Mẫu Đơn Chân Quốc Sắc

Chương 6


Đọc truyện Mẫu Đơn Chân Quốc Sắc – Chương 6

“Tiểu thư, buổi tối là gia yến,người đã xinh đẹp như vậy rồi, cần gì phải hạ hết tóc mái xuống.” Tư Cúc có chút không hiểu, tiểu thư xuất chúng như vậy , vì sao còn muốn đem tóc mai chải hết xuống.

Thẩm Mẫu Đơn tự nhiên không thể nói cho Tư Cúc việc nàng muốn giải trừ hôn ước với La Nam, nếu để dung mạo như thế này xuất hiện trước mặt người nhà họ Thẩm, ngày sau bọn họ có thể vì lợi ích Thẩm gia đem nàng gả cho một người quyền quý làm thiếp, nàng không muốn vừa rời khỏihang sói liền chui vào hang hổ, tự nhiên muốn có thời gian chuẩn bị trước .

Nếu như có thể ở riêng hẳn là không sao, nhưng Thẩm Mẫu Đơn biết rằng mình không có khả năng ở riêng.

Thẩm Mẫu Đơn kiên trì, Tư Cúc cũng chỉ được một lần nữa thay nàng chải tóc, chải xuống tất cả tóc mái che lại cái trán. Vì thế diễm lệ cũng chỉ còn lại một nửa. Tư Cúc nhìn thấy dung mạo tiểu thư , âm thầm lấy làm kỳ lạ, rõ ràng vẫn là cặp mắt kia, sống mũi thẳng tắp, môi anh đào đỏ thẫm, nhưng khi che lại cái trán, dường như biến thành một người khác, ngược lại cũng không phải nói bình thường,tiểu thư vẫn xinh đẹp, chỉ là không còn cảm giác kinh diễm như trước.

Chải xong, cha cùng A Hoán cũng chưa về nhà, Thẩm Mẫu Đơn cầm một quyển sách ngồi cạnh cửa sổ trên giường trúc xem, đợi đến giờ Thân, Thẩm Thiên Nguyên cùng Thẩm Hoán về nhà, Thẩm Mẫu Đơn ra ngoài nghênh đón, vui vẻ cười nói: “Cha, A Hoán hai người đã về, con đi nấu nước trà, cha mau vào đi uống một chút, A Hoán tỷ đã chuẩn bị cho đệ một ít trà táo đỏ, đệ cũng uống một ít đi.”

Ba người cười nói tiến vào phòng, hai người cũng đều chú ý tới Thẩm Mẫu Đơn đã che trán lại, liền hỏi nguyên nhân, Mẫu Đơn chỉ nói không quen thuộc, hai người cũng không nói gì. Trở về phòng, mới vừa uống ngụm trà, vị Vũ ma ma kia thường không thấy bóng dáng liền tiến đến, trước mặt ba người phúc phúc thân thể, “Tam lão gia, tứ tiểu thư, Cửu thiếu gia, lão thái thái cho nô tì tới thông báo một tiếng, gia yến sắp bắt đầu, Tam lão gia, tiểu thư cùng thiếu gia nếu là không có việc gì nên qua đó một chút.”


Thẩm Mẫu Đơn ở Thẩm gia đứng hàng thứ tư, Thẩm Hoán đứng hàng thứ chín.

Thẩm Thiên Nguyên nhìn Vũ má má cười ôn hòa “Đa tạ nương, ta cùng Mẫu Đơn, Hoán Nhi sẽ qua bây giờ.”

Vũ ma ma phúc phúc thân thể liền lui xuống.

Ba người lúc này mới đồng thời đi đến đại phòng Thẩm gia, chủ Thẩm gia là chi thứ nhất cũng là đại phòng, vì thế gia yến đều tổ chức tại đó .

Thẩm gia tổng cộng có ba phòng, đại phòng Thẩm Hồng Anh, đại phu nhân Lã thị, dưới gối có hai nam một nữ, Thẩm Oánh đứng thứ nhất, đã gả vào Nghiêm gia, Thẩm Khánh Đông đứng thứ hai, đã lấy vợ là Lý thị, Thẩm Khánh Năm đứng thứ bảy. Thẩm Hồng Anh còn có một thị thiếp là Phương di nương, dưới có một thứ nữ là Thẩm Nhan Dung, đứng thứ sáu.

Nhị phòng Thẩm Hồng Thụy, Nhị phu nhân Du thị, dưới có một nam hai nữ, Thẩm Phương Hoa đứng thứ ba, Thẩm Phương Lan đứng thứ năm, Thẩm Phương Thần đứng thứ tám.

Tam phòng là Thẩm Thiên Nguyên, lấy vợ là Miêu thị, lúc sinh Thẩm Hoán khó sinh mà chết, Thẩm Mẫu Đơn ở Thẩm gia đứng thứ tư, Thẩm Hoán đứng thứ chín, có thể nói người Thẩm gia mạch này thịnh vượng.

Nghĩ đến mẫu thân khó sinh mà chết, Thẩm Mẫu Đơn trong lòng bi thương, thương tâm lúc mẫu thân rời đi, ngoại tổ phụ đã tỏ rõ thái độ. Miêu gia là thương gia, mẫu thân cũng chỉ là thứ nữ, có điều cha cùng mẫu thân rất yêu nhau, mẫu thân sau khi qua đời, Miêu gia lập tức phái người đem đồ cưới của mẫu thân lấy hết về, bởi vì chuyện này, tổ mẫu đối với cha càng thêm không thích, cũng càng xem thường tam phòng bọn họ. Nghĩ đến sau này muốn tìm lý do để lão thái thái yêu thích mình, Thẩm Mẫu Đơn không nhịn được day trán.

Động tác này trùng hợp bị Thẩm Thiên Nguyên nhìn thấy, cười nói: “Mẫu Đơn thấy thế nào? Vẫn chưa khỏi phong hàn sao, đầu vẫn đau ư?”

Thẩm Mẫu Đơn quay đầu lại cười nói: “Cha, con không sao .”


Nói rồi đi tới ngoài sân đại phòng, lập tức có một nha đầu dẫn ba người đi vào, thời điểm đi vào người của Thẩm gia đã đến gần như đông đủ, ngồi đầy trong đại sảnh, …người ngồi trên ghế thượng vị là Thẩm lão thái thái cùng Thẩm lão thái gia, Thẩm lão thái thái nhìn thấy ba người, lông mày lập tức nhíu lại, “Giờ đã là giờ gì rồi, sao giờ mới tới? Muốn để cả nhà chờ các người sao.”

Thẩm Mẫu Đơn nghiêng đầu là có thể nhìn thấy trên mặt cha mang ý cười nhàn nhạt, ôn hòa hữu lễ, A Hoán tỏ ý không phục, Mẫu Đơn cũng biết vì sao A Hoán không phục, bởi vì gia yến mỗi tháng đều do Vũ ma ma thông báo, mỗi lần thông báo bọn họ đều nhanh tới, lão thái thái lại oán giận bọn họ đến chậm. Bọn họ cũng sợ lão thái thái oán giận, có lần không cần Vũ ma ma thông báo đã đến sớm, lão thái thái lại trách bọn họ không có quy củ, người chưa thông báo đã vội vội vàng vàng chạy đến, còn ra thể thống gì. Nói chung, chính là cố ý muốn gây sự với bọn họ. Kỳ thực, Thẩm Mẫu Đơn cũng hiểu tâm tư lão thái thái, dù sao cha không phải từ trong bụng lão thái thái đi ra.

Thẩm lão thái gia cảm thấy ông đối xử không tốt khiến con thứ từ nhỏ đã thua thiệt nhiều, bởi vậy lão thái thái vừa mở miệng làm khó dễ, Lão Thái Gia ngay lập tức đã tới giải vây “Được rồi, được rồi, nếu không phải Vũ ma ma thông báo muộn, bọn họ làm sao dám tới chậm —— các người đều mau mau ngồi xuống đi.” Sau một câu nói là đúng Thẩm Thiên Nguyên bọn họ mở miệng nói.

Thẩm lão thái thái không thể không cho Lão Thái Gia mặt mũi nên không nói thêm gì nữa.

Gia yến là chia làm hai bàn , trưởng bối một bàn, còn lại là hậu bối, Thẩm Mẫu Đơn này bối phận tổng cộng có mười người, giờ khắc này đang ngồi một vòng vây quanh bàn.

Nói đến, Thẩm gia ngoại trừ lão thái thái không ưa tam phòng bọn họ,người đại phòng cùng nhị phòng đối với bọn họ cũng không có địch ý, chỉ có thể coi là lạnh nhạt, chủ yếu vẫn là bởi vì nguyên nhân tính tình Thẩm Thiên Nguyên hiền lành cho nên người phòng lớn cùng chi thứ hai cảm thấy ông không có chút uy hiếp, cho nên mọi người xung quanh đối với nàng cùng A Hoán cũng không có địch ý.


Ngày thường gia yến chỉ có chín người ,đại tiểu thư xuất giá Thẩm Oánh rất ít khi trở về, nhưng hôm nay lại trở về, chỉ là —— Thẩm Mẫu Đơn ngẩng đầu nhìn Thẩm Oánh một chút, sắc mặt nàng vô cùng tiều tụy, mắt thâm quầng, hiển nhiên là mấy ngày nay không được nghỉ ngơi tốt.

Tam tiểu thư chi thứ hai Thẩm Phương Hoa nhìn Thẩm Oánh, “Đại tỷ, tỷ không sao chứ? Tỷ nhìn rất là tiều tụy, có chuyện gì phiền lòng sao?”

Thẩm Oánh cười cười lắc đầu, “Tỷ không sao, chỉ là gần đây trong cửa hàng có một số việc nên hơi bận, vì thế mới mệt mỏi một chút, nghỉ ngơi mấy ngày là khỏe thôi.”

Thẩm Mẫu Đơn ngẩng đầu nhìn nàng một chút, không nói gì, lẳng lặng nhìn món ăn trước mặt.

Thẩm gia tiểu thư, ngoại trừ đại tiểu thư đã xuất giá Thẩm Oánh,trong nhà chỉ còn lại Tam tiểu thư Thẩm Phương Hoa, tứ tiểu thư Thẩm Mẫu Đơn, ngũ tiểu thư Thẩm Phương Lan, lục tiểu thư Thẩm Nhan Dung.

Ngũ tiểu thư Thẩm Phương Lan cùng nhị thiếu gia Thẩm Khánh Đông cùng vợ Lý thị cũng khuyên Thẩm Oánh nghỉ ngơi thật tốt, chỉ có Thẩm Mẫu Đơn lục tiểu thư Thẩm Nhan Dung đại phòng không có tiếp lời, Thẩm Nhan Dung là bởi vì được Phương di nương nuôi dưỡng quá tốt nên cao ngạo, không coi ai ra gì, ngày thường cũng không chủ động tìm mấy chị em nói chuyện, Thẩm Mẫu Đơn không nói lời nào là bởi vì nàng biết Thẩm Oánh tại sao lại tiều tụy như vậy.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.