Mạo Bài Đại Anh Hùng

Chương 1002: Lĩnh quân (1)


Đọc truyện Mạo Bài Đại Anh Hùng – Chương 1002: Lĩnh quân (1)

“Mau nhìn, xảy ra chuyện gì?”.

“Là nguyên soái, sắc mặt ngài ấy thật khó coi, một chút huyết sắc cũng không có!”.

Một trận xao động vô hình trong nháy mắt lan khắp đại sảnh chỉ huy Heidfeld. Các tướng quân ngơ ngác nhìn nhân viên y tế xông lên ghế chỉ huy khẩn trương đem Hasting ôm xuống xe đẩy, đưa vào khoang trị liệu khẩn cấp của một chiếc cơ giáp chữa bệnh loại nhỏ.

Cơ giáp lúc đi qua bên cạnh, xuyên qua thân ảnh nhân viên y tế vội vội vàng vàng, mọi người mơ hồ thấy trên thân xích lõa khô gầy mà tái nhợt của Hasting, trên người cắm đầy đủ loại ống. Toàn bộ thân thể chìm đắm trong dịch thể trị liệu màu xanh, máy hô hấp chiếm hơn phân nửa khuôn mặt. Trên đôi mắt sâu mà tràn đầy nếp nhăn chăm chú nhắm chặt, mái tóc hoa râm, nổi lơ lửng trong nước. Cơ thể héo rút, như trẻ con vậy.

Thời gian, dường như đọng lại vào giờ khắc này.

Lúc này, trên màn hình thiên võng chính diện đại sảnh chỉ huy cao tới hai mươi mét, vô số chiến hạm đang chiến đấu kịch liệt.

Một luồng pháo năng lượng đường kính mấy mét thậm chí hơn mười mét, phóng về hướng hạm địch bên ngoài mấy ngàn km. Quang đoàn khổng lồ giăng khắp nơi trong hư không vắng vẻ, đầu hình bầu dục kéo đuôi tinh tế thật dài, pháo năng lượng như pháo hoa bong ra từng mảng. Một đám chiến cơ dường như hải yến bay lượn dưới tinh không, chúng nó khi thì lên như diều gặp gió, khi thì cuồn cuộn lao xuống. Ngàn vạn chiến cơ truy đuổi lẫn nhau, lưu quang bộ phận đuôi và pháo năng lượng kéo thành một đoàn.

Mà trong đại sảnh chỉ huy chiến hạm, cũng là cảnh tượng bận rộn. Trên một loạt đài kiểm soát, đủ loại biểu đồ huyền phù, rất nhiều con số và chữ cái. Đám tham mưu trước đài đang bận rộn công tác. Bọn họ hoặc cầm lấy thông tấn khí mặt đỏ tới mang tai gầm rú, hoặc cầm văn kiện chạy vội vã trên lối đi nhỏ. Tiếng bước chân, âm thanh hệ thống và tiếng chuông điện thoại không dứt bên tai.


Tất cả trước mắt, khiến cho tất cả các tướng quân đều có một loại cảm giác bừng tỉnh trong mộng.

Cơ giáp chữa bệnh màu trắng đang từ trước mắt đi qua. Trong lớp thủy tinh trong suốt của khoang trị liệu cơ giáp, màn hình ngược và vài đoạn văn tự chạy như con cá. Trong hư không phương xa liên tiếp chiếu tới vài tia sáng phát nổ xẹt qua cửa sổ mạn tàu chiến hạm, đem toàn bộ đài chỉ huy chiếu sáng một mảnh. Mà Hasting, ngay dưới những tiếng động lớn và tia sáng này, lẳng lặng lơ lửng trong dịch thể của khoang trị liệu.

Nhìn cơ giáp chữa bệnh đi xuống đài chỉ huy, nhìn cửa tự động đại sảnh chỉ huy cắt đứt bóng lưng của nhân viên y tế và Margaret đã khóc không thành tiếng, mọi người trong đầu đều là trống rỗng.

Hasting, vị quân thần ngang dọc vũ trụ hơn mười năm, dường như đã thành thần, ngay tại lúc này, với một loại phương thức như vậy đi xuống đài chỉ huy của mình?

“Xong rồi.” Một vị trung tướng đến từ bắc bộ mặt trắng như tờ giấy. Hai mắt thất thần nhìn cơ giáp chữa bệnh biến mất sau cửa tự động, trong miệng lẩm bẩm, “Vì sao là bây giờ… Vì sao lại là bây giờ?”.

Trung tướng nói, giống như là một cây kim, đâm vào trong lòng tất cả tướng lĩnh Phỉ Minh.

Hai mặt nhìn nhau, các tướng quân trong lúc nhất thời đều là tâm nguội như tro.

Bọn họ sớm biết Hasting bệnh tình nguy kịch, nhưng bọn họ nằm mơ cũng không ngờ rằng, ông ta dĩ nhiên lại ngã xuống vào thời khắc mấu chốt như vậy.

Lúc này, trên chiến tuyến dài đến hơn mười vạn km tại hành lang Song Giác Tinh, hạm đội Phỉ Minh đang ác chiến đẫm máu với kẻ địch. Từ cánh trái đến tuyến giữa rồi đến cánh phải, hạm đội Tây Ước, giống như là một máy nghiền thịt khổng lồ, đang thôn phệ sinh lực của Phỉ Minh. Mỗi một phút mỗi một giây trôi qua, đều có chiến hạm hóa thành hỏa cầu thiêu đốt trong vũ trụ.

Từ binh lực mà xem, Phỉ Minh lúc đầu cũng chỉ có phân nửa Tây Ước. Hơn nữa Hasting trong giai đoạn giằng co gian khổ nhất của chiến cuộc bỗng nhiên phát bệnh mất đi năng lực chỉ huy, liên quân Phỉ Minh thất bại, đã là chắc chắn.

Hiện tại chiến tổn là 5:6. Một tiếng đồng hồ hoặc hai tiếng đồng hồ sau, sẽ là số liệu thế nào làm cho người ta cực sợ?

Đừng nói binh lực không đủ, cho dù binh lực là gấp hai Tây Ước, ai có thể là đối thủ của Soberl?


Lẽ nào, là mập mạp kia sao?

Marcia, Balas, Fujii hầu như đồng thời quay đầu nhìn lại hướng ghế chỉ huy. Bọn họ kinh ngạc phát hiện, không biết lúc nào, tên mập mạp kia, đã vững vàng ngồi vào chỗ của Hasting.

“Điền tướng quân.”.

McKinley đứng ở bên cạnh mập mạp, dừng lại ở người tuổi trẻ vẻ mặt hàm hậu này.

Theo Hasting bệnh nặng rời đi, toàn bộ đại sảnh chỉ huy đã loạn thành một đoàn. Vô luận là đám tham mưu đại bản doanh, hay là các tướng lĩnh các nước thành viên, đều không hẹn mà cùng đem ánh mắt tập trung tới ghế chỉ huy.

Thấy mập mạp ngồi trên vị trí của Hasting, mọi người vừa kinh ngạc vừa khinh thường, châu đầu ghé tai nghị luận.

Thân là một trong những người lý giải cái chi liên quân này nhất, McKinley biết, trong đại sảnh này, sẽ có rất ít người đem hy vọng thắng lợi ký thác trên người mập mạp tướng mạo không xuất chúng. Nhất là Fujii, Balas cùng với các tướng lĩnh không ôm hy vọng về chiến lược nam hạ. Ông ta tin tưởng, chỉ cần có cơ hội, những người này sẽ không chút do dự ra lệnh hạm đội quay đầu lại đi qua đường hàng không chủ đông nam của tinh vực trung ương Leray để bắc thượng, trở lại SpringHill, gia nhập vào dưới cờ của Lý Phật.


Đối với bọn họ mà nói, vậy không chỉ càng phù hợp với lợi ích quốc gia của bọn họ, hơn nữa, đem hy vọng ký thác trên người Lý Phật thành danh đã lâu vẫn duy trì chiến tích bất bại đối với Tây Ước, càng thêm thực tế hơn so với đặt ở trên người mập mạp vô luận là danh vọng hay là thân phận đều có khác nhau một trời một vực.

Trước khi chiến tranh bùng nổ, Lý Phật cũng là đứng đầu ngũ hổ thượng tướng Payon. Hiện tại, gã càng là tổng chỉ huy liên quân Phỉ Minh, là người chỉ huy quân đội Phỉ Minh sau Hasting!

Mà mập mạp này, tuy rằng là người nối nghiệp do Hasting chỉ định. Thế nhưng, hắn cũng không có được bộ thống soái tối cao Phỉ Minh và hội nghị liên hợp xác nhận, cũng không có đảm nhiệm bất luận chức vụ gì trong bộ chỉ huy liên quân.

Quốc gia của hắn, bất quá là một tiểu quốc ở thời kì toàn thịnh cũng không có bao nhiêu quyền lên tiếng. Quân đội hắn thống lĩnh tuy rằng nhiều lần chiến thắng qua đối thủ cường đại, nhưng binh lực bản thân lại chỉ có mười một chi hạm đội cấp A. chút binh lực như thế dùng để đánh một chiến dịch nhỏ thì được, muốn trở thành chủ lực hạch tâm của liên quân Phỉ Minh, suất lĩnh hơn một ngàn hạm đội Phỉ Minh thắng được trận chiến tranh này, lại không khác người si nói mộng!

Hasting ngã xuống, phàm là người có một chút lý trí, cũng không sẽ ôm ảo tưởng đối với chiến cuộc đông nam. Cục diện đã không thể vãn hồi, hiện tại mọi người duy nhất có thể làm, không phải mộng tưởng đánh bại Soberl, mà là nghĩ biện pháp bảo tồn binh lực trong tay!

McKinley đều rõ ràng hơn so với ai khác, chỉ cần mập mạp quyết định tiếp tục cái trận chiến dịch này, như vậy, hắn đầu tiên đối mặt, là công kích đến từ nội bộ liên quân Phỉ Minh.

Nghe được âm thanh của McKinley, mập mạp quay đầu. ——


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.