoại.
“Alo? Giám đốc Phó ạ? Trước đó hoạt động rút thăm cá Koi may mắn, bên Cloud Pay bọn tôi tính phát sóng trực tiếp lễ trao giải, giờ đang thiếu một khách quý tham dự? Tiêu chuẩn này tôi để cho anh nhé.”
“Không cần á? Sao thế được, anh đừng quên anh cũng có cổ phần ở đây, đại hội cổ đông anh không tham dự thì thôi đi, lần này kiểu gì cũng phải lộ mặt ra tí chứ?”
“Cứ quyết định như thế nhé!”
Dứt lời, không đợi đối phương có cơ hội trả lời, giám đốc Trương đã nhanh tay dập máy trước.
Mà ở đầu dây bên kia, Phó Tư Diễn vẻ mặt không vui nói nốt câu.
“—— Không có hứng thú.”
______________________
[1] Bệnh mù mặt – Prosopagnosia, là một chứng rối loạn não khiến bạn không có khả năng nhận dạng hoặc phân biệt khuôn mặt mình nhìn thấy. Người mắc bệnh mù mặt có thể cảm thấy khó khăn trong việc nhận ra sự khác biệt trên khuôn mặt của người mình mới gặp hay thậm chí họ còn có thể khó nhận ra khuôn mặt của người quen. Bệnh này ảnh hưởng đến khoảng 2% dân số.
Bệnh mù mặt không liên quan đến suy giảm thị lực, khuyết tật học tập hoặc mất trí nhớ. Những người bị mù mặt chỉ cảm thấy khó khăn khi nhận diện khuôn mặt của một người chứ không gặp khó khăn trong việc nhớ ra người đó là ai như người mất trí nhớ. Với những bệnh nhân này, họ phải biết cách ghi nhớ mặt người dựa theo những “dấu hiệu” như là quần áo, âm giọng, cử chỉ và đặc điểm như là có mang kính hay không.