Mạt Thế Bảo Hộ [ Mạt Thế - Tùy Thân Không Gian ]

Chương 56: Đôi Lời Từ Editor


Đọc truyện Mạt Thế Bảo Hộ [ Mạt Thế – Tùy Thân Không Gian ] – Chương 56: Đôi Lời Từ Editor

Hi các bạn, là mình Fuurin đây. Dù đã viết lời cám ơn ở chương 50 rồi, nhưng mình vẫn muốn dành riêng một phần ở đây để tâm sự đôi lời cùng các bạn.

Ngày mình đăng chương đầu tiên của truyện lên là ngày 25/10/2017, lúc đó mình chỉ vừa tập tành edit, lại đang cuồng thể loại Zombie mạt thế, nên đã bất chấp để mò cho ra một bộ mạt thế mà edit. Mình tìm được bộ này trong tàng thư viện, lúc tìm đọc nhận xét của các bạn, thì mình thấy chỉ có duy nhất hai lời bình luận về truyện, và cả hai đều là bình luận chê bai. Một người nói là “siêu cấp ngu ngốc”, người còn lại viết một bài siêu dài chỉ ra nữ chính dở tệ ra sao, ví dụ như: “Trực giác ngoại trừ khiến nữ chính cảm giác bất an ra thì chả giúp được nàng thay đổi tình huống cái gì, cũng có thể vì nàng không đủ thông minh cho nên cảm ứng được nguy hiểm vẫn khiến sự tình loạn thất bát tao.” Với luận điểm này, thật ra mình không hề thấy trực giác của nữ chính vô dụng, ngược lại nó rất nhạy bén và giúp cô cùng mọi người thoát được nhiều bận đó chứ, ngay từ đầu truyện nhờ có nó mà cô dự trữ được đủ thức ăn và thay khóa nhà để đề phòng còn gì. Tiếp theo, “nàng sợ hại cha mẹ nên rời đi, sau biến thành dị năng giả. Nàng biết bản thân dị thường rất có khả năng bị đưa vào phòng thí nghiệm, cố gắng né căn cứ bị tình nghi có phòng thí nghiệm, nhưng vì cảm ứng được bà chị dâu bỏ rơi cha mẹ mình mà vẫn chạy đến căn cứ ấy để hỏi một câu cha mẹ mình ở đâu. Rõ ràng bà kia nếu thấy được nàng sẽ tiết lộ vụ nàng bị cắn mà còn sống, vậy mà vẫn chả cẩn thận tí nào, tìm ả ta còn tìm vào buổi sáng, đĩnh đạc đi trên đường. Rốt cuộc vừa gặp ả ta đã la toáng lên hết thảy, nàng bị một đống nhân viên vây truy chặn đường. Đần độn”Tớ thấy cái này hoàn toàn là chê bai vô lý, cha mẹ bị bỏ lại cùng bà chị dâu độc ác, đương nhiên sẽ lo sốt vó đến mức phải lao ngay đi mà tìm hỏi cho ra lẽ chứ, còn về phần đụng độ, đó là tình cờ , mà đã là tình cờ thì đâu ai biết nó sẽ diễn ra khi nào ở đâu?? Hơn nữa tình tiết này được đưa ra để tạo nên một cái kết về quả báo thích đáng cho ả Chu Lâm, sao mà lại thành ra vô lý được. 


Nói chung trên đây chỉ là một vài trích dẫn mà mình gặp được lúc tìm truyện, nó từng khiến cho mình suýt bỏ cuộc vì hiểu nhầm truyện mình đang edit thật sự có một nữ chính não tàn như vậy. Tuy nhiên mình vẫn có niềm tin là mình lựa chọn đúng. Mình thật sự không đọc bản convert của truyện mà edit chương nào mới đọc luôn chương đó. Nên trong cảm nhận của mình, diễn biến tâm lý của nữ chính từ lúc chỉ là một cô sinh viên bình thường, đến khi trải qua mạt thế thì trở thành con người cứng rắn là rất hợp lý, hơn nữa cô cũng rất thông minh và không vì nghịch cảnh mà trở thành kẻ xấu xa. Vì truyện chỉ dài có năm mươi chương nên đất diễn của nam chính cũng ít, và một số chi tiết chưa hoàn thiện lắm như việc cái kết không được trọn vẹn khi gia định Diệp Man chưa đoàn tụ với nhau cũng làm mình hơi tiếc! Có điều, tổng kết lại, theo mình thì đây là một bộ truyện không tệ, đáng để đọc, cốt truyện rõ ràng không lằng nhằng, kết hợp lý, vai phản diện và chi tiết không gian có liên quan đến nhau. Mình cực kỳ vui vì lúc trước đã lựa chọn làm truyện này!

Các bạn nếu tò mò về phần bình luận mình nhắc đến trong đây, thì có thể gõ từ khóa “Mạt thế chi thủ hộ” vào tàng thư viện là thấy. Từ lúc mình xem thấy nó, mình đã muốn viết ngay một bài thanh minh hộ cho nữ chính như thế này rồi, nhưng mình lúc đó chưa biết hết nội dung câu chuyện nên mình không dám, và để dành nó cho đến tận lúc này.


Một lần nữa, cám ơn các bạn đã cùng đồng hành với mình trong quãng thời gian vừa qua. Mình hứa sẽ hoàn thành thật tốt các truyện còn lại và nhiều truyện hơn nữa có thể, chừng nào các bạn còn ở bên mình! Còn các bạn, suy nghĩ của các bạn về bộ truyện này ra sao? Hãy cho mình biết với nhé :* Cám ơn các bạn rất rất rất nhiều :> Love you all <3


——– From Fuurin with love ——-


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.