Max Level - Tiên Hiệp Cửu Giới Chúa Tể

Chương 71: Thu Phục Thần Phong



Thần Phong vừa khóc, vừa vung tay lên một cái
*Soạt
Trước mặt Thần Phong sau đó, liền xuất hiện một tiểu cô nương tóc nâu khoảng 13, 14 tuổi, trên thân khoác lên một bộ y phục màu cam nhẹ.

Khuôn mặt tinh xảo, đôi mắt đen to tròn, lanh lợi
“Ngũ muội” – bốn Tinh linh vừa nhìn thấy Thổ linh nhi, sau đó hô to một tiếng, chạy đến bên cạnh
“Đây là…!?” – Thổ linh nhi đôi mắt đen nhánh quan sát tình cảnh xung quanh.

Thời điểm lúc trước nàng đang dạo chơi bên trong Mảnh đại lục của Phá Thiên mở ra.

Nàng dĩ nhiên bị Thần Phong một mực cưỡng ép thu vào bên trong Định Thú Giám, là một khối không gian dùng để giam giữ sủng vật.

Thân thể liền tiến vào trạng thái ngủ đông, thẳng đến bây giờ mới tỉnh lại
“Đại tỷ”
“Nhị tỷ”
“Tam tỷ”
“Tứ tỷ..” – Thổ linh nhi thét to một tiếng, sau đó cũng hướng về bốn Tinh linh chuẩn bị ôm một cái
Thế nhưng dù vậy, Thổ linh nhi vẫn không nhận ra Phá Thiên.

Phá Thiên của 1,000 năm trước, mái tóc màu đen, cột búi cao.

Thân mặc trường bào màu xanh, vui vẻ
Nhưng bây giờ, xuất hiện liền là một nam tữ tóc bạc, xõa dài xuống, cả người hắc y, khuôn mặt băng lãnh, có phần tang thương
“Ha, nha đầu này..” – Phá Thiên trong vệt mắt lóe lên một chút cười khổ, hắn hình tượng bên ngoài bây giờ khác biệt so với lúc trước.

Dĩ nhiên Thổ linh nhi một cái tiểu cô nương lại không nhận ra thật a
Bên cạnh Phá Thiên, là một cái 5 thiếu nữ đang ồm chầm lấy nhau, khóc thút thít.

Nếu có người nhìn thấy cảnh này, chắc chắn sẽ không nhịn được mà đồ thiên diệt phật, tiêu diệt hết thảy chúng sinh.

Vì cái gì, lại làm 5 đóa hoa rơi lệ ?

Ôm nhau một hồi, ngũ Tinh linh liền buôn nhau ra.

Kim linh nhi lúc này mới sực nhớ ra, hoảng hốt nói với Thổ linh nhi
“Ngũ muội, mau chóng bái kiến Chủ nhân”
“Đúng, muội mau bái kiến Chủ nhân” – ba Tinh linh còn lại cũng tiếp lời
“Chủ nhân ..?” – Thổ linh nhi một mặt ngớ ngẩn khó hiểu, từ lúc xuất hiện ở đây nàng làm gì nhìn thấy chủ nhân ? Ngoại trừ cái tên bắt nàng lúc trước ra còn có một nam tử tóc bạc..
Chờ đã, nam tử tóc bạc ?
Thổ linh nhi khuôn mặt ngẩng nhìn Phá Thiên thật lâu, hai mắt liền rưng rưng, khuôn mặt mếu máo
“Đại ca…ca..”
“Ngươi..

rất…!lâu…!rồi..

mới..

trở..lại..huhu.huhu..hu” – Thổ linh nhi vừa chạy đến Phá Thiên, vừa khóc
Sau đó, nàng liền nhảy lên, ôm chặt hắn, khóc thút thít như một đứa tiểu muội lâu ngày không gặp được đại ca của mình
Ở khoảnh khắc này, bao nhiêu oan ức liền tan biến hết
Ở khoảnh khắc này, một đứa trẻ kiên cường, rơi lệ
“Ta…ta” – Phá Thiên càng trở nên bất ngờ, lại không nghĩ Thổ linh nhi đối với mình cảm giác thân thiết lại mãnh liệt như thế, cảm nhận được lời nói cùng từng giọt nước mắt ấm áp thấm ướt đạo bào của hắn.

Hắn liền biết, Thổ linh nhi dù thế nào, cũng chỉ là một đứa trẻ…
Nghĩ đến đây, hắn liền cảm thấy tội lỗi lên cao.

Một lần bỏ đi, lại xảy ra bao nhiêu chuyện, aizzzz
“Được rồi, được rồi đừng khóc nữa.

Lần này ca ca sẽ không bỏ các ngươi đi nữa, được chưa ?” – Phá Thiên bế Thổ linh nhi xuống, một tay vỗ vỗ đầu nàng an ủi.

Tiểu cô nương này, thực sự cùng Dạ Tuyết lúc trước không sai biết mấy a
“Vâng, đại ca” – Thổ linh nhi lau đi nước mắt, gật đầu
Giải quyết xong Thổ linh nhi, Phá Thiên một lần nữa nhìn về Thần Phong.


Cảm nhận ánh mắt sắc bén kia, Thần Phong trong lòng không khỏi nhảy lên một cái, vội vã hướng Phá Thiên xin tha
“Tiền bối, tiểu tinh linh ta cũng trả cho ngài rồi, ngài tha ta một mạng a”
“Cũng may ngươi không động đến nàng, nếu không…” – Phá Thiên ánh mắt chợt trở nên sắc bén,
“Không dám, không dám…” – Thần Phong cảm nhận được liền cúi thấp đầu xuống, không dám ngẩng lên
“Tha ngươi cũng được, mau giao ra Sinh Mệnh Phù của ngươi ra đây” – Phá Thiên tiếp lời
“Sinh Mệnh Phù ? Vâng vâng, ta giao ra ngay đây” – Trần Phong nghe đến Sinh Mệnh Phù, không khỏi ngẩng lên một chút.

Nhưng sau đó liền ngoan ngoãn từ trong Túi trữ vật lấy ra một Cuộn giấy cổ xưa, bên trong có khắc nhiều ký tự màu vàng, bay lơ lửng đến trước mặt Phá Thiên
[Sinh Mệnh Phù]
Ghi chú: Lưu trữ bản mệnh của người chơi
Tên: Thần Phong
Cấp độ: 320
Thu!
Phá Thiên giơ tay lên, nắm lấy Sinh Mệnh Phù phía trước, Thần Phong vậy mà quyết đoán.

Trong số ít Người chơi, thông thường nếu là kẻ địch sinh tử, họ sẽ tự hủy đi Sinh Mệnh Phù của mình nếu thua trận.

Nếu không người khác nắm giữ được Sinh Mệnh Phù, mạng của người liền không còn là của ngươi, bị người khác sai phái
Mỗi một người chơi bên trong Tiên Hiệp Cửu Giới đều có một Sinh Mệnh Phù, người nắm Sinh Mệnh Phù của người khác liền có thể chưởng khống sinh tử của người khác, chỉ bằng một thao tác đơn giản [Hủy vật phẩm] – [Sinh Mệnh Phù]
“Ngươi vậy mà quyết đoán, không sợ ta bắt ngươi sống không bằng chết sao ?” – Thu hồi Sinh Mệnh Phù, Phá Thiên nhàn nhạt nhìn Thần Phong cười hỏi
Nhìn thấy Phá Thiên thu hồi Sinh Mệnh Phù vào bên trong, Thần Phong cũng thở phào nhẹ nhõm.

Dạng cường giả này, chí ít sẽ không coi hắn một cái level 320 ra gì để khô tâm khổ kế với hắn
“Ta biết tiền bối sẽ không làm như thế” – Thần Phong khom người nói
“Đúng vậy, ngươi một cái level 320 thật sự không có giá trị gì với ta cả.

Ta giết ngươi chỉ bằng một hơi thở, ngươi tin không ? – Phá Thiên hứng thú, tiếp tục hỏi Thần Phong
“Tin, ta tin tưởng tiền bối.


Với thực lực kinh thiên của tiền bối, dạng sâu kiến như ta liền một hơi thở có thể hủy diệt, hồn phi phách tán.” – Nói đùa, Thánh Sứ level 600 còn bỏ chạy trước ngươi, ta level 320 không phải bị ngươi thổi một cái là hình thần câu diệt ?
“Hừ, vỗ mông ngựa” – Phá Thiên nghe vậy, hừ lạnh một tiếng
“Được rồi, chúng ta mau chuẩn bị trở về tông môn” – Phá Thiên quay sang nói với Ngũ tinh linh bên cạnh
“Dạ, chủ nhân” – Ngũ tinh linh cung kính trả lời
“Tiền..

chủ nhân, vậy còn ta ?” – Thần Phong mở miệng định gọi tiền bối, nhưng nhận thấy không thích hợp, nên sửa lại thành chủ nhân giống như Ngũ tinh linh
“Ngươi tạm thời cứ tiếp tục ở nơi này, phát triển một thế lực.

Thời gian sau ta sẽ quay trở lại, còn Hồng Quân Thiên Tôn một lát tỉnh lại, ngươi cũng không cần giết hắn, thu phục hắn là được”
“Vâng, chủ nhân”
“Vậy ngài sắp trở về đâu?” – Thần Phong cung kính dạ vâng, sau đó liền hỏi
“Ta trở về Tiên giới, còn một ít sự tình cần giải quyết.

Nơi đây chắc hẳn còn nhiều Người chơi khác mạnh hơn ngươi, cố gắng đừng lộ phong mang quá sớm.

Có chuyện gì thì về Tiên Giới tìm Hồng Hưng Môn” – Phá Thiên căn dặn
“Vâng chủ nhân, ta biết rồi” – Thần Phong lần nữa cung kính gật đầu
Giải quyết xong sự tình Thổ linh nhi, hắn cũng cần phải quay trở về Tiên giới để tiếp tục nhiệm vụ chính tuyến, sự việc nơi đây tạm thời đành để Thần Phong chưởng quản
“Đi”
Phá Thiên phất tay một cái, trước mặt liền xuất hiện một thông đạo không gian dịch chuyển, đám người liền bước vào trong, biến mất khỏi Bắc Thần Cung
Trước khi thông đạo biến mất hoàn toàn, từ bên trong nghe một tiếng”Giải”
Ngay sau khi chữ “Giải” vang lên, cấm chú “Định” mất đi hiệu lực.

Toàn bộ Bắc Thần Tinh liền có thể lưu chuyển trở lại

“Chuyện gì xảy ra ?”
“Ta cử động lại được rồi”
“Vừa có chuyện gì xảy ra ?”
“Có cường giả vừa xuất hiện ở đây sao?”
“Nơi đây là địa bàn của Hồng Quân Thiên Tôn, còn ai có thể gây sự trong địa bàn của ngài ?”Từng lời bàn tán, xì xào vang lên khắp nơi trong Bắc Thần Tinh, nhưng tất cả câu nói, đều hướng về bên trong Bắc Thần Cung
“Không chết, ta không chết, hahaha” – Hồng Quân Thiên Tôn thân thể cũng cử động trở lại được, dĩ nhiên nhận thức của hắn chỉ dừng lại ở lúc bị cấm chú “Định” đánh lên thân thể.

Còn trong thời gian bị “Định”, sự việc xảy ra hắn cũng không biết gì
“A, Thượng thần còn sống, bọn người kia có phải bị Thánh Sứ giết chết ?” – Hồng Quân Thiên Tôn liền quan sát xung quanh, sau đó nhìn thấy Thần Phong vẫn còn nguyên vẹn, mà đám người Phá Thiên đã biến mất, hiển nhiên là đã đánh giết được bọn hắn ?
“Câm miệng, chủ nhân đã trở về Tiên giới” – Thần Phong trừng mắt nhìn Hồng Quân Thiên Tôn một cái.


Nếu không phải Phá Thiên hạ lệnh không được giết hắn, mà phát triển thế lực thì hắn thật muốn một bàn tay đập chết Hồng Quân Thiên Tôn, làm hại đến chính bản thân mình mất đi Sinh Mệnh Phù.

Haiz
“Chủ..

chủ nhân ?” – Hồng Quân Thiên Tôn khuôn mặt mừng rỡ trở nên hóa đá, Thượng thần gọi đám người kia là chủ nhân.

Chẳng lẽ…!?
“Đúng vậy, nam tử lúc trước ngươi gặp cùng 5 tinh linh bên cạnh về sau là chủ nhân của chúng ta.

Nếu ngươi không muốn chết thì tốt nhất ngoan ngoãn phát triển Bắc Thần Cung.

Sẽ có ngày chủ nhân trở về kiểm tra, có sơ hở thì ngươi cũng đừng hòng sống sót” – Thần Phong lên tiếng nói
“Nhưng..

nhưng là.

Nhưng ngài là Thượng thần mạnh nhất Bắc Thần Giới này, chẳng lẽ ngài thực sự đánh không lại hắn sao ?” – Hồng Quân Thiên Tôn vẫn là có chút khó tin, Thượng thần cho dù đánh không lại cũng có thể bỏ chạy, tại sao lại quy thuận đối phương làm chủ ?
“Đánh hắn ? Aiz, ngươi tốt nhất là đừng nghĩ đến.

Chỉ cần hắn thổi một cái thôi ta cũng tan xương nát thịt rồi.

Ngươi không biết mình đã chọc đến “tồn tại kinh khủng” gì đâu” – Thần Phong nghe Hồng Quân Thiên Tôn nói, nghĩ đến đôi mắt sâu lãnh, có thể khóa chặt mọi cử động của hắn liền cảm thấy một nỗi sợ từ sâu trong nội tâm hiện lên, Phá Thiên đúng là “tâm ma” của hắn
“Thổi một cái tan xương nát thịt…”
“Vâng vâng, ta cẩn tuân mệnh lệnh thưa Thượng thần” – Hồng Quân Thiên Tôn đôi mắt vô hồn,
khó tin lẩm bẩm”Chẳng lẽ thiếu niên kia thực sự là Thần ?”
Thở dài một hơi, Hồng Quân Thiên Tôn cũng ngán ngẩm, sự thật đã thành ra thế này, hắn cũng chỉ có thể cẩn cẩn tuân lệnh.

Nghĩ bản thân trốn tránh từ thời Thần Vương Chi Chiến, một khi toàn bộ Thần Vương, Thiên Tôn vẫn lạc, khi hắn xuất thế sẽ có thể nắm giữ toàn bộ Thần Giới.

Nhưng không ngờ, từng ngày, lại từng xuất hiện đám người biến thái ? Thế giới này loạn lạc quá rồi chăng ?
Thần Phong nghe Hồng Quân Thiên Tôn lẩm bẩm, hắn lắc đầu, nhìn lên bầu trời xa xăm, hồi tưởng lại, nói
“Hắn không phải là Thần, ta đã từng gặp qua các vị Thần…”
“Hắn còn mạnh hơn các vị Thần…”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.