Đọc truyện Mạt Thế Phản Phái Hệ Thống (Mạt Thế Hệ Thống Của Nhân Vật Phản Diện) – Chương 57: Bạch Liên Hoa
“Thức thời thì đem xe giao ra đây.” Nam nhân khiêu khích chỉ vào ngực, trên tay cầm một khối kim loại nhỏ chơi đùa, nhìn thấy kim loại trên tay nam nhân không ngừng biến hóa ngoại hình thì liền biết ngay người này là dị năng giả hệ kim.
Diễm Quân Ly không có trả lời, chỉ lạnh nhạt nhìn người đàn ông như đang diễn hài kịch này.
Nụ cười khẩy của Diễm Quân Ly làm cho người trước mắt nổi giận, ngay sau khi hắn trở thành dị năng giả cấp 2 thì cái loại ánh mắt khinh miệt này hắn sẽ không nhẫn nhịn nữa, trước mạt thế hắn không học vấn không năng lực, căm ghét nhất chính là kiểu coi thường này.
Nam nhân lúc này rất thiếu lễ độ, đẩy Diễm Quân Ly một cái, chỉ là sau khi hắn dùng 8 phần sức lực đi đẩy cái người coi thường hắn này, thì hắn nhận ra đối phương căn bản là hoàn toàn không có lùi về sau chút nào cả, mà đôi mắt của Diễm Quân Ly lại thêm một tia tàn bạo dần dần trở nên sắc bén.
Tay Diễm Quân Ly khẽ nhúc nhích, trên tay có thêm một cây dao xếp nhỏ khoảng hơn 10cm, trong mắt người khác xem ra thì giống như là giấu dao nhỏ ở trong tay áo vậy.
Diễm Quân Ly cố ý che giấu đi thực lực, che giấu đến mức mọi người có thể miễn cưỡng thấy được động tác của y. Tay của Diễm Quân Ly chém về phía nam nhân, nam nhân rõ ràng lắp bắp kinh hãi tạm thời tránh thoát được, nhưng ở vị trí ngay ngực hắn vẫn là có thêm một vết máu.
Thương Viêm phản ứng lại trước tiên, cậu vẫn luôn chú ý động tác của BOSS, trong nháy mắt BOSS bắt đầu hành động thì với người đã quá quen thuộc BOSS như cậu liền hiểu được Boss muốn làm gì.
“Ca!” Thương Viêm lập tức mở cửa xe, nhưng thực rõ ràng cậu không thể nào ngăn động tác của Diễm Quân Ly lại được, hành động của Diễm Quân Ly đã chấm dứt rồi.
Mà ngay khi Thương Viêm mở cửa xe ra thì Diễm Quân Ly đột nhiên xoay người, con dao nhỏ liền rời khỏi tay, động tác liên tục dứt khoát không chút ngập ngừng.
Con dao nhỏ đúng lúc xuyên qua tay của người định chạm đến Thương Viêm, trên dao mang theo vết máu cắm xuống mặt đất, ánh bạc sáng ngời tràn đầy lạnh lẽo, mang đến một tiếng hét thảm thiết.
Bởi vì Diễm Quân Ly tấn công, người nam nhân ở phía trước Diễm Quân Ly liên tục lùi về phía sau, cuối cùng té ngã ra trên đất. “Hổ ca!” Nhìn thấy nam nhân thất thế, mấy đàn em chung quanh đều cảng thẳng quát to, nhưng ngay sau đó cư nhiên đều bỏ chạy khỏi chỗ này, ngoại trừ tên đàn em trên tay còn đang chảy máu lăn lộn trên mặt đất ra thì còn lại đều biến sạch sẽ.
Diễm Quân Ly nghe giọng của Thương Viêm liền nhìn về phía cậu, chớp mi một cái trên tay lại có thêm một con dao nhỏ nữa, thản nhiên nói với Thương Viêm: “Sao thế?”
Thương Viêm lập tức nghẹn họng, mang chút bất đắc dĩ nhìn vào người ngã trên mặt đất. Diễm Quân Ly nháy mắt hiểu ra: “Không có bị thương đến chỗ hiểm yếu.”
Đó là do người ta tránh né kịp thời! Khóe miệng Thương Viêm co giật, hơi đồng tình nhìn vị Hổ ca bởi vì bị BOSS tấn công và phản ứng của đàn em mà đang ngẩn ra kia: “Vậy anh ra tay nhẹ một chút.”
Tuy cậu không muốn xảy ra chuyện gì bất trắc, nhưng cái bộ dạng của Diễm Quân Ly lúc này cậu liền hiểu được, nếu như không để cho BOSS đang khó chịu vô cớ được trút giận thì là chuyện không thể nào.
“Các người đang làm gì đó! Kẻ địch của nhân loại hiện nay là tang thi, giữa con người với nhau sao có thể làm như thế được!” Giọng nữ đột ngột chen vào hiện trường bị dọa ngược này.
Hổ ca và Thương Viêm đều nhìn về phía chủ nhân của giọng nói, chỉ thấy một cô gái mặc một bộ quần áo màu trắng, bộ dạng xem ra quả thật khá xinh khiến cho mấy người xem tang thi đến phát ngán đều lễ độ ba phần đối với cô.
Thương Viêm thấy cô gái này hai mắt liền híp lại, trong lòng trầm xuống. Màu trắng là dễ nhìn ra được dơ bẩn nhất, nhưng ở trên người cô gái này bộ đồ trắng lại không hề có chút vết bẩn nào, điều này chứng tỏ hoặc là người này rất mạnh hoặc là cô ta có kẻ mạnh bảo vệ.
Trái tim Hổ ca kia quả thật là đang run lên, vừa rồi hắn đã có thể cảm nhận được tử thần đang đến gần. Hắn nhìn cô gái kia lại nhìn chàng trai cầm dao trước mặt, nếu không phải bây giờ là loại tình huống này hắn nhất định sẽ kêu cô ta thu hồi lại việc chĩa mũi vào chuyện người khác trước.
Nhưng lúc này thì…. Hổ ca run rẩy chịu đựng đau đớn, không dấu vết mà nhích về phía sau, hắn có thể rõ ràng quan sát tới sườn mặt càng ngày càng u ám của Diễm Quân Ly.
Sau đó con dao nhỏ trên tay của Diễm Quân Ly lại biến mất, bất quá lần này là hướng về phía của cô gái kia, cô gái rõ ràng bị hành động của Diễm Quân Ly dọa sợ, mà vào lúc này một bàn tay to đã chụp lấy con dao nhỏ ngay khi nó chưa cắm vào đầu cô gái.
Thương Viêm hơi nâng tầm nhìn lên, một nam nhân sắc mặt xanh mét xuất hiện ở trong mắt, hai mắt tức giận nhìn thẳng vào Diễm Quân Ly.
“Thôi bỏ đi, Trần Hạo.” Cô gái phục hồi lại tinh thần, hai tay xoa lên cánh tay Trần Hạo. “Liên Hoa.” Trần Hạo không tán thành nhìn Liên Hoa, Liên Hoa chính là hiền lành như thế đó.
Nghe thấy tên cô gái trong đầu Thương Viêm liền nổ oành một tiếng, tầm mắt liền nhìn thẳng vào trên người Liên Hoa. *(trong mạt thế làm sao có thể thiếu Bạch Liên Hoa đâu *quá xúc động~ing*)
Một trong hậu cung của Chung Hư Lữ: Liên Hoa, dị năng giả hệ trị liệu.
Liên Hoa trong 《Đế vương mạt thế》 xuất hiện ở một trấn nhỏ của thành phố E, liền giống như trong tất cả kịch bản máu chó khác, Liên Hoa cứu Chung Hư Lữ nên thành công được diễn viên chính thu làm một trong hậu cung.
Quan trọng hơn là ở trong 《Đế vương mạt thế》cô gái này là người mà BOSS-thương-thầm đó, không phải có câu mấy kẻ trong hắc ám thường hay bị hấp dẫn bởi những người thuần khiết hay sao? 《Đế vương mạt thế》cũng diễn một màn máu chó như thế đó.
Thương Viêm bị cái tình huống đột ngột xuất hiện thế này dọa sợ, tiết tháo của nội dung kịch bản-kun có phải đã biến mất sạch sẽ rồi hay không vậy.
Sau khi biết đây chính là Liên Hoa, Thương Viêm không muốn lại dây dưa ở chỗ này nữa, cậu có chút lo lắng bàn tay vàng trong thành có thể bị ảnh hưởng đến hay không. Nghĩ thế Thương Viêm liền bất chấp mấy thứ này, cậu chỉ nghĩ mau mang theo BOSS đi vào thành tìm kiếm bàn tay vàng thôi.
Thương Viêm bước nhanh đến bên cạnh Diễm Quân Ly, lại phát hiện BOSS cư nhiên đang nghiêm túc quan sát Liên Hoa, trong đó còn có chứa một chút dò xét.
Thương Viêm thấy BOSS như thế bèn đè sự kích động muốn đem BOSS lôi đi của bản thân xuống. Ánh mắt phức tạp rơi vào trên người Liên Hoa như là đang chăm chú ghi nhớ hình dạng của người này vậy.
Hạ quyết tâm, khẽ thì thầm bên cạnh Diễm Quân Ly: “Ca, chúng ta đi thôi, nếu muốn giải quyết cái người tên Trần Hạo kia thì sẽ mất rất nhiều thời gian.”
Nghe thấy mấy lời Thương Viêm nói lệ khí trên người đã bí mật mang thêm một tia sát khí, Diễm Quân Ly đang quan sát Liên Hoa rốt cuộc có cái gì hấp dẫn được Thương Viêm phải mấy lần chăm chú nhìn vào, đem ánh mắt trở về trên người Thương Viêm.
Y lúc này có thể thấy rõ ràng tầm mắt của Tiểu Viêm vẫn là ở trên mình người đàn bà kia, là đang nể mặt của người đàn bà này sao? Là không muốn kết thù oán với người này hay sao? Người đàn bà này liền khiến em có cảm tình như vậy? Nếu Thương Viêm biết suy nghĩ của Diễm Quân Ly khẳng định miệng sẽ phun máu tươi ra xa ba mét.
Diễm Quân Ly lạnh lạnh liếc mắt nhìn Thương Viêm một cái như trách móc: “Không sao, có thể nhanh chóng giải quyết”, bị Diễm Quân Ly cự tuyệt Thương Viêm còn tính nói thêm gì nữa, thì Trần Hạo ở đối diện bị mấy lời của Diễm Quân Ly chọc giận liền làm khó dễ, “Với loại trình độ này của mày một ngón tay của tao cũng có thể đánh mày nằm bẹp xuống rồi”. *(chết chắc rồi)
“Xin lỗi, tâm tình của anh trai tôi không được tốt.” Lời Thương Viêm nói ra khiến sắc mặt của Diễm Quân Ly đột nhiên thay đổi, nhìn về phía Thương Viêm như không thể tin được, cô gái kia tốt đến vậy sao,chả lẽ là nhất kiến chung tình?
Diễm Quân Ly giấu hết tất cả cảm xúc vào trong lòng, lấy lại gương mặt tươi cười mang theo sự lạnh lẽo trên mặt, nhìn quét mắt qua Thương Viêm một cái. Sau đó Diễm Quân Ly liền tùy ý Thương Viêm bởi vì ánh mắt của y mà có chút chột dạ, đem cậu kéo về trên ghế phó của chiếc Hummer.
Trần Hạo không có ngăn cản, bởi vì hắn nhận ra nụ cười của Diễm Quân Ly khiến cho hai chân hắn không ngừng run rẩy, cảm giác nguy hiểm đập thẳng vào mặt.
Cuối cùng vẫn là Thương Viêm tăng ga, đâm một chiếc xe vây chung quanh ra, đem tiết mục này quăng lại phía sau.
Trong lòng Thương Viêm khá là sốt ruột, quan sát kỹ Diễm Quân Ly cũng không có thấy cảm xúc giống như đã động tình, là bởi vì có cậu mà nội dung kịch bản bị thay đổi hay là do BOSS che giấu quá kỹ đây?
Thương Viêm nghĩ đến trong 《Đế vương mạt thế》cô gái này tồn tại như là người BOSS yêu nhưng không chiếm được, đoạn tình cảm này chính là kiểu câu chuyện mà lão đại gian ác yêu phải cô gái thuần khiết, sau đó chính là nội dung kịch bản kiểu Boss chỉ yêu mỹ nhân chứ không yêu giang sơn.
“A!!” Làm sao như thế được chứ, Thương Viêm đột nhiên phanh lại, bộ dạng như nổi bão khiến cho tầm mắt của Diễm Quân Ly chú ý tới chỗ cậu.
“Không sao.” Vẻ mặt Thương Viêm bình tĩnh mỉm cười, như là tiếng kêu vừa rồi giống như không phải của cậu vậy, nhưng chỉ có tự cậu biết trong lòng mình lúng túng biết bao nhiêu.
Thương Viêm đang tự mình bổ não , không có chú ý tới thân thể của Diễm Quân Ly bởi vì hành động của mình mà hơi khựng lại, sau đó vẻ mặt của Diễm Quân Ly vẫn bình tĩnh ngồi yên, nhìn như vô tình mà đưa ánh mắt về phía sau thấu kính, mang theo tầm mắt quỷ dị nhìn về nơi xảy ra sự việc nhỏ đã không nhìn thấy được kia.
Thương Viêm vừa lái xe vừa nghĩ, đột nhiên cậu nghĩ đến, việc Lâm Lăng và Lưu Sở Thiên rời đi là ở không lâu sau khi Liên Hoa rời khỏi Diễm Quân Ly, mà bắt đầu phản bội lại Diễm Quân Ly.
Lấy điều kiện của Boss là không có chuyện sẽ nhất kiến chung tình kiểu này đâu, cho nên ở trong 《Đế vương mạt thế》Liên Hoa và Boss là đã có một đoạn thời gian sống chung với nhau, nhưng cuối cùng rất rõ ràng Bạch Liên Hoa thiện lương làm sao có thể chịu được sự tàn bạo của Boss chứ, cuối cùng đương nhiên là rời khỏi rồi.
Thương Viêm dùng sự não bổ vô địch của mình mà tưởng tượng ra bí mật của câu chuyện cũ này, cậu đoán là ở trong 《Đế vương mạt thế》, BOSS là cầu mà không được nhưng Chung Hư Lữ lại chiếm được, nên BOSS liền phái ra hai trợ thủ đắc lực nhất của mình giả vờ phản bội, trà trộn vào chỗ Chung Hư Lữ để đoạt lại Liên Hoa.
Sau đó vì chuyện gì đó mà Lâm Lăng đã chết, Lưu Sở Thiên thành công tiến vào trong tầm mắt của Chung Hư Lữ, nhưng khi cậu ta ở bên Chung Hư Lữ đã trải nghiệm đến hạnh phúc, có được vợ, bạn bè, gia đình sau đó trái tim liền dần dần hướng về phía Chung Hư Lữ, tiếp theo lại nghĩ đến chuyện Lâm Lăng đã chết liền hoàn toàn mất đi sự trung thành với Diễm Quân Ly. *(sức tưởng tượng quá phong phú mà)
Thương Viêm càng nghĩ càng giận, thay vì khiến BOSS có ý với nữ nhân này còn không bằng làm với cậu cho xong, không phải chỉ là bị bạo cúc thôi sao! *(…..)
“Liên Hoa.” Thương Viêm nghĩ về chuyện của Liên Hoa, cái tên này liền nhẹ nhàng thốt ra từ miệng của Thương Viêm, Diễm Quân Ly nhạy cảm chú ý đến, hơi hơi nhăn mày lại, nắm chặt ngón tay giấu ở trong tay áo.
Vốn chỉ là đoán Tiểu Viêm đang suy nghĩ về người đàn bà kia, lúc này xem như đã xác định. Người đàn bà này y vốn đã không thích, mà bây giờ lại càng khiến y trở nên chán ghét hơn, vừa nghĩ đến người đàn bà này y sẽ không hiểu nổi Tiểu Viêm thích gì ở ả, đúng thế, chính là thích. Y đã cho rằng Tiểu Viêm thích Liên Hoa.
“Tiểu Viêm, bây giờ là mạt thế, còn không có thích hợp để yêu đương đâu.” Giọng của Diễm Quân Ly còn âm u hơn so với khi bình thường, mang theo chút khàn khan, cực kỳ nghiêm túc nhìn vào Thương Viêm.
“Em cũng nghĩ như vậy.” Diễm Quân Ly cắn chữ trong giọng nói, mỗi chữ ngừng lại một lát khiến Thương Viêm sợ hãi, nhưng sau đó chính là vui vẻ, như vậy có thể thay mặt cho lần gặp ngẫu nhiên này không có khiến BOSS để ý tới Liên Hoa hay không vậy.