Đọc truyện Mạo Bài Anh Hùng – Chương 9Hệ thống mạng mô phỏng chiến tranh
Điền Hành Kiện là người duy nhất trong phòng thí nghiệm có kinh nghiệm thực sự về chiến tranh, vì vậy hắn biết, thắng lợi cục bộ chắc chắn là có, nhưng xét trên tình thế toàn diện, Liên bang vẫn gặp phải khảo nghiệm nghiệm trọng như cũ. Dù sao Đế quốc Gatralan cũng là một nước lấy quân đội dựng nước, quân đội thực lực và cực mạnh. Loại thực lực này không phải thứ quân đội lâu ngày mới biết đến chiến trận của Liên bang Leray có thể so sánh được. Cuộc chiến tranh này chắc chắn sẽ còn phải giằng co lâu dài.
Quốc lực và trang bị là một trong những nhân tố quan trọng quyết định thắng bại của chiến tranh, nhưng nó không thể hoàn toàn quyết định kết quả của chiến tranh. Đôi khi một chỉ huy lơ đãng phạm sai lầm là có thể chôn vùi cả một hạm đội tinh nhuệ. Mà vũ khí và trang bị của hạm đội này rất có thể là toàn bộ khả năng sản xuất của cả nước trong mấy tháng.
Hàng ngày, Điền Hành Kiện vẫn lục lọi các loại kỹ năng có thể nâng cao khả năng sống sót của mình trong máy tính trung ương. Nhìn hình ảnh tính mạng của từng người biến mất trong nháy mắt trên TV, hắn tràn ngập lo âu với tương lai của mình, loại lo âu này vừa hành hạ lại vừa đốc thúc hắn, làm cho hắn càng bỏ thêm nhiều tinh lực vào những buổi tập luyện đủ các loại kỹ năng.
( Các ví dụ thực tế về robot chiến đấu ) ( Kỹ thuật điều khiển các loại robot ) ( Thôi diễn chiến cuộc ) ( Lịch sử chiến tranh ) ( Nghệ thuật sinh tồn ) ( Khoa học chỉ huy chiến hạm ) ( Yếu lĩnh chiến đấu trong vũ trụ ) ( Sách lược đột kích vùng địch hậu ) ( Rèn luyện tốc độ tay ) ( Bảo trì khoảng cách ) ( Nghiên cứu về thiết bị đẩy phụ trợ ) ( Tinh xác đả kích ) ( Nhận biết thuốc độc ) ( Huấn luyện giác quan thứ sáu ) ( Phòng trung thuật ) ( Tăng cường khả năng bền bỉ ) ( Mười khu vực mẫn cảm trên cơ thể nữ nhân ) ( Tình ái bảy mươi hai chiêu ) . . . . . .
Ngoại trừ một số những tư liệu linh tinh ra thì những giáo trình chuyên nghiệp còn lại đều là những thứ không thể thấy được ở bên ngoài. Rất nhiều giáo trình cũng được đánh dấu bí mật. Có một số giáo trình quân sự thậm chí cả các giáo viên bình thường trong học viện cũng không được xem.
Mập mạp đầu tư rất nhiều sức lực vào những giáo trình này, sự quyết tâm và nghị lực của hắn khiến cho mọi người phải kinh ngạc, mà sự khắc khổ lại còn hơn cả ông già Boswell điên cuồng. Hắn thậm chí vẫn còn sử dụng phòng thí nghiệm trọng lực mô phỏng hoàn cảnh của các tinh cầu, không ngừng luyện tập chiến đấu tay không và điều khiển robot. Mễ Lan còn phải gọi đó là tự ngược.
Nửa năm trôi qua, tình thế chiến tranh không phát sinh sự thay đổi như lời hứa của tổng thống khi tuyên bố tổng động viên toàn dân, song phương vẫn ở trong trạng thái giằng co trên bề mặt tinh cầu Millok. Chỉ có điều, trên mặt đất, do binh lực tiếp viện của Liên bang đã tới nên Đế quốc quân không thể tiến hành vây công các thành thị một cách thoải mái nữa. Bọn họ phải bắt đầu công chiếm một số thành phố chủ đạo rồi co cụm lại. Kế hoạch tấn công trước đây đã bị đình chỉ. Dưới áp lực của lực lượng không quân Liên bang, lực lượng tấn công ở hai mươi thành phố đã phải rút lui hoàn toàn. Binh lực được phân phối tới những nơi không có thành thị mà trước kia không cần để ý, hình thành một đạo phòng tuyến phòng ngừa bị Liên bang quân đột kích.
Thời gian gần đây việc tập luyện của mập mạp đã phải rút ngắn, bởi vì nghiên cứu của giáo sư Boswell đã tiến vào giai đoạn mấu chốt, đây là một loại mạng mô phỏng chiến tranh, thông qua việc mô phỏng chiến tranh từ các số liệu tực tế để bồi dưỡng một lớn nhân viên quân sự, bù đắp cho thiếu sót về kinh nghiệm của các sĩ quan chỉ huy của Liên bang Leray.
Tầm quan trọng của mạng mô phỏng chiến tranh này đối với Học viện quân sự Galypalan và Liên bang Leray thì không cần nói cũng biết. Mập mạp được giao phụ trách tính toán số liệu và chế tạo phòng mô phỏng cũng thấy say mê, hoàn toàn bị chinh phục.
Quy mô và số liệu khổng lồ của hệ thống này khiến những người tham gia đều phải khiếp sợ. Ở trong hệ thống mô phỏng này, mỗi một chiếc robot, một hạm đội, một tinh cầu, một quốc gia cho tới từng cành cây ngọn cỏ, thậm chí là khí hậu, địa hình đều y như thực tế. Bất quá, vận khí và tố chất thân thể mỗi người đều có thể dẫn đến sự sai khác giữa thực tế và thôi diễn. Đây là một vấn đề không có cách nào giải quyết đích, nhưng dẫu sao đối với một hệ thống lấy bỗi dưỡng huấn luyện làm mục đích thì như vậy cũng là đủ rồi.
Hệ thống này được quân bộ và tổng thống chú ý rất cao, trong giai đoạn nghiên cứu cuối cùng, ngay cả Học viện quân sự Thủ đô và Học viện Cương Thiết trong ba học viện quân sự lớn nhất cũng điều động hai mươi mốt phòng thí nghiệm khoa học cao cấp tham gia hoàn thiện.
Rốt cuộc, vào ngày kỉ niệm một năm cuộc chiến tranh vệ quốc của Liên bang Leray, hệ thống mạng mô phỏng chiến tranh cũng đã được hoàn thành, tiến hành phục vụ cho ba học viện quân sự lớn và quân đội. Các cuộc chiến trong hệ thống cũng trở thành một trong những môn thi của các học viện quân sự. Mà khi kiểm tra thăng cấp trong quân đội, nếu không đạt được thành tích tương xứng trong chiến tranh mô phỏng thì thậm chí có thể sẽ bị hủy bỏ tư cách thăng cấp.
*********************
Mập mạp đang cười lệch cả miệng. Đối thủ của hắn là một gã lính đặc công Mãnh Hổ của Liên bang được hệ thống xác định là cấp 5, hoàn cảnh mà bọn họ lựa chọn là robot chiến đấu trong vùng rừng núi.
Bắt đầu được vài phút, thắng bại cũng đã rõ. Mập mạp đang cùng đối phương tiến hành cận thân chiến đấu, bị ép lui tới gần một vách núi nhỏ, bộ dạng chật vật như không có cách nào chống đỡ sự tấn công như bão táp của đối thủ. Tiếp đó hắn bất ngờ bật thiết bị đẩy của robot, lực đẩy cực mạnh khiến robot của hắn bắn thẳng lên trời. Robot đối phương còn chưa kịp có phản ứng gì thì “bùm” một tiếng, một khối nham thạch cực lớn nặng mấy chục tấn đã rớt xuống ép hắn thành bánh thịt. Đây là cái bẫy mà mập mạp đã bố trí từ trước, dùng một quả mìn điều khiển từ xa để đẩy khối nham thạch nhô ra khỏi vách núi xuống dưới.
“Ai. . . . . .!”
Những người đang xem trận đấu đều thở dài.
“Không thể nào? Sao lại có thể như vậy? “
“SM-01314 thật sự quá hèn mọn, quá bỉ ổi, quá vô sỉ rồi. “
“Người này ở học viện nào vậy? Có ai biết hắn không? “
“Đúng vậy, quá vô sỉ, nếu để ông đây biết đó là ai. . . . . . Hừ hừ. . .”
“Ba trăm trận rồi đó! Không biết hắn còn có thủ đoạn gì nữa đây? “
“Hèn mọn thần giáo, thiên thu vạn tái, nhất thống giang hồ. SM giáo chủ thần công cái thế, tiên phúc dụng hưởng, thọ cùng trời đất! “
“Mẹ kiếp! Người nầy rõ ràng rất có thực lực! Tại sao lại không dám đánh một trận cho đàng hoàng? Lần nào cũng thế này. “
“Có thực lực cái rắm, tên khốn đó có chút tà môn, mỗi lần ta đánh với hắn đều cảm thấy hoang mang. “
“Đúng là có tà môn, lần trước đấu với hắn, rõ ràng ta nhìn thấy hắn ở trước mặt, vậy mà hắn lại xuất hiện ở sau lưng. “
“Ta cũng vậy, tối hôm qua ta đánh với hắn, cả bản đồ đều bị ta lật tung lên mà không thấy hắn đâu, ta tưởng rằng hắn đã rời mạng rồi, kết quả ta mới vừa thoát ra thì hệ thống lại phán định hắn thắng. ***! Sáng hôm ta hỏi hắn, hắn nói lúc ấy hắn đi ngủ. “
Những người vừa xem trận đấu trên mạng mô phỏng chiến tranh đều bàn luận râm ran, mà đối tượng thảo luận chủ yếu chính là mập mạp, SM giáo chủ 300 trận bất bại.
Nhân vật có tên SM-01314 này giúp cho mập mạp có thể đem những chiến thuật hèn hạ tầng tầng lớp lớp của mình phát huy tới thật nhuần nhuyễn mà không lo bị trả thù. Những ai từng đấu với hắn đều có cùng một loại cảm giác: không phục! Hơn nữa có một sự tức giận vì bị cái gã SM đó trêu đùa. Bọn họ cũng cảm thấy thắng lợi của người này không có lần nào là dựa vào thực lực của bản thân đường đường chính chính mà có được.
Sau khi sự tức giận này đã tụ tập tới một mức khá cao, mập mạp liền trở thành đối tuợng sỉ vả của mọi người trong mạng. Từ trận đấu thứ 200 trở đi, mọi người đều hy vọng có ai đó có thể giết chết cái gã vô sỉ này, đáng tiếc là đến bây giờ vẫn chưa có ai làm được.
Hệ thống mạng mô phỏng này đối với mập mạp chẳng khác nào ân tứ của ông trời, ở chỗ này chẳng những không cần lo lắng về thương vong, hơn nữa đối với ( Tâm lý học ) và ( Thuật ẩn thân của thích khách ) cũng có tính rèn luyện rất cao. Có vô số các kiểu đối thủ trên hệ thống mô phỏng, mập mạp cũng không cần đem Mễ Lan hoặc là nhân viên trong phòng thí nghiệm trở thành mục tiêu luyện tập nữa.
“Mập mạp đáng ghét, thì ra ngươi trốn ở chỗ này! “
Vừa bước ra từ trong phòng mô phỏng, Điền Hành Kiện liền nhìn thấy phi công mỹ nữ đang trợn mắt nhìn mình.