Mạt Thế Chi Tra Thụ Trọng Sinh

Chương 22: Biến mất


Đọc truyện Mạt Thế Chi Tra Thụ Trọng Sinh – Chương 22: Biến mất

Edit: Miu

Kỳ Ninh cũng không nghe theo lời của Mộ Hàm Phong, đem xe dừng phía trước đàn tang thi đang không ngừng tới gần mà chạy xe qua một bên nháy mắt vọt lên trước xe của Mộ Hàm Phong, ngừng lại cách họ khoảng mười ba mét.

Đầu trọc đột nhiên thoát khỏi trói buộc của tiểu Cổ Dạ muốn đem xe quay trở lại.

“Mệnh lệnh của đội trưởng,cậu dám không nghe theo?”

Kỳ Ninh không có hứng thú cùng tên đầu trọc này phân cao thấp, một phen đem đầu trọc kéo lại chỉ vào đàn tang thi đang không ngừng lại gần cho hắn xem.

“Đó là đội trưởng của anh,hắn với tôi thì có liên quan gì? Nếu như anh muốn chết cũng đừng kéo theo chúng tôi!”

Đầu trọc trừng mắt nhìn Kỳ Ninh một cái, lại nhìn đàn tang thi dần dần bắt đầu quay quanh bọn họ, trong lòng cũng có chút sợ hãi. Lấy dị năng hệ lực lượng của hắn, đương nhiên là có thể diệt một phần lớn tang thi sơ cấp để chạy đến chỗ bọn Kiều Hàm và Mộ Hàm Phong cách mười mét phía sau. Nhưng quả thực hắn không thể đảm bảo được trong khoảng cách mười mét này hắn không bị thương.

“Đầu trọc! Cậu cứ ở đó, không cần lại đây!”

Mộ Hàm Phong liếc nhìn Kỳ Ninh một cái liền phân phó cho đầu trọc. Bất quá cũng chỉ là một vài tang thi sơ cấp hỗn loạn xen lẫn vài tang thi cấp một mà thôi, hắn cũng không để trong lòng. Mộ Hàm Phong quay đầu ôn hòa nói với Tưởng Yên Nhiên đang ngồi phía sau.

“Cô chờ một lát,không cần sợ hãi.”

Phía bên này, đầu trọc quả thực không có cơ hội xông qua bên Mộ Hàm Phong bởi vì hắn, Kỳ Ninh và tiểu Cổ Dạ đã bị tang thi vây quanh. Tuy nói tang thi sơ cấp không có uy hiếp gì lớn nhứng số lượng nhiều như vầy quả thực giết chúng có không ít phiền toái.

Kỳ Ninh lấy ra thanh đao của mình, còn chưa bắt đầu giết tang thi dã bị tiểu Cổ Dạ lôi qua.

“Hắc! Anh Kỳ Ninh, anh dùng cái này đi!”


Tiểu Cổ Dạ đưa cho cậu một cây côn sắt. Kỳ Ninh liếc nhìn xung quanh một cái mới phát hiện người của dong binh đoàn Thiết Ưng đều dùng côn sắt làm vũ khí. Chẳng qua bên hông Mộ Hàm Phong tựa hồ còn có một cây súng ngắn.

Thân thể Kỳ Ninh đã được nước suối trong không gian cải tạo qua, sức lực khá lớn, một gậy đã có thể đem đầu tang thi đánh nát. Đầu trọc và tiểu Cổ Dạ sức lực cũng không hề yếu, một đòn cũng có thể giết chết một tang thi.

Kỳ Ninh cố ý quan sát tiểu Cổ Dạ liền phát hiện bé không cần người khác giúp đỡ. Nếu có tang thi xông đến sẽ trực tiếp dùng dị năng ẩn thân, sau đó lại xuất hiện đánh vỡ đầu tang thi.

Phía bên Mộ Hàm Phong lại tương đối náo nhiệt hơn nhiều.

Xe của bọn họ vốn dĩ cách đàn tang thi gần nhất, hơn nữa lại thường xuyên vang lên tiếng kêu sợ hãi của tiểu Vân khiến cho đàn tang thi tấn công bọn họ nhiều hơn bọn Kỳ Ninh.

Mộ Hàm Phong và Kiều Hàm ban đầu còn có thể duy trì không sử dụng dị năng mà chỉ sử dụng côn sắt. Thế nhưng bọn họ cũng chỉ là dị năng giả cấp một, tuy nói rằng bên trong thân thể có dị năng nhưng lại hơn người thường không bao nhiêu, số lượng dị năng dùng mỗi ngày là có hạn. Nếu bọn họ đem số lượng dị năng tiêu hết, cơ thể nhất định sẽ vô cùng suy yếu, thậm chí so với người thường còn không bằng. Đây cung là lý do dong binh đoàn Thiết Ưng được gọi là dong binh đoàn côn sắt.

Tiểu Cổ Dạ và đầu trọc thì tốt hơn một chút. Vì hai người là dị năng giả hệ lực lượng, sức mạnh là cường hoá cơ thể cho nên cũng không có hạn chế số lần sử dụng. Nhưng Mộ Hàm Phong là dị năng giả hệ phong còn Kiều Hàm là dị năng giả hệ tinh thần, tuy rằng so với dị năng hệ lực lượng cường đại hơn nhưng vì phải hạn chế số lần sử dụng bọn họ cũng không có cách nào dùng toàn lực.

Không những vậy, bên Mộ Hàm Phong và Kiều Hàm còn có thêm hai người. Bọn họ vừa phải bảo vệ cho Tưởng Yên Nhiên trong xe lại vừa phải bảo vệ cho tiểu Vân đang không ngừng la hét chói tai. Cho nên bọn họ không cách nào không sử dụng dị năng để dẫn tang thi đến chỗ mình.

Kỳ Ninh một bên giết tang thi một bên phóng tinh thần lực quan sát tình huống của Tưởng Yên Nhiên.

Lúc trước Mạc Dịch Phàm từng nói với cậu về nguyên nhân thức tỉnh dị năng sau hồng vũ, cho nên cậu liền cố ý tìm hiểu một chút. Chỉ có những người hôn mê trước khi hồng vũ xuất hiện và những người uống phải nước biến đổi mới đột nhiên thức tỉnh được dị năng. Nếu nói như thế thì Tưởng Yên Nhiên không thuộc vào bất luận trường hợp nào. Như vậy tại sao cô ta lại đột nhiên có được dị năng không gian? Hay là cô ta vẫn còn món pháp bảo nào khác? Nếu đúng như vậy thì song dị năng thuấn di và không gian nổi tiếng khắp căn cứ Tây Bắc của cô ta kiếp trước là từ đâu có? Phải biết là dị năng giả không gian có khả năng thi triển nhiều loại kỹ năng, tuyệt đối không chỉ đơn giản để chứa đồ. Tưởng Yên Nhiên cho dù có muốn giả trang cũng không thể giả trang.

Bản thân Kỳ Ninh kiếp trước cũng là giả trang thành một phế dị năng giả không gian chỉ có thể chứa đồ mà thôi. Nếu Tưởng Yên Nhiên không hề thức tỉnh dị năng không gian thì kỹ năng thuấn di và không gian nhận* của cô ta làm sao có được?

(* không gian nhận là loại kỹ năng đưa người hoặc sinh vật sống vào không gian ấy)


Kỳ Ninh đang nỗ lực suy nghĩ thì bên kia Tưởng Yên Nhiên và tiểu Vân đang cuộn tròn trên thùng xe phía sau. Hai người ban đầu là cùng nhau trốn sau xe nhưng tiểu Vân quá sợ hãi, một chốc lại la hét chói tai. Tưởng Yên Nhiên nguyên bản còn muốn trấn an tiểu Vân một chút nhưng lại thấy tiểu Vân không ngừng la hét lôi kéo tang thi về phía này, cô ta liền lập tức từ bỏ ý định.

Thế nhưng vận khí của Tiểu Vân quả thực không tồi. Mỗi lần cô ta dẫn tang thi đến, Mộ Hàm Phong đều sẽ giết chết. Còn Tưởng Yên Nhiên thì ngược lại. Kiều Hàm vẫn luôn đứng cạnh Tưởng Yên Nhiên bởi vì giết tang thi mà không tự giác di chuyển đến nơi khác. Lúc này một con tang thi gương mặt đen đuốc, nhe ra hàm răng nanh biến dị và móng tay bén nhọn xông qua cửa sổ xe đi vào.

Đây là… tang thi cấp hai!

Kỳ Ninh lập tức nghĩ tới là vì chỉ có tang thi cấp hai mới lộ ra răng nanh, móng tay cũng trở nên bén nhọn có thể lập tức phá vỡ cửa sổ xe.

Bên này Tưởng Yên Nhiên nhìn thấy tang thi kia tiến đến, trong mắt bỗng hiện lên tia kiên quyết. Nhưng không đợi cô ta có động tác, phía trước đột nhiên có một cơ thể ấm áp chặn lại. Chờ Tưởng Yên Nhiên nhìn lên, cô ta đã được một bàn tay kéo đến nơi an toàn. Mà tiểu Vân lại thay thế vị trí vừa rồi của Tưởng Yên Nhiên, bị tang thi cấp hai cắn vào cổ, màu máu đỏ tươi không bao lâu liền biến thành đen.

Một lưỡi đao gió xẹt qua cổ của tang thi cấp hai. Nhưng lưỡi đao gió này không hề tạo ra bất kì thương tổn gì trên người tang thi thậm chí khiến nó nổi giận, dùng tay bóp nát đầu xe. Trong nháy mắt đầu xe vỡ tan, chiếc xe hoàn toàn bị hỏng mà tang thi cấp hai kia cũng vụng về tự nhốt mình bên cửa sổ xe. (:))) ngu gì ngu dữ em)

Lần này Mộ Hàm Phong trực tiếp dùng súng bắn vào người tang thi cấp hai liên tiếp ba phát mới khiến nó chậm rãi ngã xuống. Bên kia Kiều Hàm nắm vững thời cơ, nhanh chóng lấy ra thanh đao ở trong ống quần, hung hăng đem đầu tang thi cấp hai cắt xuống. Con tang thi cấp hai kia bởi vì không có được trí thông minh chiếm ưu thế mà chết đi. (poor thi)

Tưởng Yên Nhiên lúc này được Mộ Hàm Phong bảo hộ trong ngực nhìn thấy tang thi chậm rãi đến gần, cô ta cũng chỉ có thể cầm lấy côn sắt, xua đuổi những tang thi đó.

Ban đầu khi tang thi cấp hai muốn tấn công Tưởng Yên Nhiên, Mộ Hàm Phong đã nhanh tay đem tiểu Vân gần hắn đẩy vào trước người Tưởng Yên Nhiên chắn giúp cô ta. Sau đó liền đem Tưởng Yên Nhiên kéo vào bên người.

Tưởng Yên Nhiên cảm kích nhìn Mộ Hàm Phong nhưng hắn lúc này lại không có tâm trạng đi an ủi cô ta. Hắn nhìn thoáng qua ấy chục tang thi vẫn còn dư lại cũng chỉ có thể cầu nguyện chúng chỉ là tang thi sơ cấp hoặc tang thi cấp một mà thôi.

” Tang thi đã bắt đầu tiến hoá. Kỳ Ninh, đầu trọc, Cổ Dạ, các người mau đến chỗ của tôi, bên người tôi có súng. Chỉ có đạn mới có thể giết được tang thi tiến hoá.”


Mộ Hàm Phong la lớn, ý muốn làm cho ba người kia di chuyển khiến tang thi tấn công họ mà dời đi lực chú ý bên cạnh hắn.

Kỳ Ninh cười nhạt một tiếng cũng không có ý định qua bên đó, tiểu Cổ Dạ thì lại làm như không nghe thấy. Bọn họ bên này xem như là phòng tuyến thứ hai, những tang thi bên Mộ Hàm Phong không giết chết hoặc là cố ý để qua mới đến chỗ này. Vì vậy ba người Kỳ Ninh đối phó ít tang thi hơn bên Mộ Hàm Phong nhiều. Chỉ có ngu ngốc mới mạo hiểm vượt qua tầng tầng lớp lớp tang thi đến chỗ chiếc xe bỏ đi cách vị trí hơn mười mét kia.

Nhưng sự thật chứng minh, ngu ngốc không phải không có.

Đầu trọc sốt ruột nhìn vài người cách mười mét bên kia, hắn cũng biết lời nói của Mộ Hàm Phong có ý đồ. Nhưng Mộ Hàm Phong là người thu nhận hắn, đối với hắn vẫn luôn coi trọng. Huống hồ bên kia còn có người anh em cùng nhau lớn lên với hắn – Kiều Hàm.

“Kiều Hàm! Cậu bên đó sao rồi?”

Đầu trọc hô to một tiếng, quyết định chỉ cần Kiều Hàm nói không ổn hắn lập tức sẽ đi qua đó.

Kiều Hàm cũng không muốn đầu trọc phải mạo hiểm lớn đi qua bên này. Nhưng khi hắn định nói không có việc gì, cậu không cần phải qua đây thì Mộ Hàm Phong bên cạnh đôi mắt loé lên, di chuyển cơ thể, phút chốc phía sau lưng Kiều Hàm không có ai. Lúc này ba bốn con tang thi từ phía sau Kiều Hàm vọt lên.

Kiều Hàm không có thời gian đáp lời, nắm chặt côn sắt trong tay đánh tang thi đến tê dại. Đầu trọc bên này không cần Kiều Hàm trả lời, hắn nhìn thoáng qua xe của mình, cầm cây côn sắt đem ra. Trong tay chỉ cầm một cây côn sắt, hắn cứ như vậy đơn phương độc mã* từ giữa đàn tang thi đến bên kia. ( *một người một ngựa đi cứu vợ:)))

Kỳ Ninh sửng sốt đứng một bên nhìn đầu trọc. Cậu quả thực không nghĩ tới hiện tại còn có một người ngu ngốc đến như vậy. Ngu ngốc đến nỗi khiến người khác vừa thấy đáng yêu vừa thấy đáng tiếc. ( tạm biệt anh đầu trọc từ đây thôi…)

Tiểu Cổ Dạ bỉu môi, lẩm bẩm nói.

“Anh Kỳ Ninh! Em thấy rõ ràng đội trưởng và anh Kiều Hàm lưng đối lưng. Nhưng đội trưởng lại di chuyển nên mới khiến anh Kiều Hàm vừa phải đối trước vừa phải đối sau khiến cho chú đầu trọc phải đi đến.”

Kỳ Ninh không trả lời, cậu nhìn thoáng qua xung quanh càng ngày càng ít tang thi liền quay sang tiểu Cổ Dạ.

“Anh đi giết tang thi. Tiểu Cổ Dạ, em cầm chuỷ thủ (dao) này, đem tinh hạch trong óc tang thi cấp một lấy ra.”

Tiểu Cổ Dạ cũng không có tâm tình tiếc nuối vì đầu trọc, vẻ mặt đưa đám bắt đầu làm việc.


Bên này Mộ Hàm Phong nhờ có đầu trọc thu hút một bộ phận tang thi, Tưởng Yên Nhiên cũng biết giết tang thi nên nhiệm vụ của bọn họ giảm đi một phần.

Giờ phút này Tưởng Yên Nhiên không còn cuộn trong trong lòng của Mộ Hàm Phong nữa. Cô ta đã thấy tận mắt tiểu Vân bị Mộ Hàm Phong đẩy ra làm tấm khiên, sau đó còn lập kế Kiều Hàm dẫn qua đầu trọc. Trong lòng Tưởng Yên Nhiên rất rõ ràng, mặc dù không gian của cô ta hữu dụng với Mộ Hàm Phong, nhưng thời điểm một trong hai người cần phải chết một, Mộ Hàm Phong cũng sẽ không chút do dự đem cô ta làm tấm khiên. Vì vậy Tưởng Yên Nhiên chậm rãi kéo ra khoảng cách với Mộ Hàm Phong, đến gần Kiều Hàm.

Đáng tiếc quyết định này của Tưởng Yên Nhiên không hề đúng lúc. Kiều Hàm quả thực so với Mộ Hàm Phong còn có chút thiện tâm nhưng lực chú ý của Kiều Hàm lúc này đều đặt lên người của đầu trọc, căn bản không hề để tâm đến cô gái xa lạ chỉ quen biết chưa đến một ngày kia. ( JQ a~~)

“Rống rống…”

Tưởng Yên Nhiên cầm vũ khí đối phó với con tang thi đầu tiên bên cạnh mình, quả thực không thể xui hơn nữa, con tang thi này lại là một con cấp hai!

Tưởng Yên Nhiên thực muốn khóc đến nơi. Cô ta nhìn khoảng cách ngày càng gần với tang thi, lại quan sát thấy không ai chú ý đến bên này. Tưởng Yên Nhiên cắn môi, bỗng nhiên biến mất tại chỗ!

—–

Tác giả có lời muốn nói:

Mạc tiểu công đang điên cuồng tìm kiếm Kỳ tiểu thụ.

Mạc tiểu công ( nghiến răng): Nếu tìm thấy Kỳ tiểu thụ, trước tiên phải đánh mông, rồi hảo hảo giáo dục một phen, cuối cùng phải cọ cọ sờ sờ,…

Về sau khi Mạc tiểu công tìm thấy Kỳ tiểu thụ, những chuyện đã tính trước vẫn xảy ra, có điều trình tự biến thành…

Trước tiên cọ cọ sờ sờ, sau đó trên giường hung hăng giáo dục một phen, cuối cùng…. đánh mông!

Editor xàm ngôn:

Ahihi quả thực trốn thuế hơi lâu. Chậc chậc! Quả thực thân là một editor ta vẫn chưa đọc hết truyện đâu. Cầu hãy có H~~


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.