Đọc truyện Mẫu Hệ Xã Hội: Đa Phu Ký – Chương 12: Dương Vật Cha Ưng Thật To
Bạch Tuyết Thường dựa vào trên đùi hắn, giãy giụa một hồi gậy gỗ đâm trong ruột làm cho cô đau nói: “Chỉ cần anh không yêu cửa sau tôi sẽ không bị thương.”
“Không được.” Ưng nghiêm khắc từ chối, không phải hắn nhất định phải yêu cửa sau, là rất nhiều đàn ông muốn yêu cửa sau.
Hắn dịu giọng nói: “Cúc huyệt của em thật chặt, tôi làm rộng là có thể yêu cửa sau.”
“Vậy anh cởi bỏ khăn trên tay tôi đi.”
“Không được, em sẽ rút gậy gỗ trong cúc huyệt.”
“Vậy lật tôi lại xoa bụng một chút, gậy gỗ đâm ruột tôi rất đau.”
Ưng ôm lật người cô lại, tay đặt trên bụng cô chậm rãi xoa.
Bạch Tuyết Thường dựa đầu lên vai hắn, cảm giác như dựa một cây đại thụ khỏe mạnh.
Cô giơ tay nhéo một cái lên nụ hoa nhỏ trên ngực hắn, cảm thấy hắn run rẩy.
“Tôi muốn đụ em, chủ nhân!” Đôi mắt màu xanh dương của Ưng lóe lên ánh sáng tình dục.
Đôi tay chuyển qua cặp vú của cô, xoa hai cái vú xoa thành hình dạng kỳ lạ.
“Rút gậy gỗ trong lỗ sau ra sẽ để cho anh đụ đủ, anh không phải thích ăn sữa sao? Tôi cũng để cho anh ăn đủ.” Giọng của Bạch Tuyết Thường nhẹ nhàng và đầy quyến rũ nói: “Không phải ăn lỗ trên, Ưng, tôi để cho anh ăn lỗ dưới của tôi…”
Âm hộ của chủ nhân chảy ra rất ngon! Trong nháy mắt Ưng ứa nước bọt ra, ngực trên dưới phập phồng.
Hắn cúi đầu vào bộ ngực của cô ngậm mút một núm vú nhớ mong đã lâu.
Sau đó ngẩng đầu lên, đôi mắt xanh lập loè một hồi lắc đầu: “Chủ nhân, chúng ta nên lên đường thôi.”
Trên lưng Ưng cõng ba lô, hai tay khoanh lại bế Bạch Tuyết Thường lên không trung đi nhanh về phía trước.
Bạch Tuyết Thường ôm cổ hắn: “Tại sao anh nhất định phải yêu cửa sau, mấy ngày nay không phải rất tốt sao? Chúng ta coi như sống hài hòa, Ưng, âm hộ của tôi cũng có thể làm cho anh cao trào mà!”
Ưng không lên tiếng, không hiểu cô thật sự không biết hay là giả vờ không biết?
“Tại sao anh không nói lời nào?”
“Chủ nhân, em ngủ ở trong ngực tôi một lát đi!” Tối hôm qua hắn và cô trao đổi ngôn ngữ đến nửa đêm, còn làm tình thật lâu.
Sáng nay lại làm tình.
Bạch Tuyết Thường xác thực rất mệt, lòng mệt, thân thể cũng mệt mỏi, nằm ở trong ngực Ưng rất nhanh đã ngủ.
Ưng đỡ đầu chủ nhân chuyển qua khuỷu tay, tránh ánh sáng chói mắt.
— —
Một giấc này Bạch Tuyết Thường không biết ngủ bao lâu.
Lúc mở to mắt thì bị một ngọn núi lớn hấp dẫn lực chú ý.
“Băng qua ngọn núi này có một thung lũng, chính là Đường Bộ.
Nhà của chúng tôi ở trong thung lũng.” Ưng thấy chủ nhân trong ngực ngủ đến tinh thần no đủ, tâm tình rất tốt.
“Nơi này…!tôi đã đến…!nhưng không phải giống như bây giờ…” Sắc mặt Bạch Tuyết Thường ngơ ngẩn, mấy ngày trước cô đã tới nơi này.
Đó là đỉnh Eagle, cô có ấn tượng rất sâu.
Phía trước của đỉnh là một vách đá cao thẳng 1m, phía dưới vách có một hồ nước.
Các chuyên gia nói rằng mười vạn năm trước có chảy ra nước suối ngầm.
Có ba khách sạn nhỏ phong cách Gothic bên cạnh hồ nước, mình và đoàn du lịch đã ngủ lại một đêm một trong những khách sạn đó.
Ngoài ra còn có một ngôi làng với mấy trăm hộ gia đình dưới vách đá, mình đã đến ngôi làng mua dâu tây tươi về ăn.
Chỉ là mới mấy ngày tại sao khách sạn nhỏ biến mất, ngôi làng dưới vách đá cũng không thấy.
Đã xảy ra chuyện gì? Trong lòng Bạch Tuyết Thường một mảnh lạnh lẽo: “Thả tôi xuống dưới.”
Ưng do dự một hồi, thấy biểu cảm của cô rất kiên quyết nên cẩn thận đặt cô đứng xuống đất.
Bạch Tuyết Thường mặc kệ mông cắm gậy gỗ, mặc kệ tay bị trói liều mạng chạy tới phía trước.
Ưng vội vàng đi theo sau cô.
Hồ nước dưới vách đá vẫn còn.
Ngoài nó ra đều hoang vắng như cổ đại, trời đất xa xưa và mênh mông.
Bạch Tuyết Thường mờ mịt một hồi, tỉ mỉ tìm kiếm trên vách đá.
Cô nhớ rõ một người đi theo trong đoàn Trung Quốc đã khắc ở chỗ này “XXXX đến đây du lịch”.
Cô nhớ rõ có những bức chạm khắc đá của tổ tiên cổ đại trên vách đá, có khắc rất nhiều tư thế nam nữ làm tình, có hai nam một nữ, có ba nam một nữ, có một đám đàn ông vây quanh làm tình với một phụ nữ.
Lúc ấy đoàn Trung Quốc chỉ vào một bức tranh bị kẹp trước sau nói rằng mình giống như cô gái, và đã bị mình trợn mắt một cái.
Không có, cái gì cũng không có, vách đá trống trải.
Bạch Tuyết Thường ngồi bên hồ nước khóc lớn.
Ưng bế cô lên khỏi mặt đất, ngồi vào một tảng đá lớn không ngừng an ủi.
Tiếng khóc của Bạch Tuyết Thường dần dần bình ổn.
Khi nhìn thấy tảng đá lớn dưới mông hắn ngồi lại bắt đầu đau lòng khóc thút thít.
Mặt trên tảng đá lớn này bằng phẳng, khắp nơi là hình tức giác không có quy tắc.
Cô đã rất ấn tượng vì tạo hình kỳ lạ của tảng đá này, được một người da đen đến từ nước Mỹ bỏ tiền mua về.
Ở trên mặt tảng đá xây dựng một quán rượu nhỏ tên là Stone Pub.
Hiện tại…!hiện tại tảng đá lẻ loi nằm ở chỗ này.
Ưng đau lòng không thôi, liên tiếp lên tiếng an ủi, còn đưa lon nước dừa cuối cùng cho cô uống.
Bạch Tuyết Thường uống xong nước dừa không khóc, dựa vào vai Ưng không nói lời nào.
Ưng lo lắng cô vận động mạnh bị thương trực tràng nên lật cô lại kiểm tra người, cũng may không có chảy máu.
Tay phải cầm gậy gỗ cắm ở trong cúc huyệt di chuyển thấy cô không khóc không nháo, chậm rãi cắm vào rút ra.
Xem ra cô đã thích ứng, có nên đổi cây to hay không? Ưng vừa nghĩ ngợi vừa đẩy gậy gỗ vào trực tràng thì phát ra tiếng rên rỉ của cô.
Cặp mông trắng lập tức co rút lại, cúc huyệt kẹp chặt gậy gỗ.
Ưng sợ làm tổn thương trực tràng của cô nên không dám làm mạnh, ôm lật người cô lại dịu dàng nói: “Có đói bụng không, muốn ăn chút đồ nước hay không?”
Bạch Tuyết Thường lắc đầu, sắc mặt ngơ ngẩn nhìn từ trong rừng xuất hiện một số người hoang dã quấn da thú phần dưới.
Những người đó trong tay cầm gậy gỗ gọt nhọn, trên vai khiêng con mồi.
Lúc nhìn thấy Ưng thì lộ ra vui mừng, chờ nhìn thấy phụ nữ trong ngực hắn đều ngẩn người.
“Cha!” Ưng ôm Bạch Tuyết Thường đứng lên nói với một người đàn ông lưng hùm vai gấu đằng trước.
Là cha của Ưng?
Bạch Tuyết Thường nhìn người đàn ông cao lớn giống như Ưng này, lại càng vạm vỡ hơn Ưng.
Nhưng lại thấy cơ bắp cả người ông cuồn cuộn, giống như từng cục đá gom lại, sáu múi cơ bụng thể hiện sức mạnh và vẻ đẹp, đường nét gương mặt như gọt đẽo cứng cỏi.
Cha Ưng không thuộc về đàn ông đẹp trai thanh cao.
Ông thuộc về loại hình núi cao đĩnh bạt, cả người trên dưới tràn ngập quyết đoán trí mạng của đàn ông, giống như một người đàn ông có thể ngăn chặn tất cả mưa gió.
Ưng cũng có loại khí chất này, chỉ là không mạnh mẽ bằng cha.
Ưng làm cho người ta có một loại cảm giác anh trai nghiêm khắc.
Cha Ưng càng giống như một gia trưởng có tính chất đặc biệt.
“Ông ấy là cha tôi, tên là Thương.” Ưng cúi đầu giải thích với chủ nhân trong ngực.
Cha Ưng không có quan hệ gì với mình, không cần phải lấy lòng! Bạch Tuyết Thường không lên tiếng.
“Con nhặt được cô gái này ở đâu, thật là một tinh linh nhỏ xinh đẹp.” Trong mắt Thương lộ ra ngạc nhiên và vui sướng.
Ông ném con mồi trên vai xuống vén áo sơ mi của Bạch Tuyết Thường lên nói: “Quần áo này rất kỳ quái.”
Cơ thể trần truồng của Bạch Tuyết Thường xuất hiện trước mắt những người đàn ông này.
Cô sợ tới mức cả người run rẩy, vội dùng cánh tay bị trói bảo vệ ngực của mình.
Thương đẩy cánh tay của cô ra, bắt lấy bầu ngực của cô hơi hơi nhéo, vú cô lập tức bị biến dạng trong tay ông.
Bạch Tuyết Thường đau đến nhíu mày.
Cô thấy trong mắt Thương lóe tình dục sợ tới mức kêu lên: “Ưng, nhanh kêu cha anh ngừng…”
Ưng vỗ lưng cô: “Không sao đâu, cha sẽ không làm tổn thương em.
Kỹ thuật của cha tôi rất tốt, sẽ không làm em bị thương.” Lúc bà vợ còn sống, cha bởi vì kỹ thuật rất tốt và rất biết chăm sóc người, là người được yêu quý nhất trong mười mấy đàn ông của bà vợ.
Ưng có ý gì, chẳng lẽ muốn mình và cha hắn làm tình?
Những người đàn ông đi theo Thương tới đều rất đẹp trai, ai cũng cơ thể cường tráng.
Lúc này họ đều vây đến đây, vừa tò mò vừa tràn đầy tình dục nhìn mình.
Bạch Tuyết Thường thật hoảng sợ, sợ mình bị lần lượt cưỡng hiếp.
Ưng nhận ra cô đang run rẩy vỗ nhẹ vào lưng cô: “Không có sự đồng ý của cha bọn họ không dám đến đây.”
Bạch Tuyết Thường hơi yên tâm: “A!” Cô kêu một tiếng.
Thì ra hai chân bị tách ra, ngón tay thô ráp của cha Ưng đang tách môi âm hộ mình ra vuốt ve, âm hộ tê rần.
Hai ngón tay của Thương cắm vào.
Cô vội kẹp chặt âm hộ ngăn cản ngón tay xâm lấn.
“Âm hộ của cô bé này thật chặt, không biết có thể chứa dương vật của ta hay không?” Thương kéo tấm da trên người xuống vuốt ve trên mông Bạch Tuyết Thường một hồi.
Ông mới rút gậy gỗ trong trực tràng của cô ra vươn đầu lưỡi liếm xuống, con ngươi màu xanh lá hiện lên vẻ say mê: “Đứa nhỏ này mùi vị thật thơm.”
Thương còn không biết loại hương vị này là muối, cảm thấy rất ngon.
Cha Ưng cũng ăn phân của mình hả?
“Chỉ là nếm thử hương vị của em, em ăn rất ngon.” Ưng không cho rằng liếm phân chủ nhân có gì không tốt, lại nói chủ nhân rất ngon miệng.
Bạch Tuyết Thường ngoái đầu nhìn thoáng qua, con ngươi của Ưng hiện ra màu xanh dương dụi dàng.
Ưng không ghen tỵ với cha hắn sao?
“Chủ nhân, đừng thất thần.”
Bạch Tuyết Thường quay đầu lại, tầm mắt dừng ở trên dương vật phái nam của Thương.
Nó trở nên to và dài, nổi lên vài đường gân xanh, dương vật to, tinh hoàn to, quy đầu cũng to, lỗ niệu đạo nhỏ giọt nước.
Bạch Tuyết Thường sợ tới mức trợn mắt há hốc miệng.
Cô không chú ý đã bị Ưng ôm mình thành tư thế cho trẻ con đi tiểu, hai chân tách ra hai bên, bộ phận sinh dục phái nữ của mình nhắm ngay dương vật phái nam của Thương.
Thương đâm về phía trước, vài giọt dịch màu trắng dính lên môi âm hộ của mình.
Lúc này tư thế của mình rất giống như ngày đó đã nhìn thấy, hình ảnh một con khỉ cái bị hai con khỉ đực kẹp trước sau..