Đọc truyện Mau Xuyên: Pháo Hôi Vả Mặt Công Lược – Chương 24: Vả Mặt Chân Ái Bạch Liên Hoa Vườn Trường ( 23 )
Trên giao diện giả thuyết xuất hiện thương phẩm rực rỡ muôn màu, chủng loại phồn đa đa dạng đầy đủ hết, kỹ năng công pháp bí tịch đan dược, Ngô Tuyết Lan chọn muốn hoa mắt.Nhưng ở sau khi nhìn đến giá trị phía dưới chỉ có thể chùn bước, bằng vào tích phân hiện tại của cô, thật sự là mua không nổi mà!Ngô Tuyết Lan trước nay đều không nghĩ tới, chính mình thế nhưng sẽ nghèo như thế, chỉ xem một cái đều cảm thấy run sợ.Nỗ lực nắm chặt nắm tay, Ngô Tuyết Lan hạ quyết tâm phải kiên trì nỗ lực hoàn thành nhiệm vụ, kiếm thật nhiều tích phân.“Haizz……” Duỗi tay đóng cửa thương thành tích phân, Ngô Tuyết Lan tràn ngập hy vọng với tương lai, càng là tràn ngập tình cảm mãnh liệt.“Các nhiệm vụ đều giống nhau là quay chung quanh nam nữ chính cùng nguyện vọng của nguyên chủ, xem ra ta phải tăng nhanh tiến độ hơn.” Ngô Tuyết Lan nắm chặt nắm tay, âm thầm nghĩ.Ngày tiếp theo ánh nắng tươi sáng, cũng là thời cơ rất tốt ra lò thành tích thi đại học, ba Ngô mẹ Ngô khẩn trương ngồi ở trước máy tính chờ đợi, chỉ có Ngô Tuyết Lan là như không có việc gì nên làm gì thì làm, giống như kia không phải thành tích của cô vậy.Cũng không phải là cô không quan tâm, mà là cô rất tin tưởng vào chính mình, dựa vào thành tích của cô cho dù là không đảm đương nổi vị trí nhất nhì cả nước nhưng nhất nhì toàn bộ thành phố A vẫn còn làm được.“Trời ạ……” Mẹ Ngô thấy được thành tích kinh ngạc che miệng hô nhỏ, kinh ngạc vui mừng ở đáy mắt viết là bà đang không bình tĩnh, chỉ có ba Ngô tốt hơn chút, còn xem như bình tĩnh.Ngô Tuyết Lan thong thả ung dung thò qua, nhìn thấy thành tích trên máy tính thì vừa lòng gật gật đầu, lẩm bẩm nói, “685 điểm, cũng không tệ lắm.”Không tệ chỗ nào, quả thực là quá tốt! Ba Ngô mẹ Ngô kích động nói không ra lời, thành tích của con gái vẫn luôn không tốt lắm, nửa năm nay tuy cũng dần nâng lên, nhưng thành tích lúc này quả thực hoàn toàn vượt ngoài dự đoán của vợ chồng bọn họ, thật là niềm vui ngoài ý muốn.【 Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ chi nhánh —— Thành tích thi đại học cao hơn nam nữ chủ, đạt được 600 tích phân. 】Hệ thống đột ngột nhắc nhở, lúc mới đầu Ngô Tuyết Lan có chút giật mình, sau rồi cũng quen.Nguyên chủ thành tích không tốt, lúc nào cũng bị hai người Bạch Thanh Thanh đạp dưới chân, trừ gia thế và dung mạo cô không có chỗ nào khác thắng được Bạch Thanh Thanh, hiện tại cũng coi như là hãnh diện hoàn thành được một tâm nguyện.Ngô Tuyết Lan đuôi lông mày nhiễm ý mừng, cô đã dần dần hiểu rõ phương thức nhiệm vụ che giấu, chấm dứt chấp niệm của nguyên chủ cũng là một ưu thế để kiếm tích phân, cô càng tin tưởng vào tương lai hơn rồi.Nếu cô nhớ không lầm, nguyện vọng của nguyên chủ có một cái là tìm được người yêu cô ấy thật lòng, có lẽ nhiệm vụ này cô cũng có thể làm được.Nhắc tào tháo tào tháo đến, Ngô Tuyết Lan vừa mới nhớ tới Lãnh Húc Nghiêu, anh liền gọi điện tới, khóe miệng cười ôn nhu mà cô cũng không biết.“Nếu thành tích không tồi, chuyện chúng ta cũng nên bắt đầu sắp xếp đi!” Lãnh Húc Nghiêu thấp giọng cười, âm thanh nghe rất là sung sướng.Lãnh Húc Nghiêu không nghĩ tới chính là Ngô Tuyết Lan không hề thoái thác, rất là sảng khoái đồng ý, làm hắn giật mình nhưng không khỏi vui vẻ.Có lẽ cảm tình hai người tới quá nhanh, căn cơ không vững, chỉ là nhất thời hứng thú, nhưng trong quãng thời gian bên nhau ngắn ngủi, anh đã thích thiếu nữ này sâu đậm, thích cô thông tuệ, thích cô diễm lệ, thích cô giảo hoạt, thích rất nhiều thứ ở cô.Chờ quay đầu lại, anh mới phát hiện anh đã không thể rời khỏi thiếu nữ ấy, đồng thời cũng may mắn mình trong nháy mắt động lòng kia đột nhiên nhanh trí buộc chặt thiếu nữ cùng mình ở bên nhau, đó là quyết định quan trọng nhất cũng tuyệt vời nhất mà cả đời này anh làm được.Ngô Tuyết Lan biết Lãnh Húc Nghiêu thích mình, cô thấy sự yêu thích không chút che dấu trong đáy mắt đối phương, hơn nữa cũng không phải cô không động lòng, cho nên cô mặc kệ chính mình buông một phần tâm để chấp nhận anh, lấy thật lòng hồi báo thật lòng, đây là nguyên tắc của cô.Về phần tương lai đến cùng sẽ thế nào, cô không thể đoán trước được, điều duy nhất cô có thể làm được chính là nắm chắc hiện tại.Hai người ngọt ngào hàn huyên trong chốc lát, tươi cười ở khóe miệng Ngô Tuyết Lan còn chưa giấu đi liền cảm nhận được tầm mắt chung quanh như sói như hổ, không khỏi nhảy dựng trong lòng, quả thực thấy được mắt ba mẹ Ngô lập lòe ánh sáng.“Tuyết Lan……” Mẹ Ngô quá vui mừng mà khóc, trước kia bà vẫn không dám tin con gái đã từ bỏ Lãnh Phong, bây giờ thấy biểu hiện của nó bà liền biết con gái đã bình thường trở lại, phát hiện này làm bà vô cùng hưng phấn.“Tuyết Lan, con lựa chọn là chính xác.” Ba Ngô một bên an ủi vợ đang kích động, một bên dùng ánh mát tán đồng vui mừng nhìn con gái.Ánh mắt như vậy làm cả người Ngô Tuyết Lan run lên, một cổ cảm tình chua xót vui sướng đột nhiên sinh ra, đột ngột như thế thoải mái như thế.“Con biết.” Ngô Tuyết Lan gật đầu, hốc mắt nóng lên, cuối cùng cố nén cảm xúc này lại.Đính hôn vốn chính là chuyện đã thương lượng xong từ đầu, hai bên đều là người thừa kế của gia tộc lớn ở thành phố A, hai người kết hợp nhất định sẽ khiến cho cả giới oanh động, trên thực tế cũng đúng là vậy.Tiệc đính hôn long trọng đúng thời hạn tiến hành, các trùm thương nghiệp nổi tiếng đều nể mặt hai nhà.Bà Lãnh trưng một gương mặt tươi cười cứng đờ đứng trong đại sảnh mặt, đáy mắt ghen ghét oán độc cùng không cam lòng không tránh được đôi mắt người khác.Bà Lãnh đúng là cực kỳ không cam lòng, con trai của bà ta rõ ràng là thiếu gia danh chính ngôn thuận của Lãnh gia, có được vị hôn thê thân phận cao quý, nhưng lại trong một đêm ngã xuống đáy cốc, quyền kế thừa vị hôn thê toàn bộ đều chắp tay nhường người khác, cái này bảo bà ta sao có thể cam tâm tình nguyện?Đều là thiếu gia Lãnh gia, cũng đều là đính hôn, giữa hai người lại là khác nhau như trời với đất. Chênh lệch quá lớn như thế, đừng nói là tính toán chi li bà Lãnh, dù là Lãnh Phong chỉ lo chân ái cũng khó tránh khỏi không cam lòng.Thoáng nhìn sắc mặt Lãnh Phong xanh trắng, Bạch Thanh Thanh trầm mặc cúi đầu, cô ta biết giờ khắc này mẹ con Lãnh gia chỉ sợ là oán chết cô ta, nhưng cô ta đã không có đường rút lui.Từ lúc thấy khuôn mặt ôn nhu ấm áp của Phương Lan, Bạch Thanh Thanh tâm can run lên, thiếu chút nữa nhịn không được rớt nước mắt.Âm thanh chúc mừng khen tặng lục tục vang lên, Lãnh Húc Nghiêu lạnh băng trầm mặc nhất quán thế mà khó được lộ ra tươi cười, khuôn mặt tuấn tú càng thêm xuất sắc.Ngô Tuyết Lan cũng là xuất thân hào môn thế gia, cô trường tụ thiện vũ năng ngôn thiện biện, có thể bỏ qua hình tượng kiều man vô lễ điêu ngoa tùy hứng của cô. Mọi người trộm thoáng nhìn Lãnh Phong, âm thầm than người này có mắt không tròng.Đừng nói Ngô Tuyết Lan thân phận thiên kim Ngô gia, riêng dung mạo diễm lệ phi phàm của cô, cách nói năng ưu nhã bất phàm, cùng với thủ đoạn cường ngạnh không mất nhu hòa, liền đủ để đảm đương chức đương gia chủ mẫu của một đại gia tộc.Bạch Thanh Thanh bên người Lãnh Phong tuy cũng coi xem như cô gái điền đạm đáng yêu, nhưng so với Ngô Tuyết Lan cao quý hào phóng lại kém xa lắc, thật không biết nhị thiếu gia Lãnh gia nghĩ như thế nào, xem gỗ mục là trân châu.Ánh mắt có thở dài có đồng tình có khinh thường thẳng khiến da mặt Lãnh Phong đỏ lên, nếu không phải kiêng dè đến thể diện, anh ta đã sớm đẩy cửa mà chạy.Trên cánh tay truyền đến đau nhức, Bạch Thanh Thanh một bên cố nén đau đớn không nói gì, vành mắt yên lặng đỏ, một bên đi rình coi Ngô Tuyết Lan, thoáng nhìn khuôn mặt hồng nhuận đẫy đà của cô, đáy mắt nhiễm mông lung.