Đọc truyện Marvel Thứ Nguyên Thánh Kinh Thần – Chương 57: Cảm Xúc Phong Ấn Chiến Đấu
Bên trong Franxius đang nhìn Kotori đám người cũng là nhẹ nhàng thở phào một cái, chung quy là gặp phải một cái rõ lí lẽ tinh linh , không cần đánh liền có thể kết thúc mà nói cái kia không thể tốt hơn.
“Như vậy, ngươi đặt chân ta chi lĩnh vực, có mục đích gì?”
Mukuro hơi hơi nắm chặt trong tay thiên sứ, cái thanh kia tên là ” Phong Giải Chủ”, nhắm ngay Karen phương hướng, trong ánh mắt có một chút cảnh giác.
May mắn ngoại trừ phương thức nói chuyện bên ngoài, tính cách phương diện còn tính là bình thường.
“Chủ yếu ta muốn trợ giúp ngươi.”
“Trợ giúp ta?”
Mukuro lộ ra biểu tình nghi hoặc.
“Nếu ngươi muốn nói đến bọn truy sát ta thì không cần lo lắng, chỉ cần “Phong giải chủ” trên tay bọn chúng cũng không làm gì được ta?”
Muruko gương mặt vẫn lạnh nhạt vỗ vào thần khí của mình nói.
Karen nhìn món thần thần khí kèm theo của Mukuro có chút run rẩy, quả thật các Tinh linh vũ khí và linh trang đồng dạng đều là buff.
Phong giải chủ đại diện cho thiên sứ Michael trấn thủ, thứ sáu trên Cây Sự Sống Kabbalah, ý nghĩa của nó là “Ai giống như Thiên Chúa?”, nhằm so sánh uy năng của nó không kém Thần.Quảng Cáo
Bản thân nó có thể tái cấu trúc không gian và thời gian bằng cách tạo ra hố đen nuốt chửng mọi thứ ngoài ra còn có thể điều khiển cảm xúc, việc tạo ra lỗ đen có thể tạo tiền đề cho việc dịch chuyển tức thời cũng như điều hướng những thực thể nhỏ để tạo nên một đòn tấn công từ xa trên phạm vi rất lớn.
Cảm xúc điều khiển cũng cực kì lợi hại, đối với Bán Thần trở xuống bị nó chạm vào có thể phong ấn năng lực hoặc phong ấn kí ức và cảm xúc, cảm giác bản thân đang vận dụng đại chiêu nhưng nhất thời quên sử dụng cảm giác thế nào?
Có nó tương đương Muruko ở thế bất bại trên thế giới này vì chỉ cần có tọa độ đã từng đi qua trên thế giới Muruko có thể lập tức tạo hố đen di chuyển như từ Bắc Cực đến Nam Cực vậy, trừ khi đạt đến Siêu Việt bằng không Muruko một lòng muốn chạy ai cũng không thể bắt.
“Nói như vậy! Có thể giải thích một nghi hoặc cho ta nữa được không?”
“Nhữ cứ việc nói!”
“Từ đầu cuộc trò chuyện, ta không thấy cảm xúc ngươi có ba động thậm chí từ đầu đến giờ cũng không chút biến hóa!” Karen vừa rồi còn có chút hoài nghi bản thân mình nói chuyện quá chán hay nàng ta không để mình vào mắt nhưng đều không hợp lí bởi vì cho dù như thế cảm xúc cũng phải có chút dao động, như vậy chỉ sợ…
“Karen! Karen! Có phiền toái, cảm xúc của thiếu nữ này…” Kotori giọng truyền qua bộ đàm nói với giọng hốt hoảng hoặc có chút không dám tin.
Nếu dùng cảm xúc điện tâm đồ hình dung, như vậy tuyệt đối là người chết tâm điện đồ, hoàn toàn không có một chút động tĩnh.
“Ngươi tự phong ấn cảm xúc?” Karen nhất thời cảm thấy thiếu nữ có chút đáng thương thở dài nói.
Rốt cuộc là việc thương tâm gì khiến thiếu nữ phải tự phong ấn cảm xúc.
“Đúng vậy, bởi vì ta dùng “Phong giải chủ “phong ấn cảm xúc bản thân.” Muruko nhàn nhạt nói, trên tay “Phong giải chủ” lấp lóe như chứng thực lời chủ nhân nói.
Quảng Cáo
“Cho nên, không chỉ có cô độc, đau đớn, bi ai, xúc động phẫn nộ, thậm chí hưng phấn, hạnh phúc, vui vẻ, thậm chí tình yêu, ta đều không cảm thụ.
Bởi vì ta sớm đã tại ta trong lòng lên Khóa ”
Bất kỳ vui sướng không cách nào đem nàng lộ ra nụ cười.
Bất kỳ bi thương không cách nào làm cho nàng rơi xuống nước mắt.
Bất luận cảm tình gì đều bị thiếu nữ trước mắt cự tuyệt ở ngoài cửa.
“Cho nên vô dụng cố chấp nữa tại ta, đây là ý nguyện của mình, cũng không phải là bất luận người nào áp đặt, mặc dù đã nhớ không rõ nguyên nhân, nhưng mà trước đây đem “Phong Giải Chủ” cắm vào ta trong lòng người, chính là chính mình.” Muruko giọng nhàn nhạt truyền đến như phán tử hình.
Nàng là tự nguyện phong bế chính mình sở hữu cảm tình, đi tới nơi này mênh mông vô biên vũ trụ, hơn nữa cũng chính bởi vì phong ấn tình cảm của mình, cho nên nàng mới sẽ không cảm thấy nhàm chán.
Cho dù ở mảnh này Ngân Hà bên trong nghỉ ngơi ngàn vạn năm, nàng cũng sẽ không cảm thấy phiền chán…Bởi vì Mukuro vốn cũng không có chán ghét cảm xúc.
“Vậy có thể cho ta biết, tại sao bản thân cái gì ngươi sẽ phong ấn tình cảm của mình! Vì cái gì ngươi sẽ rời xa cái tinh cầu kia, đi tới nơi này vĩnh hằng yên tĩnh thế giới?” Karen lúc này trên người căng cứng phòng ngừa bắt đầu vào trọng tâm chủ đề.
Lúc này Muruko cũng có chút hốt hoảng cố gắng nhớ lại nhưng nhất thời không nhớ ra được gì, chỉ từ linh hồn phát ra bi thương không thể ngăn cản nước mắt không ngừng tuôn rơi.
Fraxinus bên trong Kotori cũng là đã kịp phản ứng, ánh mắt của nàng hơi hơi sáng lên.
Mọi người nghe nhất thời bừng tỉnh.
Đúng vậy! Rốt cuộc là chuyện như thế nào lại khiến nàng ta lại muốn phong ấn tình cảm và kí ức bản thân? Cũng không phải rãnh rỗi không có việc gì làm liền tự mình phong ấn.
“Lại nói, phong ấn chính mình sở hữu cảm tình, cũng không còn cách nào lĩnh hội bất kỳ hạnh phúc, vui vẻ, bi thương…
Chuyện này nghe liền có đủ bi thương đáng thương .”
Quảng Cáo
“Nếu là ta quyết định của mình, như vậy ta chỉ cần tiếp tục bảo trì nguyên trạng là được rồi.” Muruko cũng có chút không muốn nói tiếp.
“Xem ra chúng ta không thể thống nhất ý kiến!” Karen thở dài nói.
“Đã như vậy, ta liền đem ngươi phong ấn kí ức liền tốt!”
“Có thể làm mà nói liền làm xem.” Karen trên tay Tinh chi thánh kiếm rực rỡ trước mặt là Sáng thế kỷ lơ lửng.
Một bên khác Mukuro cũng là cầm trong tay biến thành chiến kích, mũi nhọn nhắm ngay Karen ngực.
“Oanh!”
Karen cũng không dám giấu dốt thời gian và không gian chi lực tăng cường tốc độ bản thân để theo kịp tốc độ của Muruko, màu trắng cùng màu vàng ánh sáng không ngừng di động với tốc độ ánh sáng va chạm vào nhau không ngừng trên không trung Tinh cầu như cất lên vũ khúc của mình, kiếm cùng với thương lẫn nhau không ngừng giằng co.
Ở Thần Vực Đế Thích Thiên chủ sân nhà cũng phát hiện ra 2 bóng người đang chiến đấu nhận ra bóng dáng, mái tóc cùng với Tinh chi Thánh kiếm, lúc này Indra (Đế Thích Thiên) dâng lên vô tận chán ghét.
Nếu nói hắn chán ghét ai nhất có lẽ là tên Duy Nhất thần, năm đó hắn hùng tâm tráng chí muốn gây dựng sự nghiệp to lớn sau đó Duy Nhất thần như sao chổi quét ngang khiến mặc kệ Thần cũng tốt, yêu quái cũng tốt, Thiên long cũng tốt,…
tất cả đều phải sống dưới bóng mờ của hắn cho dù thành tựu bản thân cao đến cỡ nào cũng còn 1 tòa núi lớn áp trước mặt.
“Lập tức kêu gọi Nhị Lang thần! Trấn áp đuổi 2 tên đó rời đi!” Indra mặt uy nghiêm ra lệnh, hắn cũng không dám đối chọi gay gắt bằng không ngày mai Duy nhất thần sẽ gõ cửa thần hệ hắn,bất quá cấp giáo huấn vẫn có thể.
.