Đọc truyện Mạt Thế Trọng Sinh Chi Đào Hoa Trái – Chương 63
Gần đây Đường Khả vô cùng bận rộn tiến nhập khu quân sự của căn cứ, chỉ huy mọi người tăng cường phòng bị.
Liễu Chính Nam của căn cứ B gần đây rục rịch, cùng căn cứ M lui tới thường xuyên hơn.
Nhu nhu cái trán, hẳn sẽ không có gì bất ổn, y đã chuẩn bị mọi việc kỹ càng. Vốn y đã lên phi cơ, nhưng đại bá lại gọi y đến văn phòng một chuyến, cũng không biết là chuyện gì.
Bước nhanh vào một căn phòng ở lầu ba, mở cửa chính là biểu ca của y Đường Tề. Giương mắt thấy người trong phòng, Đường Khả mày nhăn càng chặt hơn.
Ở trong phòng đã có vài người, đại bá của y, ngay cả biểu đệ Đường Chí có tiếng giỏi y cũng có mặt. Liễu Chính Nam cùng thuộc hạ của hắn thế nhưng cũng ở, trong phòng còn có một cô nương trẻ tuổi mặc đầm trắng.
Bọn họ chạy tới đây là muốn làm cái gì?
“Mau lại đây nhìn Liễu bá bá cùng nữ nhi.” Đại bá Đường Nghĩa nhìn thấy Đường Khả tiến vào, thân thiện nói.
Đường Khả đi vào phòng, ngữ khí không nhanh không chậm mà nói: “Liễu tham mưu, như thế nào rảnh rỗi lại đến khu A làm khách.” Bình thường lão cáo già này đều một tấc cũng không rời hang ổ của hắn, sợ gặp phải nguy hiểm.
Liễu Chính Nam cười trả lời: “Đường Khả, hiện tại đều là người trong nhà, không cần kêu nghiêm trang như vậy, bảo ta Liễu bá bá là tốt rồi, đến, đến, Tiểu Nguyệt đây là Đường Khả ca ca của con.”
Từ lúc Đường Khả vừa vào Liễu Nguyệt liền nhận ra y, nhiều năm như vậy cô cho rằng cô đã sớm quên bộ dáng người kia, không nghĩ tới cô chỉ liếc mắt một cái lại có thể nhận ra.
Liễu Nguyệt chỉ cảm thấy chính mình dị thường kích động, có chút thẹn thùng mà kêu: “Đường Khả ca ca.”. Người nam nhân này cũng coi như xứng đôi với cô. (con mợ này tiếp tục hoang tưởng kìa (_ _”))
Nhìn phản ứng của hai người đối diện, Đường Khả có chút hiểu được tình huống hiện tại, quay đầu nhìn đại bá ngồi phía sau bàn công tác.
Liễu Nguyệt tâm tư rối loạn, cô đã sớm phái người hỏi thăm qua Đường Khả, nhưng thật không ngờ Đường Khả dĩ nhiên là người kia. Tâm lý có chút rối rắm, nâng mắt lên đánh giá Đường Khả ở đối diện.
Đối phương mặc một thân quân trang phẳng phiu, ngũ quan giống như được điêu khắc nên, lộ ra góc cạnh lãnh tuấn; đôi mắt thâm thúy, mày rậm, mũi cao, đôi môi tuyệt mỹ, vô cùng cao quý cùng tao nhã.
Viêm Bân giống như loài sói lãnh huyết vô tình, không giống Đường Khả, thực thâm tình, như thế nào cô lại không sớm gặp được y, nam nhân anh tuấn như vậy không thể nào bị cong được (đoán sai rồi cưng ơi (▿)), chính mình mấy năm qua vẫn luôn không đụng tới cái tên Tề Duyệt ngu xuẩn kia, phỏng chừng hắn cũng giống như nhiều thế trước, đã sớm tự gây sức ép đến chết.
Chẳng lẽ chính mình cho tới nay đều tìm lầm mục tiêu, Đường Khả mới thích hợp với cô? Lão thiên đã định trước, muốn đem người nam nhân này đến với cô. (con mợ hoang tưởng (_ _”) Đường Khả bây giờ đã thống lĩnh quân đội căn cứ B, không đến vài năm, có sự hỗ trợ của cô, kia toàn bộ căn cứ B sẽ nằm gọn trong lòng bàn tay. Đến lúc đó, Viêm Bân, Hàn Phi, cô muốn cho bọn họ từng bước từng bước sống không bằng chết.
Liễu Chính Nam mang trên mặt tươi cười giả dối, “Lão Đường, ông thật may mắn, nhi tử có bản lĩnh như vậy, chất tử cũng đều xuất sắc như vậy, nào giống tên kia nhà tôi gây thất vọng như vậy.”
Đường Nghĩa khách khí mà nói: “Chỗ nào, hài tử lớn đều có lý tưởng của chính mình, tôi ngược lại thật hâm mộ ông, nữ nhi song toàn, bộ dạng còn như hoa như ngọc, vừa nhu thuận lại có bản lĩnh.”
Liễu Nguyệt mặt đỏ bừng, “Đường bá bá, ngài không cần giễu cợt con, nào có như ngài nói tốt như vậy.”
Liễu Chính Nam cười nói: “Nhìn xem, Tiểu Nguyệt cũng biết e lệ.” Đưa tới trong phòng một trận tiếng cười.
Đường Khả có chút ngồi không yên, bộ đàm bên hông vang lên tích tích, đây là từ trực thăng truyền đến, đội viên bên trong đang đợi lệnh. Đường Khả lập tức đứng dậy, “Tôi còn có một số việc phải xử lý, nếu không có chuyện gì vậy xin phép đi trước.”
Đường Nghĩa hỏi: “Xảy ra chuyện gì? Vội vã như vậy.”
Đường Khả trả lời: “Chính là một ít chuyện trong quân đội.”
“Nếu không có gì quan trọng, vậy lưu lại bồi Liễu bá bá, còn có Tiểu Nguyệt cô bé khó được đến một lần, con chờ chút mang theo cô bé đi tham quan chung quanh đi.” Đường Nghĩa nói với Đường Khả.
Nhìn Liễu Nguyệt đối Đường Khả thái độ e thẹn, ý tứ trong đó người ở chỗ này đều hiểu được.
Đường Khả nhíu mày, không nói chuyện, siết bộ đàm trong tay. Đại bá trước cùng y nói qua, muốn cùng Liễu Chính Nam lập đám hỏi, có hỏi qua ý kiến của y, khi đó y không tỏ thái độ gì, lúc ấy còn nói với ai cũng không có vấn đề gì.
Nhưng hiện tại bất đồng, y đã gặp lại Tề Duyệt, nội tâm vui mừng khiến y không thể khống chế. Lúc ban đầu chính là trêu đùa, nhưng nhiều năm nhớ mong, khiến y hiểu được đó là tình yêu, nguyên lai thời gian mặc dù ngắn, lại khắc cốt ghi tâm tới như vậy. Y yêu Tề Duyệt, y chỉ muốn cùng cậu ở cùng một chỗ, y hiện tại chỉ có một suy nghĩ, bức thiết muốn thấy đối phương.
Hiện tại đại bá bọn họ rõ ràng là muốn thúc đẩy y cùng Liễu Nguyệt, mà y lại không dễ nói cái gì, Đường Khả trầm mặc.
Mọi người trong phòng thấy thái độ của Đường Khả, trong lòng âm thầm tính kế, việc này sợ là tám chín phần mười đã định ra rồi đi.
Ngay cả Liễu Nguyệt đều có chút vui sướng, lần này đến chính là vì đám hỏi mà, để củng cố địa vị Liễu gia, nắm chặt thế lực căn cứ B. Đường Nghĩa gọi tới con trai mình cùng chất tử, chính là tính toán làm cho nàng ở trong đó tuyển một, hiện tại nàng nhìn trúng Đường Khả. Hừ, Viêm Bân, ngươi tính là cái gì.
Đường Nghĩa tạo cơ hội cho hai người, “Nếu không vội, vậy Đường Khả mang theo Tiểu Nguyệt đi ra ngoài tham quan chung quanh một chút đi. Tiểu Nguyệt còn không có qua khu A đi?”
“n, trước kia chưa từng tới, vậy liền làm phiền anh.” Liễu Nguyệt mở to đôi mắt ngập nước nhìn về phía Đường Khả, khuôn mặt nhỏ nhắn yêu mị mang theo chờ mong.
Đường Khả không thể ngăn lại mà nhíu mày, vừa định cự tuyệt, bộ đàm lại run lên. Lặng yên sửa lại tính toán trước kia, “Có thể làm người dẫn đường cho tiểu thư xinh đẹp như vậy, kia là vinh hạnh của tôi, mời.” Đường Khả trên mặt treo lên tươi cười nhìn về phía Liễu Nguyệt, dẫn đầu đi ra khỏi phòng.
“Đường Tề cùng Đường Chí cũng đi cùng đi, đừng quấy rầy đại bá cùng Liễu tham mưu ôn chuyện.” Đường Khả ý bảo biểu ca, biểu đệ đều cùng y đi.
Đối với việc có người khác đi theo Liễu Nguyệt có một tia không hài lòng, nhưng trên mặt lại không biểu lộ, mang theo ngại ngùng mà tươi cười, đối với Liễu Chính Nam bên cạnh nói: “Ba ba, con đây đi ra ngoài đi một chút, lát nữa sẽ trở lại.”
“Đi thôi, đi thôi, đều là người trẻ tuổi, có nhiều chuyện để nói.” Liễu Chính Nam đối với kế nữ thực vừa lòng, lấy diện mạo của Liễu Nguyệt, sẽ không có nam nhân nào có thể cự tuyệt được, Đường gia tất sẽ nằm trong lòng bàn tay của hắn.
Đường Nghĩa cũng không có ý kiến, hắn vốn tính toán nhượng Đường Khả cùng Liễu Nguyệt một mình ở chung, hai khu A B mặt cùng tâm không hợp đã nhiều năm, vấn đề cũng nên giải quyết một chút.
“Đường Tề, đi, các con đều đi thôi, chiếu cố hảo Tiểu Nguyệt.” Đường Nghĩa kêu con mình, đường Tề giống mụ mụ của hắn, tao nhã, nhưng lại khuyết thiếu quyết đoán không thích hợp ở địa vị cao, người nối nghiệp lý tưởng là Đường Khả.
Đi ra khỏi đại lâu, Đường Khả lôi kéo Đường Tề qua một bên, phiền toái mà châm một điếu thuốc, “Lát nữa tôi sẽ rời đi, ngày về bất định, có việc liền dùng vệ tinh liên lạc.”
Đường Tề gật gật đầu, mấy ngày trước Đường Khả đã nói với hắn phải rời đi mấy ngày, “Vội vã như vậy? Ba ba biết không?”
“Còn chưa nói, hẳn là không thành vấn đề, tối nay anh nói giúp tôi đi.” Đường Khả mở nút khóa cổ áo, mắt quét nhìn Đường Chí đi ở phía trước với Liễu Nguyệt, nói rằng: “Đường Chí cùng cô ta khá hợp nhau, nhớ rõ cùng đại bá nói một chút.”
Đường Tề vừa nghe có chút kinh ngạc, “Như thế nào? Cậu không hài lòng?” Này Liễu Chính Nam nữ nhi vừa rồi rõ ràng là đối Đường Khả có ý tứ.
Bộ đàm lại vang lên, Đường Khả tiếp được, đối với người ở bên trong nói: “Tôi lập tức sẽ tới, giữ nguyên kế hoạch.”
Xoay người vỗ vỗ bả vai Đường Tề, “Chuyện trong căn cứ đều giao cho anh, những thứ khác chờ tôi trở lại hãy nói.” Nói xong liền nhấc chân muốn rời đi.
“Ai, này phải giải quyết như thế nào?” Nói xong đối với người phía trước bĩu môi ra hiệu.
“Giao cho anh.” Nói xong tiêu sái mà xoay người, bước nhanh đi về trực thăng đang đợi.
Liễu Nguyệt ở phía trước, kinh ngạc nhìn bóng dáng Đường Khả dần dần đi xa, Đường Tề tiến lên hơi xấu hổ mà nói, “Đường Khả có việc gấp đi trước, hắn ngàn bảo vạn dặn mà công đạo, chờ hắn rảnh rỗi nhất định mời cô cẩn thận mà đi tham quan một chút.”
Liễu Nguyệt gật gật đầu, “n, đều tại tôi, là tôi rất đường đột.” Vẻ mặt vô tội, dùng tội nghiệp mà nhìn đối diện hai người.
Đường Tề Đường Chí hai người không chút dấu vết đổi đề tài, “Tiểu Nguyệt, đến bên này, đây là căn cứ đào tạo kiểu mới.”
Liễu Nguyệt nhìn đối phương đánh qua loa mắt, hiểu ý cũng không tiếp tục nhiều lời. Quay đầu lại liếc nhìn phương hướng vừa rồi Đường Khả rời đi, quay đầu, đi về phía Đường gia huynh đệ. Trong lòng âm thầm hạ quyết tâm, cô phải nắm được Đường Khả.
Đường Khả vội vã lên phi cơ, vốn là muốn mang dị năng giả chữa khỏi tới, nhưng thật sự là không dễ làm, toàn căn cứ B chỉ có hai trị liệu nội thương dị năng giả, thật sự đi không được.
Năm giờ sau, trực thăng đáp xuống thảo nguyên.
Đường Khả cùng tổ đội năm dị năng giả của y đáp xuống trực thăng.
Dùng xe địa hình đi vào nơi ở của Tề Duyệt, bọn họ mỗi người trên người đều mang theo một cái máy vệ tinh liên lạc, mấy ngày gần đây y vẫn cùng Lâm Vũ Trạch liên hệ, tìm hiểu tình huống của Tề Duyệt.
Lâm Vũ Trạch đến căn cứ B cũng đã năm năm, từ khi đối phương thành lập dị năng tiểu tổ, bọn họ nhiều lần hợp tác qua, cũng coi như bạn hữu, đối phương tuy rằng tuổi trẻ nhưng xử sự thực ổn trọng, Đường Khả tương đối yên tâm.
Nơi ở của bọn Tề Duyệt là một căn nhà không mấy thu hút, mở cửa chính thanh niên mắt xanh y đã gặp tại sở nghiên cứu. Từ khi nghe Lâm Vũ Trạch nói người nọ cùng Tôn Dương là một đôi, y an tâm hơn nhiều, thấy đối phương nhìn thấy chính mình thực kinh ngạc, Đường Khả dẫn đầu mở miệng, “Anh hảo, tôi là bằng hữu của Tề Duyệt, chúng ta đã gặp mặt qua.”
“n, tiến vào ngồi đi, Tề Duyệt cùng Lâm Vũ Trạch đi săn rồi, chỉ sợ lát nữa mới có thể trở về.” u Khắc cũng nhận ra đối phương, thực hữu hảo mời đối phương vào, dù sao Tiểu Phàm là do đối phương phái tới cấp Tôn Dương trị liệu.
“A? Bọn họ khi nào thì đi?” Đường Khả có chút nghi hoặc, như thế nào trước không có nghe Lâm Vũ Trạch nói qua, sáng nay y còn cùng Lâm Vũ Trạch liên lạc qua, đối phương cái gì cũng đều không nói, y còn y nói hôm nay sẽ tới.
“Buổi sáng ngày hôm qua, đại khái đi khá xa.” Tại thảo nguyên đi ra ngoài vài ngày đều là chuyện bình thường.
Đường Khả vốn trong lòng có chút kích động liền trầm xuống, Lâm Vũ Trạch hắn muốn thế nào? Lại gạt y đem Tề Duyệt đi nơi khác.