Mạt Thế Lạt Văn Nam Xứng Nghịch Tập Ký

Chương 58: Dị năng không gian


Đọc truyện Mạt Thế Lạt Văn Nam Xứng Nghịch Tập Ký – Chương 58: Dị năng không gian

Sau một hồi, Diệp Thần buông tay, trời bên ngoài dần tối, ở dưới đáy núi lửa chết còn ẩn ẩn thấy được bầu trời đầy sao thông qua khe hở.

Dưới sao trời, Diệp Thần lẳng lặng ngồi trên tảng đá, tự hỏi quỹ tích dị năng vừa rồi vận hành trong cơ thể Sakiko Suziki, nói: “Quỹ tích vận hành của dị năng không gian cùng dị năng hệ tinh thần của mình hơi khác biệt, dị năng hệ tinh thần của mình cuối cùng hội tụ ở mi tâm, mà dị năng không gian của Sakiko Suziki lại tập trung ở đan điền.” Nghĩ vậy, Diệp Thần nhịn không được đứng lên, phải thử.

“Oanh!”

Một tiếng vang nhỏ, lực lượng thân thể từ chỗ mi tâm nháy mắt phát ra một cỗ năng lượng, thuận theo kinh mạch đi đến đan điền, mi tâm và đan điền cùng nhau hô ứng, như đang truyền tin tức cho nhau, từ trong đan điền liền xuất hiện năng lượng, hai loại năng lượng này hỗ trợ lẫn nhau.

“Ha ha!”

Trong kinh mạch có thêm một loại năng lượng, hai loại năng lượng này kết hợp, đan điền nhẹ nhàng khiêu động, giống như một bộ phận trong cơ thể. Có thêm một loại năng lượng, thuận theo kinh mạch đi vào đan điền, cùng năng lượng ở mi tâm đầu đuôi hỗ trợ. Dần dần dị năng hội tụ trong đan điền tang lên, lúc đầu là nhẹ nhàng, cuối cùng ngày càng mạnh mẽ.

“Thành công!” Diệp Thần nói, Diệp Thần mừng như điên, chỉ định thử một chút, không nghĩ đến lại thật sự thành công, điều này không nằm trong dự đoán của cậu. Cảm nhận được hai loại năng lượng đang vận hành trong kinh mạch của cơ thể, Diệp Thần cảm thấy thần kỳ.

Diệp Cẩn là dị năng giả song hệ, việc này Diệp Thần biết. Không nghĩ tới một ngày, cậu cũng có thể thức tỉnh hai hệ dị năng, điều này có nghĩa là một cuốn sách của Lý Huân “Luận khả năng người thường có thể trở thành dị năng giả” là có thể thành công, đường nhiên điều kiện tiên quyết là tinh thần lực phải đủ cường đại.

“Oanh!” Diệp Thần chỉ cảm thấy đầu váng mắt hoa.

Sau một lát, Diệp Thần chỉ cảm thấy thân thể trôi nổi, tinh thần lực bỗng nhiên cảm thấy được một không gian thật lớn, không gian mênh mông nhìn không thấy giới hạn. Vẫn có thể nhìn thấy không gian núi lửa chết, Diệp Thần kinh ngạc nhìn thấy một màn này.

“Đây là có chuyện gì?” Diệp Thần nghi vấn, đưa tay chạm đến, xúc cảm lạnh lẽo, hiển nhiên đây là thế giới hư ảo, trước mắt đều là ảo cảnh.

Diệp Thần vừa định đưa tay cẩn thận cảm nhận lại bị một cỗ lực lượng bắn ra ngoài, yết hầu bất giác tràn ra một ngụm máu tươi.

“Khụ khụ…”Ho nhẹ hai tiếng, đem máu tươi trong cổ họng phun ra, tứ chi vô lực dựa vào nham thạch, bên tai truyền đến âm thanh lo lắng của Diệp Cẩn: “Tiểu Thần, em làm sao vậy?”


“Không có việc gì?”

Diệp Cẩn nâng Diệp Thần dậy, những người khác hoặc ngồi hoặc đứng, mặt mang lo lắng nhìn Diệp Thần.

“Mọi người sao đều ở trong này?” Diệp Thần hỏi.

Tư Tu Ngạn nói: “Chẳng lẽ cậu không biết đã hai ngày thôi qua rồi sao?”

“Cái gì?” Diệp Thần kinh ngạc hỏi, hiển nhiên không nghĩ đến đã qua hai ngày, nhưng cậu chỉ mới nhắm mắt một chút thôi, khó trách Diệp Cẩn lo lắng như vậy.

“Đúng vậy, đã qua hai ngày.” Diệp Cẩn gật đầu, ánh mắt sắc bén liếc nhìn Sakiko Suziki, nếu Diệp Thần còn không tỉnh lại y nhất định sẽ vặn gãy cổ Sakiko Suziki. Đây không phải nói giỡn hay là uy hiếp. Y vốn tính làm như vậy!

“Thật xin lỗi, dị năng gặp bình cảnh.” Diệp Thần giải thích.

“Đột phá sao?” Diệp Cẩn hỏi.

Diệp Thần gật đầu, không mở miệng giải thích là bình cảnh gì, nói: “Bên trong thùng đựng hàng chứa cái gì? Anh đã liên lạc được với đám người Mạc Phong chưa?”

“Vũ khí, đồ ăn, thiết bị chữa bệnh…đều là đồ tốt, đám vật tư này nhất định là thứ đã bị đám người Địa Ngục cướp mười năm trước, liên minh tìm kiếm vài năm mà vẫn không có kết quả, không nghĩ đến lại bị bọn họ giấu trong núi lửa chết của núi Đại Minh…” Diệp Cẩn lạnh lùng nói: “Bọn người Mạc Phong ở huyện An Bình chờ chúng ta, nhưng…vật tư này làm sao giờ!”

“Không có việc gì, giao cho em xử lý.” Diệp Thần tự tin nói.

“Cậu có biện pháp.” Tư Tu Ngạn kinh ngạc nhìn về phía Diệp Thần, đống vật tư này cũng không phải là số lượng nhỏ, mấy dị năng giả không gian của liên minh cũng không thể chứa số vật tư lớn như thế này.

“Thử xem chẳng phải sẽ biết sao!” Diệp Thần nói, hạ thân, xương cốt toàn thân kêu lên.


“Em thức tỉnh dị năng không gian?” Diệp Cẩn giật mình không thôi, Đường Ngân năm đó đã đưa ra giả thuyết dị năng giả hệ tinh thần và dị năng giả không gian có mối liên hệ, nhưng vẫn không có dị năng giả hệ tinh thần xuất hiện, lý thuyết vẫn mãi là lý thuyết, nhưng mà hôm nay, Diệp Thần tựa hồ đã biến lý thuyết thành thực tiễn.

“Cái gì?” Không đợi Diệp Thần lên tiếng, Tư Tu Ngạn kinh ngạc đứng lên, không dám tin nhìn về Diệp Thần.

“Vẫn chưa ổn định, tôi cần chút thời gian.” Diệp Thần không phủ nhận, nhìn về phía Sakiko Suziki, nói: “Sakiko, dị năng của cô như thế nào?” Dị năng của cậu từ hợp chất giản đơn trở thành hợp chất phức tạp thành dị năng không gian, như vậy dị năng không gian của Sakiko Suziki có thể cũng từ giản đơn thành phức tạp tạo ra dị năng tinh thần?

“Vẫn bình thường!” Sakiko Suziki khan giọng nói, vươn tay để dị năng Diệp Thần tùy ý chạy toàn thân mình.

“Kỳ lạ!” Diệp Thần nhíu mày, có chút nghĩ không thông, vì sao cậu có thể nhưng Sakiko Suziki lại không thể? Điểm này cậu nghĩ mãi mà không hiểu.

“Không kỳ lạ, dị năng tinh thần được xem là dị năng thần bí nhất, tự nhiên có chỗ lợi hại của nó!” Diệp Cẩn thản nhiên nói, y không thích Sakiko Suziki, nhìn thấy cô gái này làm cho hắn nhớ tới tính mình.

“Rống rống…” Tống Tiểu Ngọc gầm nhẹ, tựa hồ phụ họa lời của Diệp Cẩn.

“Chúng ta cần nắm chắc thời gian mang đống vật tư này đi, sau đó đến làng chài Lý gia, chặn lại âm mưu của Fujino.” Tư Tu Ngạn nói, hắn đã liên hệ với Tư gia ở Bắc Bình, đã lấy được tin thức, bên hải cảng đã xảy ra chuyện, liên lụy rất nhiều thế lực, Tư gia cũng không đi vào được.

“Có lẽ Hứa Kham đã hủy tất cả manh mối…” Diệp Thần hiểu ý, tiếp nhận đồ ăn Diệp Cẩn truyền đến, ăn như chết đói, hai ngày không có đồ ăn nhưng cũng không phải quá đói.

“Bên tôi nhận được tin tức, Liễu gia tựa hồ đã cùng bên đó đạt thành hiệp nghị.” Tư Tu Ngạn lạnh lùng nói, Liễu gia nắm trong tay hai phần năm dị năng giả trong liên minh, nếu Liễu gia tính làm điều gì đó, cả liên minh đều bị liên lụy, đây cũng không phải là tin tốt gì…

“Hứa Kham.” Diệp Thần phun ra hai chữ.

“Hắn là ai?” Tư Tu Ngạn cứng đờ, từ sau khi gặp gỡ người nam tên Hứa Kham ở huyện An Bình, hắn chưa từng được bình tĩnh. Hai chữ Hứa Kham từ trong miệng Diệp Thần nói ra, làm cho Tư Tu Ngạn không khỏi cảm thấy nghi ngờ.


“Người của Địa Ngục, đã nằm vùng ở khu Bố Cát Giang Nam vài năm, trong cao tầng ở Giang Nam nhất định có người của Địa Ngục, lần này dị động ở Liễu gia, có thể có liên hệ với bọn họ.” Diệp Thần nhẹ giọng nói hết, dù sao cũng không phải cái gì bí mật.

“Không có khả năng.” Tư Tu Ngạn không hề nghĩ ngợi liền phủ định, nói: “Liễu gia có danh vọng cực cao trong liên minh, loại chuyện gậy ông đập lưng ông này, tôi không tin là họ làm.”

“Không có gì là không có khả năng, ích lợi trước mắt, hết thảy đều có thể xảy ra!” Diệp Thần lạnh lùng nói.

Tư Tu Ngạn trầm mặc!

Diệp Thần nói đúng, ích lợi trước mắt, mọi việc đều có thể xảy ra!

Sau khi nghỉ ngơi và hồi phục, bọn họ lần thứ hai đi vào nơi cất hàng, Diệp Thần ý bảo mọi người lui về phía sau.

Diệp Thần yên lặng khởi động dị năng, bất giác bên cạnh người cậu xuất hiện một cái khe, nó dần dần mở rộng, cuối cùng hình thành một cánh cửa màu ngân bạch, bề ngoài là những hoa văn thần bí. Diệp Thần đưa tay chạm vào cánh cửa, nhẹ nhàng kéo mở, bên trong là một không gian vô tận, hơi mông lung không rõ lắm, một không giang không thấy được giới hạn.

“Đây thật sự chính là dị năng không gian?” Tư Tu Ngạn kinh ngạc nói.

Diệp Cẩn cũng hơi bất ngờ, kinh ngạc nhìn về phía Diệp Thần, hiển nhiên không gian này đã vượt qua phạm vi hiểu biết của họ. Dị năng giả không gian khác trong liên minh đều có không gian vô cùng hữu hạn, đều phải thông qua sự va chạm mới thu được vật đó vào không gian, không ai có thể làm không gian thực thể hóa như là Diệp Thần.

“Có lẽ là cùng dị năng tinh thần của tôi có liên quan!” Diệp Thần từ chối cho ý kiến, điều động tinh thần lực đem các thùng hàng kéo vào, sau đó dùng tinh thần lực đi vào không gian, sau khi sắp xếp chúng vào vị trí rồi lại kéo thùng hàng ra, như thế lặp lại bốn năm lần, xác nhận không gian đã ổn định mới đẩy nhanh tốc độ.

“Vật tư, 4:6.” Diệp Thần đứng ở đáy núi lửa chết, tinh thần lực quét ngang cả không gian, dùng mắt thường cũng có thể thấy được tốc độ các thùng hàng trước mặt họ đang biến mất.

Tư Tu Ngạn im lặng, hắn không phải không nghĩ đến ngầm chiếm số vật tư này, đáng tiếc hắn không làm được.

Trong lòng rõ ràng, 4:6 mà Diệp Thần nói, rất có thể là do nể mặt Tống Tiểu Ngọc, nếu không cậu cũng sẽ không hào phóng như vậy, đưa hắn đến bốn phần vật tư. Tư gia đặt ở Bắc Bình thì rất lớn, nhưng đặt ở khu hoang dã thì không đáng một đồng.

“Thành giao!” Tư Tu Ngạn không chút do dự, gật đầu, xem như đồng ý cách nói của Diệp Thần.


Đột nhiên, Diệp Thần cảm thấy tinh thần lực đã đến giới hạn, nghĩa là sức chứa của không gian cũng đến giới hạn, nhìn lướt qua thì thấy còn lại hơn hai mươi thùng đựng hàng, ánh mắt dừng lại trên người Sakiko Suziki, nói: “Sakiko, có thể giữ giúp tôi không?”

“Có thể.” Sakiko Suziki không nhiều lời, tiến lên nhanh chóng đem hơn hai mươi thùng hàng còn lại thu vào không gian của mình.

Trên mặt Tư Tu Ngạn hiện lại sự khiếp sợ, trong liên minh cũng chỉ có vài dị năng giả không gian, mà ở chỗ Diệp Thần lại có đến hai người. Hơn nữa lại thêm một Diệp Cẩn thần bí không rõ, Tư Tu Ngạn nhanh chóng làm ra quyết định, Tư gia tuy không nhúng tay vào sự phân tranh của liên minh, nhưng cũng không cấm họ tìm kiếm minh hữu cho gia tộc. Mà trước mắt, Diệp Thần không phải là một đối tượng tuyệt hảo sao?

“Quay về chốn đào nguyên?” Diệp Cẩn hỏi.

“Không, đi làng chài Lý gia trước.” Diệp Thần nói: “Chốn đào nguyên phân tranh, không thích hợp cho chúng ta trà trộn vào.”

“Phân tranh gì?” Diệp Cẩn nói.

“Phân chia quyền lực, Mông Lương Đống không dễ dàng buông tha như vậy, hai người Lý Tiêu và Trương Lộ không trở về, em nghĩ hắn nhất định có nghi ngờ.” Diệp Thần giải thích, chốn đào nguyên chung quy cũng là cứ điểm của liên minh chủng loại biến dị, cậu là một con người, không thích hợp sinh hoạt cùng chủng loại biến dị cho lắm, cho dù là trước mắt không bị lộ, nhưng chung quy giấy không bọc được lửa.

“Hoàng Thạch không có nhắc đến chuyện này.” Diệp Cẩn đột nhiên nói một câu, sau đó cúi đầu, Diệp Thần không thấy rõ biểu tình trên mặt y, nhưng trong lòng cảm thấy hơi kỳ lạ.

“Anh… Hoàng Thạch nói cái gì?” Diệp Thần hỏi.

Diệp Cẩn có chút căng thẳng, giải thích: “Đầu tiên là dị thú triều, xuất hiện bạo động, mọi người có thể đã xảy ra chuyện…”

“Chốn đào nguyên có nội gián.” Diệp Thần nói thẳng.

Tiếng nói vừa dứt, Diệp Cẩn hơi ngừng một chút, sau đó khôi phục lại như bình thường.

Tinh thần lực giống như mạng nhện thật lớn, bao trùm cả núi lửa chết, Diệp Thần nhanh chóng phân tích để tìm lối ra vào, phía trên miệng núi lửa đã bị nham thạch ngăn chặn sau trận nổ, hiển nhiên nếu bọn họ muốn đi ra ngoài thì cần tìm đường khác.

“Tìm được không?” Tư Tu Ngạn hỏi, ra vẻ không có nghe được đoạn đối thoại của hai người. Ba chữ chốn đào nguyên kia đại diện cho cái gì, trong lòng hắn đều biết, bất quá trước mắt không phải là thời cơ tốt để hỏi.

“Từ từ…” Diệp Thần dừng lại, chỉ vào một thông đạo được hình thành trong núi lửa.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.