Mạt Thế Chi Ôn Dao

Chương 522: Giáp Trùng Tinh Quang


Đọc truyện Mạt Thế Chi Ôn Dao – Chương 522: Giáp Trùng Tinh Quang


Ôn Dao giương mắt nhìn nhìn mũ chụp trên đầu, sau đó lại xem xét vẻ mặt trợn mắt há hốc mồm nhìn mình của Tề Cảnh Huy cùng Ôn Minh, từ từ đưa tay cởi mũ chụp xuống, nhẹ nhàng đặt lên trên máy móc vẫn còn bốc khói.
Ôn Dao ngẩng đầu, lộ ra một khuôn mặt nhỏ nhắn đầy vô tội, mở to mắt nhìn Tề Cảnh Huy, nhỏ giọng nói ra: “Con không phải cố ý đâu…”
Ôn Dao cũng không nghĩ đến máy móc này cùi bắp như vậy!
Tinh thần lực của mình còn chưa hoàn toàn phóng xuất ra hết có được hay không!
Ôn Dao cho rằng thứ này cho dù có kém mũ huấn luyện tinh thần lực của Thor một chút, thì cũng không kém đến như vậy?
Trên thực tế, ở giữa các đẳng cấp văn minh khoa học kỹ thuật thật sự có chênh lệch quá lớn…
“À…!À…!Cái này…”
Tề Cảnh Huy há miệng cả buổi, cuối cùng cũng tìm lại được âm thanh của mình: “Cái này không sao, lại để bọn hắn làm lại cái khác là được rồi!”
Ôn Minh ở một bên không nói chuyện, cậu xoa xoa cái trán của mình, cảm thấy mình cần tìm một chỗ yên lặng một chút, hôm nay bị đả kích hơi bị lớn à.
Tề Cảnh Huy nhặt bản hướng dẫn trước đó vì kinh sợ mà đánh rớt xuống đất, bắt đầu lật xem máy móc có ghi về việc phải gánh chịu tinh thần lực lớn nhất hay không, cô nhóc này lại đốt chiếc máy này luôn, tinh thần lực này mạnh lắm đấy!
Lật cả buổi cũng không thấy có ghi, chỉ viết căn cứ theo tính toán của bọn hắn, trình độ dị năng giả đạt được trị số 10 hẳn là tinh thần lực cấp 8, bởi vì hạn chế tài liệu, đây là trị số lớn nhất mà bọn hắn có thể tính toán ra.

Hơn nữa bởi vì vẫn chưa nghe nói có dị năng giả tinh thần lực cấp 8, cũng không biết có đúng hay không, dù sao ai cũng không biết dị năng và tinh thần lực đến tột cùng có hạn mức cao nhất nào.
Do đó cường độ tinh thần lực của Dao Dao đã hoàn toàn vượt qua phạm vi năng lực chịu đựng của chiếc máy này.
“Dao Dao, con dùng bao nhiêu tinh thần lực? Không có làm những thứ khác chứ?”
Tề Cảnh Huy cảm thấy vẫn phải xác định một chứ xem cô nhóc này đến tột cùng dùng bao nhiêu tinh thần lực, có làm động tác nào hay không.
Ôn Dao nghĩ nghĩ, vốn lắc đầu, sau đó đưa tay vẽ một vòng tròn: “Toàn bộ.”
A, toàn bộ tinh thần lực à, cũng may còn khá tốt, nếu chỉ dùng một nửa đã khiến máy móc bị hư như vậy thì thật quá kinh khủng, cũng may là toàn bộ.
Bàn tay Tề Cảnh Huy cầm bản hướng dẫn siết thật chặt, trong lòng âm thầm đưa ra quyết định.
Anh tiến lên vỗ nhẹ lên bả vai Ôn Dao, nói với hai anh em: “Chuyện này chúng ta xem như không xảy ra, trước giữ bí mật, đừng nói ra.

Dao Dao, con giội chút nước cho cái máy này đi.”
Ôn Minh nhìn em gái thật sự giội nước cho chiếc máy đo lường tinh thần lực kia, quay đầu hỏi: “Thế…!nhà ông ngoại…”
“Tạm thời không nói, gặp nhau rồi nói sau.”
Bởi vì thu phục từng căn cứ loại nhỏ, trong căn cứ đã thành lập tháp tín hiệu, cộng thêm một ít kỹ thuật Thor cho, bây giờ giữa các căn cứ cũng đã khôi phục thông tin cơ bản.
Nhưng thông tin này tạm thời đã bị giới hạn ở phía chính phủ, còn chưa phổ biến hoàn toàn ra ngoài.
Tề Cảnh Huy lo lắng chính là lúc liên hệ với người nhà họ Hạ sẽ bị những người khác nghe lén, tuy bọn họ cùng một phe với Trịnh Viêm Bân, nhưng có nhiều thứ không thể nói ra hết được.
Dao Dao đã đủ đặc biệt rồi, hơn nữa cái này, anh lo lắng cuối cùng đối phương sẽ thay đổi cách nghĩ nguyên bản đấy.
Ôn Minh gật gật đầu, cậu nhìn nhìn mấy móc bị đốt cháy, đôi mắt nhẹ rủ xuống, không biết đang suy nghĩ gì.
“Được rồi, kiểm tra cũng đã kiểm tra xong, bây giờ chúng ta nói đến một chuyện khác.”
Tề Cảnh Huy đi qua hai chiếc máy ngồi xuống chiếc ghế salon ở một bên khác, anh gọi hai người Ôn Minh đến ngồi, giải thích nói: “Ôn Minh, có lẽ con cũng biết bác gọi hai con đến vì vì Ôn Dao tìm được loại côn trùng biến dị cùng khoáng thạch kia.”
“Vâng.”

“Là như vầy, loại côn trùng này tạm thời còn chưa nghiên cứu ra cái gì, cũng không rõ lắm rốt cuộc chúng làm sao ăn kim loại vào rồi cuối cùng lại tạo thành một loại khoáng thạch như vậy, nhưng bọn hắn phát hiện khoáng thạch này rất dễ dung hợp với các loại nguyên liệu kim loại khác, hơn nữa có loại khoáng thạch này gia nhập vào sau đó tạo thành một loại kim loại có tính bền dẻo vào tính phòng ngự gia tăng rất nhiều, đây là một loại kim loại vô cùng hiếm có, cho nên bọn hắn hy vọng có thể tận hết khả năng tìm thêm về, để nghiên cứu chế tạo ra một loại vũ khí kiểu mới.”
“Cho nên muốn chúng con đi thu thập những loại khoáng thạch kia?”
“Đúng vậy, còn hy vọng có thể mang thêm nhiều côn trùng còn sống trở về.

Đúng rồi, bọn hắn tạm thời đặt tên cho loại côn trùng biến dị này là Giáp trùng Tinh Quang” bởi vì trên lưng bọn chúng có đồ án rất xinh đẹp.”
Ôn Minh nghĩ nghĩ, hỏi Ôn Dao bên người: “Dao Dao, em nói ở trong thành phố phế tích kia còn có một sào huyệt?”
“Vâng.”
Nhìn thấy bộ dáng Ôn Minh cúi đầu trầm tư, Tề Cảnh Huy thất kinh: “Bác nói con này Ôn Minh, con sẽ không có ý định đánh thẳng vào hang ổ của người ta chứ? Con xác định có thể làm được à? Những con bọ cánh cứng kia thân thể vô cùng cứng rắn, coi chừng bị người ta bao phủ hết đấy! Còn có, đừng làm chuyện mổ gà lấy trứng, đều chết hết ai khiêng khoáng thạch cho con chứ!”
Đối với khoáng thạch hữu dụng lại có từ loài bọ cánh cứng bay lượn này làm cho Tề Cảnh Huy cũng cảm thấy rất thần kỳ, thật đúng sống lâu rồi mới thấy chuyện quý hiếm kỳ lạ gì cũng có thể gặp được.
Nhưng chuyện này so với tận thế bây giờ, quả thật cũng không coi vào đâu nữa rồi.
“Con chưa nói gϊếŧ toàn bộ mà.”
“Vậy con muốn làm gì?”
“Mời chúng chuyển nhà nha.”
Ôn Dao phát hiện thánh phố bọn chúng ở cách căn cứ Hoa Nam có chút xa à nha, Ôn Minh nghĩ có phải nên tìm một thành phố hoang phế cách gần căn cứ, nuôi nhốt bọn chúng ở đó, thuận tiện thu thập khoáng thạch.

“Ý định cụ thể làm như thế nào?”
Đối mặt với vấn đề của Tề Cảnh Huy, Ôn Minh lắc đầu: “Cụ thể áp dụng thế nào con còn cần suy nghĩ lại, hôm nay con trước đi với Ôn Dao dò thám tình huống, khảo sát rồi sau đó trở về thu xếp sau.”
“Cũng được, trước đi dò thám cũng tốt, các con đi đi.”
Đi ra khỏi văn phòng Tề Cảnh Huy, Ôn Minh thở dài nhẹ nhỏm, sau đó xoay người yên lặng nhìn chằm chằm vào Ôn Dao, dùng một loại ánh mắt quái dị dò xét trên dưới, giống như phát hiện một thứ gì mới.
Ôn Dao hơi mở to mắt, dùng ánh mắt dịu dàng khó có được mà hỏi: “Anh, sao vậy?”
“Không có việc gì.”
Ôn Minh gõ đầu của mình, cậu chỉ đang nghĩ vì sao đều cùng là cha mẹ sinh ra, lại có chênh lệch lớn như vậy, khiến cho người làm anh như cậu cảm thấy có chút thất bại rồi.
“Không nghĩ đến Dao Dao nhà chúng ta lợi hại như vậy!”
Ôn Minh đưa tay vuốt vuốt đầu Ôn Dao, làm rối loạn mái tóc Ôn Dao rồi lại đưa tay nhéo nhéo khuôn mặt Ôn Dao, trước lúc Ôn Dao đưa tay muốn đánh cậu cậu đã nhanh chóng rút tay lại, quay người chạy ra ngoài.
“Dao Dao, em ở nơi này chờ anh một chút, anh đi chuẩn bị chút đồ, lập tức sẽ trở lại ngay!”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.