Mau Xuyên Thành Nam Phụ Bẻ Cong Nam Chính

Chương 125: Khi Nam Chính Bá Tước Có Bệnh Bị Bẻ Cong 7


Đọc truyện Mau Xuyên Thành Nam Phụ Bẻ Cong Nam Chính – Chương 125: Khi Nam Chính Bá Tước Có Bệnh Bị Bẻ Cong 7


Khái niệm lật ngược tình thế là gì?
Trước nay Kỳ Ngôn không hề nghĩ tới, Kerry sẽ tiết lộ hết thảy kế hoạch xã giao và chính trị của bá tước Hilal cho bá tước Guaguas.

Tương tự, cậu không bao giờ ngờ được rằng chỉ vỏn vẹn nửa năm ngắn ngủi, bá tước Hilal bị hạ lệnh cưỡng chế thoái vị, bắt đầu lựa chọn người tiếp theo thừa kế tước vị bá tước.
“Em không biết mặt ông ta khi bị sứ giả của nữ hoàng hạ lệnh cưỡng chế thoái vị như thế nào đâu!” Kerry hưng phấn kể với Kỳ Ngôn: “Sắc mặt ổng trắng bệch, giống như tận thế vậy! Dáng người vừa ấp úng vừa mập mạp còn không thể tự quỳ một gối xuống, vẫn là người anh cả ‘hiếu thảo’ Tom của ông ta giúp ổng quỳ xuống.”
Khi nói tới ‘ người anh cả hiếu thảo ’, trên mặt Kerry hiện lên một tia khinh thường và trào phúng.
Thực sự hiếu thuận thật à? Ai mà chẳng biết khi bá tước Hilal hạ vị, hắn chính là người tốt nhất để thừa kế, nói không chừng bây giờ trong lòng anh ta đang vui như ăn tết đấy.
Kerry thường xuyên kể những việc này cho Kỳ Ngôn, còn Kỳ Ngôn chỉ lẳng lặng lắng nghe, chưa bao giờ phát biểu ý kiến, Kerry cũng đã quen.
“A Ngôn, nếu tôi ngồi lên vị trí bá tước, em có vui không?”
Kỳ Ngôn rũ mắt, trầm ngâm một lát, nhẹ giọng nói: “Tôi thấy vui mừng thay cho cậu.”

“Chỉ là vì tôi mà vui, phải không?” Nhưng nhìn em không vui.
Kỳ Ngôn nghịch làn nước trong veo, thở dài: “Kerry, tôi hy vọng cậu có thể thoát khỏi cái vòng luẩn quẩn này, thật sự là chính bản thân mình.”
“A Ngôn…… Em vẫn không hiểu tôi.” Sao tôi có thể cứ trốn tránh như vậy, tùy ý để bọn họ sống thoải mái chứ.
Không biết là ai từng nói những lời này, rằng người tốt sẽ không xấu, vĩnh viễn cũng sẽ không bị chú ý; mà từ lúc bắt đầu, người xấu lại bị vạn người chú ý.

“A Ngôn, tôi cũng từng mong rằng, ông ta chỉ oán giận tôi vì không có ma lực mà thôi.

Suy cho cùng tôi cũng là con của ông ta, ông ta sẽ không thể bỏ mặc tôi mãi được.” Kerry tự giễu cười khẽ: “Khi tôi bị đánh đến độ cả người đầy vết thương, tôi nằm trên giường nhìn về phía cửa không chớp mắt, hy vọng ông ta sẽ lặng lẽ lại đây.

Cho dù không có chút dịu dàng nào, nhưng chỉ cần để lại một lọ thuốc trị thương thôi, cũng tốt lắm rồi.”
Đáng tiếc, đó đều là hy vọng xa vời.

Kỳ Ngôn không tiếp tục kiên trì ý kiến của mình nữa, vì sự đau khổ trong lòng Kerry là điều mà cậu chưa từng trải nên không thể thấu hiểu được.
“Vậy buông tay và làm đi.”
Được Kỳ Ngôn cổ vũ là chuyện khiến Kerry vui vẻ nhất.
[ Độ hảo cảm của Kerry đối với Kỳ Ngôn +10, độ hảo cảm hiện tại: 70]
Bá tước Hilal hoàn toàn thoái vị, vì vậy cuộc chiến tranh giành ngôi vị bá tước đời tiếp theo cực kì khốc liệt.

Do bá tước Hilal bị chính nữ hoàng ra lệnh cưỡng chế thoái vị khỏi vị trí bá tước, nên không có tư cách tham gia lần tuyển cử này.
Vài ngày qua, Kerry vội đến sứt đầu mẻ trán, vừa đi xã giao với những người khác, vừa phải đề phòng các huynh đệ khác hạ độc thủ.

Trong mấy ngày đó, không có trò chuyện nhiều với Kỳ Ngôn được, buổi tối tới bờ biển thì cũng chỉ ở vài phút là lập tức rời đi.
Kỳ Ngôn mừng thay cho anh, trạng thái của Kerry bây giờ tốt hơn là mỗi ngày cứ ủ rũ và im lặng.

——-3.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.