[Mau xuyên công lược] Kí chủ nhà ta rất nguy hiểm

Chương 232: [Thế giới thứ năm] Nữ Đế Mạnh Nhất (1)


Đọc truyện [Mau xuyên công lược] Kí chủ nhà ta rất nguy hiểm – Chương 232: [Thế giới thứ năm] Nữ Đế Mạnh Nhất (1)

Tô Hòa để cho 48048 đứng máy một lúc, sau đó mới mở miệng nói, “Hiển thị giá trị thuộc tính của tôi đi.”

“Không quan tâm!” 48048 mài răng nói.

Mặc dù nói như vậy, nhưng 48048 vẫn ghét bỏ hiển thị giá trị thuộc tính của Tô Hòa.

Số thứ tự: 48048

Họ tên: Tô Hòa

Giới tính: Nữ

Tuổi tác: 28

Quyền hạn: Cấp A

Tình huống nhiệm vụ: Tỉ số hoàn thành 100% (ưu tú)

Khen thưởng nhiệm vụ: 80000 (tích phân)

Tổng tích phân: 4204000


Cấp bậc thương trường: 4 (khai thông)

Đạo cụ khen thưởng: 100% giá trị mị lực (có hạn), hào quang nữ chính (có hạn), bùa bảo vệ vị diện, thẻ người tốt (có hạn)

Lần này Tô Hòa cũng không có làm chuyện lớn cứu cả vị diện, cho nên tích phân cũng giảm gần một nửa.

Nhưng mà Tô Hòa cũng coi như là hài lòng, dù sao tám mươi ngàn điểm tích phân cũng không tính là ít.

Tô Hòa vươn vai duỗi người một chút, sau đó nói với 48048, “Mở nhiệm vụ ở vị diện mới đi.”

“Không quan tâm!” 48048 vẫn rất ngoan cố trả lời một câu, “Đừng hòng bổn đại gia phục vụ cô thêm chút nào nữa!”

Tô Hòa: (﹁﹁)

Kẻ này không mở miệng kiếm chuyện với cô thì sẽ ngứa ngáy cả người đúng không?

Đại gia hệ thống 48048 không thèm phục vụ cho Tô Hòa, vừa mở miệng mắng to, vừa đưa Tô Hòa đến vị diện mới.1

Đến thế giới nhiệm vụ, Tô Hòa còn chưa kịp mở mắt ra, 48048 đã rêu rao trong đầu cô.

“Họ Tô kia, từ nay về sau chúng ta ân đoạn nghĩa tuyệt, đừng tưởng rằng tiểu gia bị buộc phải bảng định với cô thì phải giúp đỡ cô khắp nơi, tôi nói cho cô biết nhé…”

Không đợi 48048 buông lời ác, Tô Hòa trực tiếp cấm khẩu nó luôn.

Tôi! Mẹ! Nó!

48048 tức đến muốn nổ tung, túc chủ này chính là kẻ không biết điều, còn không để cho người ta nói xong nữa!

Vốn 48048 muốn buông lời ác xong, sau đó ngang ngược rời khỏi không quay đầu lại, bây giờ nó tức giận chỉ muốn mắng chửi cha đẻ của Tô Hòa!

Sau khi đầu óc không còn bị cái âm thanh léo nhéo kia làm phiền, Tô Hòa mới mở hai mắt ra.

Đập vào mắt cô là một tình cảnh mị diễm trêu người.

Tô Hòa đang tựa nửa người vào giường mềm, trường y trên người cô nửa cởi ra, bên trên còn có một người đàn ông đè lên.


Đối phương mặc y phục lả lơi, mái tóc đen như mực xõa ra, một đôi mắt tà mị nửa ẩn nửa hiện trong làn tóc.

Dáng vẻ của hắn vô cùng đẹp, đó là một loại đẹp mà không lời lẽ nào có thể diễn tả được, nếu không phải Tô Hòa nhìn thấy yết hầu của hắn, cô cũng cho rằng hắn là con gái.

Thiếu niên dán cả thân thể vào người Tô Hòa, cổ áo mở rộng, lộ ra một mảng ngực trắng, bóng loáng như mỡ dê.

Nhìn thiếu niên dung nhan xinh đẹp, quần áo xộc xệch trước mặt, Tô Hòa nhất thời có chút câm lặng.

Mở đầu này cũng hơi táo bạo rồi?

Thiếu niên hình như cũng có chút căng thẳng, hắn tháo nửa ngày cũng chưa cởi xong quần áo trên người Tô Hòa, trán cũng bắt đầu rịn mồ hôi.

Tô Hòa nhấn đôi bàn tay trắng nõn, thon dài kia của thiếu niên.

Lúc tay của cô lướt qua, Tô Hòa rõ ràng cảm giác được thiếu niên có hơi run một chút.

“Điện hạ.” Thiếu niên ngẩng đầu nhìn về phía Tô Hòa, giọng nói của hắn nhẹ nhàng, nhu hòa như nước, nhưng bởi vì bất an, cho nên có chút cứng nhắc.

Không đợi Tô Hòa trả lời, ngoài điện liền vang lên một loạt tiếng bước chân.

Không lâu sau, một thanh niên mặc khôi giáp màu vàng, dáng người cao lớn, uy vũ bước nhanh đến.

“Điện hạ.” Thanh niên quỳ xuống bằng một chân, “Quân hậu đến, đã sắp đến ngoài điện rồi.”

Thanh niên giống như không hề xa lạ với cảnh tượng trước mắt, hắn chấp tay, đường cong gò má cương nghị, lạnh lùng, khiến cho gương mặt càng thêm anh tuấn bất phàm.


Mặc dù âm thanh của thanh niên không có chút phập phồng, nhưng Tô Hòa vẫn nghe ra một loại ý tứ báo cáo nhỏ của đối phương.

Vị Quân hậu này có lẽ là người đàn ông chính thất của thân thể này.

Nguyên chủ hẳn là có chút sợ hắn, nếu không cũng không bảo thủ hạ của mình phải theo dõi ở ngoài điện.

Nghĩ tới đây, Tô Hòa liếc mắt nhìn nam tiểu tam của mình, sau đó phất tay, “Ngươi lui xuống trước đi.”

Màn kịch nhỏ:

Tô Hòa: Mở đầu lại đưa mỹ nam đến, quá khách sáo.

48048: Súc sinh! Không biết xấu hổ! Thả mỹ nam đó ra, tôi muốn phản chính!

Mỗi comment của mỗi người ta đều đọc hết đó, rất vui sướng mỗi lần nhìn thấy comment của mọi người ở mỗi chương, cảm ơn mọi người đã ủng hộ truyện đến bây giờ. Thật sự đây là truyện đầu tiên mà ta edit nên có chút sai sót nhỏ, rất cảm ơn vì mọi người đã ủng hộ ta.

Mà mọi người đoán xem, nam chính đã xuất hiện chưa?


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.