Đọc truyện Máu Trong Tim – Chương 48
Ba chân bốn cẳng tôi chạy nhanh lên phòng, nhìn bộ dạng của Lệ khiến Lão Vương bật cười. Nụ cười hiếm hoi của a ta từ trước đến giờ.
Lần đầu tiên tôi được Lão Vương đưa đi du lịch, trong lòng ko sao tránh được sự vui mừng. Lấy chiếc vali được cất trong tủ, xếp nhanh vài bộ quần áo của cả hai cho vào, kéo khóa cẩn thận. Thay xong cho mình bộ quần áo đẹp đẽ thì Lão Vương cũng vừa có mặt, tôi nhìn Lão Vương lên tiếng.
_Em xong rồi.
_Ừ. Đợi tôi mặc chiếc áo xong rồi đi.
Lão đi qua tôi, lấy chiếc áo trong tủ mặc vào người. Tôi đi lại đưa tay mình giúp a cài lấy hàng cút phía trước, tiện tay vuốt vuốt cho nó phẳng phiu thêm một chút rồi nhìn Lão Vương cười nói.
_Đẹp trai rồi đấy.
_Nói thừa.
A ta đi lại, một tay cầm chiếc vali,một tay ôm lấy tôi rời khỏi phòng. Lần này chúng tôi rời khỏi nhà Lão Vương ko đem theo đàn em cũng chẳng có tài xế, ko có bất cứ ai khác ngoài hai chúng tôi.
Lão Vương lái xe, tôi ngồi bên cạnh từng cơn gió lướt qua cuốn bay làn tóc tôi vào ko trung gian thật thú vị. Rời xa khỏi thành thị đầy ồn ào, náo nhiệt, a đưa tôi ra vùng ngoại ô yên bình,xe rẽ vào lối của một resort cũng là lúc màn đêm buông xuống. Lão Vương bước xuống xe, a đi qua đưa tay mở cửa xe cho tôi.
_Xuống thôi. Đến nơi rồi.
Tôi vừa bước xuống xe cũng là lúc nhân viên resort chạy ra. Họ cúi đầu chào.
_Xin chào Lão Vương, xin chào cô. Mời hai vị vào trong.
Lão Vương nhìn bọn họ ” ừ” một tiếng, họ đi lại nhận lấy chiếc vali từ tay a ấy.
_Mời hai người.
Lão Vương quay lại ôm lấy tôi bước vào. Bên trong một bàn tiệc đã được chuẩn bị sẵn sàng,họ kéo ghế cho hai chúng tôi.
_Mời Lão Vương và cô dùng bữa. Có gì xin cứ gọi. Tôi xin phép.
_Vâng. Cảm ơn ạ.
Tôi nhìn người nhân viên gật đầu cảm ơn, Lão Vương a ta ko trực tiếp trả lời mà chỉ im lặng sau đó gắp thức bỏ vào bát của tôi. Sau khi nhân viên đi rồi, tôi mới kéo ghế dịch vào, chòm người về phía lão Vương hỏi nhỏ.
_Resort ở đây vừa đẹp lại phục vụ nhiệt tình a nhỉ.
_Ừ. Ăn đi.
Chúng tôi ăn uống xong xuôi thì được nhân viên đưa về phòng nghỉ ngơi. Căn phòng vừa rộng lại sạch sẽ, ngồi trên xe cả ngày khiến cái lưng của tôi mỏi nhừ giờ này chỉ muốn nằm, đi nhanh vào phòng tôi nằm vật ra giường miệng ko quen lẩm bẩm.
_Ở đây đẹp thật.
Lão Vương đi lại mở toang cánh cửa sổ miệng chậm rãi lên tiếng.
_Đứng ở đây nhìn sẽ đẹp hơn.
Tôi lồm cồm ngồi dậy, đi lại chỗ Lão Vương, a ta lùi lại nhường cho tôi đứng phía trước còn mình đứng phía sau ôm lấy tôi. Đặt chiếc cằm lên trên đỉnh đầu, a đưa tay chỉ vào khoảng xa xăm trước mặt, nơi lấp lánh ánh đèn.
_Ở đó là thị trấn,nơi đó rất nhộn nhịp. Ngày mai tôi sẽ đưa em đến đó.
_Đứng ở đây nhìn mọi thứ bên dưới thật đẹp phải ko a.
_Ừ.
Chúng tôi cứ ôm nhau như thuở chúng tôi là một cặp thật sự. Đứng nhìn toàn cảnh một lúc, cảm nhận phía dưới chân mình có gì đó nhột nhột, tôi quay người lại nhìn, thì ra Lão Vương đang đưa tay xuống khom người bế bồng tôi lên.
_A làm gì vậy.
Vừa xoay người lại Lão Vương vừa trả lời.
_Khuya rồi đi tắm rồi ngủ thôi.
_Thả em xuống… Em có thể tự đi được mà.
_Ko… Tôi muốn tắm cùng em.
Khuôn mặt tôi nóng lên, đỏ ửng vì xấu hổ, ôm chặt lấy cổ a ta để mặc cho Lão Vương muốn làm gì thì làm.
Nhẹ nhàng đặt tôi ngồi trên bệ tolec, Lão Vương cúi xuống nồng nhiệt hôn lấy đôi môi của tôi, nơi nào đó của a đã bắt đầu gào thét. Bàn tay lão Vương nhanh chóng cởi bỏ bộ quần áo trên người của hai chúng tôi và dĩ nhiên mọi thứ ko đơn giản chỉ là tắm chung như a ta đã nói.
Tách hai chân tôi ra, Lão Vương từ từ đưa cậu nhỏ của mình vào hang động thầm kín của tôi mà khám phá.
Từng động tác nhẹ nhàng, bàn tay ko an phận, a lần mò,chu du khắp cơ thể của tôi. Đôi môi đã dời khỏi môi tôi từ bao giờ tham lam ngậm lấy nụ thanh xuân.
Từng động tác nhanh dần, lực đạo ra ra vào vào cũng tăng lên. Cơ thể tôi cong lên rồi lại hạ xuống theo từng lần di chuyển của a, bàn tay bấu chặt vào lưng Lão Vương. A ta ra vào trong tôi mỗi lúc một mạnh hơn, nhanh hơn cho đến khi phóng túng vào bên trong cơ thể tôi.
Lão Vương ôm lấy tôi một lúc rồi mới chịu buông, đêm đó trong một căn phòng xa lạ, trên một chiếc giường xa lạ hai còn người quen thuộc ôm lấy nhau chìm vào giấc mộng.
***
Tại Việt Nam.
Kiên đang ngồi chăm chú nhìn vào số tự liệu trên bàn thì bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa, cậu ta dừng lại đưa đôi mắt nhìn ra ngoài.
_Vào đi.
Người cảnh sát viên đi vào, a ta đưa tay lên thái dương, một chân giẫm xuống sàn đứng nghiêm túc báo cáo.
_Báo cáo đội trưởng… Chúng tôi nhận được thông tin của người dân đến báo, phát hiện một xác chết bên sông Sài Gòn đang trong giai đoạn phân hủy.
_Xác đó là nam hay nữ.
_Báo cáo đội trời là nữ.
_Được rồi. Cậu lấy xe đi. Tôi và cậu đến hiện trường.
_Rõ.
Sau khi cảnh sát viên rời đi, Kiên vội vàng cất hết số tư liệu rồi vội vàng đến hiện trường, trong lòng cậu ta đang dân lên một cảm giác bất an, miệng cậu ta lẩm bẩm, âm thanh nhỏ đến mức chỉ có cậu ấy mới có thể nghe được.
” Cầu trời đó ko phải là cậu “.