Max Level - Tiên Hiệp Cửu Giới Chúa Tể

Chương Tiên Hiệp Cửu Giới Chúa Tể) - Chương 56: Gặp lại Ngũ Tinh Linh


“Ừm, được rồi, cũng không có gì to tát mà phải quỳ xuống thế kia” – Phá Thiên phất phất tay cho Đan Thanh Tử đứng dậy, nói
“Được rồi, ta tạm thời cần bế quan nghỉ ngơi một thời gian. Các ngươi tự sắp xếp cho tốt. ” – Phá Thiên nói xong, anh mắt quét qua đám người xung quanh một cái rồi gật đầu, thuấn di biến mất
“Vâng, công…” – Đan Thanh Tử đang định dạ dạ vâng vâng, thì chớp mắt một cái Phá Thiên đã đi mất. Tính khí của công tử, thật đúng là khó hiểu mà
“Ơ, người đâu mất rồi”
“Có phải ta vừa hoa mắt không nhỉ?”
“Người đâu mất rồi”
Phá Thiên đột nhiên lại biến mất, trừ Đan Thanh Tử, Dạ Tuyết cùng các Trưởng lão ra, thì các đệ tử còn lại bên dưới khuôn mặt đều ngơ ngác. Chớp mắt một cái biến mất, đây là thần thông gì?
“Đúng là phong cách của Đại Tông Chủ mà” – Đoàn Dự lắc đầu cười, 1,000 năm không gặp, phong cách của Đại Tông Chủ vẫn không lệch đi đâu được, thần long kiến thủ bất kiến vĩ.
“Lại đi mất rồi, có cần nhanh như vậy không” – Đường Tiểu Long tay gãi đầu ngơ ngác, trong đầu hiện lên một trận khó hiểu
Nhìn tình cảnh xung quanh, Dạ Tuyết cũng thở ra một hơi, cũng muốn quay về bế quan nghỉ ngơi, sau đó ra hiệu cho các đệ tử Bách Hành Dạ Quỷ cùng trở về Sơn môn.
“Được rồi, tất cả cũng đều tản đi. Ai có chuyện gì thì bẩm báo lên trên” – Đan Thanh Tử cũng ra hiệu cho các đệ tử tản đi, sau đó quay lưng cất bước. Đạp không trở về trung tâm của Băng Thiên Tuyết Thành
“Cung tiễn Tông chủ”

“Cung tiễn Tông chủ”
“Cung tiễn Tông chủ”
“Cung tiễn Tông chủ”
Các đệ tử bên dưới sau khi nhận lệnh, đều chắp tay cung tiễn Tông chủ. Sau đó, đều bắt đầu dần dần giải tán đi, trở về động phủ của mình tu luyện, luyện đan, luyện khí hoặc là tiếp tục ra ngoài thực hiện nhiệm vụ.
“Đoàn huynh, đã lâu không gặp, có muốn vận động một tí không? Sau đó, lại rủ Tây Thi sư muội làm vài chén rượu?” – Nhìn từng người dòng người tản đi, Đường Tiểu Long trong lòng có chút mất mát, chợt hai mắt sáng lên quay sang nhìn Đoàn Dự bên cạnh, cười nói
“Đệ muốn tỷ thí với ta sao, haha coi bộ mấy trăm năm qua, đệ cũng tiến bộ không ít chứ hả” – Đoàn Dự nghe Đường Tiểu Long nói xong thì khuôn mặt tràn đầy ngạc nhiên, nói
“Thì cũng, tạm tạm. Hehe, chúng ta ra phía sau núi đi, tránh kinh động đến sơn môn” – Đường Tiểu Long gãi gãi đầu cười ngây ngô.
“Được, đi thôi” – Đoàn Dự gật đầu
Sau đó, cả hai khuôn mặt hứng khởi, một thân phi hành hướng về phía sau Sơn môn của Băng Thiên Tuyết Thành.
3 ngày sau
Bên trong mật thất bên dưới Băng Thiên Tuyết Thành, Phá Thiên đôi mắt nhàn nhạt mở ra, bắt đầu thở ra một ngụm trọc khí

“Ah, cũng ba ngày qua rồi, cơ thể cũng đã hoàn toàn hồi phục. Chắc là giờ nên làm chuyện tiếp theo thôi”
“Không biết bọn hắn bây giờ ra sao..” – Ngồi chắp tay suy nghĩ một lúc, Phá Thiển lẩm bẩm vài câu, sau đó mở ra một Thông đạo dịch chuyển, bước qua.
XOẸT XOẸTTTTTT
Vừa bước qua Thông đạo dịch chuyển, xuất hiện trước mặt Phá Thiên, là một khu rừng với cây cối khô cằn, không có sức sống. Phía trên là một bầu trời đỏ ngầu, bị rách một lỗ lớn, với từng tia sấm chớp đánh vang dội
ẦMMMMM
ẦMMMMMM
“Không hay, xảy ra chuyện” – Nhìn tràng cảnh trước mắt, Phá Thiên trong lòng than lên một câu không tốt.
Ngay sau đó, Phá Thiên một chân bước lên trời, quét mắt nhìn xung quanh một cái, rồi nhìn về phía trước, thuấn di biến mất.
Bên trong một tòa thành đổ nát, ngồi trên vương tọa là một thiếu nữ tóc vàng, khuôn mặt có phần trắng bệch, trên môi vẫn còn vương chút máu khô. Xung quanh là 3 cô gái khác, đang tận lực truyền chân khí để chữa trị cho thiếu nữ tóc vàng
“Khụ, khụ” – Kim Linh Nhi khó khăn thở gấp, phun ra một ngụm máu tươi

“Đại tỷ”
“Đại tỷ”
“Đại tỷ”
Nhìn thấy Kim Linh Nhi thổ huyết, ba người đồng loạt hoảng sợ lên tiếng
“Đại tỷ, đại tỷ cố lên” – Mộc Linh Nhi ngay bên cạnh, tiến lên đỡ Kim Linh Nhi, một bên lấy từ bên trong không gian ra đưa cho nàng một cái khăn trắng để lau vết máu
“Đại tỷ, ngươi phải mau chóng hấp thụ Chân nguyên của chúng ta, nếu không…” – Thủy Linh Nhi với mái tóc xanh mượt, thân thể trưởng thành có phần ủ rũ, quần áo rách nát, có vẻ như vừa trải qua một trận chiến. Nhưng vẫn không giấu đi được phần nào thanh tú trên khuôn mặt, nàng lấy từ trong cơ thể ra Thủy Chân Nguyên của mình, đưa tới trước mặt Kim Linh Nhi
“Đúng rồi Đại tỷ, cả Chân nguyên của ta nữa” – Hỏa Linh Nhi nghịch ngợm giờ phút này khuôn mặt cực kỳ trang nghiêm, cũng rút từ trong cơ thể của mình ra Hỏa Chân Nguyên
“Đại tỷ, cả ta nữa…” – Mộc Linh Nhi cũng định vừa lấy ra Mộc Chân Nguyên thì bị Kim Linh Nhi lấy tay cản lại
Kim Linh Nhi đôi mắt xa xăm, nhìn đồng đổ nát xung quanh, nhìn các tỷ muội thân đầy vết thương. Trái tim nàng như cắt ra từng mảnh nhỏ, nàng hận, hận bản thân mình thật yếu đuối, không đủ sức bảo vệ các nàng.
Nàng biết tình trạng thân thể mình thế nào, Chân Nguyên bị phá vỡ, sức sống đang dần bị rút đi, nàng biết, bản thân mình cách cái chết không xa.
“Các muội không được manh động, tất cả mau lấy Chân Nguyên trở về, nếu không sau này đừng nhận ta làm Tỷ tỷ nữa, khụ khụ” – Kim Linh Nhi hơi thở gấp rút, ngồi bệt xuống vương tọa, khó khăn lên tiếng.
“Tỷ tỷ…chúng ta…” – 3 người còn lại đều rơi nước mắt, lên tiếng..
“Haha, tình tỷ muội thật là cảm động a, cảm động chết ta rồi. Hahaha” Bỗng nhiên giữa không khí buồn bã, từ bên ngoài tràn vào một tiếng cười đầy mỉa mai

“Hồng Quân Thiên Tôn, ngươi đừng ức hiếp người quá đáng” – Hỏa Linh Nhi vừa trông thấy lão già trước mắt, đôi mắt giận dữ, gầm lên một tiếng rồi bước ra phía trước một bước, hai tay thủ thế tấn công
“Nếu ngươi giết chúng ta, chủ nhân chúng ta biết được. Lúc ấy ngươi sẽ không xong đâu” – Thủy Linh Nhi khuôn mặt trở nên trấn tĩnh, lạnh giọng nhìn Hồng Quân Thiên Tôn nói
“Đúng vậy, chủ nhân chúng ta rất lợi hại” – Mộc Linh Nhi ngồi bên cạnh đỡ Kim Linh Nhi, tiếp lời
“Các muội.. mau đi đi, đừng để hắn bắt được” – Kim Linh Nhi yếu ớt lên nói
“Khà khà, chủ nhân các ngươi sao. Đợi đến lúc đó hắn đến rồi hẵng tính, bây giờ trước tiên bắt các ngươi về Thần Giới đã. ” – Hồng Quân Thiên Tôn râu tóc bạc trắng, mặc một bộ trường bào màu trắng, chắp tay sau lưng. Bên cạnh có 3 thanh kiếm lơ lửng, tỏa ra hào quang Thần khí, từ từ bước vào trong đại điện.
Ngay sau khi hắn nói xong, hai tay liền đưa về phía trước, ấn pháp quyết điều khiển 3 thanh Thần Khí hướng về phía Ngũ Tinh Linh công kích
“Để xem các ngươi lần này tránh thế nào, khà khà”
“Ngươi…” – Mộc Linh Nhi, Thủy Linh Nhi, Hỏa Linh Nhi thấy vậy, trong lòng không khỏi cắn răng, vận chân khí liều chết chuẩn bị trận chiến sống còn với Hồng Quân Thiên Tôn.
“Chết đi, Phong Ảnh Kiếm- đi” – Hồng Quân Thiên Tôn hét lên một tiếng, Tam đại Thần Khí sau đó bắt đầu chuyển sang màu đỏ, xung quanh có hào quang linh khí bao bọc, hướng phía Ngũ Tinh Linh mà bay đến
“Hừ, để ta xem. Ai dám đụng đến người của ta”
Đúng lúc đó, giữa không trong vang lên một giọng nói đầy giận dữ
Tác giả: Dạo này cũng muốn viết truyện cho các đạo hữu, nhưng cuộc sống nhiều biến cố, haiz, với cả mình bận quá. Sẽ sớm ra chương khi rảnh rỗi, thân


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.