Mẫu Đơn Chân Quốc Sắc

Chương 126


Đọc truyện Mẫu Đơn Chân Quốc Sắc – Chương 126


Editor: Vanny
Các vị đại thần vừa nghe lời này liền hiểu đã xảy ra chuyện gì rồi.

Hậu cung vẫn còn một thái hậu mà, thái hậu là ai chứ, bọn họ đều vô cùng rõ ràng, sao có thể để Mẫu Đơn làm hoàng hậu được chứ, còn nghe nói thái hậu lấy cái chết ra uy hiếp đấy.

Mọi người cảm thấy hoàng thượng cũng bị áp bức khổ sở, trước mặt bọn họ thì cường thế, còn không phải cũng bị trói buộc bởi lời nói của thế tục, ngay cả danh phận cho nữ nhân yêu thương nhất cũng không được.

Nói ra thì, có mẫu thân như vậy, hoàng thượng cũng thật xui xẻo.

Nhưng mà mọi người cảm thấy với sự cường thế của hoàng thượng, chuyện này hẳn sẽ không thể kết thúc như vậy, thật không biết hoàng thượng sẽ ra hậu chiêu gì.
Mọi người trong lòng đều đã có cách, không dám hỏi gì nhiều, lập tức bắt đầu thảo luận chuyện man di đi sứ Vệ quốc.

Mấy ngày sau đó cũng bắt đầu chuẩn bị chuyện tiểu quốc man di tới Vệ quốc, Yến đế càng thêm bận rộn.
Thái hậu bởi vì chuyện này mà tấm tức mấy ngày, vẫn luôn nói cơ thể không khoẻ, ngay cả việc thỉnh an của Mẫu Đơn cũng được miễn.
Ngày hôm đó Mẫu Đơn đang ở điện Phúc Ninh cùng với tiểu hoàng tử.

Vệ Tử An cũng ở đó, 2 người luyện chữ.

Nhũ nương bế tiểu hoàng tử đứng một bên.


Mẫu Đơn viết đều là những chữ đơn giản nhất, một bên viết, một bên dạy tiểu hoàng tử.

Không bao lâu thì bên ngoài thông báo 2 vị cô nương Cổ gia tới, Mẫu Đơn cho 2 người bước vào.

Hai người tiến vào hành lễ, Mẫu Đơn cười nói: “Hai vị biểu muội đừng như vậy, mau đứng lên đi.”
2 người đứng dậy.

Cổ Vinh Huệ nhìn tiểu hoàng tử, cười nói: “Nương nương, không biết thần nữ có thể bế tiểu hoàng tử không?”
Mẫu Đơn cười gật đầu.

Cổ Vinh Huệ tiếp tiểu hoàng tử từ tay nhũ nương.

Có Mẫu Đơn ở đây, tiểu hoàng tử cũng không quen biết, mặc cho Cổ Vinh Huệ bế, còn nở nụ cười với nàng ấy.
Cổ Vinh Huệ trêu đùa tiểu hoàng tử một hồi, lúc này mới cười nói: “Nương nương, hôm đó thái hậu cũng không phải cố ý đâu.

Nương nương đừng trách thái hậu mới phải, trong lòng thái hậu cũng hối hận…”
Cổ Vinh Hinh ở bên cạnh nhanh mồm nhanh miệng nói: “Hối hận cái gì chứ, làm gì mà không cho hoàng đế biểu ca lập nương nương làm hoàng hậu chứ.

Hai người rõ ràng tình cảm sắt son, thật không hiểu thái hậu nghĩ gì nữa…” Những lời phía sau càng nói càng nhỏ, hiển nhiên ý thức được bản thân đã lỡ lời.

Nói ra thì, Cổ Vinh Hinh thực sự rất hâm mộ Thẩm nương nương có thể tìm được một nam nhân chỉ yêu thương một mình mình như vậy.

Ban đầu Vinh Hinh nghĩ biểu ca tốt như vậy, nếu có thể thích mình thì tốt biết bao.

Bây giờ ở lại mấy ngày như vậy cũng đã nhìn thấu rồi, biểu ca làm sao có thể thích nàng ấy chứ.

Mặc dù thất vọng như vậy nhưng nàng ấy cũng rất ngưỡng mộ hai người, cũng nghĩ rằng nếu mình có thể tìm được một nam nhân yêu thương mình như vậy thì tốt rồi.
Cổ Vinh Huệ cười nói: “Còn không phải sao, hoàng thượng và nương nương tình cảm sắt son.

Nương nương đừng lo lắng.

hoàng thượng nhất định sẽ không uỷ khuất nương nương.” Dứt lời, giọng Vinh Huệ ngừng một chút: “Nương nương, người có biết qua vài ngày nữa man di sẽ tới Vệ quốc rồi, cũng không biết dáng vẻ người man di như thế nào, thật là tò mò quá đi.”

Mẫu Đơn nói: “Đây là việc triều chính, ta cũng không thể hỏi thăm hoàng thượng, cũng không nghe nói qua chuyện này.

Vinh Huệ biểu muội nghe ngóng ở đâu được chuyện này vậy?”
Trên mặt Cổ Vinh Huệ chợt loé lên sự xấu hổ, cười nói: “Muội cũng là nghe bọn tiểu thái giám trong cung nói, còn tưởng là thật.

Lần này thất lễ trước mặt nương nương rồi, nương nương đừng trách.”
Mẫu Đơn cười nói: “Không sao đâu.”
Sau đó mấy người lại bắt đầu tán gẫu.

Cổ Vinh Huệ rất có tài văn chương, cũng thường hay xem mấy loại sách vở du ký bên ngoài, có thể tiếp lời với Mẫu Đơn.

Lần trò chuyện này kéo dài hơn một canh giờ, tới khi Yến đế hạ triều trở về, lúc này Cổ Vinh Huệ mới nói: “Không ngờ đã một canh giờ rồi, bọn thần nữ xin cáo lui trước.”
Mẫu Đơn cười nói: “Cũng tới giờ này rồi, hay là cùng nhau dùng bữa xong rồi về…”
Cổ Vinh Huệ đang muốn đáp ứng, Yến đế đã vung tay: “Hai vị biểu muội vẫn nên quay về ở cùng thái hậu đi, nghe nói mấy ngày nay khẩu vị thái hậu không tốt, có hai vị biểu muội ở cùng tâm trạng thái hậu cũng có thể tốt hơn chút.”
Cổ Vinh Huệ giật mình, cười nói: “Vâng, vậy thần nữ xin cáo lui.”
Đợi 2 người rời khỏi, Mẫu Đơn cũng không nói thêm gì, sai người dọn cơm lên cùng dùng bữa với Yến đế.
Sau đó mấy ngày, Cổ Vinh Huệ và Cổ Vinh Hinh hai người thường xuyên qua điện Phúc Ninh nói chuyện với Mẫu Đơn.

Có lúc ngồi quá giờ, Yến đế cũng về rồi.

Hai người mới cáo lui.

Mấy ngày này, tiểu hoàng tử cũng quen thuộc với bọn họ, mỗi lần thấy bọn họ đều cười tít mắt gọi họ.
Chớp mắt đã nửa tháng sau, vết thương của thái hậu đã được dưỡng tốt, Mẫu Đơn đi thỉnh an như thường lệ.


Rốt cuộc thái hậu cũng không làm khó gì nàng, e là những lời Yến đế nói lúc trước đã làm bà ta sợ rồi.
Ngày hôm đó sắc trời dần tối, Yến đế và mấy vị đại thần đang ở điện Lâm Hoa bàn chuyện mãi cho tới cuối giờ Dậu mới ra khỏi điện Lâm Hoa.

Ánh trăng sáng vằng vặc, lúc đi ngang qua Ngự Hoa Viên, hoa sen trong hồ đang nở rộ, đài sen cũng đã chín.

Mấy ngày nay, mỗi tối lúc về điện Phúc Ninh hắn đều hái mấy đoá hoa sen và đài sen đã chín muồi về cho Mẫu Đơn.

Lần này cũng không ngoại lệ, vừa tự tay hái xong mấy cành hoa sen và đài sen thì nghe thấy tiếng bước chân nhẹ nhàng vọng tới từ bên kia, hắn nói: “Ai ở bên kia!” Nói ra thì hành vi tự mình hái hoa thế này thật sự không thích hợp với hình tượng Yến đế, hắn cũng ngại người bên dưới bắt gặp hắn như vậy.

Hoàng cung thủ vệ nghiêm ngặt, võ công của bản thân hắn cũng không thấp, cũng không e ngại, mỗi lần đều là tự mình về điện Phúc Ninh.
Tiếng bước chân nhè nhẹ dừng một cái, không bao lâu thì hai cô nương thân hình mảnh khảnh từ phía trước bước tới: “Thần nữ tội đáng muôn chết, đã quấy nhiễu thánh giá, xin hoàng thượng thứ lỗi.”
Đúng là Cổ Vinh Huệ và Cổ Vinh Hinh, Cổ Vinh Hinh hơi bị doạ sợ, không ngờ hoàng thượng lại ở đây, vội vàng nói: “Hoàng thượng, xin lỗi, muội và a tỷ không biết hoàng thượng ở đây.

A tỷ nói hoa dạ lý hương ở đây chỉ nở vào buổi tối.

Bọn thần nữ liền
– Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com -.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.