Max Level - Tiên Hiệp Cửu Giới Chúa Tể

Chương Tiên Hiệp Cửu Giới Chúa Tể) - Chương 58: Hồng Quân Thiên Tôn


“Hửm, Thần Nguyên? Trước nay chưa từng nghe nói tới chũa trị Chân Nguyên lại có thể đúc kết ra Thần Nguyên?” – Nhìn dòng thuộc tính của Kim Linh Chân Nguyên trước mắt, Phá Thiên có phần hơi ngạc nhiên. Tại Tiên Hiệp Cửu Giới, số lần chữa trị Chân Nguyên cho Tinh Linh của hắn trong mỗi lần đi săn Boss, hay Pk cũng không phải là số ít. Nhưng đến nay, đây là lần đầu tiên hắn thấy một viên Chân Nguyên có thuộc tính như thế này
“Sự chúc phúc của Chúa Tể Tinh Linh à?, cũng không phải là sai” – Ngẫm lại một chút, Phá Thiên thật có nhiều điều chưa biết về thế giới này
“Thôi cứ tạm bỏ hết sang một bên, giải quyết chuyện trước mắt đã” – ngẫm lại xong, Phá Thiên bắt đầu thu hồi lại Không gian luyện khí rồi di chuyển Kim Linh Chân Nguyên đến trước mặt Kim Linh Nhi, để cho nó tự dung nhập vào cơ thể nàng
Kim Linh Chân Nguyên như có thần tính, tự động bay ra khỏi tay của Phá Thiên, sau đó bắt đầu tỏa ra hào quang chi khí, bắt đầu dung nhập vào cơ thể nàng
Chậm rãi vài hơi thở sau, Kim Linh Nhi hai mắt đột nhiên mở lên, con ngươi chuyển sang màu vàng kim, bên trong như có hỏa quang thiêu đốt, xuyên thấu vạn vật.
ẦMMMMMMMMMMMMMM
Ầm một tiếng, xuyên thủng cửu thiên, từ trên trời chiếu thẳng xuống dưới chỗ Kim Linh Nhi một vòng hào quang màu trắng. Thân thể Kim Linh Nhi như được thiên địa nâng lên, sau đó gột rửa toàn bộ thân thể. Từng lớp da thịt, vết thương bắt đầu bong tróc ra, để lộ ra bên trong là một làn da mới, sáng bóng, nhẵn mịn như trẻ sở sinh, tràn đầy sinh cơ.
Một lát sau, Kim Linh Nhi dần dần ổn định cơ thể, khuôn mặt tinh xảo nay càng trở nên tuyệt mỹ, đôi mắt màu vàng kim đặc biệt như chư thần nhìn xuống chúng sinh, có thể xuyên thấu vạn vật. Nhưng thủy chung, tất cả mọi tư thái đều cúi xuống, nhỏ nhẹ gọi một tiếng
“Chủ nhân”
“Ừm, không tệ. Ngươi lần này gặp đại nạn không chết, lại gặp được cơ duyên hiếm có” – Liếc mắt nhàn nhạt nhìn Kim Linh Nhi phía trước, Phá Thiên nhịn không được khen thưởng một câu, sau đó kiểm tra bảng trạng thái của nàng

Tên: Kim Linh Nhi [Biến Dị]
Cấp độ: 299/999
Cảnh giới theo Thần Giới: Chúa Tể Cảnh Cửu Tầng
Tư chất: Siêu Cấp Hoàn Mỹ
Kỹ năng: Kim Công Kích Thiên Phú (Chí Tôn Kỹ)
[Thần Nguyên]
Thuộc tính: Vì khâm phục ý chí của Tinh Linh nhỏ bé. Chúa tể Tinh Linh đã ban tặng “Sự chúc phúc của Chúa Tể Tinh Linh”
Hiệu ứng:
– Tăng tất cả thuộc tính: + 20%
– Có 10% thi triển kỹ năng Sự bảo hộ của Chúa Tể Tinh Linh. Kháng công kích đối phương 100%, duy trì 180 giây
“Cấp 299 à, không ngờ sau khi nhận được Lời chúc phúc của Chúa Tể Tinh Linh vậy mà có thể từ Thần Vương Cảnh đột phá 5 đại cảnh giới đạt đến Chúa Tể Cảnh Cửu Tầng. Xem ra Chúa Tể Tinh Linh này cũng không phải là một nhân vật tầm thường” – Nhìn bảng trạng thái của Kim Linh Nhi trước mắt, Phá Thiên chẹp miệng một cái, không ngờ chỉ một lời chúc phúc có thể khiến cho nàng tăng một hơi đến 5 đại cảnh giới. Đừng nói là Phật Tổ hay Bàn Cổ hay các Đại Năng Viễn Cổ, không ai có thể có năng lực thông thiên thế này. Chuyện này, nếu có cơ hội, hắn thật muốn gặp mặt vị Chúa tể Tinh Linh này một lần.
“Tạ ơn chủ nhân đã cứu” – Kim Linh Nhi quỳ xuống chắp tay, từ tận sau trong đáy lòng nàng thật sự cảm tạ Phá Thiên. Nếu thật lúc đó chủ nhân không đến, có lẽ nàng cùng ba tỷ muội đã đạo vẫn tiêu vong. Thù của Thổ muội muội cũng không trả được, uất ức mà chết
“Được rồi, tạm nghỉ ngơi một lát đi” – Phá Thiên nhàn nhạt gật đầu với Kim Linh Nhi, sau đó búng tay một cái. Không gian, thời gian bắt đầu tiếp tục chảy, mọi thứ trở về sự tồn tại trước đó của nó. Phảng phất như tất cả mọi thứ vừa diễn ra, chỉ xảy ra trong vài khắc.
Sau khi không gian, thời gian được mở ra, Mộc Linh Nhi, Thủy Linh Nhi, Hỏa Linh Nhi cũng nhận thức trở lại.
Ngắm nhìn Đại tỷ trước mắt, cả bả không khỏi trầm trồ. Kim Linh Nhi trong suy nghĩ bọn hắn biết, là một người đã bị vỡ Chân Nguyên, thân thể đầy rẫy vết thương. Nhưng bây giờ trước mắt bọn hắn, lại là một Đại tỷ hoàn hảo, nguyên vẹn, tràn đầy sinh cơ.
“Chuyện này… Đại tỷ” – Mộc Linh Nhi ấp úng hỏi

“Đúng vậy Đại tỷ, chẳng phải là…” – Hỏa Linh Nhi định nói ra hết câu, vội bụm miệng nuốt trở lại
“Là chủ nhân, đúng không Đại tỷ?” – Thủy Linh Nhi chung quy từ nãy giờ vẫn giữ vẻ lãnh đạm, điềm tỉnh. Nhẹ nhàng nói một câu
“Ừm, là chủ nhân” – Kim Linh Nhi nhìn các tỷ muội của mình, cười nhu hòa ừm một tiếng. Đây là các tỷ muội sẵn sàng hy sinh Chân Nguyên của bản thân mình để cứu nàng. Sau này cho dù thế nào, nàng cũng nhất định phải bảo vệ cho tốt các tỷ muội của mình.
“Tạ ơn chủ nhân đã cứu đại tỷ” – Ba Tinh Linh nghe đại tỷ xác nhận xong, vội vàng quỳ xuống cảm tạ Phá Thiên. Đây là đại tỷ duy nhất của bọn hắn, người bảo vệ bọn hắn đến giây phút cuối cùng.
Tưởng chừng như sắp mất đi người tỷ tỷ ấy, thì lại có một ánh sáng hy vọng mang nàng trở về. Sự cảm kích đối với Phá Thiên, là xuất phát từ sâu trong nội tâm
Sau đó, Thủy Linh Nhi chợt nhớ ra điều gì, nhìn không thấy Hồng Quân Thiên Tôn đâu, vội nói với Phá Thiên
“Chủ nhân, đừng để Hồng Quân Thiên Tôn chạy thoát. Hắn là người đã bắt đi Thổ muội muội”
“Ừm, hắn chạy không thoát đâu” – Phá Thiên nói với Thủy Linh Nhi xong, miệng mỉm cười một cái, nói
“Trở về”
BỤP
Ngay sau khi Phá Thiên nói xong, Hồng Quân Thiên Tôn tự dưng xuất hiện tại vị trí lúc nãy của hắn, khuôn mặt đầy ngơ ngác.
Lúc nãy sau khi Phá Thiên búng tay, giải trừ không gian và thời gian thì Hồng Quân Thiên Tôn cũng lợi dụng thời cơ lúc ấy để trốn thoát. Dùng hết công lực bình sinh bú sữa mẹ ra, không tiếc thiêu đốt Chân Nguyên để thi triển công lực chạy trốn về Thần Giới.

Nhưng hắn trăm nghĩ, nghìn nghĩ, vạn nghĩ, cũng không nghĩ tới hắn lại gặp trận Pháp cấp bậc Thần Thông thế này. Tất cả những gì hắn trải qua nãy giờ, chỉ là ảo giác.
“Ngươi.. là Trận pháp sư cấp bậc Thần Thông?” – Hồng Quân Thiên Tôn giọng nói hơi run, có phần tức giận lên tiếng hỏi
“Hửm? Trận pháp sư? Ta không thi triển trận pháp, sao ngươi lại nói ta là trận pháp sư?” – Phá Thiên nghe Hồng Quân Thiên Tôn hỏi, ngẫm một chút rồi hỏi lại
“Nếu ngươi không phải Trận pháp sư cấp bậc Thần Thông, tại sao có thể khiến ta quay trở về đây, trong khi ta đã vượt xa nơi này mấy tỷ dặm?” – Hồng Quân Thiên Tôn giờ phút này uất ức đến cực điểm, hắn tốn công lao lực bỏ chạy như thế, lại quay về chỗ cũ. Nếu không phải là Trận pháp cấp bậc Thần Thông, vậy thì cái gì có thể khiến hắn trở về đây?
“À, ngươi nghĩ là ta dùng trận pháp tạo ra ảo cảnh cho ngươi chạy trốn..”
“Sai rồi, đó không phải là trận pháp”
“Đó là – đảo ngược thời gian” – Phá Thiên nhìn Hồng Quân Thiên Tôn như một tên ngốc sắp chết, từ tốn nói ra từng câu chữ nhẹ nhàng.
P/s: Định 1 tháng ra 1 chương mà thấy các đạo hữu comment quá nên thôi thay đổi lại quy tắc đăng chương. 150 lượt xem -> auto ra chương mới nhé.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.