Mau Xuyên Hoàn Thành Nhân Sinh

Chương 2


Đọc truyện Mau Xuyên Hoàn Thành Nhân Sinh – Chương 2


Trước mắt xuất hiện một màn hình, trên đó có một người nữ tử khoảng hơn hai mươi tuổi đang nằm trên một chiếc giường gỗ, có vẻ đơn sơ, mặc đồ cổ trang, tiếp theo đó là người ăn mặc trông giống nha hoàn trong những bộ phim cổ trang tiến đến bên nữ tử rót nước cho cô.
– Người cô thấy đang nằm trên giường đó là con gái độc nhất của tướng quân đương triều thời Vũ- Lam Họa.
Do bị vu oan giá họa mà cả nhà họ đã tử hình, mong muốn của khách hàng là có thể trả thù cho gia đình bởi vì bây giờ Lam Họa thân cô thế mỏng, không thể tự mình báo thù được.
Đành phải hứa nguyện cầu cho ai có thể báo thù giúp cô, chấp niệm sâu đậm, cô nguyện dùng linh hồn để có thể hứa nguyện thành công.
– Vậy tôi phải tìm ai để báo thù.
– Cái này phải dựa vào chính cô.
– Bắt đầu truyền tống: Ba, hai, một
Nhạc Ly vội vàng nhắm mắt lại.
– Truyền tống kết thúc, chúc hứa nguyện sư hoàn thành tốt hứa nguyện và có những trải nghiệm vui vẻ trong thế giới.
Đến khi mở mắt ra, cô thấy mình đang đứng ở ven đường mòn, xung quanh đều là cây cối.

Rõ ràng lúc trước Nhạc Ly nhìn thấy nữ tử đó nằm ở trên giường mà.
– À, quên nói với cô, chúng tôi không có làm kiểu xuyên vào linh hồn như trong tiểu thuyết đâu, nếu thế thì đâu còn là khách hàng nữa mà là chính bản thân cô, vậy nên cô chỉ có thể xuyên cả người, trở thành cư dân bất hợp pháp không có trong thế giới này.
Tuy vậy nhưng bởi vì là để hoàn thành hứa nguyện nên mới đến thế giới này nên thiên đạo sẽ không bài xích cô, chỉ cần đừng gây nên tai họa sát thương nhiều, đến lúc đó bị trục xuất ra thế giới, không thể hoàn thành nhiệm vụ, lúc đó hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Cây thụ – đây là tên Nhạc Ly gọi tiếng chỉ dẫn đó.

Nói xong, lại bắt đầu chìm vào im lặng.
– Không thể nào, vậy bây giờ phải đi tìm kiếm Lam Họa sao?
Nhạc Ly thở dài một hơi, nhận mệnh.
Trước hết cần phải ra khỏi đây, cô đi mãi, đi mãi cuối cùng cũng thấy được đằng trước có cổng thành.
Bất chấp trên người mệt mỏi, đi hơn một canh giờ đi bộ, cô vội vàng nhanh hơn bước chân chạy đến.
– Đứng lại.
Bỗng nhiên bị hộ vệ cổng thành ngăn cản.

Binh lính mặc áo giáp, tay cầm vũ khí.
Nhạc Ly cảm giác thực thần kỳ về việc xuyên đến thời cổ đại, nhìn thấy binh lính cổ xưa, nên không khỏi nhìn nhiều vài lần.
– Vào trong thành làm gì? Khai báo rõ ràng.
Một người trông có vẻ tai to mặt lớn, tiếng nói cũng lớn.
Với tình huống như thế này, chỉ có thể áp dụng những gì đã xem trên phim.
Nhạc Ly nở nụ cười:
– Quan gia, tiểu nhân bị cướp, trên người chẳng có gì, muốn vào thành nhờ cậy người thân.

Binh lính kia muốn kiếm chút tiền, mà không ngờ lại xui xẻo gặp kẻ bị cướp.
Hắn nhìn Nhạc Ly từ trên xuống như để xác nhận.
Người hiện đại như Nhạc Ly rất ít phải đi bộ lâu như thế, nên khi đến đây, tóc tai bù xù, quần áo thì bụi bặm, mặt dơ nhìn không rõ trông thật đúng như là bị cướp.
Tên binh lính cũng không nhìn nhiều, phất phất tay cho đi.
Nhạc Ly thở phào nhẹ nhõm, vừa đi vừa phủi bụi cho đỡ bẩn.
– Ôi!
Đây chính là đường phố cổ đại.
Chỉ thấy hai bên cửa hàng nối tiếp cửa hàng, người đi đường tấp nập, còn có biểu diễn màn đánh võ nữa.
Đây chính là công phu sao?
Nhạc Ly thật mở rộng tầm mắt, tuy đã nhìn trên ti vi nhiều rồi, nhưng tận mắt chứng kiến chấn động hơn nhiều.
Bây giờ phải tìm đi vị tiểu thư tướng quân đó.

Nghe nói là đã gả cho con trai của Vương gia.

Lam Họa vẫn còn nhớ rõ, buổi sáng hôm ấy rất bình thường cũng không có gì đặc biệt, cô đang đi dạo trong hoa viên của Vương phủ.

Khi nghe tin cả nhà cô bạn bị bắt vào ngục vì tội thông đồng với địch.

Đúng vậy, cô đã thành thân, gả cho con trai của Vương gia, cháu của hoàng thượng – Quận vương.
Lam Họa là Quận vương phi, ngoài nàng ra còn hai phu nhân, đối với một Quận vương mà nói thì thị thiếp rất ít, bình thường cũng không có xung đột gì vì thân phận nàng ở đó.
Phu quân của nàng – Tôn Mặc thường đi du sơn ngoạn thủy, thỉnh thoảng mới trở lại.
Tôn Mặc là con trai thứ, không phải kế thừa tước vị cho nên tính tình tương đối tùy ý, được sự chiều chuộng của Vương phi nên tính tình phóng khoáng, nói giả thì có vẻ thương hoa tiếc ngọc, nói thật thì chính là công tử phong lưu, thị thiếp và thông phòng rất nhiều.
Còn chưa kể đến mỗi lần đi du lịch về hậu viện đều có thêm một vị mỹ nhân.
Cho dù vậy, vì để cứu lấy người nhà, đã cầu xin Vương phi đả thông quan hệ để có thể vào thăm ngục.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.