Đọc truyện Mẫu Đơn Chân Quốc Sắc – Chương 113: Thiếu
Editor: Vanny
Vệ An cảnh nhìn sắc mặt Mẫu Đơn không thay đổi nhưng cơ thể đã hơi cứng đờ, vừa ý nở nụ cười, lại nhìn lướt qua cái bụng đã không còn che giấu được dưới lớp áo của nàng, tươi cười đầy mặt, có chút khó xử nhíu mày lại nhưng mà chỉ trong chớp mắt một chút biểu cảm khổ não này đã biến mất. Hắn ta không còn nhìn người đệ muội của mình nữa mà nhìn về phía Thi Bảo Thu ở bên cạnh đang có vẻ luống cuống chưa kịp che giấu trên mặt.
Vừa nhớ tới mùi vị của nàng ấy, cổ họng của Vệ An Cảnh đã hơi ngứa ngáy, vẫy vẫy tay với Thi Bảo Thu: “Đi thôi, chúng ta ra ngoài đừng làm phiền đệ muội nghỉ ngơi nữa.”
Thi Bảo Thu ngẩng đầu nhìn hắn ta một cái, bắt gặp đôi mắt tràn đầy dục vọng của hắn ta, trong lòng Bảo Thu liền nhịn không được trầm xuống, rõ ràng rất muốn nghiêm mặt hất bàn tay đang vươn ra của hắn ta nhưng vừa nghĩ tới những lời hắn ta vừa nói, Thi Bảo thu chỉ có thể cố nén sự căm phẫn trong lòng nở nụ cười. Nàng ấy trước tiên xoay người nói với Mẫu Đơn một câu: “Mẫu Đơn tỷ, muội về trước đây…”
Mẫu Đơn gật gật đầu, cười nói: “Được”
Lúc này Thi Bảo Thu mới đi tới bên cạnh Vệ An Cảnh, ngoan ngoãn theo hắn ta ra ngoài.
Vệ An Cảnh lập tức kéo Thi Bảo Thu về phòng. Vừa vào phòng, không nói 2 lời, đóng cửa phòng, nhấc Thi Bảo Thu sải bước về phía đầu giường, ném nàng ấy xuống tấm nệm mềm, doạ cho Thi Bảo Thu nhắm mắt kêu lên 1 tiếng. Tới khi rơi xuống chiếc giường mềm mại, Bảo Thu vừa nghĩ tới chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo liền nhịn không được co rút lại trên giường.
Nhìn thấy phản ứng này của Bảo Thu khiến Vệ An Cảnh cười phá lên, hắn ta trực tiếp cởi quần áo ra, thân hình loã thể rắn chắc bày ra trước mắt Thi Bảo Thu. Bảo Thu cúi thấp đầu không dám nhìn hắn ta, cơ thể cũng hơi hơi run rẩy. Vệ An Cảnh không nói lời nào, bước lên giường, đè lên nữ nhân yếu ớt, rất nhanh đã lột sạch sẽ quần áo trên người Bảo Thu. Đôi tay lại bắt đầu vuốt ve cơ thể nàng ấy. Làn da Bảo Thu tuy rằng láng mịn nhưng mà quá gầy, sờ vào toàn là xương. Cái cảm giác này khiến Vệ An Cảnh có hơi khó tả, lại có chút hoảng hốt, luôn có cảm giác như thể chỉ cần mình dùng lực mạnh 1 chút là có thể bẻ gãy nàng ấy vậy, nhịn không được nói bên tai Thi Bảo Thu: “Ăn nhiều chút, nàng gầy quá rồi.”
Thi Bảo Thu bị hắn ta vuốt ve khiến toàn thân đều run rẩy, nghe hắn ta nói vậy, nhắm mắt lại qua loa gật đầu.
Vệ An Cảnh thấy nàng ấu như vậy liền hơi chịu không nổi, cúi đầu hôn lên môi nàng ấy, có chút vội vàng ngậm chặt, đôi tay lại càng thăm dò xuống phía dưới, không bao lâu liền sờ tới vùng đào nguyên kia, hắn ta sờ sờ hạt đậu nhỏ ẩn dưới bụi cỏ kia, cảm thấy hơi ẩm ướt, lúc này mới luồn một ngón tay vào.
Cơ thể Thi Bảo Thu vừa mới nếm mùi ân ái, mấy ngày nay hắn ta lại liên tục muốn nàng ấy. Lúc này lại càng không quen, hắn ta nhét một ngón tay vào, bảo Thu liền nhịn không được khép chặt cơ thể.
Ngón tay Vệ An Cảnh bị nàng ấy kẹp chặt như vậy, chỉ cảm thấy thân dưới căng trướng khó chịu, nhanh chóng rút ngón tay ra, thân dưới động một cái liền tiến vào khiến Thi Bảo Thu đau tới mức hít sâu một hơi. Vệ An Cảnh cũng rên lên một tiếng. Cảm giác này thật quá mức tuyệt vời, hắn ta chẳng để ý gì khác nữa, dùng lực bắt đầu tiến công.
Thi Bảo Thu bị đau rên lên hai tiếng, hơi thở dồn dập, ngón tay bấu chặt vào cánh tay nam nhân. Qua một hồi cơn đau biến mất, chỉ còn lại cảm giác tê dại vô lực. Thi Bảo Thu bị động tác va chạm của Vệ An Cảnh làm cho cơ thể trồi lên nhưng lại bị hắn ta đè cứng lại ở dưới, một chút rồi một chút, dùng lực nặng nề va chạm vào nàng ấy. Thi Bảo Thu thở dốc 2 hơi, bấu chặt vào cánh tay của hắn ta, hỏi: “Điện… điện hạ, hôm đó nô có thể đi cùng được không?”
Vệ An Cảnh cúi xuống, động tác dừng lại. Hắn ta đương nhiên biết nàng ấy hỏi cái gì. Nàng ấy hỏi hắn ta, hôm dẫn Mẫu Đơn đi gặp Vệ Lang Yến có thể dẫn theo nàng ấy đi không. Vệ An Cảnh hơi cáu kỉnh, có chút tức giận, giận nàng ấy trong giờ phút này
//
– Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com – – Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com –