Mạt Thế Trong Sinh Thời Kỳ Diệt Vong

Chương 172: Lời Xin Lỗi


Đọc truyện Mạt Thế Trong Sinh Thời Kỳ Diệt Vong FULL – Chương 172: Lời Xin Lỗi


“Chú ý hình tượng”-Á Hiên
“Boss à hình tượng là cái gì có ăn được không?”-Văn Phong
“Nhắc mới nhớ chúng ta đang được quay trực tiếp lên trang nhất đấy, hình ảnh, âm thanh HD lận”-Như Yến
“Rồi vui luôn”-Tử Khiết.

đam mỹ hài
“Hình tượng của mình thế là đi tong”-Giai Kỳ
“Bây giờ không phải lúc để nói mấy cái đó đâu, nhìn vào thực tại đi mọi người ơi”-Bạch Vọng
“Chúng ta bị bao vây rồi”-Vu Thần
“Đông ghê”-Chu Minh
“Cấp 80”-Hứa Khải
“Chà mạnh gớm”-Gia Tử
“Nhưng hình như bọn họ không phải là dị năng giả tự nhiên tăng cấp”-Như Yến
“Thí nghiệm kia cũng kinh thật nhỉ”-Văn Phong
“Nói nhảm ít thôi, đánh đấm đi chứ mọi người”-Giai Kỳ
Thế là dưới vòng vây của các dị năng giả đặc chủng của Tố Tố, doanh binh đoàn Ánh Sáng cứ thế lao nhanh vào từng đòn đấm đá vun ra mạnh mẽ.

Dị năng phóng ra va chạm vào nhau tạo thành nhiều tiếng nổ lớn, thông qua màn ảnh người dân ở đây không hẹn mà run trước những đòn ra tay khốc liệt của hai bên

Doanh binh đoàn Ánh Sáng cảm thấy hơi thất thủ rồi, tại vì toàn bộ đám người được phái tới cũng đã đạt cấp 80, yếu nhất là cấp 75.

Mà họ thì chỉ có Á Hiên, Nhiên Kỳ là đạt cấp 85, Hứa Khải và những người khác là cấp 80.

Chu Minh cố lắm cũng mới lên được cấp 75, cái thí nghiệm tinh hạch này làm họ phát bực lên rồi
Bọn chúng không để cho họ thở đã lao vào cước cho họ mấy phát từ đằng sau, đánh lén thật hèn hạ.

Nhiên Kỳ thấp thỏm chạy chân trần mà đi tới, đài truyền hình này cách chỗ cậu không xa nữa.

Đám dị năng giả tập hợp dị năng tạo thành một quả cầu lớn phóng về phía bọn họ, những con người hiên ngang, kiêu ngạo kia làm sao dễ dàng vì mấy trò hèn hạ mà gục ngã.

Họ khập khễnh đứng dậy, nắm chặt lấy tay nhau.

Đôi mắt ánh lên sự tự tin bất diệt nhìn thẳng vào đám người của Tố Tố, bọn chúng tuy mạnh nhưng sức mạnh của chúng không phải tự nhiên mà có.

Còn con ả Tố Tố kia muốn nhân lúc này hạ bệ và bắt họ lại thì đúng là sai lầm.

Nếu không phải vì tiếc căn nhà với chỗ ở tốt như này chắc họ đã đem nơi này nổ bùm bùm như lúc chiến tranh rồi
Quả cầu to lớn tiến gần tới bọn họ, một thân ảnh nhỏ bé dồn hết sức đem dị năng của mình nuốt chửng lấy dị năng của đám người kia.

Chưa kịp để mọi người hoảng hồn trong làn bụi, cơn gió quét ngang qua.

Gương mắt khả ái thường ngày nay thật băng lãnh và cao quý.

Đám dị năng giả chợt mất cảnh giác, đôi con ngươi không ngừng mở to vì kinh ngạc
Nhiêm Kỳ liếm môi, cười khẩy một cái.

Đem toàn bộ dị năng của chúng chuyển hoá thành năng lượng của bản thân, rồi dùng chúng phóng ngược lại đám người ngu ngốc kia.

Tố Tố ngồi trên ghế lớn khẽ cau mày, miệng không ngừng mắng chửi, đôi mắt xinh đẹp hằn lên tơ máu đến đáng sợ
“Khốn nạn, một lũ vô dụng.

Bác Tự đem chúng về thí nghiệm lại đi, huấn luyện có vẻ nhẹ nhàng quá rồi.


Tăng thêm cường độ luôn đi”
Nhiên Kỳ đem bọn dị năng giả đá phăng vào bức tường, có mấy kẻ bị đạp dưới chân.

Mọi người trong Ánh Sáng ngồi một góc hóng darama, một kẻ không biết sống chết định đánh lén cậu.

Cứ thế tên kia bị đá cho một cước bay đi đâu ai mà biết, Nhiên Kỳ xoay người về hướng mọi người nở nụ cười.

Đôi mắt sợ hãi lúc đầu bây giờ đã trở nên cứng rắn hơn, cậu đưa tay chỉ vào máy quay trên không của Như Yến
Hình ảnh này được đưa đến với tất cả những con người trong căn cứ, đây như một lời cảnh báo nhẹ nhàng dành cho những con người độc ác
“Mấy người nghe cho rõ đây, các người có thể nghĩ như thế nào về tôi cũng được.

Những lời mắng chửi kia có thể khiến tôi buồn nhưng không bao giờ đẩy tôi vào bước đường cùng được.

Mấy người có thể chế nhiễu bất kỳ ai tôi không quan tâm, nhưng nếu muốn đụng vào gia đình tôi thì các người cứ đợi đi”
Nhiên Kỳ đưa tay bóp gãy cổ một tên dị năng giả nằm gần cậu.

Môi câu lên một nụ cười kinh dị
” Đây chỉ là lời nhắc nhở nhỏ mà thôi! Còn tôi nói cho những kẻ có ý đồ bất chính kia biết, mọi chuyện không kết thúc dễ dàng như vậy đâu.

Đụng vào chúng tôi rồi thì đừng hòng mà trốn thoát, chuẩn bị nhận lấy báo ứng đi lũ chó”
“Mà nhận tiện chúng tôi cũng nhắc nhở các người, nếu muốn đụng vào em/cậu/baba của chúng tôi thì các người đặt sẵn hòm đi.

Hay thậm chí chúng tôi sẽ phá nát chỗ này, những kẻ tốt sẽ không bị nhai, nhưng những kẻ xấu thì sẽ chết không toàn thây”-Mọi người

Sau lời cảnh cáo nhỏ của họ mọi người dân trong thành phố bắt đầu hoang mang, sợ hãi.

Ngay cả Tố Tố cũng bị khí áp đó làm cho hốt hoảng nhưng ả đã đâm lao thì phải theo đến cùng.

Nhiên Kỳ ôm chầm lấy mọi người
“Xin lỗi vì đã để mọi người lo lắng, nhưng mà mọi người dường như yếu đi rồi.

Quay về tập luyện đi, tang thi triều sắp đến rồi”-Nhiên Kỳ
“Boss ẩn sẽ khiến mọi người cảm thấy thú vị đấy ạ”-Vu Thần
“Chúng ta về thôi! Anh ơi em muốn ăn bánh a~”-Bạch Vọng
Vu Thần xoa nhẹ đầu đứa em trai nhỏ, nắm lấy tay nó mà kéo đi.

Mọi người đằng sau cũng ngờ vực về lời nói của Vu Thần, ắt hẳn thằng bé biết gì đó.

Nhưng mà kệ đi ai quan tâm, miễn sao họ không chia cắt nhau là được.

Ánh chiều tà len lỏi trên con đường, doanh binh đoàn Ánh Sáng vui vẻ trò chuyện với nhau trên con đường về nhà vắng tanh.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.