May Mắn Câu Được Một Ngốc Thần

Chương 6: Gặp rắc rối


Đọc truyện May Mắn Câu Được Một Ngốc Thần – Chương 6: Gặp rắc rối

Reng, reng, reng. Tiếng chuông diện thoại vang lên cắt đứt bầu không khí lãng mạn của hai người. Đại Bạch quăng một cái liếc sắc lẹm đến tên phá rối nào đó, Cửu Quỳ bật cười tay vò rối mái tóc hắn, có chút tiếc nuối nhận điện thoại từ tay hắn. Cô nhíu mày nhìn tên trên màn hình, không chút do dự ấn nút nghe, rồi dời ngón tay sang nút loa ngoài.

” Cửu Cửu, em lên Weibo đi, có chuyện lớn rồi đó… “

Vừa bắt được tín hiệu bên kia đã nổ ra một tràng khiến Cửu Quỳ có chút chói tai. Vội ngăn dòng âm thanh bên đầu dây kia lại, Cửu Quỳ không chút nao núng đáp lời, bộ dạng cô bình thản đến không thể hơn được:

” Từ từ đã, anh làm gì gấp gáp vậy, để em lên xem thử đã.”

Nói xong cô tuỳ tiện với chiếc Macbook bên cạnh, nhanh chóng vào Weibo của mình. Một tràng tin tức chủ đề nóng trong ngày đập vào mắt. Tiêu đề thực sự khiến cô bị thu hút, ngay dòng đầu tiên tên của cô đã được phóng đại cỡ lớn. Dùng tốc độ nhanh nhất đọc hết bài báo kia rốt cuộc cô cũng biết được thông tin về đề tài nóng hổi nhất ngày hôm nay.

Diệp Liêu Nguyên sau khi đến tiệc của Giang Trạch đã bị cưỡng ép làm chuyện đồi bại với người khác, trong lúc cô ta vùng vằng thoát thân chạy ra vô tình gặp một đám phòng viên nhà báo trong bộ dạng thê thảm, tơi tả, chẳng biết ma xui quỷ khiến thế nào cô ta lại nói rằng chính Cửu Quỳ là người ép cho cô ta đến tiệc của Giang Trạch và gián tiếp đưa cô ta vào hố lửa, sau đó là muôn ngàn vạn tội lỗi khác mà cô phải gánh chịu trên đầu….


Lần này đúng là một chuyện rất lớn, cả buổi sáng ngày hôm nay cô và Giang Trạch chính là hai tâm điểm nóng hổi nhất, gạch xây nhà thu gom chắc cũng phải xây được hai căn biệt thự rồi. Cửu Quỳ không thể không công nhận, Diệp Liêu Nguyên này đúng thật là một người rất giỏi bịa chuyện.

Lấy lại phong độ như những scandal vô tình rớt trên đầu khác, Cửu Quỳ nhanh chóng trở lại chuyện chính. Tần Vỹ – quản lý của Cửu Quỳ bên đầu dây kia rất chuyên nghiệp đưa ra lời khuyên:

” Hiện tại em đừng nên ra khỏi nhà. Tốt nhất là cứ tránh trong đó, anh và công ty sẽ cố hết sức làm rõ chuyện này. Diệp Liêu Nguyên bên kia hiện tại đã nhập viện để chữa trị, trong thời gian này anh sẽ đi tìm Giang Trạch để làm rõ vấn đề.”

Cửu Quỳ nhíu mày, nhớ đến lão già béo lùn Giang Trạch kia cùng tính cách quái gở của lão, nghiêm túc nói với Tần Vỹ:

” Anh không cần đi tìm lão già kia đâu, với tính cách của lão thể nào cũng sẽ biến giả thành thật, mà hiện tại lão chắc chắn không ngờ Diệp Liêu Nguyên sẽ liều đến bước này, chắc hẳn lão cũng đang rất suy sụp, chi bằng cứ tập trung vào tìm bằng chứng chứng minh trong sạch cho em đi. “

Tần Vỹ bên kia cũng hết sức rối rắm, suy nghĩ kỹ một lần nữa rồi quyết định đồng ý, sau cùng còn dặn dò Cửu Quỳ thật kỹ rồi mới cúp điện thoại.


Đại Bạch từ sau ôm vòng qua eo Cửu Quỳ, giọng trầm pha chút lo lắng nói:

” Có cần anh giúp gì không?”

Cửu Quỳ vẫn giữ được vẻ bình tĩnh, mỉm cười với hắn, trong đôi mặt xẹt qua chút ánh sáng lạnh, giọng cũng không ấm như lúc nãy:

” Không sao, chuyện này em có thể giải quyết, chỉ là hơi rắc rối một chút thôi.”

Đại Bạch tuy lo lắng nhưng cũng không quá cố chấp, do dự một hồi rồi mới buông ra một câu:

” Có chuyện gì khó hãy nói với anh, anh sẽ giúp em.”

Cửu Quỳ im lặng gật đầu nhìn hắn. Suy nghĩ một hồi rồi bước vào phòng thay một bộ đồ da ra, một thân đen của cô tràn đầy khí lạnh như đang định xử ai đấy. Đại Bạch tin tưởng nhìn cô bước ra khỏi phòng.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.