Mạt Thế Bánh Bao Là Nữ Phụ

Chương 220


Đọc truyện Mạt Thế Bánh Bao Là Nữ Phụ – Chương 220


Ngay lúc Tần Hiểu Nguyệt bọn họ nơi này nói chuyện Hoa Vân Tường gia nhập Vân Bá, trong nhà đối diện cũng nháo đến khí thế ngất trời.

“Vân Tường, vì sao không gia nhập Nguyệt Tiêu?” An Bình oán trách nhìn con trai nhà mình.

“Mẹ, chuyện này mẹ cũng đừng hỏi, nói thật con cảm thấy may mắn trước kia đã không gia nhập Nguyệt Tiêu.

” Hoa Vân Tường cau mày nói, anh không thể mặc kệ cô bọn họ, nhưng bọn họ tới, trong nhà này từ đây sẽ không an tâm, những việc này còn không phải sẽ lại quấy rầy mấy người em họ sao.

Nói thật, Hoa Vân Tường biết một nhà ba người của mình vì sao sẽ thức tỉnh dị năng, chuyện này có quan hệ với em họ, nhưng nếu để cô mình đã biết chuyện này, còn không biết sẽ hố mấy người em họ như thế nào đâu, đặc biệt là cô nhìn em họ không vừa mắt, ai biết nếu cô biết dị năng có thể gây họa cho người khác hay không? Những việc này đều nên phòng bị nhân lúc chưa xảy ra, cho nên hôm nay anh trực tiếp gia nhập Vân Bá, vẫn là để cô bọn họ gây họa cho người Vân Bá đi, đừng lại gây họa cho em họ bọn họ.

Chỉ tiếc tiếng lòng của Hoa Vân Tường, Thượng Quan Vân cũng không biết, nếu anh ta biết, không biết anh có phải sẽ khóc không ra nước mắt hay không.


“An Bình, em cảm thấy hôm nay Vân Tường gia nhập Vân Bá là rất chính xác, anh em ruột còn tính toán rõ ràng, nếu gia nhập Nguyệt Tiêu, vạn nhất bọn họ chèn ép Vân Tường, vậy nên làm gì bây giờ?” Hoa Nhã ở bên cạnh hừ lạnh nói.

“Chuyện nhà của chúng tôi không cần cô xen vào.

” An Bình nổi giận, bà trực tiếp quát Hoa Nhã.

“Ba, ba xem chị dâu quát con.

” Hoa Nhã lập tức không thuận theo, không buông tha.

Hoa lão gia tử nhìn về phía An Bình, “Như thế nào? Chê chúng tôi phiền sao?”
An Bình nhìn về phía Hoa Thiếu Tề, “Chuyện này anh xem mà làm đi, nếu thật sự không được, chúng ta vẫn là chia tay đi, dù sao hiện tại cũng không có việc ly hôn này.


Nếu không phải An Bình, bọn họ có thể có chỗ ở tốt như vậy sao? Nếu không có An Bình, bọn họ còn đang đau khổ giãy giụa dưới tay thủ hạ của Lạc gia.

“An Bình” Hoa Thiếu Tề đỡ trán, hắn nhịn không được nhìn về phía em gái mình, “Em gái, qua hai ngày, một nhà các em dọn ra đi thôi!”
“Anh nói cái gì? Lại có thể để em dọn ra? Nhà này là nhà của lão gia tử.

” Hoa Nhã lập tức phản bác, nhưng rất nhanh cô ta nghĩ tới nơi này là An Bình mua, thậm chí cũng không có quan hệ gì với anh mình.

Hoa lão gia tử đột nhiên nói, “Các người là muốn bức tử tôi sao?”

Hoa lão gia tử nói, làm cho bọn họ đều ngừng cãi nhau, An Bình về phòng mình, đối với một phòng người như vậy, bà thật sự rất bất đắc dĩ, Hoa Nhã cũng là một người vô cớ gây rối, hơn nữa hai người háo sắc lại không có mắt xà nhà cùng Lương Ngọc, cái nhà này càng là không có cách nào để người ở.

“Mẹ!” Hoa Vân Tường nhìn mẹ mỏi mệt vô lực, lập tức cảm thấy thương tâm, theo lý thuyết mẹ nên giống dì bọn họ vậy, vô ưu vô lự mà sống, nhưng hiện tại cái nhà này, lại khôi phục dáng vẻ trước kia, cái gánh nặng này không chỉ có mẹ không muốn, thậm chí ngay cả anh cũng đều không muốn.

“Vân Tường, chuyện này không trách con, con cũng không cần tự trách, con làm như vậy là đúng, ai dính vào bọn họ người đó xui xẻo a, con không đi Nguyệt Tiêu là đúng.

” An Bình vô lực mà nói, “Không được nói, chúng ta nghĩ cách dọn đi thôi, từ bỏ căn nhà này.


“Mẹ, căn nhà này là chúng ta mua.

” Hoa Vân Tường muốn khóc.

An Bình đột nhiên cười, “Vân Tường, con là không dứt bỏ được bọn họ sao?”
“Mẹ, mẹ biết, con chỉ là kêu oan thấy mẹ.


” Hoa Vân Tường nhìn mẹ, có chút ủy khuất mà nói, căn nhà này rõ ràng là của bọn họ.

“Kỳ thật ở một bên khác, mẹ cũng có một căn phòng ở.

” An Bình chớp đôi mắt, căn hộ kia nàng phó thác cho Tiêu Thần, để Tiêu Thần tìm người trông giúp bà, Tiêu Thần đã từng nói qua, khi nào bà muốn thu hồi đều có thể.

Rốt cuộc xung quanh phòng ở kia tất cả đều là người của Tiêu Thần, cho nên thoạt nhìn cũng rất thuận tiện, tuy rằng không lớn, nhưng hai mẹ con họ ở tuyệt đối không có vấn đề, hơn nữa lương thực trong căn nhà kia nhiều hơn nơi này.

An Bình ở bên kia mua là tầng một, tầng một còn mang theo tầng hầm ngầm, tầng hầm ngầm kia tràn đầy tất cả đều là lương thực, chuyện này Tiêu Thần và Tần Hiểu Nguyệt đều biết, nhưng An Bình biết hai người họ tuyệt đối sẽ không nói ra bên ngoài.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.