Mau Xuyên: Vai Ác Lại Hắc Hóa

Chương 655: Chơi thoải mái đi, thua hết tôi lại cấp


Đọc truyện Mau Xuyên: Vai Ác Lại Hắc Hóa – Chương 655: Chơi thoải mái đi, thua hết tôi lại cấp

Edit: Bao/ Beta: Red

Nói cách khác, chỉ cần tiện tay đặt là đã hết năm trăm nghìn, thậm chí cả hai triệu. Với trò roulette tỷ lệ ăn 1:35 này, sơ sẩy chút là bốc hơi hơn mười triệu! Chậc chậc, anh Ngụy đây đang đốt tiền lên người cô bé chứ đâu.1

Thắng là của cô, mà thua thì chẳng liên quan cọng lông nào tới cô, vì tiền cược vốn do anh cấp, sòng bạc cũng vốn mẹ nó do anh mở! Mấy cô nàng kia vừa hâm mộ vừa ghen tị ngứa hết cả răng.

Ngụy Xương bế cô từ xe lăn lên. Cánh tay săn chắc đặt ở eo cô, để cô dựa lên người mình. Nam Tầm nhìn anh; dưới làn váy dài, cái đuôi cá cọ cọ trên đất, sau đó, cô hết sức tin tưởng giao mình cho anh.

Mấy cô nàng hóng hớt giật mình. Ban đầu thấy bé gái ngồi xe lăn còn tưởng là người tàn tật nên có chút thương tiếc, đồng thời cũng vui sướng khi người gặp họa. Bởi cô bé quá đẹp, mà ông trời thì luôn luôn công bằng, đã cho cô một gương mặt đủ để mê hoặc chúng sinh thì sẽ lấy đi hai chân của cô. Nhưng vừa rồi…

Cô bé thế nhưng đứng được! Mặc dù không quá vững.

Điều này chứng minh hai chân cô không phải hoàn toàn tàn tật. Đặc biệt là bây giờ, đã leo lên được anh Ngụy thì bác sĩ ngoại khoa tầm cỡ nào mà chẳng mời được, e rằng rất nhanh là có thể khỏe mạnh.

Thấy cô bé yếu ớt tựa vào ngực anh Ngụy như không xương, các cô đứng cạnh thầm cười khẩy. Nhìn thì ngây thơ đấy nhưng lại rất biết nắm bắt cơ hội, đến người như anh Ngụy cũng phải trúng chiêu. Thủ đoạn cũng chẳng thường đâu.

Ngụy Xương xoa xoa đầu bé người cá, thấp giọng hỏi: “Mấy mảnh nhựa tròn tròn nhỏ nhỏ trên khay này gọi là chip. Nào, giờ cứ ném vào các ô vuông này, cưng chọn ô nào?”


Nam Tầm dòm các con số kỳ lạ rồi lại nhìn anh. Ngụy Xương hơi hơi cong môi: “Được rồi, để tôi chỉ.”

Anh tiện tay cầm lên năm đồng chips với trị giá hai triệu đưa vào tay người cá, sau đó nắm lấy tay cô cùng hướng đến các ô vuông trên bàn quay. Tay hai người dừng trên không, mỗi khi dừng anh lại hỏi: “13? Hay 6? Hay 22? Cưng thích số nào?”

Ba cô gái đứng cạnh giật thót.

Ối cha trời đất mẹ ơi, năm đồng, mười triệu!Anh Ngụy coi thứ này như nước thật đấy hả? Tỷ lệ ăn – mất là 1:35, anh tính để cô bé cược mười triệu ngay ván đầu tiên?

Hai trong ba người ở đây là cô chiêu của gia đình giàu có, người còn lại là siêu sao quốc tế, đều là kẻ tiền bạc đầy người, nhưng dù vậy cũng chẳng dám phung phí như Ngụy Xương!

Nghe anh gọi “cưng” đầy tính chiều chuộng, bọn họ càng chắc mẩm tầm quan trọng của cô bé với anh. Chỉ là, họ từng giây từng khắc chú ý động tĩnh bên anh, vậy mà vẫn không rõ cô bé này từ đâu nhô ra.

Nam Tầm đảo mắt một vòng quanh bàn quay rồi ngoẹo đầu dòm Ngụy Xương, cuối cùng duỗi tay chỉ chỉ ô số 9 nho nhỏ trên chiếu bạc.

Ngụy Xương lập tức giương giọng: “Cưng biết chọn đấy. Đây là số 9 (cửu), tượng trưng cho mãi mãi dài lâu (trường trường cửu cửu), cưng cũng muốn bên tôi mãi mãi dài lâu à?”

Nam Tầm: Đại ca, anh diễn sâu thiệt đó.3

Đợi mấy cô gái khác đều chọn ô và đặt cược xong, nhân viên mặc đồ đen đứng cạnh bàn chơi bắt đầu quay đĩa. Anh ta dùng lực rất lớn nên tuyệt đối không có chuyện gian lận, bởi vì với lực quay này, không một ai có thể đoán được kim đồng hồ sẽ dừng ở ô nào.

Rốt cuộc, kim đồng hồ dần chậm lại, đôi mắt xanh đen của Nam Tầm cũng dán chặt vào nó. Cây kim quay dừng hẳn, lại vừa đúng dừng trên ô số 9.

Mấy cô gái chơi cùng đồng thời ngạc nhiên hô to: “Trúng rồi!”

Mắt Ngụy Xương xẹt qua tia kinh ngạc, đối diện với đôi mắt ánh lên chút đắc ý của bé người cá trong ngực mà buồn cười. Hóa ra nhóc con này còn có biểu cảm phong phú như vậy.

Không chỉ người chơi, đến bồi bàn cũng phải giật mình. Khi nãy quý cô đây cược mười triệu, bây giờ số tiền của cô tăng lên gấp 36 lần, nghĩa là ba trăm sáu mươi triệu!

Trời! Đây có thể không tính là gì với anh Ngụy, nhưng lại là một số tiền từ trên trời rơi xuống với rất nhiều người!


Nhân viên chỉ hận sao giới tính bản thân lại là nam, cơ mà nghĩ lại thì dù có đầu thai thành nữ giới, chắc anh Ngụy cũng chả thèm đoái hoài tới mình đâu, thế là đành tự un ủi lòng. Anh chàng thầm than số cô gái này tốt số quá, ôm được đùi nhân vật “tót vời” như ông chủ. Đại ca bọn họ không những có tiền có thế mà còn có nhan sắc. Nhìn đi gương mặt “lão thịt tươi” đẹp hơn cả đám “tiểu thịt tươi” này mà coi, rồi nhìn dáng người chẳng thua gì người mẫu quốc tế này mà coi.

Chậc, cô bé kiếm được mối hơi bị hời à!

Nhân viên công tác nhìn về phía Ngụy Xương. Sau khi được sự đồng ý của anh, anh chàng lập tức đưa lên hai chồng chip với mệnh giá hai triệu, rồi mỉm cười với cô bé xinh xắ: “Tiểu thư, đây là tiền cô thắng được. Cô đếm lại nhé, tổng cộng ba trăm sáu mươi triệu.”

Nam Tầm lại vươn ngón tay chỉ Ngụy Xương. Nhân viên thấy mà đổ mồ hôi lạnh, ông chủ ghét nhất bị người ta chỉ tay.

Thế mà lần này Ngụy Xương lại cười cực kỳ sung sướng, hỏi cô người cá nhà mình: “Để tôi giữ cho cưng trước hử?”2

Nam Tầm chớp chớp mắt với anh, Ngụy Xương bèn nói: “Được rồi, về tôi sẽ làm cho cưng một cái thẻ để bỏ tiền vào. Có điều, cưng còn muốn chơi nữa không?”

Nam Tầm trực tiếp dùng hành động trả lời anh, cô tự mình duỗi tay lấy đống chip trên bàn bên cạnh. Chắc là vừa rồi thấy Ngụy Xương lấy màu này nên cô cũng chọn mấy đồng cùng màu, nắm đầy một bàn tay!

Cả chồng đồng giá hai triệu, mà một nắm của cô ít nhất cũng phải hai mươi đồng. Nói cách khác, tiền cược ít nhất cũng phải bốn mươi triệu!

Đám người rảnh rỗi gần đó đã tụ lại không ít. Bọn họ thấy số tiền xa xỉ cô bé bỏ ra mà thót tim.

Nghe nói ván trước cô bé đã đặt trúng, ăn tận ba trăm sáu mươi triệu. Nhưng thắng nhiều không có nghĩa được phép phá của như vậy. Cứ theo tiến độ này, chẳng phải sẽ phải thua về mấy trận ư?


Cò quay không giống mấy trò khác, không cần phải động não, tất cả đều dựa vào may mắn. Có thể đoán trúng một lần đã may lắm rồi, nào có chuyện trúng hai lần liên tiếp?

Mà sòng bạc bình thường cũng không thiếu mấy tay cờ bạc kiểu này. Thắng được một lần lại tưởng mình có vận may nghịch thiên, thế là chơi đến táng gia bại sản, để rồi nhận ra “biết vậy chẳng làm”. Cô bé xinh nghẹt thở thế đây lại là một con ma bài bạc.

Ngụy Xương liếc nắm tay đầy chips của cô, cười khẽ, sau đó buông một câu: “Chơi thoải mái đi, thua hết tôi lại cấp cho cưng.”

Mọi người:…

Ha hả, còn không phải à? Có thua cũng là thua dưới tay lão Ngụy anh, đã vậy còn khiến người đẹp vui vẻ. Anh thật đúng chẳng thiệt tí nào.

Cơ mà có tiền cũng không thể tiêu xài hoang phí như vậy. Tán gái có rất nhiều cách, lão Ngụy anh hoàn toàn có thể dùng mặt đi cua mà!

Nam Tầm cười với người đàn ông bên người một cái rồi bỏ hết tiền cược trong tay vào ô số 6.

Ngụy Xương nhướng mày, khen: “Chọn số đẹp vô cùng, 66 thuận buồm xuôi gió, khả năng trúng rất cao.”

Đám người vây xem:… Câu này hài hước thật sự. Tôi đây còn nói được “buôn một lãi mười”, “vẹn cả đôi đường”, “tam dương khai thái”, “tứ thông bát đạt”, “ngũ cốc được mùa”, “thất tinh cao chiếu”, “bát phương tụ tài”… “bách phát bách trúng”, “ngàn sự cát tường”, “vạn sự như ý”, nhưng sao tôi đặt vẫn không trúng?


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.