Mất Trí Nhớ Đừng Quậy

Chương 72: Ra sân


Đọc truyện Mất Trí Nhớ Đừng Quậy – Chương 72: Ra sân

– Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com –

Ôn Tình vội tiến tới chào hỏi với hai người, trong lòng cũng rất kích động. Hai người này đều là tiền bối trong giới, sau khi cô xuất đạo, cơ bản là hai người này cũng không nhận đóng phim nữa, bình thường chỉ gặp thoáng qua trong các loại hoạt động thôi. Lần này show truyền hình thực tế là một cơ hội để tiếp xúc gần gũi, sau khi quay mùa này xong, nhất định có thể tạo quan hệ rất tốt, đây sẽ là sự hỗ trợ vô cùng tốt cho tương lai sau này của cô và Ôn Vũ. 

Mọi người trò chuyện xong, đều đang mong đợi cặp khách mời thứ 4 đến. Đội hình trước mặt đã hùng mạnh như vậy rồi, khó có thể tưởng tượng được phía sau còn có khách mời gì nữa, nếu như không có nhân khí cao bằng Mộ Thần và Mộ Sa, để xuất hiện sau cũng không quá kinh hỉ đâu.

Mọi người nín thở tập trung, nhạc nền cũng biến thành một đoạn sục sôi luận kiếm trên Hoa Sơn trong phim võ hiệp, cứ như đang chờ cao thủ cuối cùng vậy.

“Hé lô!” Sở Khâm mặc một bộ đồ thể thao, đột nhiên xuất hiện trong màn ảnh, trên mặt mang theo nụ cười chiêu bài, “Chào mừng đến với chương trình《 Bánh bao chạy mau 》 với nhà tài trợ duy nhất “Bánh nhỏ Đại Ngư”, tôi là MC Sở Khâm!”

“Á!” Bởi vì cậu nhô ra từ phía sau Mộ Sa, Mộ Sa bị dọa sợ hết hồn, mang giày cao gót nhảy ra phía sau, đụng trúng Mộ Thần.

“Nè nè, đừng đụng vào mặt của em chứ.” Mộ Thần vươn tay ôm lấy tỷ tỷ, để cô đứng vững, oán giận nửa thật nửa giả, sờ sờ mặt mình, “Dựa vào cái này kiếm cơm đó.”

Mọi người cười ha hả, Ôn Tình hỏi Sở Khâm: “Mấy khách mời khác đâu anh?”

Bởi vì chương trình được quay bảo mật, người trong Thịnh Thế cũng không biết khách mời khác là ai. Hai cha con Trần Phong và Trần Kỷ Minh ngồi trước TV, chờ xem Sở Khâm bị xấu mặt.

“Sẽ không phải là không mời được người, định bỏ dỡ chương trình đó chứ?” Trần Kỷ Minh mặt mày hớn hở.

“Ha ha.” Trần Phong chỉ cười lạnh một tiếng.

“À, đúng rồi, chúng ta có tới 5 tổ lận nha.” Hình như Sở Khâm mới nhớ tới, vỗ đầu một cái bộp, “Tôi phải đi gọi bọn họ tới mới được.”


Màn ảnh vừa chuyển, qua đến bên ngoài tập đoàn Thịnh Thế. Mấy cảnh này đã được quay sẵn từ lâu, bởi vì hai cặp anh em tổng tài cũng không phải gương mặt quen thuộc trên TV, cho nên phải giới thiệu trước một cái.

Sở Khâm mặc tây trang, đi vào trong đại sảnh của Thịnh Thế, quẹt thẻ đi lên tầng cao nhất: “Đây là tập đoàn tổng bộ, đây là lần đầu tiên tôi tới nơi này đó, khẩn trương quá đi à.” Ra khỏi thang máy, không có quay hành lang và nội bộ công ty, màn ảnh trực tiếp chuyển đến cái bảng trên cửa, trên đó viết “Phòng tổng tài”.

“Woa ——” Khán giả trước màn hình kêu lên, mọi người đều biết Thịnh Thế TV là con của tập đoàn Thịnh Thế, Sở Khâm làm nhân viên của Thịnh Thế, vị ngồi ở bên trong chính là ông chủ của cậu.

Cửa được mở ra, trước mặt vừa vặn quay trúng Chung Nghi Bân vừa mới bước ra ngoài. Hôm nay Chung Nghi Bân mặc một thân tây trang sọc caro tối màu, mái tóc đen được tạo hình tinh xảo đơn giản, đẹp trai bức người. Trong khoảnh khắc anh xuất hiện hậu kỳ còn chơi xấu tặng kèm thêm thêm hiệu ứng huỳnh quang hồng nhạt, chung quanh bay đầy sao nhỏ, nhạc nền là lần gặp gỡ tình cờ lãng mạn.

“Á ——” Mấy fan đều biết vị tổng tài tiên sinh của Thịnh Thế TV này, cả bọn  đều hú hét, hơn nữa có nhạc nền với sao nhỏ ẩn ý này khiến cho cả bọn kích động không ngớt.

【 Hậu kỳ xấu quá rồi, ha ha ha ha 】

【 Phối nhạc say mê ha ha ha ha ha 】

Sở Khâm vội ho một tiếng, đột nhiên họa phong chuyển thành nghiêm túc: “Tổng tài, nên đi tham gia chương trình.”

“Hửm?” Chung Nghi Bân khẽ nhíu mày, mở cửa phòng tổng tài ra một lần nữa, lộ ra Chung Gia Bân đang ngồi ở bên trong phê duyệt văn kiện. Lúc quay phim, đại ca Chung gia đang phê văn kiện thật, tuy rằng biết rõ là đang quay chương trình, nhưng trước mặt bày một đống văn kiện thực sự cần anh trả lời, thuận tay liền ký luôn.

Phía sau bàn công tác cao rộng, có một nam nhân có 7 phần giống với Chung Nghi Bân đang ngồi ở đó, còn hơn Chung Nghi Bân anh tuấn đẹp trai, người này có thêm vài phần trầm ổn ưu nhã của nam nhân thành thục. Nghe thấy có người tiến vào, anh ngẩng đầu, nhìn sang với một cặp mắt thâm thúy, cứ như có thể nhìn thấu những người đang ngồi trước màn ảnh vậy.

Hậu kỳ nghịch ngợm vẽ thêm mũi tên vào màn ảnh, chỉ Chung Nghi Bân biểu hiện “đệ đệ”, chỉ vào Chung Gia Bân biểu hiện “ca ca”, hai anh em giống như được đúc ra từ cùng một khuôn, lực đánh vào liền bùng cháy.

【 Á á á á á! Đại ca Chung gia á á á á a! 】

【 Đại ca đẹp trai quá đi à!!! 】


Vào lúc này, trong lòng rất nhiều fan chỉ còn lại có “Á á á á”.

Sau khi Sở Khâm thành công lừa được hai tổng tài, lại cấp tốc xuất hiện tại một căn biệt thự xinh đẹp to đùng. Quản gia anh tuấn mặc tây trang đeo bao tay trắng cười mở cửa cho bọn họ, dùng giọng ôn hòa nói: “Hai thiếu gia vẫn chưa thức, mời ngài chờ một chút.”

Màn ảnh nhảy vào tòa nhà lớn sang trọng, một người mặc đồ ngủ tơ tằm giả cổ bước từ trên cầu thang xuống, từng bước một đi được thong thả, cứ như đế vương đang bước xuống đài. Nhạc nền vang lên nhạc opening của 《 Cảnh Hoằng Thịnh Thế 》.

Cát vàng mịt mù, cánh đồng tuyết mênh mông, một bức họa vẽ ra cảnh chinh chiến sa trường.

Núi cao lồng lộng, trời xanh bao la, một quyển sách ghi lại giang sơn thịnh thế.

Người tới chính là người chuyển thế của Cảnh Nguyên đế trong truyền thuyết đang siêu hot gần đây, tổng tài tập đoàn Đại Ngư khu Trung Hoa —— Ngu Đường. Bởi vì Ngu Đường lớn lên vô cùng giống với chân dung của Cảnh Nguyên đế trong sách sử, mà Tống Tiêu, người yêu công khai của anh lại giống hoàng hậu nam như đúc, rất nhiều fan đều tin tưởng hai người chính là đế hậu chuyển thế, đồng thời mỗi ngày còn thỉnh an trên weibo của Ngu Đường nữa.

【 Hoàng Thượng á á á á á á! 】

Lúc mấy người trẻ tuổi trước màn ảnh nhìn thấy Ngu Đường trong nháy mắt đã lâm vào trạng thái điên cuồng, lần này Thịnh Thế thực sự dám chơi lớn, mời tổng tài nhà mình với tổng tài của Đại Ngư đến đủ cả! Cái này là có bao nhiêu mặt mũi chứ hả!

“Hoàng Thượng vạn phúc kim an.” Sở Khâm đi tới, đọc lên lời thỉnh an mỗi ngày của mấy fan ở trên mạng.

Thông thường nếu người khác bị trêu chọc như vậy, nhất định sẽ nhịn không được cười tràng. Nhưng mà Ngu Đường thật đúng là có thể nghiêm mặt, anh khẽ gật đầu, nói một câu: “Miễn lễ.”


“Chồi ôi, quá manh! Mị sắp nghẹt thở rồi!” Cô gái ngồi trước màn ảnh kích động đến mức lăn lăn trên sô pha.

Ba mẹ không hề dùng mạng xã hội ngồi ở bên cạnh mờ mịt nhìn cô: “Người kia là ai vậy hả? Không phải sẽ có ngôi sao tới tham gia sao? Sao lại mời người ba mẹ không biết vậy.”

“Ba mẹ không biết đó thôi, ba người này còn lợi hại hơn cả ngôi sao nữa đó!” Cô gái ngồi xuống, bắt đầu ra sức phổ cập kiến thức.

Khắp nơi trong cả nước đều đang trình diễn một màn phổ cập kiến thức này, nghe nói mấy tổng tài tuổi trẻ tài cao, thế hệ trước cũng bắt đầu có hứng thú. Trong con mắt của bọn họ, mấy đứa nhỏ nỗ lực vì sự nghiệp còn hay hơn cả ngôi sao trên TV nữa.

TV vẫn đang chiếu tiếp, máy quay theo Ngu Đường vào một phòng trẻ em, cả phòng lấy bối cảnh là biển, tường và vật dụng đều là màu sáng, trên giường nhỏ tạo hình thuyền hải tặc, có một cái bọc nhỏ trồi lên.

Ngu Đường đi tới, vén chăn lên, để lộ ra đệ đệ ở bên trong đang ngủ đến tối tăm trời đất. Anh kéo kéo cái tai dão của đệ đệ: “Rời giường, có người tới thăm em nè.”

Bạn nhỏ Ngu Lân trở mình, mơ mơ màng màng ngồi dậy, mờ mịt nhìn thoáng quá Sở Khâm và máy quay, sau đó nhóc ta liền giật mình tỉnh táo lại, vội kéo chăn che lấy cả người: “Phi lễ chớ nhìn, mấy anh đi ra ngoài trước đi.”

Bởi vì tuổi còn nhỏ, gương mặt của Ngu Lân vẫn còn hơi beo béo, phấn nộn nộn. Cặp tai dão đỏ rực lên, một bên dựng thẳng, một bên dán vào mặt, theo động tác ngồi xuống liền bắn ngược ra, thoạt nhìn đặc biệt buồn cười. Vậy mà nhóc ta lại còn bày ra bộ dáng ông cụ non dạy dỗ mọi người, người quay phim nhịn không được phải phì cười.

Màn ảnh lại thay đổi, khán giả bị manh đến không thể hô hấp, chỉ thấy cảnh tượng đã về tới sân rộng nơi mọi người tập hợp, hai cặp anh em đồng loạt đi tới.

Ngu Đường và Ngu Lân mặc cùng một bộ quần áo thoải mái rằn ri, ca ca to cao và đệ đệ tay ngắn chân ngắn đứng chung một chỗ, giống như figure bản người thật với bản chibi vậy.

Mà anh em Chung gia lại mặc một bộ quần áo thoải mái màu đen, hai gương mặt anh tuấn tương tự mà lại bất đồng đặt cùng một chỗ, hiệu quả tăng lên gấp bội.

Triệu Hú há hốc mồm, qua một lúc vẫn chưa khép lại được. Nhà tài trợ “Bánh nhỏ Đại Ngư” của chương trình này chính là đồ ăn vặt của tập đoàn Đại Ngư. Chỉ với một show truyền hình thực tế mời được ông chủ của đài truyền hình nhà mình với ông chủ của ông chủ thì cũng thôi đi, đã vậy còn mời cả ông chủ nhà tài trợ tới luôn nữa!

Ôn Tình cũng có chút giật mình, cô hiểu rất rõ phân lượng của mấy người này, tham gia chương trình giải trí đơn giản là giết gà dùng đao mổ trâu, bắt đầu từ khi nào mà giới giải trí lại trở nên huyền ảo như thế chứ?

Mộ Thần và Mộ Sa là người bình tĩnh nhất. Bởi vì diễn 《 Cảnh Hoằng Thịnh Thế 》 nên Mộ Thần được tiếp xúc nhiều với Ngu Đường, mà bản thân Mộ Sa chính là nghệ sĩ ký hợp đồng với Giải trí Tinh Hải, Ngu Đường cũng tương đương với bà chủ của cô. Chỉ là đối với chuyện Chung Gia Bân sẽ tham gia cái chương trình này, ít nhiều gì vẫn cảm thấy có chút kinh ngạc.


Đương nhiên, kinh ngạc nhất không có ai ngoài hai cha con Trần gia.

“Sao có thể như vậy được, thế mà lại mời được Chung Gia Bân tới!” Trần Phong cả kinh bật dậy khỏi sô pha, lăn lộn trong Thịnh Thế nhiều năm như vậy, ông đương nhiên hiểu rõ Chung Gia Bân là ai, cũng biết phân lượng của anh trong thương giới như thế nào. Một người như vậy, không ngờ lại hồ đồ theo đệ đệ, chạy đi tham gia cái loại show truyền hình thực tế không có ý nghĩa này!

“Ngu Đường…” Trần Kỷ Minh oán hận siết chặt nắm tay, lúc trước chương trình talk show trong đài muốn mời Ngu Đường tới, người ta còn không thèm trả lời mail lại nữa, vậy mà lần này lại dễ dàng đáp ứng Sở Khâm như vậy. Nói vậy mặt mũi của Sở Khâm phải nhiều tới cỡ nào chứ hả!

Không chỉ cha con Trần gia, toàn bộ người của Thịnh Thế TV đều chân chân thật thật được một lần cảm nhận nhân mạch cường đại của Sở Khâm. Làm việc là bằng chứng rõ nhất, không tham gia chương trình của cậu là tổn thất của người khác.

Vừa mới phát sóng trong chốc lát, trên mạng đã bắt đầu thảo luận dồn dập.

Vì nội dung của chương trình này chủ yếu để nhấn mạnh tình thân giữa anh chị em, đặc biệt có lợi cho chính sách sinh con thứ 2 mà quốc gia đang phổ biến gần đây, được phê duyệt màu xanh lá, công chiếu đúng hạn. Ngược lại chương trình《 15 ngày lãng mạn 》 mà Tôn Tường tham gia, bởi vì nội dung quá tục nên bị xét duyệt lại một lần nữa, đến lúc 《 Bánh bao chạy mau 》 phát sóng vẫn chưa bắt đầu khởi quay.

================================================

Tiểu kịch trường

Khâm Khâm: Ý nghĩa của chương trình này chính là bánh bao bán manh, cho nên mấy đệ đệ nhớ phải bán manh đó nha

Ngư Lân: Ca ca, em muốn uống chữa chữa (sữa sữa)

Ngư Đường: Cút con mẹ cưng đi

Ngư Lân: QAQ

Nhị Bính: Ca ca, em muốn uống chữa chữa

Đại ca: Đi kiếm vợ em mà uống

Khâm Khâm: …


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.