Bạn đang đọc Mạt Thế Đến Ôm Chặt Bắp Đùi Của Lão Đại Ntr – Chương 49: Bắn Thật Nhiều
Diệp Tịch Nhan bị làm chết đi sống lại, bị cẩu cẩu mắng, chỉ biết ôm lấy bờ vai của anh cầu hoan.
Đi đến mép giường, Hứa Vong Xuyên di chuyển mông mãnh liệt, va chạm đến bạch bạch rung động, cảm nhận được tiểu huyệt co rút kịch liệt, biết cô sắp tới lại cắm mãnh liệt.
Cô vốn dĩ đã nhạy cảm, chỉ mới mấy cái đã thét chói tai phun ra.
Tiểu huyệt cắn chặt côn thịt thô dài, nước giống như mở áp, vô tình trào ra, đón đầu tưới đầy lên quy đầu to như viên đạn bắn tới.
Hứa Vong Xuyên kêu lên một tiếng, nghiến răng bắn ra, sướng đến mức hai chân phát run, cơ lưng điên cuồng run rẩy.
Cô áp bức anh thế nào, anh sẽ càng điên cuồng chà đạp cô, bốp bốp bốp, cắm chết cô!Diệp Tịch Nhan khóc muốn chết.
Thật sự khóc muốn chết.
Đang cao trào tiểu huyệt vốn nhạy cảm, căn bản không chịu được trêu chọc, còn bị đại cẩu cẩu vừa làm vừa bắn, sướng đến mức không chịu được, hai tay nắm chặt eo cô, cô ngay cả đường sống để trốn đều không có.
Tuy căn bản không muốn trốn.
Trong phòng khách sạn, chỉ nghe thấy tiếng bốp bốp thao huyệt, giống như máy đóng cọc ở công trường đang làm việc.
Nếu yếu ớt một chút, sẽ trực tiếp chết ngất.
“Cục cưng… Bắn vào rồi, ừm, ông xã đều bắn vào… Có phải tử cung tràn đầy, rất thoải mái hay không… Có phải ông xã làm em rất sướng đúng không?”Tuy bắn xong, nhưng đại côn thịt chỉ hơi mềm đi một chút, vẫn nặng trĩu nhét đầy trong thủy huyệt, vừa cử động là ngứa ngáy.
Diệp Tịch Nhan còn đang chảy nước bọt.
Cả người cô như đang ngâm mình trong suối nước nóng, không nói được một câu nên lời, mỗi lỗ chân lông đều đang sảng khoái.
Thật sự có khả năng là chó hình người.
Khiến cô thật thoải mái…Cô xoa bóp gương mặt anh đầy cưng chiều: “Làm tốt lắm, cục cưng của em, siêu cấp vừa lòng.
”Hứa Vong Xuyên: “…”Thấy anh kinh ngạc, Diệp Tịch Nhan mừng rỡ nheo mắt lại, thở dài hết giận, ôm lấy cổ Hứa Vong Xuyên hôn lên.
Môi và răng giao triền, lưỡi và lưỡi tương dung, cô hôn đến anh không thở nổi, tay chân cứng đờ.
Chỉ là một nụ hôn, côn thịt lại bành trướng lần nữa, trở nên vừa thô vừa cứng, giống như bàn ủi cắm bên trong cơ thể mềm mại của thiếu nữ.
Diệp Tịch Nhan kêu lên một tiếng, ngón tay chọc cái mũi của anh.
“Cẩu cẩu hư.
”“Cục cưng hư.
”“Không được học cách nói chuyện của em.
” Diệp Tịch Nhan bĩu môi.
Hứa Vong Xuyên ôm cô, đôi mắt giống như chó hoang nhìn chằm chằm không chớp: “Diệp Tịch Nhan, em thật xinh đẹp.
”Cao trào qua đi gương mặt cô đỏ bừng lên, xinh đẹp không gì sánh bằng.
Tiểu huyệt cũng mềm mại trơn ướt.
Vừa thao lập tức ra nước.
Khiến khắp nơi đều là nước của cô.
.