Bạn đang đọc Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Khác Loại Tu Tiên – Chương 863: Nhiệm Vụ Ban Thưởng Vừa Khéo Gặp Được Ngươi 13
Một trận đại chiến hộ trứng vs đoạt trứng mắt thấy là phải đánh.
Xét thấy biểu hiện không đáng tin cậy trước đó của Lâm Tịch, ba người nhất trí cho rằng, nàng nhất định phải lưu lại trong cái hang này, chờ bọn hắn đem năm quả trứng về là được rồi.
Bởi vì Lâm Tịch không đoán được Vệ Thương Khung với tu vi cảnh giới trường hà có thể cảm ứng được sự tồn tại A Lạp Lôi hay không, dứt khoát cấm đoán hắn, kết quả vật nhỏ vừa nghe nói trứng rùa này nướng chín ăn rất ngon, đã sớm gấp không thể chờ được, chờ ba người vừa rời đi, nó liền từ trong không gian chạy ra.
Miệng nhỏ như hà mã phát ra tiếng vù vù: “Yo ho, check it out, cho một bộ bánh rán trái cây, bạn nói trứng rùa tôi nói muốn!”
A Lạp Lôi vẫn luôn xoay quanh trên đầu Lâm Tịch, kiểu tóc đẹp mắt thấy sắp bị gia công thành kiến trúc trứ danh trong thế vận hội mùa hè — tổ chim.
Lâm Tịch liếc nhìn con bạch tuộc đã biến thành đu quay trên đỉnh đầu kia: “Chưa từng thấy ai tham như con, đi đi, thuận tiện cũng mang cho mị hai cái.
“
A Lạp Lôi:.
Mị cũng không hơn con đâu, lão mị à!
Lâm Tịch dặn dò hắn: “Con trai, nơi này là vị diện tu tiên, tuyệt đối đừng chủ quan, mị cũng không hi vọng con bị ai đó bắt đi hấp thịt kho tàu dưa muối đâu!”
A Lạp Lôi “Phụt” một tiếng phun nàng một mặt nước, lắc lắc bờ eo thon như thùng nước cùng váy rơm nhảy múa chạy đi.
Lâm Tịch lau mặt, ở đây nàng cũng không lo lắng cho A Lạp Lôi.
Trong bốn người phe mình tham dự trận thi đấu “Sư vương tranh trứng” này, nếu chỉ có một người còn sống trở về, khẳng định là A Lạp Lôi không thể nghi ngờ.
Nàng dám cược mười bao lạt điều.
Đã không cho ta đi, vậy không đi thôi, ta chính là tu nhị đại ngốc nghếch tùy tiện gây họa lại ngoan ngoãn nghe lời.
Vừa định tiếp tục nắm chặt thời gian tranh đoạt từng giây đả tọa, trái tim lại đột nhiên rung động một chút.
Hửm?
Tại sao sẽ như vậy chứ?
Luôn có một loại cảm giác rất kỳ quái đang lôi kéo nàng.
Đệt!
Lâm Tịch thầm mắng, sẽ không phải là lão tặc Vệ Thương Khung giở trò gì đó ở trên người nàng đi?
Không đâu!
Kể từ khi biết bên trong hai viên thuốc nhỏ kia là cổ trùng, hầu như mỗi lần ông ta đụng tay vào mình cùng với tất cả đồ vật có liên quan với ông ta, Lâm Tịch đều cẩn thận kiểm tra.
Chẳng lẽ là cổ trùng bị ném vào không gian khiến lão tặc hoài nghi?
Theo lý thuyết thì không phải!
Nàng đã dùng tinh thần lực dò xét qua, cổ trùng bên trong đang ở trạng thái ngủ say, giờ phút này Vệ Thương Khung không có bất kỳ cảm giác gì.
Đột nhiên, loại cảm giác tim đập nhanh này lại lần nữa truyền đến, mang theo tuyệt vọng và tận cùng đau thương.
Lâm Tịch biết không thể tiếp tục lề mề nữa, chậm sợ sinh biến.
Vẫn nên đi ra xem một chút đi, nhiều nhất chính là chú ý cẩn thận, gặp phải nguy hiểm tiến vào không gian tránh một chút cũng được.
Pháp bảo phòng hộ Vệ Thương Khung cho nàng đã cẩn thận kiểm tra, hầu như tất cả có thể sử dụng đều mặc trên thân, Lâm Tịch cẩn thận từng li từng tí đi ra khỏi hang động kia, cũng chặn cửa hang lại.
Dựa vào một loại trực giác bản năng, nàng lên phi thuyền mau chóng bay về hướng nào đó.
Càng đến gần, loại cảm giác giống như bị người nắm trái tim càng mãnh liệt.
Không liên quan đến người ủy thác, phản ứng mãnh liệt này đến từ hồn thể của nàng, Lâm Tịch càng cảm thấy hoảng sợ.
Đây là chuyện chưa từng có!
Khi nàng đến gần, linh lực dao động không ngừng tuôn ra từ một hang động ở phía trước, hẳn là có người hoặc là yêu thú chiến đấu ở bên trong.
Loại vị diện tu tiên này, linh khí nồng đậm, hai mươi Đoạn Cẩm của Lâm Tịch cũng đã đạt tới cấp 3, tăng thêm người ủy thác bị Vệ Thương Khung xem như hạt giống tốt nhất để đoạt xá nên được tỉ mỉ bồi dưỡng từ nhỏ, tu vi tự nhiên tiến triển cực nhanh.
Thời gian mặc dù ngắn, Lâm Tịch hiện đã có được ba đầu thông mạch, trải qua ba lần được ánh trăng tẩy rửa, Tôi Thể thuật cũng sắp đạt tới cấp 2.
Cho nên, hiện giờ cỗ thân thể này của Lâm Tịch cảnh giới vẫn như cũ là ngưng lộ, nhưng pháp lực tuyệt đối sẽ không kém hơn tu sĩ cảnh giới linh tuyền trung kỳ, thể năng cũng bởi vì tập Nguyệt Chi Tôi Thể thuật mà trở nên mạnh mẽ dị thường.
Lâm Tịch thu liễm hơi thở, cẩn thận từng li từng tí tiếp cận hang động kia, tối thiểu ba loại tiếng thú gào thét liên tục truyền đến, dường như có người nào đó đang không ngừng thúc giục Lâm Tịch, nhanh lên, nhanh lên, nhanh lên!
Đây là một sơn động khô ráo mà vô cùng trống trải rộng lớn.
Khi Lâm Tịch lặng lẽ đi vào, mùi máu tanh dày đặc đập vào mặt, cảm giác trong không khí đều là mùi vị ngai ngái này.
Tinh thần lực mạnh mẽ khiến Lâm Tịch phát giác được, sâu trong hang lớn, hẳn là có năm con yêu thú đang liều chết chém gϊếŧ, mà trong đó có một đầu cực kỳ suy yếu, hẳn là sắp phải chết.
Một tiếng sói tru thê lương mà kéo dài xác minh suy đoán của Lâm Tịch, ảnh hưởng nàng mang nàng tới đây, là huân chương > nàng đeo!
Đó là vật được luyện chế từ răng nanh sắc bén nhất của Bạch Lang Vương, bởi vì nó Lâm Tịch mới dễ dàng được tộc Khương Thích tiếp nhận, được xem như sứ giả tôn quý của Bạch Lang Vương mà tiếp đãi, đồng thời nhận được > Bạch Lang Vương truyền xuống.
Bên trong truyền đến tiếng kêu thê lương mà thô ráp, như chim cú khóc đêm, lại sắc nhọn chói tai giống như dùng móng tay liều mạng cào bảng đen, có đôi khi lại hệt như vịt đực bị nắm cuống họng, nghe vô cùng khó chịu.
Thỉnh thoảng sẽ có tiếng thở khò khè tựa như tiếng lợn gào, cùng với tiếng sói tru thê lương, cái sơn động này quả thực chính là địa ngục nhân gian.
Lâm Tịch ẩn sau một tảng đá lớn gồ lên, lặng lẽ quan sát, cuối cùng cũng biết tình hình bên trong.
Hai con sói bạc Khiếu Nguyệt như trâu đực lớn nhỏ một đứng một nằm, trên mặt đất có một con trăn Cẩm Lân Song Đầu nằm uốn lượn vừa mới chết đi không lâu, mình đầy thương tích, khắp nơi đều là lỗ máu bị vuốt sói cào trúng, máu trăn tụ thành vũng nước màu đỏ ở một chỗ trũng trên mặt đất.
Cách vũng nước không xa, có một con cá sấu Bồ Điện Ngạc bò lổm ngổm dài hơn sáu mét, thể tích con hàng này to gấp đôi so với đồng bạn của nó.
Đỉnh đầu cá sấu Bồ La Điện có một con dơi Thiết Dực bay thấp, cũng là to lớn vô song, to gần bằng cái thớt, con dơi Thiết Dực này hẳn là tồn tại tương tự thủ lĩnh.
Con sói bạc Khiếu Nguyệt đang nằm kia dường như cảm nhận được gì đó, hướng về phía Lâm Tịch trầm thấp kêu rên một tiếng, như thể đang cầu cứu nàng, lại dường như là đang chào hỏi.
Lúc này Lâm Tịch mới chú ý tới, hai con sói này cũng không phải là sói bạc Khiếu Nguyệt bình thường, giữa mi tâm hai con sói có một vòng trăng non màu tím nhạt, phát ra ánh sáng màu tím, khiến hai con sói trông vô cùng tuấn tú.
Vua sói bạc Khiếu Nguyệt!
Loại vua sói này khác hẳn vua sói bình thường, phải nói, vua sói bạc Khiếu Nguyệt là một chủng loại bên trong giống sói bạc Khiếu Nguyệt, địa vị tồn tại siêu nhiên trong tất cả yêu sói.
Sói bạc Khiếu Nguyệt là yêu thú cấp 2, nghe nói, một đàn sói sinh sôi nảy nở hơn vạn năm trở lên, mới có vua sói bạc Khiếu Nguyệt sinh ra.
Hơn nữa bất kỳ yêu thú gì, chỉ cần ăn vào con non vừa ra đời, mang theo nhau thai, liền có thể trực tiếp tăng lên một cảnh giới.
Đây chính là nguyên nhân lớn nhất khiến sói bạc Khiếu Nguyệt gần như đã tuyệt tích tại giới tu tiên — mang ngọc có tội.
Đừng nói là yêu thú, cho dù là tu sĩ ăn, như thường có thể tăng lên một cấp bậc.
Đó không phải là sói con bình thường, đó là bậc thang một bước lên trời!
Chẳng trách dẫn tới ba con yêu thú đã tu luyện tới cấp 3.
Ánh mắt tham lam của dơi Thiết Dực và cá sấu Bồ La Điện từ đầu đến cuối dán chặt vào ghé vào chiếc bụng căng phồng của vua sói bạc bên vũng máu đỏ.
Chẳng trách con này từ đầu đến cuối đều nằm sấp dưới đất, hóa ra là sắp sinh.
Lâm Tịch lập tức đem vị trí của mình nói cho A Lạp Lôi, để nó mau tới.
Trước đó bọn chúng đã trải qua một phen ác đấu, bởi vì muốn ăn sống tiểu lang vương cùng nhau thai hoàn chỉnh, cho nên hai con thú vẫn chưa phát động công kích sói cái, trên người sói đực đã sớm vết thương chồng chất, chỉ vì máu sói bạc Khiếu Nguyệt đều là màu bạc, cho nên cũng không dễ thấy, Lâm Tịch mới không có chú ý tới.
Dơi Thiết Dực lần nữa phát ra tiếng kêu to, dường như là một tín hiệu, cá sấu Bồ La Điện lập tức mở ra hàm răng sắc nhọn cùng dơi Thiết Dực trên không trung, một ngồi trên mặt đất một trên không trung cùng phát động công kích tới sói đực vốn đã là nỏ mạnh hết đà!.