Mất Trí Nhớ Đừng Quậy

Chương 118: Bình chọn


Đọc truyện Mất Trí Nhớ Đừng Quậy – Chương 118: Bình chọn

– Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com –

Lời mời của giải Kim La, tự nhiên là Sở Khâm sẽ không cự tuyệt rồi, cậu đồng ý ngay lập tức, bắt đầu sắp xếp công việc trong tháng sau. 

Giải thưởng này được trao cho các chương trình TV và người chế tác chúng, không khác gì giải thưởng điện ảnh cả, âm nhạc xuất sắc nhất, kế hoạch xuất sắc nhất, đạo diễn xuất sắc nhất, show tổng hợp xuất sắc nhất, show truyền hình thực tế xuất sắc nhất, MC tống nghệ xuất sắc nhất và vân vân.

Trong tất cả các giải thưởng, làm người khác chú ý nhất chính là giải MC tống nghệ xuất sắc nhất, không khác gì giải nam chính, nữ chính xuất sắc nhất, đây là giải được khán giả mong đợi nhiều nhất.

Giải Kim La vốn chỉ dành cho chương trình bên Đài Loan, theo sự phát triển, dần có cả Hồng Kông, hiện tại show tổng hợp của đại lục cũng tham gia. Đại khái là bởi vì hồi trước chương trình TV của đại lục cũng không có gì hay, căn bản là không được đề cử, mấy năm gần đây ngày càng tốt hơn, ban tổ chức mới quyết định thêm chương trình của đại lục vào.

Sở Khâm có thể được đề cử, có quan hệ rất lớn với vụ Chung Nghi Bân bán bản quyền show tổng hợp kia.

Kỳ thực chương trình “Món thập cẩm yêu dấu” này đã được phát sóng từ mấy năm trước, bất quá chỉ giới hạn ở trên mạng thôi. Năm nay Chung Nghi Bân bán cả《 Bánh bao chạy mau 》 qua, nghe nói đã nhận được sự khen ngợi nhiệt liệt ở bển, kéo theo đó là độ nổi tiếng của Sở Khâm cũng được đề cao.

Ban tổ chức giải Kim La công bố danh sách đề cử, khán giả thấy có tên của Sở Khâm đều có chút kinh ngạc.

【 Sở Khâm come out ngay lúc này, thế mà lại không bị xóa tên sao? 】

【 Ha ha, thím cho là ban tổ chức cũng hẹp hòi giống thím à? Tính hướng có liên quan tới năng lực của bản thân không? 】

【 Sở Khâm cũng không tính là come out đâu ha, ảnh chỉ nói là hôn thôi, cũng chưa nói hai người là người yêu mà. 】

Trên mạng vẫn không ngừng tranh luận, Sở Khâm không trả lời, mà đám cấp dưới của Ngu Đường ngụy trang fan cao thủ, bắt đầu chế tác video và hình đồng nhân của “Chung Khâm”.

Năm đó để quang minh chính đại ở cùng một chỗ với Tống Tiêu, ít nhiều gì cũng nhờ Ngu Đường dùng loại thủ đoạn này, đội chế tác cũng đều là nhân viên biên tập, âm hiệu chuyên nghiệp trong nhóm chế tác phim truyền hình, điện ảnh, đẳng cấp cao hơn của fan làm không chỉ 1 – 2 bậc thôi đâu.

Cái được đăng lên đầu tiên, là một clip có tên là 《 Chung Khâm mấy năm nay 》.

Cái clip như thần này quay ngược thời gian trở lại lúc Sở Khâm tham gia cuộc thi MC của đài quốc gia. Khi đó, Sở Khâm chỉ mới có mười tám tuổi, ngây ngô hệt như một trái chanh chua, thoạt nhìn tươi mới không gì sánh được, rồi lại chua chát đến mức người khác phải dở khóc dở cười.

Năm đó đài vẫn theo kiểu Ương Thị (CCTV) chính thống, mọi người đều có xem cả. Sở Khâm mặc áo sơ mi trắng quần đen, cười rộ lên lộ ra hai lúm đồng tiền, hoạt bát hơn bất kỳ ai trên sân khấu. Màn ảnh TV xưa quét qua khách mời dưới sân khấu. Khi đó, Chung Nghi Bân mới trở về từ nước ngoài, chỉ có hai mươi tuổi, chải kiểu đầu tinh anh tiêu chuẩn, mặc tây trang đẹp trai, y như hoàng tử đi chọn vợ chưa cưới, ngồi ở dưới sân khấu, nhìn Sở Khâm mỉm cười.

Ở chỗ này hậu kỳ chèn nhạc nền là “gặp gỡ lãng mạn”, chỉnh hình ảnh thành màu ấm, trong chớp mắt đó, bốn mắt nhìn nhau, liền thành vĩnh hằng.

Sau đó, cũng không biết cái nhóm thần kỳ này moi ở đâu ra clip tốt nghiệp đại học của Sở Khâm, cậu đội nón tốt nghiệp đại diện học sinh lên đọc diễn thuyết. Lúc đó, cậu đã trở thành MC ký hợp đồng với Thịnh Thế, một mình chống đỡ một chương trình tròn hai năm, đã có đủ kinh nghiệm để lên sân khấu phát biểu rồi.

Sau khi kết thúc giọng đọc truyền cảm, một người mặc tây trang được đặt may riêng cao cấp, ôm một bó hoa tươi lên sân khấu tặng cho Sở Khâm. Người nọ, chính là Chung Nghi Bân đã càng anh tuấn hơn.


Sau đó là rất nhiều lễ trao giải, tiệc tối của Thịnh Thế lướt qua. Quần áo của hai người từ hoàn toàn khác nhau đến dần tương tự, cuối cùng biến thành đồ cặp.

Chung Nghi Bân tiến vào tầm mắt của công chúng cũng không phải ngày một ngày hai, chỉ là mọi người mới bắt đầu chú ý anh trong khoảng một năm trở lại đây, là nhờ thường tham gia chương trình giải trí. Những hình ảnh tư liệu lúc trước được nhóm chế tác tìm ra, khán giả thấy được rất nhiều chi tiết nhỏ họ chưa từng phát hiện.

Tầm mắt giao nhau giống như lơ đãng, lúc mọi người không chú ý thì mờ ám, thả chậm từng tấm từng tấm liền cảm nhận được tình yêu giữa hai người gần như muốn tràn ra khỏi màn hình luôn.

【 Hụ hụ hụ, ngược chó kiểu này, mị cho max điểm luôn! 】

【 Ối chà chà, nhiều chi tiết như vậy, vậy mà mấy năm nay mị không hề hay biết gì hết, bộ trước đây mị bị đui sao trời? 】

【 Nào, ăn sạch tô thức ăn cho chó này, lau khô nước mắt, lại là một chú chó ngoan! 】

Đoạn video này vừa được đăng lên liền có mấy nghìn người cấp tốc bình luận ở bên dưới, mỗi cái đều chan chứ tình cảm. Sở Khâm click vào, phát hiện mấy người này có rất nhiều người căn bản không phải là fan của cậu, nhưng lại không giống clone, thoạt nhìn đặc biệt chân thành.

“Đây là clone đã được chứng thực, linh hoạt hơn clone thường rất nhiều.” Chung Nghi Bân sáp lại gần, giải thích một câu.

Sở Khâm: “…”

Cho nên, đoàn đội của Ngu Đường không chỉ đăng video cho mình, còn bình luận giùm mình luôn sao? Tại sao lại cảm thấy có hơi xấu hổ vầy nè.

Sau khi đám clone này bình luận xong, lập tức kéo theo dư luận. Người trong nước đều có tâm lý ăn theo, rất nhanh, fan hâm mộ bắt đầu nhắn lại, chia sẻ, đều biểu thị như vầy quá tuyệt vời, quá ngược chó vân vân. Còn có rất nhiều người share bình luận của clone, biểu thị đồng ý.

【 Hụ hụ hụ, manh quá đi à, hai người này xứng quá chời luôn! 】

【 Mấy năm nay cũng có sao nữ cố gắng tạo scandal với Sở Khâm, đều bị mắng muốn chết, bọn họ ai cũng không xứng với Khâm Khâm của iêm, nhưng chỉ có Chung tổng, khiến iêm không thể nào phản bác được. 】

【 Cao phú soái đều chạy đi với cao phú soái rồi, mị chỉ có thể sống cô độc tới già thôi! 】

Vào lúc mọi người đang bắt đầu manh CP, đoàn đội của Ngu Đường không ngừng cố gắng, thả thêm một video đã được biên tập ra. Đó là đoạn ngắn lúc hai người ở chung trong 《 Bánh bao chạy mau 》.

“Nhiệm vụ lần này là, tìm được bảo bối đang bị giấu đi, rồi ôm chặt lấy…” Sở Khâm đứng trước mặt mọi người tuyên bố quy tắc.

Mọi người đều chăm chú nghe, chỉ có Chung Nghi Bân xông lên, ôm lấy Sở Khâm: “Tôi tìm thấy rồi!” Chọc cho mọi người cười ha hả.

Hậu kỳ ghép chữ “Với anh mà nói, em chính là bảo bối.”


“Lần này chỉ có bốn cái lều, đội cuối cùng không có giường để ngủ!” Sở Khâm đứng trên bờ cát hất càm.

Chung Nghi Bân giơ tay: “Vậy thua thì được ngủ với MC phải không?”

Mọi người yên lặng trong chốc lát, sau đó bắt đầu hành hung Chung Nghi Bân, Sở Khâm cũng đi tới chọt lét anh.

Hậu kỳ chèn một biểu tình cục cưng ủy khuất “Bảo bảo chỉ muốn ngủ với Khâm Khâm thôi mà”.

Nếu có cơ hội Chung Nghi Bân sẽ trêu chọc Sở Khâm ngay lập tức, mà Sở Khâm cũng không tức giận, chỉ đánh anh vài cái mang tính tượng trưng, thoạt nhìn càng giống như là liếc mắt đưa tình hơn.

【 Bây giờ suy nghĩ một kỹ lại, với thân phận của đại ca Chung gia, tại sao anh ấy lại phải tới tham gia chương trình này nha? 】

【 Còn phải hỏi sao, nhất định là cho em dâu mặt mũi rồi! 】

【 Ngu Đường tới tham gia chương trình cũng rất kỳ lạ á! Người như thế không phải một giây đồng hồ là có thể kiếm được cả triệu bạc hay sao? 】

【 Bởi vì Ngu Đường và Chung Nghi Bân là bạn thân nha! 】

Hai ba clip liên tiếp được đăng lên khiến cư dân mạng nổ tung, mọi người đã bị manh đến tìm không ra phương hướng, rất nhiều người vốn không phải fan “Chung Khâm” đều trèo lên thuyền, số lượng người follow weibo “Fanclub Chung Khâm” cấp tốc tăng lên đến hơn ba trăm vạn.

Trần Phong nhìn hướng đi của dư luận, có hơi sững sờ. Lúc khán giả phát hiện Sở Khâm có thể là một đồng tính luyến ái, không phải nên cảm thấy mình bị lừa gạt sao? Không phải mấy cụ ông cụ bà nên viết thư cho đài quốc gia yêu cầu đóng băng Sở Khâm sao?

“Aiz, đây chính là chỗ tốt khi đạt tới đỉnh cao đó, nếu như Sở Khâm nhận luôn giải MC tống nghệ xuất sắc nhất của Kim La, cho dù anh ta come out trước mặt mọi người, cũng sẽ không có ai nói gì cả.” Nhân viên đài Ba Cánh tụ chung một chỗ nói chuyện phiếm.

“Đúng đó, hiện tại MC chương trình giải trí ở đại lục, còn ai có thể hơn được Sở Khâm đâu! Đài này không mời, có khi là đài truyền hình mời cũng không chừng. Cho dù mấy thương hiệu không nhờ anh ta làm đại diện, không phải vẫn còn sản phẩm của riêng Thịnh Thế sao, có cả cái đùi bự là tập đoàn Đại Ngư nữa, căn bản là không cần phải lo lắng nha!” Đồng nghiệp phụ họa, mặc dù bọn họ là nhân viên đài Ba Cánh, nhưng cũng là fan của Sở Khâm đó.

Trần Phong nghe những lời này, chỉ cảm thấy một ngụm máu nghẹn ở trong cổ họng. Ông không tin tà tự đăng nhập vào clone, mắng lại dưới clip kia.

【 Đồng tính luyến ái ghê tởm, Sở Khâm cút khỏi giới giải trí đi! 】

Comment này vừa được đăng lên, rất nhanh đã bị fan vây công.


【 Đồng tính luyến ái thì làm sao? Ăn cơm nhà mi, uống nước nhà mi à? 】

【 Thẳng nam ung thư cút nhanh đi, ở đây không chào đón mi đâu! 】

【 Đại Trọc đã mất nước bao nhiêu năm rồi, cương thi (clone) ở chỗ nào bò ra vậy hả? 】

Không chỉ bị mấy người ở đây mắng, fan phát hiện nick này đã để lại bình luận dưới những clip, đồng nhân đều là mắng Sở Khâm cố gắng dẫn đường dư luận, bị fan vọt tới trang chủ weibo mắng cho máu chó đầy đầu.

Trần Phong đã hơn 40 tuổi, căn bản là không chống đỡ nổi cách mắng chửi của đám người trẻ tuổi, ông lập tức thua trận, tức đến run run. Kêu MC trụ cột của đài Ba Cánh tới nói chuyện: “Giải Kim La lần này cậu cũng được đề cử, tôi sẽ tìm người đi liên lạc với ban giám khảo trước, chúng tôi đã hẹn đi gặp cao tầng của bên đó sớm vài ngày, tranh thủ nhận được giải thưởng.”

Mắt MC sáng lên, vội gật đầu không ngừng đáp ứng: “Cảm ơn Trần tổng.”

Hai người thực sự hẹn được trước vài ngày, vội vã lên đường.

Sở Khâm vẫn đang lo sắp xếp công việc đâu vào đây, không tiếp bất kỳ cuộc phỏng vấn nào cả. Thẳng đến hai ngày trước lễ trao giải mới cùng Chung Nghi Bân bay đến Đài Loan.

MC lần này vẫn là A Nguyệt, hợp tác là một vị chế tác chương trình nổi tiếng, mọi người đều gọi anh là Tường ca. Sở Khâm vừa đến khách sạn, A Nguyệt liền tới tìm cậu đi ăn, tiện đường giới thiệu Tường ca với cậu luôn.

Sở Khâm đã từng gặp Tường ca, chỉ là không thân, lần này ngược lại có thể làm quen một chút.

“Em định come out trước mặt khán giả thiệt hả?” Tường ca tò mò hỏi Sở Khâm, mấy năm nay anh đã gặp rất nhiều nghệ sĩ là đồng tính luyến ái, mặc dù văn hóa bên Hồng Kông bao dung hơn một chút, nhưng vẫn không có bao nhiêu người dám công khai come out. Đoạn thời gian trước quan tâm đến chương trình thăm hỏi của Sở Khâm, anh vẫn luôn muốn biết sự lựa chọn của cậu.

“Vâng ạ, em nghĩ em đã có đầy đủ tư bản để thừa nhận áp lực của dư luận rồi.” Sở Khâm cười nói.

“Anh rất bội phục dũng khí của em.” Tường ca nâng ly, cụng ly với Sở Khâm, “Kỳ thực chuyện này cũng có chỗ tốt, sau này chủ đề trong chương trình của em có thể thoải mái hơn một chút, có hứng thú đến chỗ anh quay 1 kỳ không?”

“Được nha, em đã muốn hợp tác với Tường ca lâu rồi, nhưng vẫn chưa có cơ hội.” Sở Khâm cười híp mắt nói.

“Nghe nói Trần Phong dẫn MC trụ cột bên đài ông ta tới, đã đến từ mấy ngày trước rồi, đang cố liên lạc với bên ban giám khảo, giống như thật sự có cửa đó nha.” A Nguyệt nói đến tình huống mấy ngày nay, cô có hơi bận tâm.

Cái tay đang gắp đồ ăn của Chung Nghi Bân khựng lại, khẽ nhíu mày. Ông già Trần Phong kia, quả thật có chút nhân mạch ở bên này, năm xưa kéo ông ta về cũng là vì nhân mạch của ổng, đáng tiếc người này không hề dùng chúng cho Sở Khâm, bây giờ lại sử dụng chúng để áp chế Sở Khâm, thật đúng là khiến người khác tức giận mà.

“Xem ra chỉ đuổi ông ta ra khỏi đài đã quá tiện nghi cho ông ta rồi.” Chung Nghi Bân cười nhạt.

Ban giám khảo cũng đang khẩn trương chọn ra người nhận giải, tổng cộng có mười ba uỷ viên, Trần Phong nhờ nhân mạch của mình mua được ba người trong đó. Tổng cộng có năm người được đề cử, mỗi người chỉ có thể bỏ một phiếu.

“Năm đầu tiên đưa chương trình giải trí của đại lục vào, tôi thấy tốt nhất là nên chọn một MC của đại lục.” Một vị giám khảo trong đó nói.

“Tôi không đồng ý, ai ưu tú nhất liền chọn người đó, dựa vào cái gì phải kỳ thị khu vực?” Một vị giám khảo khác phản đối.

Mọi người khó thống nhất ý kiến được, liền tự viết tên lên giấy, bắt đầu bỏ phiếu.

“Không xong, tớ thấy, có ít nhất bốn người bỏ cho tên kia rồi.” Chị em của A Nguyệt là thư ký của ủy viên ban giám khảo, lặng lẽ chạy tới nói với A Nguyệt, chỉ vào MC của đài Ba Cánh đứng cách đó không xa.

A Nguyệt nhịn không được nhíu mày.


Trong 13 giám khảo, bốn người bầu người nọ, còn dư lại 9. Trong đó có hai người bảo thủ nhất định sẽ kiên trì bỏ cho MC của Đài Loan, mà Sở Khâm cần cạnh tranh 7 phiếu còn sót lại với 4 người kia, phần thắng thật sự không lớn.

“Số phiếu của Sở Khâm là bao nhiêu?” A Nguyệt hỏi chị em của mình.

“Tớ không thấy được của mấy người khác.” Đối phương nói xin lỗi.

Đảo mắt đã đến ngày trao giải, danh sách người nhận giải đều được bảo mật, ai cũng không nghe ngóng được.

Mặt trời dâng lên chiếu xuyên qua cửa sổ thủy tinh sát đất, Sở Khâm mơ mơ màng màng mở mắt ra, thấy là một lồng ngực rắn chắc, cậu nhìn chằm chằm chấm đỏ nhỏ ở bên trên nửa ngày mới thanh tỉnh lại. Chống người ngồi dậy, xoa xoa thắt lưng đau nhức, Sở Khâm nghiến răng, vươn tay nhéo một cái vào phần da thịt rắn chắc kia.

“Hmm…” Chung Nghi Bân bị nhéo tỉnh, ủy ủy khuất khuất mở mắt ra, “Làm gì dạ?”

“Đồ khốn, đã nói hôm nay phải đến lễ trao giải, vậy mà hồi tối còn không chịu yên tĩnh nữa!” Sở Khâm thở phì phò trừng anh. Hôm nay phải đi thảm đỏ, nếu tư thế đi đứng có quái dị bởi vì đau mông, vậy cũng quá mất mặt rồi.

“Hê hê.” Chung Nghi Bân nghe nói như thế, nhịn không được khẽ cười hai tiếng, nhớ lại cảnh tượng tối hôm qua, anh liếm liếm môi hồi vị, sáp lại quấn lấy Sở Khâm y như con rắn bự, “Không sao đâu, đi thảm đỏ không nổi, anh ẵm em đi.”

“Anh…” Sở Khâm giơ tay lên nắm lấy lỗ tai anh, bên ngoài vang lên tiếng chuông cửa, cậu đá đá bắp đùi của Chung rắn bự ở trong chăn, “Đi mở cửa.”

Anh tuyệt không thấy tức giận với giọng điệu vênh mặt hất hàm sai khiến của bà xã nhà mình, Chung Nghi Bân mặc một cái quần tứ giác, vui vẻ chạy đi mở cửa.

Ngoài cửa là một nhà thiết kế nổi tiếng, ông dẫn theo trợ lý của mình đến đưa lễ phục được đặt may riêng cho buổi lễ trao giải hôm nay, trong khoảnh khăc nhìn thấy Chung Nghi Bân nhất thời đã ngây ngẩn cả người.

Dáng người tam giác ngược hoàn mỹ, đường cong cơ thể lưu sướng xinh đẹp, tứ chi thon dài hữu lực, gương mặt dù chưa rửa vẫn đẹp đến quá đáng cũng không đủ khiến cho nhà thiết kế có kiến thức rộng rãi này thất thố như vậy. Mà ánh mắt ngạc nhiên của ông lại tập trung vào nửa người dưới của Chung Nghi Bân.

Trên quần lót tức giác bằng bông màu trắng có in —— một bé gà vàng cầm thánh kiếm hoàng kim, bởi vì là bộ vị đặc thù nên có thể phô bày ra hiệu quả 3D luôn.

=============================================

Tiểu kịch trường

Nhà thiết kế: Cái quần lót quỉ khóc thần sầu này, là kiệt tác của vị nào vậy hả?

Nhị Bính: Của một vị tên là Chung gà bự

Nhà thiết kế: Tôi có thể gặp ông ấy một chút được không?

Nhị Bính: Không được đâu, Chung gà bự chỉ có thể gặp Khâm Khâm thôi hà ~

Khâm Khâm: Gà bự ngày mai gặp

Nhị Bính: Gà bự à, mỗi ngày gặp!

Nhà thiết kế: →_→


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.