Đọc truyện Mau Xuyên Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút !!! – Chương 53
Việc chia tay của Trần Việt Sinh cùng Đường Quả, không nghi ngờ đã dấy lên một làn sóng lớn trong cộng đồng những người hâm mộ.
Lần này, cũng là Trần Việt Sinh tự mình lên tiếng về câu chuyện đời tư. Trong bài post trên Weibo, anh đã chỉ ra chuyện tình cảm của hai người gặp phải bất hoà nên đã quyết định chia tay.
Lời thông báo chóng vánh không đủ thoả mãn dân mạng. Họ muốn biết lí do thực sự đằng sau câu chuyện này là gì, thậm chí có làm ầm ĩ mạng xã hội suốt mấy ngày dài. Dù vậy, những người trong cuộc vẫn im lặng, họ lựa chọn không giải thích thêm. Rất nhiều người đã bày tỏ thái độ tiếc nuối cho mối quan hệ tiên đồng ngọc nữ này. Nhưng rồi mọi chuyện cũng dần chìm vào dĩ vãng.
…
Đường Quả khi được Lãnh Duệ đưa về biệt thự, mối quan hệ của hai người vẫn như cũ, không có bất cứ điều gì thay đổi.
Điều khác so với trước chính là ánh mắt Lãnh Duệ đặt trên người cô càng lúc càng chuyên chú. Thậm chí còn giúp cô tìm thêm hai người bao tiêu, lúc nào kè kè bên cạnh để bảo vệ. Thậm chí, vị gia hoả này còn đem hết trang thiết bị làm nhạc trong studio của cô đưa về biệt thự.
Lúc này, Lãnh Duệ đang nằm trên ghế dài, cắm tai nghe vào máy nghe nhạc, một bên nghe, một bên ngồi ngắm Đường Quả ngồi chỉnh nhạc.
“Lãnh Duệ, mau đem máy nghe nhạc của ngài cho em mượn một lúc.”
Lãnh Duệ gỡ xuống tai nghe, hỏi lại.
“Làm cái gì? Cái này là em tặng cho tôi mà.”
Đường Quả cảm thấy con người của Lãnh Duệ có chút thay đổi. Đương nhiên, cô cũng không để ý chuyện này.
Duỗi bàn tay trắng ra, ép kim chủ giao vật kia cho mình. Thấy thái độ không khoan nhượng của cô, Lãnh Duệ đành phải đem máy nghe nhạc đặt trong lòng bàn tay cô. Vừa đưa máy, vừa cẩn thận nhắc nhở.
“Nhớ rõ phải trả tôi.”
Đợi một lúc sau, máy nghe nhạc lại quay về với chủ nhân. Kiểm tra một chút, Lãnh Duệ phát hiện bên trong máy xuất hiện rất nhiều bài hát mới.
Không để kim chủ của mình đợi lâu, Đường Quả đã nhanh chóng lên tiếng giải thích: “Đây là những ca khúc em đã dành cả đời để sáng tác, chắc chắn sẽ không có thêm bất cứ bài hát mới nào được thêm vào.”
“Trong tay ngài chính là những ca khúc do em sáng tác, những ca khúc hoàn chỉnh nhất. Trong đó có mấy trăm ca khúc, không biết với số lượng này có thể giúp em nổi tiếng khắp toàn thế giới không nữa.”
Lãnh Duệ gắt gao mà nắm lấy, tay kia hắn nhẹ sờ lên đầu Đường Quả, hứa hẹn: “Tôi sẽ giúp em lưu trữ chúng thật tốt.”
“Tôi sẽ nuôi em, giúp em nổi tiếng khắp thế giới.”
“Vậy sao. Ngài lại muốn bao nuôi em sao.”
Đường Quả cười nói: “Ngài chính là kim chủ của em. Nếu ngài không giúp đỡ em, em đành phải đi tìm người khác vậy.”
“Những người khác không có cơ hội này.”
Nụ cười của Lãnh Duệ dần trở nên tàn nhẫn. Bình thường kim chủ đôi khi có biểu hiện như bị điên, Đường Quả đã thói quen.
“Em hơi mệt mỏi, muốn đi nghỉ ngơi một chút.”
Lãnh Duệ trong lúc đùa nghịch máy nghe nhạc, hắn kiểm tra Đúng vậy trong máy nghe nhạc nó có hàng trăm bài hát. Với số lượng khổng lồ này chắc chắn hắn có thể giúp Đường Quả.
“Được, hệ thống ngu xuẩn, ngươi hãy nói xem tại sao Lãnh Duệ lại trở thành như vậy?” Đường Quả mệt mỏi nằm trên giường, nhắm mắt lại tìm hệ thống hỏi chuyện.
【 Tôi còn tưởng kí chủ đã quên mất chuyện này. 】
【 Vậy để tôi kể cho ký chủ nghe về cuộc đời của nhân vật phản diện Lãnh Duệ nhé.
Hắn ta sinh ra, lớn lên ở Lãnh gia. Vốn dĩ hắn là một cậu bé vô cùng hạnh phúc, hắn sinh ra lớn lên trong tình yêu thương của ba mẹ và ông nội. Đáng tiếc thay, mẹ hắn lại bỏ rơi cha con Lãnh Duệ, chạy trốn cùng tình nhân của bà. Vì tình thương, cũng có thể là lòng hận thù, ba hắn đã đuổi theo người vợ cũ, bỏ mặc Lãnh Duệ một mình sống trong khu biệt thự của gia tộc.
Ký chủ, chắc hẳn cô cùng biết, một gia tộc lớn như họ nhà Lãnh sẽ luôn sống chung trong một toà lâu đài xa hoa lộng lẫy. Nhưng điều quan trọng là, những đứa bé sống không có sự bao bọc của cha mẹ, sống chung trong một gia tộc lớn không bao giờ là một điều dễ dàng. Trước kia khi sống chung với cha mẹ, hắn đã có những người bạn nhỏ. Nhưng khi cha mẹ mất đi, những người anh em họ lần lượt rời xa hắn. Thậm chí cả người hầu cũng bỏ hắn mà đi lấy lòng những vị tiểu thiếu gia khác.
Ngay cả gia gia của hắn, vốn tưởng là người yêu thương hắn nhất cũng dần dần xem nhẹ Lãnh Duệ.
Đáng buồn hơn, con chó nhỏ mà Lãnh Duệ nuôi cũng bị những người anh họ cướp đi mất. Trước khi bị mang đi, con chó đáng yêu còn quay đầu sủa gâu gâu với hắn. 】
“Phốc.”
【 Ký chủ, mong cô nên nghiêm túc một chút. Hiện tại hệ thống đang lách luật kể cho cô cốt truyện được che dấu. Bây giờ thì tốt rồi, nếu cô không chọc phải tên sát tinh này, chúng ta đã không phải vất cả như vậy. 】
“Được rồi, sau đó thì sao?”
【 Sao đó thì… 】
Hệ thống vừa nhớ lại những hình ảnh nó thu thập được, toàn thân run rẩy, sau đó nó nói tiếp:【 Về sau Lãnh Duệ luôn nỗ lựa hết mình, cuối cùng hắn đã trở thành người thừa kế của gia tộc. Việc đầu tiên mà người này làm là chiêu đãi những anh em họ hàng của mình bằng chính con chó năm xưa. Làm thành món thịt chó hầm. Sau đó hắn mới giải quyết đến những cậu bé phản bội hắn. Những kẻ ấy đều trở thành trò tiêu khiển, bị kẻ độc ác này chỉnh đến hỏng. Nhẹ thì hai bàn tay trắng, nặng thì mất đi đôi chân.】
【 Lãnh gia gia, về sau bị hắn thu nhỏ quyền lực, ném đến một góc hậu viện. Thậm chí hắn còn phân phó những người giúp việc nhà mình mặc kệ ông ta. Đúng vậy, Lãnh Duệ muốn cho ông nội nếm trải cảm giác không được quan tâm, cảm giác bị vứt bỏ, cảm giác đã ám ảnh hắn suốt những năm tháng thơ ấu. 】
“Rất có bản lĩnh. Đúng không hổ là người mà ta để mắt tới. Không ngờ hắn ta khá đến vậy.”