Đọc truyện [Mau xuyên công lược] Kí chủ nhà ta rất nguy hiểm – Chương 52: [Thế giới thứ nhất] Hào Môn Nghịch Tập (52)
“Mẹ thấy bây giờ ý định của ba con là như vậy, trước mắt người phụ nữ đó rất phong quang, trước kia mẹ thật không ngờ nó lại nhiều thủ đoạn như vậy.” Lý Uyển Linh căm hận mở miệng.
Vì Tô Hòa, tình cảm vợ chồng của Tần Tranh Vanh và Lý Uyển Linh kém đi rất nhiều, Lý Uyển Linh hận Tô Hòa đến răng cũng ngứa ngáy.
“Chỉ là những chuyện đó không quan trọng, chúng ta chẳng qua chỉ thua một ván.” Lý Uyển Linh cười lạnh một tiếng, “Mẹ cũng không tin nó sẽ luôn may mắn như vậy.”
Nghe được trong lời này của Lý Uyển Linh có hàm ý, Tần Trăn Trăn dò hỏi bà ta, “Mẹ, mẹ có biện pháp đối phó chị ta rồi?”
“Cái này con không cần để ý, mọi thứ đều giao cho mẹ, nhiệm vụ của con mấy giờ chính là giữ lấy lòng của Mộ Liên, chuyện con mang thai, mẹ sẽ nói với Mộ gia, thời khắc quan trọng con cũng đừng gây phiền phức cho mẹ, hiểu không?”
Lý Uyển Linh nghiêm túc dặn dò Tần Trăn Trăn, bà ta lo lắng Tần Trăn Trăn thiếu kiên nhẫn, làm hỏng mọi thứ.
Nhắc tới Mộ Liên, Tần Trăn Trăn lại không đáp, chỉ cúi đầu sờ cái bụng của mình.
–
Sau khi phát hiện vấn đề làm giả sổ sách của Tần Trăn Trăn, Tô Hòa lại quang minh chính đại mượn cớ đó mà chỉnh đốn công ty.
Khi chỉnh đốn, Tô Hòa động tới không ít người ngồi trên cao, cho nên trên dưới công ty tràn ngập một loại không khí khẩn trương.
Ngày thứ hai, Tô Hòa vừa vào công ty liền cảm giác được bầu không khí này không bình thường.
“Tần tổng.” Thấy Tô Hòa tới, trợ lý nhanh chân đi về phía cô, “Hôm nay hội đồng quản trị tới, bây giờ đang ở phòng họp.”
Nghe lời nói của trợ lý, Tô Hòa nhướng mày “A” một tiếng, “Sao bọn họ lại tới? Tới lâu chưa?”
“Tôi cũng không biết tại sao hội đồng quản trị lại tới, bọn họ đã đến được nửa giờ.” Trợ lý thấp giọng nói.
Trợ lý cảm thấy không đúng, hắn không nhịn được nhắc nhở Tô Hòa một tiếng, “Sau khi họ đến, tôi định gọi điện thoại cho ngài, nhưng ban quản trị nói không cần, nói lúc ngài đi làm thì tới là được.”
Tô Hòa không lên tiếng, chỉ cười một tiếng.
A, người tới bất thiện, người thiện cũng sẽ không tới.
Tô Hòa đưa túi và áo khoác cho trợ lý, sau đó vào thang máy đi đến phòng họp ở tầng trên cùng.
Khi Tô Hòa đẩy cửa phòng họp, đã nhìn thấy đầy người ngồi bên trong.
Ánh mắt Tô Hòa quét qua người họ, ban quản trị tổng cộng mười sáu người, bây giờ ngồi ở đây không thiếu một ai.
Thấy Tô Hòa tới, ban quản trị không khỏi ngồi thẳng sống lưng.
Tô Hòa đứng ở cửa hai giây, sau đó mới chậm rãi đi vào, cô vừa đi vừa nói, “Hôm nay muốn mở họp? Sao tôi không nghe tin tức gì?”
Bây giờ Tô Hòa là Tổng giám đốc công ty, loại hội nghị cao tầng này theo lý phải báo cho cô.
Một vị giám đốc họ Lý nghe Tô Hòa nói lời này, hắn đột nhiên cười với Tô Hòa, “Chuyện xảy ra đột ngột, mọi thứ chờ sau khi ba cô đến rồi nói.”
Sau khi Tô Hòa tiếp nhận, Tần Tranh Vanh cũng ít khi đến công ty.
Lần này ban quản trị đột nhiên đến công ty, cũng không báo trước với Tô Hòa, còn qua mặt cô gọi Tần Tranh Vanh tới.
Rõ ràng là mấy người này nhằm vào cô.
Tô Hòa kéo ra một cái ghế ngồi xuống, cô tựa tiếu phi tiếu* nói, “Được, vậy chờ ba tôi tới rồi nói, tôi cũng thật tò mò xem chuyện gì xảy ra, ngay cả Tổng giám đốc công ty này cũng là người cuối cùng được biết.”
*Tựa tiếu phi tiếu: cười như không cười.
Lời nói này của Tô Hòa giống như muốn xé rách da mặt bọn họ, mấy vị ban quản trị đều mang sắc mặt phức tạp.
Lý đổng sự hay cười kia lại ha hả nói, “Cháu gái, cô cũng đừng nóng giận, để ba cô tới, dĩ nhiên sẽ cho chúng ta một đạo lý.”