Đọc truyện Mạt Thế Trùng Sinh Thay Đổi Thời Cuộc – Chương 34: Tang Thi Chuột Bao Vây
“Cạch”
Vẫn như lần trước, Thanh Nguyệt đưa thuỷ hệ qua khe cửa và điều khiển chốt cửa bên trong.
Cả nhà nha chóng tiến vào nhưng lần nào không thể không đề phòng, kệ hàng gần quầy thanh toán lộn xộn các nhu yếu phẩm và vết máu kéo lê tới sau quầy cho thấy ít nhất ở đây có người bị thương, hoặc đáng sợ hơn chính là có tang thi.
Mọi người trên tay đều cầm vũ khí đề cao cảnh giác, Tuyết di và bốn đứa nhỏ đi vào sau cùng đảm bào an toàn.
“Tiểu Vân cậu đi thu vật tư đi”
Thanh Nguyệt bảo Hoàng Vân đi thu gom vật tự, chú Chính Quốc đứng kế bên hiểm trợ còn hai chị em thì lên lầu trên của cửa hàng.
Nơi này có lẽ vì ngay trạm xăng nên xây đặt biệt lớn tận hai lầu.
Tầng dưới chuyên để các loại thức ăn, đồ ăn vặt, nhu yếu phẩm còn lầu hai này chính là đồ gia dụng.
Khác với dưới lầu mọi thúe còn khá ngăn nắp thì trên đây như một bãi chiến trường.
Vết máu có mặt ở khắp mọi nơi, đồ đạc bị xáo trộn rơi đầy trên nền đất.
Đáng chú ý hơn hết dưới sàn nhà có ít nhất năm xác chết đều chết trong tư thế bị cắn đứt cổ họng, dường như phần thịt kết nối đầu với thân đã bị ăn sạch sẽ.
Theo sự phân huỷ của thi thể chỉ vừa trương sình vẫn chưa sinh ra dòi bọ cho thấy chết cách đây không lâu.
Lại nhìn đến quần áo bọn họ đã bốc mùi cho thấy ở đây cũng đã một thời gian rồi nhưng sắc mặt các thi thể lại hồng hào cho thấy bọn họ không thiếu ăn.
Nhìn đống bao bì chai vỏ bị vứt ở xa đủ thấy những người này đã chiếm dụng nơi đây, vậy ai là kẻ hạ thủ mới được?
“Chị hai” – Thanh Triệt bước qua đống các chết quăng chiếc balo vẫn còn nhãn mác quăng cho cô, trước tiên nên thu thập mấy vật dụng này để Tuyết dị tập luyện chế vũ khí đã.
Hai người gom balo đã đây nhưng Thanh Nguyệt vẫn tiếp tục bỏ chúng vào trong không gian, dù sao mạt thế đến bọn chúng không được ai để ý, cao lắm cũng chỉ lấy vài các nồi nấu mì mà thôi nên gom nhiều một chút cũng không hại ai.
Các kệ hàng nhoáng một cái đã không còn sót một thứ gì, lúc hai người đeo balo chuẩn bị đi xuống nhà thi mọi người hốt hoảng chạy lên.
“Chuyện gì?” – Nhìn mọi người sắc mặt hoảng hốt chạy lên đây xem ra đã có chuyện không lành.
“Mami..” – Tiểu Luân trên tay của chú Chính Quốc nhảy xuống nhào vào lòng cô – “Mami…!chuột….!rất nhiều chuột”
“Chết tiệt…Mọi người tập trung lại đây”
Tại sao cô lại không nghĩ đến nhỉ, ăn xác người ngoài dòi sống ra chính là chuột, nhưng theo lẽ thường những con chuột chỉ ăn người còn mỗi hài cốt, nhưng thi thể những người kia ngoài cổ ra đều nguyên vẹn, đây là lý nào…
Nhưng trước mắt chính là bảo vệ mọi người an toàn.
Tất cả vừa mới tập trung lại thì hàng chục bóng đen dưới lầu nhảy đến.
Không, không chỉ hàng chục mà có lẽ là hàng trăm con chuột.
Bọn chúng đều đã bị đột biến cả rồi, mỗi con giờ đã to bằng một con mèo, mắt đỏ như máu, không những thế chúng còn có ba mắt.
Thanh Nguyệt nhanh chóng tạo ra lớp băng bảo vệ nhưng vòm băng chưa đóng đã có vài ba con chuột tính nhảy vào.
“Xoẹt…xoẹt…xoẹt”
Tình huống cấp bách Thanh Triệt liền dùng dây leo đam xuyên ba con chuột như xiên que rồi ném xác bọn chúng ta bên ngoài.
Bọn chuột bên ngoài nhìn thấy đồng bọn bị giết chết tức giận nhào bên lớp vòng bảo vệ càng cấu phát ra âm thanh “kin…kít” vô cùng chói tai.
“Không ổn, Tiểu Nguyệt” – Hoàng Vân hốt hoảng lôi Thanh Nguyệt qua phía cô.
Trước mặt khúc tường băng chỗ Hoàng Vân bị một thế lực gì đó làm nó nó nhanh chóng bị tan như băng gặp lửa.
“Chết tiệt.
Có biến dị chuột hệ băng giống mình” – Thanh Nguyệt nhanh chóng tạo lại lớp băng còn dày hơn lần trước nhưng chỗ này tạo thì chỗ kia lại tan – “Tiểu Triệt em tìm ra được con chuột hệ băng chưa”
“Em vẫn chưa thấy” – Thanh Triệt cũng đang hết sức cố gắng nhìn xung quanh vòng bảo vệ, số lượng chuột sosm đã đứng chật kín tầng lầu, không thể nào biết được vị trí con nào có dị năng.
“Để con thử”
Trong lúc mọi người đàn bối rối không biết giải quyết như thế nào thì Tiểu Nhàn muốn giúp sức.
Dị năng của bé chính là thăm dò, có lẽ có thể giúp được cả nhà.
“Được, mẹ và cậu mở một con đường cho con”
Đây có lẽ là cách giải quyết duy nhất thời điểm hiện tại.
Mặt băng một lần nữa lại bị sụp xuống chừ được một lỗ to bằng quả trứng, không để cho bọn chuột kịp nhảy vào Tiểu Nhàn đã biến ra vô số cát tuông ra từ cái lỗ nhỏ đó.
Tuy vẫn có vài con nhỏ có thể chui vào được nhưng đều bị dây leo của Thanh Triệt là xiên que kéo ra chung với cát.
Số lượng cát đi ra ngoài đủ nhiều Tiểu Nhàn cũng không tiếp tục tạo ra cát nữa nên lỗ hỏng nhanh chóng được Thanh Nguyệt bịch lại.
Không cam lòng không thu hoạch được gì, bọn chuột phát tiết lên đống dây leo bị rớt bên ngoài của Thanh Triệt.
“Mẹ, con tìm thấy rồi, ở đó” – Tiều Nhàn chỉ tay về phía trước mặt của Hoàng Vân, có lẽ vì tang thi chuột đang ở gần đó nên chỗ Hoàng Vân là nơi đầu tiên xuất hiện tình trạng bị mất khống chế.
Từ chỗ của bọn cô đang đướng cách tang thi chuột hệ băng rất xa, nếu bây giờ cô không dùng băng hệ mà thay bằng hoả thì lớp bảo vệ sẽ bị tan.
Nếu vừa dùng băng lại dùng hoả thì hoả cầu va chạm với băng vẫn làm sụp lớp bảo vệ.
Phải làm sao mới được đây?
Không lẽ chỉ còn cách đó….