Đọc truyện Mạt Thế Hắc Tử Và Lương Nhiên FULL – Chương 59: Báo Ứng
Trước đó ở hiện trường, Lâm Viễn chen vào nhóm dân chạy nạn kinh hoàng trốn tránh tai nạn kia, dần dần cách xa hai chiếc xe đã bị đốt cháy thành than đen.
– “Đây là các người bức tôi.” – Lâm Viễn hờ hững vừa đi vừa nghĩ.
Người đàn ông kia, sớm muộn gì cũng sẽ tìm đến hắn, từ lúc hắn bán người đàn ông kia, cả hai người tuyệt đối không đội trời chung.
Hắn chỉ có thể tiên hạ thủ vi cường.
Hắn không thể không làm như vậy, khiến cho đám người bọn họ rơi vào hàng ngũ cuối cùng sẽ bị zombie triều đuổi đến.
Một khi bị mấy chục vạn zombie đuổi kịp, cho dùng mấy người có lợi hại thế nào đi chăng nữa, sau vài giây cũng không còn thi cốt.
Hắn nhớ đến ánh mắt lãnh khốc vô tình của Lương Nhiên khi giết chết hai gã đàn ông kia, nỗi đau đớn trong lòng khi biết cô sẽ không còn cơ hội sống sót dâng lên mãnh liệt.
Một dân chạy nạn bên cạnh vội vàng không cẩn thận đụng cánh tay trái của hắn, một cơn đau bén nhọn từ vết thương đánh úp đến, hắn hít một hơi, đưa tay thu về trước ngực, từ từ chờ đợi cơn đau đớn kia lùi dần và chậm rãi biến mất.
Đấy, chỉ cần hắn nhẫn nại, những đau đớn rồi cũng sẽ biến mất.
Có lẽ sẽ có một ngày hắn có thể quên được Lương Nhiên.
Cô gái tóc ngắn vẫn luôn theo sát phía sau hắn thoáng tạm dừng, cô cắn môi tiến lên muốn đỡ hắn đi.
Lâm Viễn vốn định vung tay đẩy cô ra, nhưng thoáng nhìn thấy cô và Lương Nhiên có hơi chút giống nhau, ánh mắt khẽ nhúc nhích, ngầm đồng ý cho cô đỡ hắn.
Đi một lúc lâu, thể lực Lâm Viễn chống đỡ hết nổi, hắn không thể không tựa vào cây cột điện ven đường quốc lộ nghỉ ngơi.
Cô gái tóc ngắn đi theo ngừng lại bên cạnh hắn, gần đó cũng có một số dân chạy nạn sắc mặt tái nhợt thở hổn hển nghỉ chân.
Cô gái tóc ngắn sờ soạng trong túi nữa ngày, lấy ra bánh bao vừa lạnh vừa cứng vừa rồi cướp được từ chỗ đám người Lương Nhiên, dùng sức bẻ làm hai, sau đó một nữa lớn hơn đưa cho Lâm Viễn.
Lâm Viễn đưa mắt nhìn cô một lúc, chậm rãi nhận lấy bánh bao đưa lên miệng gặm lấy.
Cô gái thấy hắn tiếp nhận, có chút e dè nhích lại gần hắn thêm một chút:
– “Tôi có thể đi cùng với anh không?” Cô gái hơi cúi đầu nói, sau đó ngẩng lên, đôi mắt xinh đẹp nhìn nhìn Lâm Viễn.
Lâm Viễn hờ hững nhìn cô, không nói gì, chậm rãi ăn bánh bao trong tay.
Cô gái không thấy hắn trả lời, tự nghĩ hắn đã đồng ý, trong lòng cảm thấy thoải mái rất nhiều.
Cô nhìn sắc mặt hắn cho dù hơi tái nhợt một chút nhưng nhã nhặn tuấn tú, nhớ đến đêm hôm đó được hắn nhiệt tình yêu thương, trong lòng không khỏi có chút e thẹn.
Hẳn là hắn có chút yêu thích đối với cô nhỉ?
Một bên Lâm Viễn bị cô gái che khuất, cho nên hắn không có chú ý đến cách đó mấy mét có vài dân chạy nạn đang dựa vào lan can sắc mặt càng ngày càng khó coi.
Trong đó, có một người đôi mắt lõm sâu bắt đầu có chút đỏ lên, trên người người này không ngừng đổ mồ hôi lạnh, hắn ta bắt đầu không ngừng thở hổn hển, dường như ngồi hay đứng đều cũng không yên.
Đột nhiên hắn xoay mạnh lưng về phía dân chạy nạn đang đi ngang qua đó cả người run rẩy, đôi tay dùng sức muốn bắt lấy người đang dựa một bên lan can nhưng lại muốn khống chế hành động của chính mình.
Bởi vì hắn đưa lưng về phía dòng người, cho nên không có ai chú ý đến cánh tay người này đang nắm chặt lan can kiềm chế, da dẽ đã bắt đầu vỡ ra, móng tay chậm rãi biến thành màu đen cũng trở nên nhỏ dài.
Bên cạnh vài người dân chạy nạn đã bắt đầu thấy cả người nóng lên ráng đứng dậy đi tiếp.
Đột nhiên, người nọ cầm chặt lan can ngửa đầu phát ra một tiếng gào thét, sau đó hắn nhanh chóng xoay người nhào đến hai người Lâm Viễn đang đứng cách đó vài mét!
Chỉ thấy gương mặt hắn vừa rồi xanh xao giờ đây đã hoàn toàn biến thành bụi đen, làn da lộ ra bên ngoài từ gáy đến cánh tay đều bóc ra từng khối, cả người tản mát mùi tanh tưởi khó ngửi.
– “A!!! Có zombie!” Trong đám người có người phát ra tiếng hét chói tai, nhóm dân chạy nạn đều nhìn về phía ven đường có mấy người đã bắt đầu biến thành zombie, bọn họ vội vàng kêu la thất thanh bỏ chạy trối chết!
Lâm Viễn đang máy móc gặm bánh bao, trong đầu chỉ toàn suy nghĩ đám người Lương Nhiên có thể chết trong zombie triều hay không.
Khi hắn nghe được tiếng gào thét kia, cả người hắn đều chấn động, vừa nhấc mắt liền nhìn thấy con zombie đang nhào thẳng về phía hắn!
– “A!” Tiếng kêu thảm thiết vang lên, cô gái tóc ngắn bị Lâm Viễn kéo đến chắn trước người, chặn móng tay sắc bén của zombie, một mảnh da thịt sau lưng cô đã bị zombie kéo xuống, cả lưng cô gái bầy nhầy máu thịt!
Cô gái hét thảm thiết, khóe miệng phun ra bọt máu, đôi mắt xinh đẹp mở to không thể tin nhìn trừng trừng Lâm Viễn!
Lâm Viễn không chút áy náy trước ánh mắt của cô gái kia, hắn nhanh chóng đẩy cô ra, sau đó chạy lên phía trước.
Trong đầu hắn chỉ có một ý niệm, vì mạng sống của mình ai cũng có thể hy sinh.
Ngay cả Lương Nhiên, còn có Lâm Linh hắn cũng có thể vứt bỏ, còn có gì hắn không thể vứt bỏ?
Đột nhiên đám dân chạy nạn có người biến thành zombie cắn xé người khiến một đoạn đường này loạn thành một đoàn, tiếng cắn xe hoà lẫn với tiếng kêu thảm thiết, lẫn trong đó còn có tiếng quát phẫn nộ cùng tiếng chém giết đan xen một chỗ.
Lúc này xa xa ở đội ngũ phía sau truyền đến tiếng nổ cực mạnh cùng tiếng súng dày đặc, ẩn trong đó còn có tiếng gào to: – “Zombie triều đến rồi!”
Nhóm dân chạy nạn bắt đầu giống như nổi điên, lập tức hướng về phía trước tuôn trào lên, cho đến nay lưỡi đao sắc bén luôn treo trên đầu họ giờ đây rớt xuống, sự sợ hãi kinh hoàng khiến bọn họ liều lĩnh hốt hoảng dùng tất cả sức lực chen chúc lên phía trước.
Sắc trời âm u mấy ngày qua luôn hướng về phía dân chạy nạn thị uy, hôm nay bất chợt bông tuyết đã ngừng rơi.
Nhưng bây giờ nhóm dân chạy nạn không có tâm trạng để ý đến thời tiến, bọn họ đều kinh hoàng chỉ dựa vào bản năng chạy ào về phía trước để thoát thân.
Con đường cao tốc vốn chỉ mở được một khoảng không đủ rộng, đã vậy còn bị dân chạy nạn đổ xô chen chúc càng khiến con đường chật chội không chịu nổi.
Hai mặt đường xe đang chạy đều bị dân chạy nạn chạy trối chết ngăn chận.
Ở nơi chật chội đó, rất nhiều dân chạy nạn gầy như que củi bị chen chúc, đè ép, chôn sống, giẫm đạp mà chết.
Ngay nơi cửa khâu, vài chiến sĩ kiệt lực gào lớn kêu gọi mọi người không được phép chen lấn, nhưng cho dù bọn họ có kêu khàn cả giọng cũng không lọt tai bất kỳ ai.
Phía trước đã có một số dân chạy nạn đang đi qua cầu vượt bị dòng người phía sau chen lấn làm rối loạn, có một số người tuổi cao bởi vì cước bộ quá chậm, bị ngừơi phía sau dùng sức đẩy ra, sau đó giẫm phải mặt băng trơn trượt lại ngay khe hở nơi lan can cầu khiến người đó thẳng tắp rơi xuống lòng sông cuồn cuồn bên dưới.
Tiếng hét thê lương âm vang khắp bốn bề khiến cho dòng người phía sau càng thêm kinh hoảng vạn phần!
Lâm Viễn tận lực đem tay trái bảo hộ ở trước ngực hướng vào đám đông chen chúc đi lên phía trước, phía sau vài người bị biến thành zombie đang hưng phấn lao đến cắn xé đại tiệc thịt tươi chung quanh.
Hắn không dám quay đầu, tránh trái tránh phải chạy trốn giữa khe hở của dòng người chen lên phía trước.
Đột nhiên chân hắn bị cái gì đó gắt gao giữ chặt khiến hắn không thể động đậy.
Trán Lâm Viễn nổi gân xanh, trái tim đánh thót trong lồng ngực, cúi đầu nhìn lại, cô gái tóc ngắn giống như bị cắt xé chỉ còn lại hơn nữa thân người, đang há to miệng đầy máu tươi ngửa đầu oán hận nhìn hắn.
Trên lưng cô đã bị xé toạt máu thịt lẫn lộn, nội tạng bên trong có thể mơ hồ nhìn thấy, giờ phút này hay tay cô đang dùng hết sức giữ chặt chân hắn, há to miệng muốn cắn lấy chân hắn!
Lâm Viễn kinh hãi! Lập tức lấy súng nhắm đầu cô nổ súng “Pằng!” một tiếng!
Toàn bộ đầu cô gái tóc ngắn nổ tung, máu đen bay tứ tán, Lâm Viễn thở gấp gáp dùng hết sức đá văng thi thể cô gái, đột nhiên ngay mắt cá chân có một chút đau đớn khiến cả người hắn lạnh run, hắn cắn răng kéo ống quần lên, chỉ thấy chỗ mắt cá chân vừa bị cô túm chặt xuất hiện mấy vết cào do móng tay sắc bén của cô lưu lại…
Dòng người mãnh liệt không ngừng hướng về cầu vượt chen chúc vượt qua, chỉ có một người đàn ông mặc bộ quần áo màu đen đang chạy ngược về hướng này tìm kiếm.
Trái tim Hắc Tử tràn ngập bất an cùng lo lắng.
Mọi người đều đã qua hơn phân nữa, sao hắn còn không thấy mấy người Lương Nhiên, đã xảy ra chuyện gì rồi sao?
Bọn hắn đã nhận được tin tức tình hình chiến đấu phía sau hết sức ác liệt, biết zombie triều đã đuổi đến dân chạy nạn, mà bên căn cứ quốc gia cũng truyền đến thông báo đã phái bộ đội cứu viện tiếp ứng dân chạy nạn cũng tuyệt đối không thể để zombie vượt qua cầu vượt.
Đến thời khắc tất yếu phóng địa lôi phá hủy cầu vượt!