Đọc truyện Mạt Thế Trùng Sinh Thay Đổi Thời Cuộc – Chương 80: Lục Đục
Trịnh Giai Mỹ kiếp này lại may mắn thức tỉnh dị năng không gian, có lẽ là vì như thế nên tên Tạ Thế Kiệt vô dụng kia không dám làm gì ả hết chỉ biết im lặng chấp nhận ả sai khiến.
Dù vậy ả vẫn muốn giấu mọi người ả có không gian, lỡ như lại có kẻ quen biết ở chung căn cứ lại xin xỏ ả thì sao.
Vì vậy lúc khai báo khi nào căn cứ nghe nói những dị năng giả sẽ được chế đệ tốt hơn nên ả bảo Tạ Thế Kiệt liền khai thêm trong phiếu thông tin kia là tra nam hắn là dị năng giả hệ mộc còn ả là hệ thổ.
Thanh Nguyệt lúc đó khi nhận được phiếu thông tin của ả không khỏi cười lạnh, dị năng giả vốn có 2 loại thức tỉnh chính là vào khi vừa mạt thế và khi gặp nguy hiểm nhưng hiển nhiên tên tra nam này là thuộc vế sau, dám khai gian mà không biết dị năng giả trong căn cứ đều phải bắt buộc có đóng góp, để xem hai kẻ này khi biết chuyện sẽ có biểu cảm như thế nào….
Sau khi trốn khỏi bầy tang thi ả liền tìm một góc khuất lấy chai nước trong không gian ra uống lấy uống để nào biết được cảnh tượng thức tỉnh dị năng lúc nãy của Tạ Thế Kiệt.
Trong lúc Trịnh Giai Mỹ còn đang lo lắng nhìn ra bên ngoài xem còn có tang thi không thì ong nhỏ đi theo ả đã truyền toàn bộ tin tức về cho Thanh Nguyệt.
“Ồ.
Không gian dị năng sao? Vậy thì khó chết hơn một chút rồi”
Thanh Nguyệt đúng là có chút không ngờ kiếp này ả vẫn may mắn có không gian có thể cứu đói bất cứ lúc nào, tươi cười trên miệng càng lúc càng lạnh làm Hoàng Vân có chút mặc nhiệm sâu sắc cho hai con người kia.
Một chú ong khác nhanh chóng đi truyền tin vào căn cứ cho Tử Hoàng.
Ở phía căn cứ ba Trịnh và mẹ Trịnh nhanh chóng được mấy bà hàng xóm tiếp cận và mời ăn một bữa dù chỉ là có thêm ít thịt và hai cái trứng nhưng cũng đủ làm họ thèm thuồng.
Tưởng chừng con gái và con rể cũng sẽ được đối xử đặc biệt như vậy nên hai ông bà nhanh chóng chén sạch sẽ, đây có lẽ là bữa ăn ngon nhất trong nửa năm qua của hai ông bà.
Bà hàng xóm không khỏi cười lạnh, nếu không phải do lão đại phân phó thì hai người nghĩ bản thân sẽ được đối xử tốt vậy sao.
Quay lại phía Tạ Thế Kiệt sau khi biết bản thân thức tỉnh dị năng thì cằm liền hất lên trời, cảm thấy bản thân mạnh vô địch không ai sánh nổi, đi đến đâu đều chủ động tiêu diệt tang thi rồi bỏ đi, được lợi cho Thanh Nguyệt sai ong nhỏ đến thu thập dị năng từ bọn tang thi hắn giết.
“Cái tên này mạt thế nửa năm rồi mà một chút tìm hiểu cũng không có? Tinh hạch mà hắn không thèm lấy, để coi sau này hắn biết được công dụng có hối hận xanh ruột không”
Hoàng Vân nãy giờ đều đi trên mái nhà quan sát hành động của tên Tạ Thế Kiệt kia, tuy có chút sợ độ cao nhưng nhìn thấy sự ngu ngốc của hắn thì nỗi sợ có là gì.
“Cậu nghĩ xem mình nó nên lùa tang thi để hai kẻ bọn họ gặp nhau không nhỉ”
Thanh Nguyệt lại một lần nữa thả một lượng lớn ong nhỏ đi kiếm tang thi, ong nhỏ nhìn vậy thôi cũng đã là ong biến dị cấp 3, đám tang thi cấp 2 liền bị tụi nó rượt đuổi như lùa vịt.
Đối với một kẻ mới thức tỉnh như Tạ Thế Kiệt để xem hắn sẽ làm như thế nào.
Không cần xem thì cũng biết khi bị đàn tang thi đông như vậy đuổi theo ban đầu hắn còn tự tin tràn đầy dùng phong hệ cắt bọn tang thi nát như tương nhưng chỉ với cái dị năng cấp 1 đó của hắn được vài chục con đã cạn kiệt không còn một chút nào.
Lúc này hắn mới cảm thấy hoảng sợ liền ba chân bốn cẳng chạy khỏi đám tang thi.
“Woa, nếu hắn đi thi marathon có thể đoạt giải quán quân toàn quốc luôn đó” – Hoàng Vân không khỏi giơ ngón tay cái, đúng là cái tên sợ chết chạy trốn là giỏi.
“Cậu đánh giá sai rồi…là toàn thế giới”
Thanh Nguyệt không khỏi khinh bỉ cười cái tên tra nam đang chạy nhanh như một cơn gió kia, tính ra hắn thức tỉnh phong hệ dị năng cũng có nguyên nhân hết nhỉ.
Đang chạy trốn chết thì bên ngã tư khác lại có thêm một bầy tang thi khác xông ra Tạ Thế Kiệt bắt buộc phải rẽ vào một cái hướng khác.
Nhìn khắp nơi đều có tang thi hắn chỉ đành phải vội vào một cửa hàng giặt ủi trong khu chung cư cũ gần đó
“Chết tiệt”
Tưởng chừng mở được cánh cửa này thì bản thân sẽ thoát chết nhưng ai ngờ nó đã bị khoá trái.
Hắn ba chân bốn cẳng đạp vài cái, cánh cửa không chịu nổi đã ngã nhào về phía sau.
Bên trong tiệm giặt ủi đang có một người đang ăn uống như hổ đói chính là Trịnh Giai Mỹ.
Ả ta vừa bị Tạ Thế Kiệt phát hiện đang ăn một đống đủ loại thức ăn có chút lúng túng muốn dấu vì trước đó ả từng nói với hắn không gian đã hết sạch thì phía sau hắn có không ít tang thi đang chạy qua, ả vì sợ hãi một lần nữa chạy lên lầu tính bỏ trốn tiếp nhưng lần này Tạ Thế Kiệt cũng không kém chạy vài bước đã lên tới lầu một cùng ả.
Căn tiệm giặt ủi cũ này là một phần của chung cư nên vừa lên lầu 1 hai người đã có một đường khác dẫn lên tầng cao hơn.
Sau một hồi né tránh tang thi hai kẻ liền phá khoá cửa trốn vào một căn nhà chủ không có ở khi mạt thế.
“Chát”
Vừa vào bên trong nhà chưa kịp thở hơi ra Tạ Thế Kiệt đã cho Trịnh Giai Mỹ ăn ngay một bạt tai.