Đọc truyện [Mau Xuyên] Boss Phản Diện Nghịch Tập, Ai Dám Tranh Phong – Chương 71: [TG3]: Võng du kỳ ngộ (17)
[Thiên Sơn Vạn Thủy]: Lão đại, Cửu Trọng Tiêu tới kìa.
[Thiên Sơn Khải]: Có lẽ hắn muốn gây sự.
[Thiên Sơn Vấn]: Gây sự thì chiến, dù sao chúng ta cũng đâu có sợ hắn.
[Thiên Sơn Kha Tĩnh]: Nếu ta nhớ không lầm thì đó là người yêu cũ của tiểu sư muội thì phải.
[Nhất Độ Vỹ Hàn]: Không liên quan, ăn nói bừa bãi.
[Thiên Sơn Kha Tĩnh]:…..
[Cửu Trọng Tiêu]: Tĩnh Hạ, ra chỗ khác tôi có chuyện muốn nói.
[Thiên Sơn Kha Tĩnh]: Tên của tiểu sư muội là Tĩnh Hạ sao, nghe lạ lạ.
[Thiên Sơn Vạn Thủy]: *miễn cưỡng liếc nhìn* giờ là lúc nói chuyện này sao?
[Nhất Độ Vỹ Hàn]: Không đi.
Nam chính đây có bệnh sao?
Bảo ta đi là ta phải đi?
Mặt mũi thật lớn.
Dừng một chút, Tĩnh Hạ lại thêm một câu.
[Nhất Độ Vỹ Hàn]: Có bệnh.
[Cửu Trọng Tiêu]:…..
Tiêu Minh vốn chỉ muốn gọi cô ra chỗ khác để cô nhường lại bộ y phục cô đang mặc.
Ai ngờ cô lại không nể mặt như vậy.
[Phiêu Bạt Tứ Phương]: Nhất Độ Vỹ Hàn, đừng khinh người quá đáng, lão đại tự mình gọi cô sang là vinh hạnh của cô.
[Nhất Độ Vỹ Hàn]: Ồ, mặt mũi của tôi thật lớn.
Giọng điệu thập phần qua loa.
[Viễn Cẩn Thiên]: Ngươi……
[Cửu Trọng Tiêu]: Được rồi, nếu cô không muốn đi thì tôi sẽ nói ở đây.
[Cửu Trọng Tiêu]: Tĩnh Hạ, cô nhường bộ “Hỏa Phượng” này cho Tiểu Đào đi.
Tin nhắn vừa đăng, mọi người đều sửng sốt.
Cái này gọi là cái gì?
Bắt người yêu cũ nhường đồ cho người yêu mới?
[Nhất Độ Vỹ Hàn]: Bộ của tôi, tại sao tôi phải đưa?
[Cửu Trọng Tiêu]: Nếu không phải Tiểu Đào thích, thì tôi cũng không muốn tìm cô.
Tĩnh Hạ hơi nhếch môi.
Nam chính nghĩ mình là cái gì chứ?
Ảo tưởng!
Loại người này cần phải tiêu diệt lập tức.
Không thể để cho hắn đẻ trứng.
[Nhất Độ Vỹ Hàn]: Nếu tiểu tình nhân của anh thích thì đi mà tìm cho cô ta một bộ. Tới tìm tôi làm cái gì?
[Nhất Độ Vỹ Hàn]: Thần kinh.
Tiêu Minh nhíu mày càng sâu.
Hắn đã chủ động nói chuyện với cô, sao cô lại không biết điều như vậy.
[Cửu Trọng Tiêu]: Tĩnh Hạ, cô đừng ích kỉ như vậy, chúng ta đã chia tay, có giận thì cứ tìm tôi nói chuyện, đừng gây sự vô cớ.
Khóe miệng Tĩnh Hạ hơi giật.
Ích kỉ? Gây sự vô cớ?
Lái thuyền rẽ hướng cũng thật nhanh.
[Nhất Độ Vỹ Hàn]: Tự chửi mình à?
[Viễn Cẩn Thiên]: Cô đừng có không biết điều, nếu đổi lại là người khác thì đã nhanh chóng dâng lên rồi.
[Nhất Độ Vỹ Hàn]: Thì đi mà tìm người khác, tìm tôi làm gì? Hóa ra Hiên Viên đội cũng chỉ có thế.
Tiêu Minh nhìn những tin nhắn này, trong lòng thầm chắc là cô muốn gây sự chú ý với hắn.
[Cửu Trọng Tiêu]: Từ Tĩnh Hạ, dù cô có làm thế nào thì tôi cũng sẽ không quay về với cô.
[Đào Vũ Lan Tâm]: Đại thần……
[Đào Vũ Lan Tâm]: Nếu cô ấy không muốn đưa thì thôi, dù sao…….
Bạch Đào chỉ nói một nửa.
Nhưng mà……
Sao có cảm giác như cô ta đang muốn nói bộ “Hỏa Phượng” mới là của cô ta, còn Tĩnh Hạ là kẻ lấy đi vậy?
[Cửu Trọng Tiêu]: Từ Tĩnh Hạ, đừng không nói lí lẽ như vậy, nếu như không phải lúc trước tôi trợ giúp cô thì sao cô có thể tìm được lông phượng hoàng để chế tạo y phục?
[Cửu Trọng Tiêu]: Bây giờ vật về chủ cũ cũng đâu có gì sai?
Tiêu Minh giúp nguyên chủ?
Đây đều là công sức nguyên chủ tự mình bỏ ra, lúc đó trong khi hắn bắt đầu tình tứ với Bạch Đào thì một thân nguyên chủ phải tự chiến đấu mới lấy được.
Bây giờ hắn lại nhận công lao về mình?
Quá mặt dày!
[Nhất Độ Vỹ Hàn]: Tôi nói này, vừa nãy mấy người tự biên tự diễn mệt chưa? Và cũng để tôi nói lại lần nữa….
[Nhất Độ Vỹ Hàn]: “Hỏa Phượng” là của bà đây, đều là bà đây tự mình chiến đấu mới lấy được.
[Nhất Độ Vỹ Hàn]: Muốn cướp? Kiếp sau cũng không có cửa! Vậy nên, cút xéo.
[Đào Vũ Lan Tâm]: Cô…… sao cô có thể nói quá như vậy, cô nếu như không muốn thì có thể từ chối mà, sao có thể mắng chúng tôi?
Giọng điệu thực ủy khuất, cứ như Tĩnh Hạ mới là người gây sự.
[Yên Nhiên Giai Lệ]: Đại thần nói bộ đồ này là do đại thần giúp sức nên cô ta mới lấy được, thế mà cô ta lại nhận công lao về mình. Đúng là không biết xấu hổ.
Sau trận thua vừa rồi, Yên Nhiên Giai Lệ càng căm thù Tĩnh Hạ, vì cô ta cho rằng bởi vì cô nên cô ta mới thua.
*Khinh bỉ – ing *
[Viễn Cẩn Thiên]: Thế này đi, bây giờ chúng ta thách đấu. Đội nào mà chiến thắng trong phó bản này thì y phục thuộc về người đó, thế nào?
[Cửu Trọng Tiêu]: Được, cứ quyết định như vậy đi.
Đệt!
Bộ y phục này của cô, thế mà bọn chúng lại dám tự ý quyết định.
Xem xem có đáng chết không chứ?
[Thiên Sơn Vạn Thủy]: Tiểu sư muội, xem ra kẻ thù của cô thật nhiều.
[Nhất Độ Vỹ Hàn]: Đều là kẻ điên, đừng để ý.
[Viễn Cẩn Thiên]: Cô nói ai điên?
[Nhất Độ Vỹ Hàn]: Ai trả lời thì là kẻ đó.
[Viễn Cẩn Thiên]: Muốn chết.
[Nhất Độ Vỹ Hàn]: Ồ, anh muốn chết sao? Khi nào chết hãy gửi giấy báo tang cho tôi. Tôi sẽ đốt pháo mở tiệc mừng.
[Viễn Cẩn Thiên]:…..
Tức đến mức suýt nữa hắn ném con chuột vào màn hình.
Cũng may dừng lại được.
[Xem Kịch]: Căng đét!
[Hóng Hóng Hóng]: Hóng xem cuộc khẩu chiến giữa hai đội cũng là một thú vui đó.
[Người Qua Đường]: Giờ lại có phong trào chiến đấu vì quần áo sao?
[Say Oh Yeah]: Lót dép ngồi hóng xem đội nào sẽ thắng.
[Ngỡ Như Là Mơ]: Hiên Viên đội sẽ thắng, Tiêu Dao đội chỉ xứng xách dép mà thôi.
[Nữ Nhân Của Đại Thần]: Cho lầu trên ngàn like.
[Phong Trần Tuấn Dật]: Hiên Viên đội sẽ thắng+100.
[5thing]: Tiêu Dao đội mới thắng kìa, Hiên Viên đội còn lâu mới bì kịp.
[Nữ Thần Thanh Xuân]: Tiêu Dao đội thắng + ngàn like.
Fan của hai đội bắt đầu gây chiến, tin nhắn gửi tới nhiều tới nỗi suýt bị lag máy.
(Nhóm) [Thiên Sơn Vạn Thủy]: Thôi bắt đầu chơi đi, cứ như vậy thì máy bị lag mất.
Sau đó hắn ấn nút “Bắt đầu” màu đỏ ở góc bên phải, ngay lập tức cả năm người tập hợp lại trong một không gian riêng, hắn nhập tên đội vào, có ngay ba cái bảng hiện ra trước mắt.
Bảng 1: Hố sâu biển lửa.
Bảng 2: Trời đông lạnh giá.
Bảng 3: Bóng đêm vô tận.
(Nhóm) [Thiên Sơn Vấn]: Chọn cái nào bây giờ?
(Nhóm) [Nhất Độ Vỹ Hàn]: Trời đông lạnh giá thử đi.
(Nhóm) [Thiên Sơn Kha Tĩnh]: Sao không phải là Bóng đêm vô tận?
(Nhóm) [Thiên Sơn Vạn Thủy]: Đêm tối nhìn nhau bằng mắt à? Hơn nữa ở đây có ai có thuộc tính ánh sáng đâu.
(Nhóm) [Thiên Sơn Kha Tĩnh]: Ta có nha, nhưng nó chỉ có thể kéo dài trong một thời gian ngắn thôi.
(Nhóm) [Nhất Độ Vỹ Hàn]: Vậy dẹp đi.
(Nhóm) [Thiên Sơn Khải]: Lão đại lặn mất tăm đi đâu rồi?
(Nhóm) [Quách Quỳ]: Ở đây.
(Nhóm) [Thiên Sơn Vấn]: Cứ tưởng anh chết dí ở đâu rồi chứ.
(Nhóm) [Thiên Sơn Vấn]: Lão đại chọn thử xem.
Quách Quỳ hơi suy nghĩ một chút rồi nhắn lại.
(Nhóm) [Quách Quỳ]: Trời đông lạnh giá đi.
(Nhóm) [Thiên Sơn Kha Tĩnh]: Tiểu sư muội vừa rồi cũng chọn như vậy.
Sau rồi, một trong năm người nhấn vào bảng thứ 2.
Một đạo ánh sáng chói mắt xuất hiện……
– —-
Một phút suy tư:
Nói thật, ta không có kinh nghiệm viết truyện võng du nên thường ra chap chậm, nhưng nếu như viết thể loại khác ta ngược lại cảm thấy mình viết cũng thật nhanh!!!!