Mau Xuyên Bia Đỡ Đạn Hung Mãnh

Chương 24: Phản Đòn Run M Đại Thiếu Gia


Đọc truyện Mau Xuyên Bia Đỡ Đạn Hung Mãnh – Chương 24: Phản Đòn Run M Đại Thiếu Gia


Minh Tú đứng bên cửa sổ phòng mình , nhìn Tiểu Cao dẫn một nam nhân mặc áo choàng đen từ cửa vào , suốt đường cung kính nghênh đón hướng đại sảnh đi .    Nàng không khỏi có chút tò mò, có thể làm cho Tiểu Cao người này kính nể như vậy thân phận nhất định không thấp , nàng ngược lại muốn xem nam nhân này có lai lịch gì .    “Mọi chuyện làm thế nào rồi?” Nam nhân giọng nói trầm thâos mang theo tia âm nhu  .    “Mọi thứ đều đã được lên kế hoạch.” Tiểu Cao cung kính đứng trước mặt nam nhân .    “ Ngươi có chắc nữ nhân ngươi tìm là đáng tin cậy ?” Nam nhân  dường như vẫn còn một chút hoài nghi, ánh mắt lo lắng nhìn qua lớp áo choàng .    “Tuyệt đối đáng tin cậy.”  Tiểu Cao cúi đầu, “Bây giờ chỉ có Cẩn Du có thể tiếp cận Xuyên Hạo mà không bị hắn nghi ngờ.

Ngoại trừ nàng , không ai có thể hoàn thành nhiệm vụ này.”Nam nhân gật gật đầu, “Ừm, chẳng qua vẫn phải cẩn thận.

Nếu chuyện bị bại lộ, ta và ngươi đều ăn không được ôm hết.

” Nói xong câu cuối , giọng nói của hắn có chút lạnh lùng.    “Xin đừng lo lắng , thuốc đã được chuyển đến, ước chừng hai ngày nữa sẽ có tin tức.”    “Trước tiên hãy thu xếp mọi việc cho tốt để tránh lúc đó bỏ lỡ chuyện quan trọng .” Nam nhân tựa hồ đối vơi Tiểu Cao yên tâm .    “ Vâng .” Lúc Tiểu Cao đang muốn nói với nam nhân về chuyện của Cẩn Du , đột nhiên cảm thấy có một luồng lạ lẫm hơi thở , nhanh chóng quay đầu nhìn về phía cửa, sắc mặt cũng trở nên nghiêm túc. “Ai?” Bàn tay nhanh chóng vào thế đề phòng  .    Nam nhân mang áo choàng mắt sáng  như đuốc nhìn chằm chằm vào cửa ra vào , chỉ thấy Minh Tú từ từ nhẹ nhàng bước vào .    “ Ngươi tới đây làm gì?” Tiêu Cao bất mãn nhìn người tới  , “Ta không phải nói rồi , không có lệnh của ta không được phép tự ý ra khỏi đây .”Minh Tú cười cười xấu hổ , ” Cao đại ca đừng tức giận, Minh Tú chẳng qua là vừa thấy có khách đến, nghĩ trong nhà không có người hầu hạ , cũng không chuẩn bị trà , vì không để ngươi thất lễ, liền tự tiện chuẩn bị sẵn trà tới đây , kính xin Cao đại ca cùng khách nhân đừng nên trách  .”    đầu cúi nhẹ xuống , Minh Tú bình tĩnh liếc nhìn vị khách, chỉ nghĩ rằng trong phòng người này vẫn mặc áo choàng , thần bí như vậy, có thể thấy rằng thân phận không tầm thường .    Nếu có thể quen biết vị chủ tử này, sau này không phải sợ Tiểu Cao bỏ qua mình , Minh Tú trong lòng suy tính lớn lao .    Nam nhân mặc áo choàng cũng nhìn Minh Tú vài phần thích thú , ánh mắt có chút hứng thú.    Tiểu Cao  không nhận thấy sóng gió mãnh liệt giữa hai người , chỉ là có chút ác cảm Minh Tú tự chủ trương , càng hoài nghi Cẩn Du lương thiện như vậy sao lại có một cái như vậy muội muội .Tiểu Cao ánh mắt xem thường nhưng sự chú ý của Minh Tú  bây giờ đang đổ dồn vào nam nhân phía sau hắn.


Thậm chí không chú ý biểu cảm trên mặt Tiểu Cao .    Nhìn thấy Minh Tú vẫn đứng ở đây không đi,  Tiểu Cao có chút tức giận  , “Đi xuống đi , nơi này không có việc của ngươi .”Minh Tú đảo mắt nhìn Tiểu Cao , thấy sự thờ ơ trong mắt hắn , nàng có một chút thất vọng, ” Là ,  Cao đại ca.

”    Đi tới trước mặt nam nhân mặc áo choàng , nàng cúi xuống đặt tách trà trên tay xuống bàn bên cạnh hắn.

Khi  cúi xuống , trước ngực sóng gió trập trùng cũng hiện ra trước mặt nam nhân trong mắt .    Mặc dù được che bởi chiếc áo choàng, Minh Tú vẫn cảm thấy ánh mắt của người kia đang dán chặt vào ngực mình . Vẻ mặt đắc ý , nàng quay lưng bước ra ngoài.    Tiểu Cao , nếu ngươi không thích ta thì đừng trách ta.

Là ngươi chính mình không có mắt nhìn.

Cứng đầu ưa thích Dịch Cẩn Du cái xấu nha đầu , chính mình cũng đâu kém nàng.

Minh Tú trong lòng hiện tại chỉ có cùng Cẩn Du so sánh ý nghĩ .    “Nữ nhân này là ai?” Sau khi Minh Tú rời đi, nam nhân giọng nói trầm thấp vang lên bên tai  Tiểu Cao .    “ Xin đại nhân thứ tội.

Nữ  nhân này chẳng qua chỉ là một quân cờ trong kế hoạch.


Chờ khi mọi việc xong xuôi, ta liền đem nàng đưa đi lập tức.

Chắc chắn sẽ không cản trở kế hoạch của chúng ta.

”Tiểu Cao nghĩ người kia tức giận, vội nói.    Nam nhân chỉ khoát tay,“Không sao , chỉ cần không cản trở ,  giữ lại cũng không sao.”Nam nhân tốt tính không nóng nảy khiến Tiểu Cao sững sờ, không hiểu vì sao đối phương bỗng trở nên rộng lượng .    Còn chưa kịp suy nghĩ cẩn thận thì đối phương đã đứng dậy.    “Ta đi trở về, mấy ngày nay ngươi nhất định phải chú ý, không được phạm sai lầm, ngày sau ta sẽ lại tới.”    “Được.” Tiêu Cao gật gật đầu, đi tới trước người dẫn đường , thủy chung dẫn ra đến tận cửa.

Cung kính nhìn đói phương lên xe ngựa, ” Đại nhân đi thong thả .”    Minh Tú lén lút nhìn chằm chằm , nhìn thấy Tiểu Cao dáng vẻ như vậy cung kính.

Trong lòng càng xá định người nọ không phải là một người bình thường.    Đến ngày thứ ba, nam nhân mặc đồ đen lại xuất hiện, vẫn đang bàn bạc chuyện gì đó với Tiểu Cao trong phòng khách, Minh Tú cũng không ngừng quan sát, xem khi nào đi qua là tốt nhất .    Đang do dự, đột nhiên phát hiện Tiểu Cao bộ dạng vội vàng rời đi, liền bước nhanh ra ngoài.    Thế nhưng Tiểu Cao đã sải bước ra khỏi cửa, nàng không kịp hỏi gì, cảm thấy hơi buồn bực, nàng vẫn chưa dùng đến thủ đoạn của mình đâu .    “ Ngươi tên gì.” Minh Tú nghe thấy tiếng nói sau lưng , nàng nhanh chóng quay đầu nhìn thấy một nam nhân  trung niên mang khí tức âm nhu , hai mắt có thần mở to nhìn nàng dò xét .    “Minh Tú .” Minh Tú vội vàng cúi đầu xuống nói .    “Minh Tú ,” Nam nhân thì thầm một câu tên rất hay, nhấc chân tiến lên trước , đưa tay nâng cằm Minh Tú  ” Ngươi muốn câu dẫn ta ?”    Lý do Tiểu Cao gấp gáp như vậy là bởi vì Cẩn Du . Hắn ở Xuyên phủ đã bố trí tay chân , vì vậy nếu có tin tức , chim bồ câu bay sẽ chuyển thư cho hắn.


Vừa mới chính là nhận được tin tức hắn mới gấp gáp ra ngoài .    Trong thư nói rõ Xuyên Hạo bị trúng độc, không cứu chữa được .    Trong lòng Tiểu Cao có chút kích động, Cẩn Du thật sự không làm ta thất vọng, chờ ta , ta sẽ đến đón ngươi ngay bây giờ.Mà Xuyên phủ bên này , bao phủ bởi không khí đau buồn.

Không gì khác, Xuyên Hạo , chủ tử của Xuyên phủ , bị hạ độc còn là thiên hạ mạnh nhất độc Hac Đỉnh Hồng.

Tất cả đại phu từ trong ngoài cung đều bất lực , nói rằng chất độc trong người hắn đã xâm nhập vào xương tủy, khó lòng cứu chữa .    Phu nhân Ôn Lan đứng ngoài cửa khóc suýt ngất đi . Lão gia đi tới đi lui , lòng nóng như lửa đốt .    “Làm sao có thể trúng độc? Mấy hôm trước không phải khá tốt sao?” Ôn Lan vừa nói vừa lau nước mắt. Đây là con trai duy nhất của chính mình  làm sao mới tốt bây giờ?    Phụ thân Xuyên Hạo là một nam nhân mày kiếm sáng láng , phong tuấn nam tử cùng khuôn mặt Xuyên Hạo hơi tương tự, ” Ngụe y đang xem cho Hạo Nhi , ngươi đừng làm ồn .”    ”  Thưa lão gia phu nhân , dựa theo lão phu quan sát ,  Đại hiếu gia bị trúng độc do ăn nhầm thứ gì đó.

” Lão đại phu quỳ gối trước mặt hai người.    “Có cách nào để cứu chữa cho con ta .”  Xuyên lão gia vững vàng hơn vợ mình rất nhiều..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.