Mẫu Hệ Xã Hội: Đa Phu Ký

Chương 45: Con Trai Của Đại Tù Trưởng Tộc Rắn


Đọc truyện Mẫu Hệ Xã Hội: Đa Phu Ký – Chương 45: Con Trai Của Đại Tù Trưởng Tộc Rắn


“Anh đến giúp em đi tiểu.” Rambo cũng không kiên nhẫn, quỳ xuống đối diện với Bạch Tuyết Thường vươn ngón tay ra tách môi âm hộ của cô tìm lỗ niệu đạo.
Gã không sợ rằng cô sẽ tiểu vào trong miệng gã với tư thế này sao? Bạch Tuyết Thường giật mình.
Đàn ông tộc Tê Giác đều là một đám biến thái.

Trong một thời gian dài bộ lạc không có phụ nữ, mấy người đàn ông đều không bình thường.
Rambo tách môi âm hộ ra, một lỗ niệu đạo trên lỗ nhỏ chảy ra giọt nước tiểu trong suốt như pha lê.

Gã nhìn thấy mà đôi mắt nóng rực, đầu lưỡi liếm một cái giọt nước tiểu liến vào trong miệng.

Gã chẹp chẹp miệng nhấm nháp, mùi vị nước tiểu của người đẹp cũng rất ngọt.
Một vài giọt nước tiểu rò rỉ từ lỗ niệu đạo lại chảy ra.
Đã lâu không đi tiểu, hẳn là làm cho cô nghẹn rồi.

Nhưng tại sao không chịu đi tiểu chứ? Rambo nhịn không được lại liếm vài cái.
Bạch Tuyết Thường xuyên qua cũng không bao lâu.

Muối trong cơ thể chưa hoàn toàn bị mất, làm cho những người chưa bao giờ ăn qua muối cảm thấy thơm ngọt.
“Rambo, cậu đừng liếm nữa.

Nhanh chóng làm cho cô ấy đi tiểu.” Ellen nhìn Rambo liếm mùi ngon một lòng xôn xao lên.
Đầu ngón út của Rambo nhẹ nhàng thọc vào lỗ niệu đạo, cảm giác âm hộ run rẩy.

Âm hộ đóng mở, chỉ là ngón tay gã tách môi âm hộ muốn đóng cũng không đóng được.
“Đừng tách, để tự tôi đi tiểu! Rambo.” Bạch Tuyết Thường dùng giọng điệu cầu xin.

Người đàn ông Ellen xi tiểu cho mình, Rambo dùng miệng hứng nước tiểu.


Quả thực khiêu chiến khả năng chịu đựng trong lòng cô.
Tại sao đàn ông thời tiền sử đều muốn nước tiểu của cô? Ưng cũng không chỉ một lần yêu cầu uống nước tiểu của cô, bị cô nghiêm khắc từ chối.
“Quá trễ rồi, người đẹp.

Anh đã khơi mào dục vọng, đặc biệt muốn uống nước tiểu của em.” Rambo tiếp tục dùng đầu ngón tay trêu đùa lỗ niệu đạo của cô.

Mọi cơ quan trong cơ thể cô đều làm cho gã phấn khích.
Cánh mông người đẹp run rẩy, âm hộ cũng run theo.

Rambo cảm thấy cô sắp không nhịn được, mang theo mùi hương nước tiểu từng giọt chảy ra dính đầy tay.

Đôi mắt gã đỏ sậm trở nên u ám, giọng nói phát ra thô lỗ: “Tại sao em không chịu đi tiểu?”
“Anh tránh ra thì tôi đi tiểu.”
Rambo lắc đầu, móng tay thọc vào lỗ niệu đạo của cô.
Bạch Tuyết Thường đau đến run rẩy, lỗ niệu đạo là nơi yếu ớt nhất.

Trước kia lúc Ưng chơi lỗ niệu đạo của cô cũng không dám đi sâu vào.
“Nhanh tiểu đi, nhanh tiểu đi, người đẹp.” Rambo dời ngón tay tay.
Lỗ niệu đạo đột nhiên mở ra.

Xè xè xè……!Nước tiểu bắn ra giống như suối phun ở trong không khí, lỗ niệu đạo nho nhỏ bắn ra lượng nước tiểu đáng ngạc nhiên.
Rambo há miệng rộng ra hứng nước.
Joe và Moses một trái một phải quỳ gối bên cạnh Rambo.

Ngón tay Moses chạm vào âm hộ của cô, nước tiểu bị ngón tay chặn bắn tung tóe khắp nơi.
Bạch Tuyết Thường không kiềm chế được tiểu ào ào ra.


Một đám đàn ông quỳ xuống dưới quan sát cô đi tiểu, điều này trước đây cũng không dám tưởng tượng.
Nước mắt chảy ra từ hốc mắt.

Ngay cả một chút tôn nghiêm cuối cùng cũng bị đàn ông tiền sử bóc lột hầu như không còn, kêu cô sao có thể chịu đựng được.
Cô đột nhiên cảm thấy rất buồn, cái gì đại tù trưởng tộc Tê Giác đều là lời nói đánh rắm.

Cô đã hoàn toàn trở thành đồ chơi của đàn ông.
Bạch Tuyết Thường đi tiểu xong, mấy giọt nước tiểu cuối cùng chảy ra bị Rambo liếm vào miệng.
“Em khóc cái gì?” Ellen lau nước mắt cho cô: “Trước khi đến tộc Tê Giác bọn anh sẽ không đụ em nữa còn không được sao?”
Rambo vẫn còn đang liếm âm hộ của cô.

Gã muốn liếm cho cô cao trào, ăn dịch nhờn cô nàng chảy ra.

Joe duỗi tay túm tóc gã kéo lên.
Cảnh đi tiểu tràn ngập dâm mĩ đã kết thúc.
Bạch Tuyết Thường bị mấy người đàn ông ôm tiếp tục xuất phát về phía tộc Tê Giác, mặc vào đồ lót đã giặc sạch sẽ.

Bỗng nhiên nghĩ rằng mình mặc quá ít, con gái tiền sử không mặc quần áo.

Lúc cô xuyên qua còn mặc áo thun che.

Sau đó lại bị Thương và Ưng nói thích nhìn cô trần trụi.

Sau đó cô chỉ mặc đồ lót, không có việc gì thì nhảy điệu Latin và Tango làm cho bọn họ nhìn mơ màng.
Rambo đi trước dẫn đường, Moses ôm cô đi qua một khe núi gặp phải Jie – đại tù trưởng tộc Rắn.
Jie mang theo mười mấy anh em đi săn một con trâu rừng, dùng gậy gỗ vót nhọn đâm chết con trâu, lột da trâu, lấy nội tạng trâu ra, dùng dao đá chặt trực tiếp ăn sống.

Vừa vặn mấy người tộc Tê Giác cũng muốn nghỉ ngơi nên ăn chung với đàn ông tộc Rắn.
Đàn ông tộc Rắn rất nhiệt tình, đưa phần thịt non mềm tươi nhất trên người trâu chia cho khách.
Rambo cầm một miếng thịt tươi nhét vào trong miệng, nhai vài cái nuốt xuống bụng.
Lòng bàn tay Bạch Tuyết Thường run rẩy cầm một miếng thịt tươi, nói cái gì cũng không chịu ăn.
“Tuyết, tại sao em không ăn?” Jie ngạc nhiên hỏi.
Trên người người đẹp tên Tuyết này một làn hương nhàn nhạt, cơ thể vừa trắng vừa hồng, cách một lớp vài màu hồng hơi mỏng che đậy cặp vú vừa to vừa tròn.

Khi hắn nhìn thấy cô thì muốn sờ một chút đã bị Rambo ngăn cản, nói muốn làm cô thì không có lễ vật là không được.
Jie cho rằng Rambo nói có đạo lý.

Năm trước Ellen muốn đụ mẹ hắn còn phải tặng hai tấm da thú.
“Tôi không ăn được thịt tươi.” Bạch Tuyết Thường nói.
Jie gãi đầu: “Muốn ăn chín lại không có biện pháp.

Mùa thu năm trước, cơn mưa kia kéo dài một thời gian, không có bộ lạc nào có thể giữ lại mồi lửa.”
Bạch Tuyết Thường thấy trên cổ Jie đeo một cái răng nanh động vật.

Cô chỉ ngón tay nói: “Jie, cởi nó xuống.”
Con người tời tiền sử đã hiểu được dùng cục đá xinh đẹp và răng nanh động vật làm vật trang trí.

Trên cổ đại tù trưởng Đường Bộ có đeo một miếng hổ phách lớn bằng lòng bàn tay.

Trên cổ Rockning đeo một miếng pha lê.
Jesse thanh tú chẳng những thích đồ trang trí, còn thích dùng chu sa màu đỏ bôi môi.

Bạch Tuyết Thường nhắc nhở hắn chu sa có độc, bôi nhiều sẽ chết.

Hắn mới đổi thành dùng nước hoa màu đỏ bôi môi.
“Đây là răng nanh con báo, em muốn thì tặng cho em.” Jie cười hở hàm răng.
Bạch Tuyết Thường cầm răng nanh ở trong tay nhìn một lát.


Kích thước động vật thời tiền sử khổng lồ, răng nanh vừa to vừa sắc bén.
“Tộc Tê Giác chúng ta có rất nhiều răng nanh động vật, em muốn bao nhiêu thì anh làm cho em.” Rambo cảm thấy trên đường đi người đẹp rất không vui.

Ngày đó gã hái trái cây nhớ rõ cô cười lên rất ngọt ngào.
Bạch Tuyết Thường đưa răng nanh động vật cho Rambo, chỉ vào một cây đang phân hủy trên mặt đất, hai tay quơ quơ nói: “Làm như vậy, thấy không? Ma sát ở trên gỗ khô, ma sát liên tục, động tác phải nhanh.”
Rambo cầm răng nhanh trong tay hoang mang nói: “Em muốn làm cái gì?”
“Nhanh đi, bớt nói nhảm.” Bạch Tuyết Thường không khách khí nói.
Nếu đàn ông tộc Tê Giác xem cô là đại tù trưởng thì cô lấy uy nghiêm ra.
Cô xoay người tìm một nhúm rêu khô trên mặt đất, quay đầu lại Rambo đã bắt đầu đánh lửa.

Đáng tiếc kính viễn vọng còn đặt ở trong ba lô được Alley cất giữ.

Nếu tháo ống kính phía trên là có thể tao ra lửa từ mắt mặt trời, cũng may không mang ba lô đến.

Cô cũng không muốn những bảo bối đó rơi vào trong tay tộc Tê Giác.
Bạch Tuyết Thường đặt rêu xuống bên cạnh cái lỗ Rambo đang đánh lửa, dùng miệng thổi nhẹ nhàng mấy cái; rất nhanh khói bay lượn lờ, một ngọn lửa bốc lên rêu bốc cháy.
Mấy người đàn ông trợn mắt há hốc miệng.

Cũng may bọn họ cũng không ngốc, tìm rất nhiều rêu và gỗ khô xung quanh để đốt lửa.
Jie cắt mấy nhánh cây xâu thịt lên và đặt ở trên lửa nướng, trong mắt hiện lên tia ngưỡng mộ với Bạch Tuyết Thường: “Tuyết, em đừng làm đại tù trưởng tộc Tê Giác.

Anh nói với mẹ nhường vị trí đại tù trưởng cho em làm được không?”
Rambo tức giận đá hắn một cái: “Muốn bị đánh hả, tôi không cho được người đẹp hay sao mà có thể để cho cô ấy đi theo cậu, nghĩ thật đẹp?”
Jie nhe răng trợn mắt xoa đùi bị đá đau: “Đàn ông tộc Tê Giác mấy người có bao nhiêu thô bạo ai còn không biết.

Tuyết quá non nớt, không chịu nổi dương vật to của mấy người, sẽ đụ hư.”
Rambo nổi giận: “Cậu lại không phải người đẹp.

Cậu biết cô ấy không thích đụ như vậy?”
Jie lẩm bẩm nói: “Mẹ tôi nói đàn ông tộc Tê Giác mấy người đều là cầm thú.”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.