Đọc truyện Mạt Thế Chi Ôn Dao – Chương 508: Anh Em
Thor dùng ngón trỏ gãi gãi thái dương, không nói gì.
Chẳng lẻ muốn hắn nói cô đừng tưởng tượng nữa, Từ Dương đã chết từ sớm rồi? Trước kia đại nạn không chết là do tôi giả trang hay sao?
Hạ Y Huyên hít sâu một hơi, đưa tay lau lau khóe mắt, cười cười áy náy với Thor: “Xin lỗi, có chút thất thố rồi.”
“Không có việc gì, tôi hiểu.”
“Được rồi, nói nhiều như vậy, thời gian cũng không còn sớm nữa, Dao Dao cũng đến rồi, chúng ta xuất phát đi.”
Xuất phát?
Ôn Dao nghi hoặc nhìn về phía Hạ Y Huyên, không biết cô nói có ý gì.
“Thor nói muốn ra ngoài đi dạo, xem xem căn cứ chúng ta có bộ dáng gì, mời chị làm hướng dẫn.
Dao Dao, em cũng không ở đây hơn mấy tháng, cùng đi đi! Căn cứ biến hóa thật lớn, lúc chị trở lại cũng hoảng sợ lắm đấy!”
Ôn Dao lắc đầu, từ chối không nhận lời mời của Hạ Y Huyên, ở nước M chạy khắp nơi mấy tháng trời, bây giờ Ôn Dao cũng không muốn động.
Hơn nữa hiện tại trời nóng nực, bên ngoài mặt trời nắng nóng như thế, Ôn Dao thầm nghĩ ở trong phòng sướng hơn.
Thấy khuyên nhủ thế nào cũng không động, hơn nữa em họ nhỏ vừa mới trở về, sau này sẽ có rất nhiều cơ hội, Hạ Y Huyên cũng không khuyên nữa, mà dẫn theo Thor cùng Ngữ Điệp ra cửa.
Tiểu Tiểu chất mấy khối băng ở bốn phía trong phòng, cả gian phòng lập tức mát hẳn lên, Ôn Dao lập tức ngồi xếp bằng dưới đất bắt đầu sửa sang thu hoạch mấy tháng qua.
Một phần là dị thực chưa thấy qua hái được trước đó, mỗi loại Ôn Dao chọn ra vài cọng, chuẩn bị đưa đến viện nghiên cứu sinh vật cho bọn họ hỗ trợ phân tích.
Còn có một vài móng vuốt sắc bén cùng da lông của dị thú bắt được, đến lúc đó đều cho anh trai.
Đương nhiên, quan trọng nhất bản tư liệu từ phòng thí nghiệm của nước M, ở đây Ôn Dao chỉ có một chút phương diện về thuốc, những thứ khác đều ở chỗ của Karl.
Không có cách nào, bộ nhớ máy tính của mình quá nhỏ, mới chứa hơn một chút đã muốn phát nổ.
Buổi chiều khoảng bốn hơn năm giờ, Ôn Minh mang theo binh sĩ trở về, báo cáo hết nhiệm vụ với Tề Cảnh Huy, sau đó Ôn Minh đến gian phòng của em gái.
“Giống như cao lên không ít rồi!”
Ôn Minh kéo Ôn Dao lên trước người khoa tay múa chân thoáng một phát, phát hiện trước khi chia tay Ôn Dao chỉ vừa đến ngực mình, mà bây giờ em gái đã sắp đến bả vai mình rồi, hơn nữa tóc cũng xén đi một ít, vốn tóc mái ngang trán, cũng đã biến thành ba mái rồi.
Ôn Minh vốn muốn bẹo má em gái mình nhưng lúc đối diện với đôi mắt tĩnh mịch của Ôn Dao liền ngừng lại, đổi thành vuốt vuốt đầu.
“Bây giờ Dao Dao chúng ta cũng biến thành thiếu nữ rồi!”
Nhìn thấy cô bé mười năm trước nằm trong trứng nước không khóc không náo thậm chí không có bất kỳ biểu lộ gì đã trưởng thành duyên dáng yêu kiều như thế, chẳng biết tại sao Ôn Minh lại có cảm giác vui mừng cùng thành tựu.
Chẳng lẽ đây là cậu sớm cảm nhận được cảm giác làm cha sao?
Lại vuốt vuốt đầu em gái, Ôn Minh bắt đầu cúi đầu xem những đồ vật chồng chất dưới chân.
“Dao Dao, đây đều là cái gì?”
Ôn Dao chỉ đồ vật trên mặt đất giới thiệu từng thứ, thẳng đến khi nói đến tư liệu trong máy tính, Ôn Minh nhịn không được vuốt vuốt mi tâm, cảm thấy đột nhiên có chút đau đầu.
“Anh nói…!các người…!việc làm này có chút lớn quá rồi đấy!”
Không nói đào vài mỏ của nước M, còn cướp sạch tài liệu chế tạo hàng không vũ trụ của người ta, cuối cùng càng trực tiếp hơn lấy gần hết tư liệu ở sở nghiên cứu người ta về!
Hai người kia cũng quá to gan lớn mật đi à nha!
Hơn nữa cuối cùng sự kiện kia cũng không nói trước với cậu một tiếng!
“Dao Dao, sau này ít làm chuyện như vậy, quá nguy hiểm.”
Sở nghiên cứu nơi như thế nào đương nhiên Ôn Minh rõ ràng, đặc biệt ở nơi như tận thế này, càng trọng yếu nhất.
Trọng binh canh gác, tầng tầng lớp lớp, không cẩn thận một chút sẽ đem chính mình kéo vào.
“Chưa tiến vào.” Ôn Dao biểu thị nếu như không cứu người, bọn họ sẽ không dấn thân vào.
“Chưa tiến vào? Vậy làm sao lấy được?”
“Quang não kia.”
Ôn Dao kể lại quá trình bọn họ lấy được những tài liệu này, chính là đến gần sở nghiên cứu rồi tìm một nơi không dễ dàng phát hiện, sau đó còn lại toàn bộ đều nhờ Karl rồi, hơn nữa căn bản không làm cho bất cứ người nào phát hiện.
“Như vậy sao…”
Ánh mắt Ôn Minh tối ám, văn minh khoa học kỹ thuật chênh lệch cực lớn, làm cho cả trái đất giống như một đứa bé con không hề có năng lực tự bảo vệ mình bại lộ hoàn toàn trước mặt bọn hắn, nói không chừng trước tận thế, bọn hắn thu hoạch đồ đạc càng thêm thuận tiện hơn, dù sao đây chính là thời đại mạng lười internet!
Ôn Minh nghĩ, những chuyện kia cần phải tiến triển nhanh hơn…
“Cho nên những tư liệu khác đều chỗ quang não kia, hơn nữa là Thor chủ động đưa ra ý kiến thu thập tư liệu sao?”
“Vâng.”
“Anh đã biết, đợi lát nữa anh sẽ đi tìm hắn.”
Ôn Minh búng nhẹ lên trán Ôn Dao, cười nói.
“Còn có cái này.”
Cuối cùng Ôn Dao lấy ra mấy khối khoáng thạch nhỏ nhặt trong thành phố phế tích kia đưa cho Ôn Minh.
Ôn Minh cầm lên một ít đặt trước mắt mình nhìn nhìn, lại dùng sức bóp, phát hiện vô cùng cứng rắn.
Ôn Minh khó hiểu hỏi em gái nhà mình: “Đây là cái gì?”
“Khoáng thạch.”
“Khoáng thạch? Cái này lớn lên cũng quá quy tắc rồi!”
Đợi Ôn Dao giới thiệu xong lai lịch loại khoáng thạch này, Ôn Minh vô ý thức đưa khoáng thạch trong tay lên mũi ngửi ngửi!
Ngay chóp mũi mùi gì cũng không có, có điều Ôn Minh nhìn thấy đôi đồng tử em gái có chút mở rộng, mới kịp phản ứng chính mình làm cái gì.
Cậu không được tự nhiên ho nhẹ một tiếng, cậu chỉ là không quá tin tưởng đây là phân của côn trùng Phệ Kim Trùng kia thôi, không có ý gì khác!
“Khục, thế, thế côn trùng kia lớn lên có dạng gì?”
Ôn Minh vội vàng chuyển chủ đề, hi vọng chuyện này nhanh giúp mình trở mình.
“Phanh.”
Trên sàn nhà đột nhiên rớt xuống một khối băng lớn tỏa khí lạnh um tùm, tiến sát nhìn vào, bên trong có ba con bọ cánh cứng biến dị lớn bằng bàn tay người trưởng thành bị đông cứng.
Cách khối băng nhìn không rõ hình dạng của bọn nó, nhưng phần lưng có đồ án đầy sao sáng chói kia còn xuyên thấu qua tầng băng đập vào mắt Ôn Minh.
Ôn Minh ngồi xổm người xuống gõ khối băng, quay đầu hỏi: “Chính là cái này?”
“Vâng.”
“Thú vị, rõ ràng còn có bọ cánh cứng biến dị như vậy nữa à, quả thật chính là thế giới côn trùng nha! Nhưng vì sao trước kia không có người phát hiện ra?”
Ôn Minh cảm thấy có chút kỳ quái, Dao Dao bọn họ đi đến tòa thành phố phế tích kia chính là nơi ba tháng trước trải qua một trận đại chiến giữa người và Zombie, hơn nữa còn là một trong những thành phố cậu phụ trách.
Tuy dành lấy được thắng lợi, nhưng tổn thất của bản thân cũng rất lớn, cuối cùng trước lúc rời đi còn tiến hành tra xét toàn thành phố, phòng ngừa bất luận con Zombie nào chạy trốn.
Đầu con bọ cánh cứng này cũng rất lớn, không có khả năng không bị phát hiện.
Hay là nói gần đây xuất hiện sinh vật biến dị kiểu mới này? Hoặc vẫn luôn có, chỉ là mới chuyển đến thành phố kia?
Cách tận thế bộc phát đã hơn một năm rồi, bây giờ dị năng giả mới thức tỉnh cũng đã càng ngày càng ít, không còn nhiều như thời điểm sơ kỳ, dường như gien tiềm năng trong thân thể mỗi người đã ổn định lại rồi, duy nhất đặc thù chính là tỷ lệ thức tỉnh dị năng của trẻ em bắt đầu gia tăng, đặc biệt là từ tám tuổi đến mười bốn tuổi, mà sở nghiên cứu bên kia đối với hiện tượng như vậy cũng không có một lời giải thích nào xác định.
Xem ra đến lúc đó có khả năng phải đi đến thành phố kia một chuyến rồi…
Ôn Minh đem khối băng cùng khoáng thạch đều thu vào Không Gian Quang Giáp Thor cho, cuối cùng xoa nhẹ lên đầu nhỏ của Ôn Dao: “Đến lúc đó anh đưa hết cho những nhân viên nghiên cứu kia xem, xem có thể nghiên cứu ra cái gì hay không.
Đúng rồi, sở nghiên cứu cũ trong căn cứ đều đã dọn đi rồi, bởi vì có quá nhiều người trong căn cứ, dễ xuất hiện sơ sẩy, bởi vậy đều dọn đi rồi.
Chờ anh nói chuyện cùng Thor, lại báo cáo cái kia với bác Tề, qua vài ngày dẫn em đến chỗ kia nhìn xem, nơi này còn có vài người quen biết cũ nha.”.